Nữ Vương Dã Man Của Tổng Giám Đốc

Chương 20: Chương 20




Vụ án kết thúc, những người có liên quan cũng bị mời đến làm chứng, mà những băng ghi hình ngày đó Quý Tiệp trộm được đã trở thành chứng cứ có lợi nhất. Chỉ là, Quý Tiệp tuyệt đối cô không nghĩ tới video cô cùng Dương Sĩ Bảo í ẹ cũng ở trong đó.

Đúng rồi! Cô quên lấy cuốn của cô ra rồi, may ba cô là sĩ quan hai vạch bốn sao cao cấp (hình như là đại tá), cuốn băng tới chỗ ba của cô chắc chắn sẽ bị giữ lại. Nếu không, bây giờ xe điện ngầm chắc chắn sẽ trở thành trò cười trong cục cảnh sát.

Chỉ là, tránh được một kiếp thành trò chơi nhưng có thứ còn đáng sợ hơn chờ cô ở phía sau.

Cái này mà ba cô mang video của cô về nhà, ba cô liền lấy thập nhị liên hoàn lập tức triệu hồi cô trở về nhà.

“Con nói đi. Chuyện gì đang xảy ra đây?”

Khi cha cô đem băng ghi hình vứt xuống trước mặt cô thì Quý Tiệp còn có thể giữ bình tĩnh như bình thường được. Việc này phải nhờ công lao của mẫu thân đại nhân nhà cô báo cáo.

Nghe đâu, mẹ cô cũng thấy cuốn băng ghi hình này rồi, phản ứng là vừa nhìn vừa chắt lưỡi ngạc nhiên. Cô không biết mẹ cô nói gì. Nhưng ít nhất cô hiểu rằng, cuốn băng ghi hình kia chắc là bị máy quay phim nhỏ như cây kim trên khuyên tai cô quay lại rồi.

Nếu như là cuốn băng đó, vậy thì cô có cái gì phải sợ sao?

Quý Tiệp giả bộ như không biết gì hết “Ba, ba đang nói gì thế? Con nghe không hiểu.”

“Con lại giả ngu rồi! Ta hỏi con, có phải con đã làm chuyện không nên làm với Sĩ Bảo hay không?”

“Con nghe vẫn không hiểu. Ba, ba có thể nói thẳng ra một chút có được không?” Quý Tiệp vẫn lắc lắc đầu, ngay cả mẹ cô cũng bị phản ứng của cô hù doạ.

Muốn chết quá, không phải là bà đã sinh ra một đứa con gái ngốc chứ? Trước đó, bà đã mật báo cho con gái rồi, sao giờ nó vẫn là cái bộ dạng ngu ngốc thế kia, hỏi cái gì cũng kêu không biết?

Băng ghi hình… băng ghi hình…Quý mẹ dùng khẩu hình đánh mật khẩu với con gái.

Không ngờ tới, Quý Tiệp lại lớn tiếng hỏi bà “Băng ghi hình nào?”

A….Để bà chết đi cho rồi! Quý mẹ xỉu tại chỗ.

Ngược lại, Quý ba lại tương đối hiểu con gái, biết Quý Tiệp một mực giả ngu. Không phải là cô thực sự không biết, chỉ là đang trốn tránh vấn đề.

Quý ba đứng lên dùng mấy cái phần cuối AV kết nối máy quay với ti vi, đem tất cả hình ảnh ghi lại lúc Quý Tiệp trở về chuyển lên TV màn hình lớn.

Hình ảnh bắt đầu là cô cùng A Hào đến địa điểm xảy ra vụ án, từ bảo vệ ở cửa vặn hỏi đến những hình ảnh hoạt sắc sinh hương bên trong, những thứ này ba cô tua nhanh. Dĩ nhiên, mẹ cô vẫn oa oa lớn tiếng kháng nghị nói bà muốn xem, bởi vì nội dung còn mạnh bạo hơn so với phim Mỹ.

Bà muốn xem nữa….

Nhưng, không ai để ý đến bà.

Quý ba chuyển hình ảnh tới đoạn tiếng cười vang lên trong nháy mắt, cô cùng Dương Sĩ Bảo đang lửa nóng quấn quýt…Quý mẹ nhìn đến choáng váng, bà chưa bao giờ biết hoá ra con gái bà cũng có thể phóng đãng đến như vậy!

“Con nói thế nào đây?” Vẻ mặt Quý ba lạnh lùng hỏi. Băng ghi hình này ông đã xem qua một lần rồi lại một lần nữa, lửa giận trong lòng càng dâng cao hơn.

Đứa con gái bé bỏng của ông, đứa con gái được ông nâng niu trong lòng bàn tay, thế mà lại làm ra hành động phóng đãng như thế, làm ra loại hành động bại hoại đạo đức với đàn ông ngay chốn đông người như thế.

“Ai nha, đây là giả mà!” Quý Tiệp nói dối mặt không hề biến sắc, hơi thở không gấp. “Lúc ấy con đ nằm vùng, nếu không diễn với Sĩ Bảo một đoạn như vậy thì sẽ bị người khác nghi ngờ.”

“Đây là giả?” Quý mẹ nghi ngờ nhìn ti vi. Bà còn ngại như vậy chưa đủ, bèn ngồi trực tiếp trước TV để có thể nhìn rõ hơn một chút.

“Giống như thật vậy, không giống như đnag giả vờ gì cả!” Quý mẹ vẫn cảm thấy lúc đó nhất định con gái với Dương Sĩ Bảo đã có những hành động bừa bãi.

“Không có đâu. Thật là không có, bằng tin thì ba mẹ xem tiếp đi.” Thái độ của Quý Tiệp thản nhiên đối mặt với tất cả.

Video tiếp tục chạy, sau đó là hình ảnh của tất cả các đôi nam nữ đang yêu nhau trong hội trường, còn về phần cô và Dương Sĩ Bảo…

Thật may là khi đó A Bảo đã nhắc nhở cô, kêu cô quay đi chỗ khác, đừng ghi hình lại chính mình. Bằng không, bây giờ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch.

“Là…” Quý mẹ cũng gật đầu “Quả thực không thấy hình ảnh con ‘í ẹ’ với Sĩ Bảo.”

Quý mẹ như trinh thám, xem xét vô cùng cẩn thận, mong muốn tìm được dấu vết gì đó từ bên trong, nhưng trong video ngoài nụ hôn nóng bỏng ra thì không còn hình ảnh của con gái với Sĩ Bảo nữa.

“Cái này không thể nói con gái đã có cái gì đó với Dương Sĩ Bảo được, nhưng mà….hình ảnh này đung đưa cũng rất lợi hại nhé. Hơn nữa, tiếng kêu của con cũng rất lớn…Ư a..Con gái, con khẳng định con chưa làm gì với Sĩ Bảo sao?”

Sức quan sát của Quý mẹ quả nhiên lợi hại hơn người.

Ai…Thiếu chút nữa Quý Tiệp lừa gạt được ba cô rồi, không ngờ rằng cuối cùng lại bị phá huỷ trong lòng bàn tay mẹ cô. Làm sao có thể nuốt hận đây.

“Đối với nghi ngờ của mẹ con, con giải thích thế nào đây?” Quý ba lại hỏi con gái.

Quý Tiệp không phải là đèn cạn dầu, mặt vẫn không biến sắc, hơi thở vẫn không gấp mà nói “Diễn trò chỉ là diễn trò mà thôi. Thế nào, con gái ba rất có năng khiếu diễn trò đúng không? Khi đó, ngay cả A Hào cũng khen con, nếu như con không ở lại giới cảnh sát thì có thể đi làm diễn viên được đó.”

“Làm diễn viên gì? Diễn viên AV sao?” Quý mẹ lại cười nhạo con gái, muốn làm diễn viên ở Đài Loan không có gương mặt là không được, con gái bà thế này mà….

Quý mẹ nhìn từ trên xuống dưới Quý Tiệp một cái.

Con gái bà nha. Chỉ có vóc người là còn có thể, thế nhưng tính tình này…

“Ai! Con tỉnh lại đi!” Tóm lại, Quý mẹ chính là cực kỳ xem thường con gái mình.

Quý Tiệp lập tức nhảy dựng lên kháng nghị. “Mẹ, mẹ làm sao thế? Dù gì con cũng là do mẹ sinh ra. Làm sao mẹ có thể sỉ nhục con như vậy chứ?”

Hai mẹ con cãi nhau ầm ĩ, Quý ba cuối cùng cũng buông tha bức cung.

Cuối cùng cũng tránh được một kiếp.

Quý Tiệp không nhịn được mà bái phục bản lĩnh nói láo của mình. Thật ra thì, ba cô hỏi quan hệ cảu cô với A Bảo không phải là cô không muốn thừa nhận. Chỉ là, ngay cả cô cũng không rõ tình cảm của mình với A Bảo là gì.

Cô vẫn coi A Bảo là anh em, nhưng nếu như quả thật là tình cảm anh em thì sao cô lại tự nguyện lên giường với A Bảo?

Thật sự là do tình huống bắt buộc ư?

Thật sự là do bất đắc dĩ ư?

Hay là cô thực sự có chút tình cảm không bình thường với A Bảo?

Mà A Bảo thì sao chứ? Tình cảm của anh với cô như thế nào?

Cô biết A Bảo từ nhỏ đã thích cô, cô cũng thừa nhận mình đang lợi dụng lòng tốt của A Bảo để thoả mãn hư vinh của phái nữ. Nhưng, những thứ này đều là chuyện trước kia rồi. Mấy năm qua, tuy A Bảo vẫn cưng chiều cô, nhưng lại dần dần xa cách với cô, thậm chí còn có lần trước mặt cô kêu cô cút đi. Nếu không phải do nhiệm vụ lần này thì cô đoán rằng cả đời này cô cũng không thể khôi phục quan hệ với A Bảo được. Mà chính vì như vậy, cho nên, cô càng hoài nghi sao ngày đó A Bảo lại muốn ‘này nọ í é’ với cô.

Ai da…thật là phiền quá đi.

Quý Tiệp trở lại chỗ ở, đi lên khu nhà trọ cũ kỹ. Lúc này mới phát hiện ra tất cả các hộ gia đình trong khi nhà trọ đều đang ồn ào bao vây cửa nhà cô.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Chết thật. Cô Quý à, phòng tắm nhà cô rỉ nước, nước chảy lênh láng, căn hộ nào dưới lầu cũng gặp hoạ. Cô xem xem, toàn bộ cầu thang toàn là nước.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.