Hắn hiểu, thế nên không hỏi cô thêm gì nữa, hắn tin chắc một ngày nào đó khi cô đã hoàn toàn tin tưởng hắn thì sẽ nói cho hắn biết.
Nhìn thiên hạ nằm trong lòng, bị hành động đáng yêu của cô làm cho bật cười.
Đột nhiên ý cười trong mắt biến mất, thay vào đó là thương tiếc. Nhìn cô mệt mỏi, nặng nề ngủ hắn cũng đủ biết cô đã cực khổ như thế nào, thực muốn biết nỗi u sầu, bí mật của cô để thay cô làm hết tất cả.
Nhẹ nhàng ôm chặt lấy cô như ôm một viên trân châu quý giá, hôn nhẹ lên trán cô một nụ hôn, thì thầm :