Nữ Vương Đại Nhân

Chương 59: Chương 59: Chương 58




Edit: NhungNhung0803 +_tclg_

Beta: Thích đào hố Team

Dương Thanh Thanh không nghĩ đến mình lại chạm thẳng vào cái đinh.

Ngũ Quỳnh là người đại diện của Dương Thanh Thanh, lúc này đứng ở bên cạnh cẩn thận kéo kéo góc áo cô nàng.

Liên tục bị Vân Chương Hồi và Tần Văn Trọng chạm mặt chế nhạo, Dương Thanh Thanh đang lo cả bụng tức giận mà chưa có chỗ xả, vì thế ngay lập tức đẩy Ngũ Quỳnh một cái, “Cô làm gì đấy! Không biết đi lấy cái ghế lại đây cho tôi ngồi à? Còn không đi lấy kịch bản đến đây?”

Hoa Chiêu không khỏi nhíu nhíu mày. Màn diễn đầu tiên là một mình Tiêu Ngạn diễn. Người đại diện đem ghế đến, Dương Thanh Thanh ngồi xuống lật xem kịch bản.

Bây giờ đã ở trong phim trường, hôm nay lại là ngày khởi quay đầu tiên nên có không ít truyền thông đến đây, Dương Thanh Thanh sẽ không đần như vậy, cô ta sẽ không lên mặt hất hàm ngay trước mặt Hoa Chiêu ở ngay dưới mí mắt bao nhiêu người chỗ này.

Lại cẩn thận quan sát Hoa Chiêu, xinh đẹp khí chất, vì thế mà trong lòng lại bực bội, Vân Chương Hồi bị làm sao vậy, sao lại đi kiếm một ả nữ phụ xinh đẹp như thế cho cô làm cái quái gì, như này chẳng khác gì lấn áp sự nổi bật của cô à?

Đặc biệt là ánh mắt vừa rồi của cô ta, làm cô bỗng có hơi không dám đi lên trêu trọc cô ta nữa.

Lại nhìn xung quanh chỗ cô ta, bên cạnh ngoại trừ có Tần Văn Trọng thì còn có một chuyên viên trang điểm nhìn trông khá quen mặt, ngoài ra thì còn có một nam hai nữ, trông chẳng hề giống diễn viên, chẳng lẽ đây đều là trợ lý? Đối với một người mới debut như này thì cũng quá phô trương rồi đi!

Dương Thanh Thanh cố ý kéo ghế gần đến, kề sát vào Hoa Chiêu, chủ động làm quen, “Xin chào! Cô biết tôi không? Dương Thanh Thanh. Cô tên là gì?”

Hoa Chiêu gật đầu mỉm cười, “Hoa Chiêu.”

Dương Thanh Thanh cố gắng xoắn não tìm tòi cái tên này trong đầu, sau khi xác định được bản thân đối với cái tên này hoàn toàn không có ân tượng gì thì chắc chắn hỏi, “Năm nay mới debut sao?”

“Đúng vậy.”

“Bắt tay đi, tôi là tiền bối của cô.”

Hoa Chiêu đứng lên, “Phần quay tiếp theo là phần diễn của cô, có lẽ cô sẽ cần phải đi thay trang phục”

...

Tần Văn Trọng nói xong điện thoại thì đi đến, nói với Hoa Chiêu, “Chờ đến khoảng giữa trưa, vào lúc nghỉ ngơi thì sẽ có một cuộc livestream nhỏ trên Weibo, cư dân mạng sẽ hỏi cô một vài vấn đề, cô chọn một vài câu hỏi rồi trả lời lại là được.”

“Đã biết.”

“Cô lên Weibo thông báo trước một chút đi, sẽ rơi vào khoảng từ 12 giờ đến 12h40. Tôi gửi cho cô đoạn thông báo trước cho cô, cô chỉ cần đăng lên nói cho fans là được.”

Hoa Chiêu lấy ra di động, “Anh gửi đi. Em đi thay trang phục.”

Hoa Chiêu mang Xuân Lệ đi theo, chị Vân, Dao Dao đi đến xe chuyên dụng.

Dương Thanh Thanh nghe được thì bỗng nghi hoặc, hỏi người đại diện, “Bây giờ người nào người nấy cũng đều livestream à?”

Người đại diện nhỏ giọng trả lời, “Cô ấy dạo gần đây vô cùng hot.”

Trong lòng Dương Thanh Thanh lộp bộp, “Hot như nào? Đúng rồi, cô ta hẳn là mới debut không bao lâu, làm sao mà được diễn trong phim của Vân Chương Hồi?”

Người đại diện ấp a ấp úng, “Cô ta.......có một bộ phim truyền hình đang phát sóng.”

“Chỉ bởi thế?”

“......Còn có một ít lời đồn.”

“Lời đồn gì?”

“Có quan hệ với ông chủ xí nghiệp.....”

Ngũ Quỳnh chưa kịp nói xong thì Dương Thanh Thanh đã không thèm để bụng mà ngắt lời, “Bảo sao! Chẳng qua cũng chỉ có thế! Nhà giàu là tên nhà quê nào thế?”

Nhà quê? Trong lòng Ngũ Quỳnh chửi thầm, có nhà quê thì cũng ăn đứt tên lão Từ phong cách nửa mùa kia!

Ngũ Quỳnh vừa định nói cho cô nàng thì phó đạo diễn ở bên kia đã lớn tiếng gọi.

“Tiếp theo là Dương Thanh Thanh, chuẩn bị.”

Dương Thanh Thanh cũng không hỏi nhiều thêm nữa, cô vẫn rất kiêng kị Vân Chương Hồi, không dám trậm trễ, chạy nhanh vào trong xe thay quần áo.

Hoa Chiêu đi vào trong xe chuyên dụng của mình, Dao Dao giúp cô thay quần áo, chị Vân trang điểm cho cô, bởi vì đây là một bộ phim bối cảnh là hiện đại nên tạo hình khá đơn giản và dễ dàng, khác với vai điên Hồng Anh, mỗi ngày đều phải dậy từ sáng sớm để tạo hình hoá trang.

Vào trong xe thì chính là lúc để Xuân Lệ nạp năng lượng, Hoa Chiêu mua rất nhiều đồ ăn vặt, đủ các loại bánh trái xếp ở trong xe, mà Giản Dịch thì cũng sợ bạn gái của mình ở phim trường bị bỏ đói vì thế hắn lại thả thêm một chút đồ ăn vào.

Xuân Lệ quả thật thích cuộc sống ở đây vô cùng, cô chẳng còn sợ bị cha già quản lý lại được thích ăn gì thì ăn.

Cô nàng ăn đến vui vẻ, bỗng nhớ đến sư huynh ở bên ngoài, hỏi Hoa Chiêu, “Chị, em đưa một ít đồ ăn cho sư huynh được không?”

Hoa Chiêu buồn cười, “Tất cả đều là của em mà, em có toàn quyền quyết định.”

Xuân Lệ vui sướng, ngay lập tức cảm thấy mình giàu có quá rồi, chọn lấy hai túi quà ăn vặt rồi nhảy xuống xe đưa cho sư huynh.

Xuân Quang Tài mới đến ngày đầu tiên, sau đó nghe sư muội nói được phái đến để bảo vệ Hoa Chiêu, cái loại hưng phấn khó có thể áp chế xuống này chẳng biết từ đâu mà đến.

Chờ khi cô trở lại trên xe, Dao Dao vẻ mặt cực kỳ hâm mộ mà hỏi, “Xuân Lệ, cô làm kiểu gì mà ăn gì cũng chẳng béo được thế?”

Xuân Lệ gãi gãi đầu, “Không biết. Có lẽ là do vận động nhiều đi? Cô đến võ quán của chúng tôi luyện thử một tháng xem, mỗi ngày ăn hết hai bát ô tô cơm thì cũng chẳng béo.”

Hoa Chiêu nhìn hai người ngồi ở kia vừa ăn vừa nói chuyện không đâu. Vì thế thuận miệng chị Vân, “Bà vợ Từ Tỉnh Cương ngầm chấp nhận sự xuất hiện của Dương Thanh Thanh à?”

Chị Vân bĩu môi, “Đã cam chịu từ sớm rồi, vợ hắn trước đó đã sinh cho hắn một cô con gái, nghe nói là uống biết bao chén thuốc, cầu biết bao bác sĩ nhưng mà vẫn không mang được thai lần thứ hai. Bà ta cảm thấy bản thân hổ thẹn với Từ gia, nên chỉ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt. Trước Dương Thanh Thanh thì còn có vài cô bồ khác nữa, nhưng chẳng có ai mang thai được.”

Hoa Chiêu hiểu rõ, “Sau đó Dương Thanh Thanh này thành mẫu bằng tử quý?”

“Ừ, cũng xem như là vận khí của cô ả tốt, theo Từ Tỉnh Cương không bao lâu thì có thai, lại còn là bé trai.”

“Đứa bé bị bà vợ ôm đi?”

Chị Vân gật đầu, “Nói đến cùng thì cũng chỉ là một người đẻ thuê. Có điều Từ Tỉnh Cương xem ra còn có vẻ thương hoa tiếc ngọc, đối xử với cô ta không tệ, nếu không cũng chẳng đầu tư tiền cho cô ta làm nữ chính.”

Hoa Chiêu gật đầu, nhìn mái tóc ngắn của Xuân Lệ, lại quay đầu nhìn mình trong gương, “Lần sau tôi thử để tóc ngắn xem sao?”

Chị Vân sửng sốt, không nghĩ đến cô lại chuyển đề tài câu chuyện nhanh thế, “Chỉ sợ là không ổn đi! Lần trước Giản tổng chẳng phải để cô đi quay quảng cáo cho dầu gội đầu sao?”

“Quay quảng cáo dầu gội đầu thì không thể là tóc ngắn sao?”

Chị Vân nghĩ nghĩ, “Nữ minh tinh thì hình như là chưa có?”

“Vậy thì tôi sẽ thử một lần xem sao.”

Chị Vân vuốt mái tóc đen dài xinh đẹp mà mượt mà, vẫn muốn đập nát ý tưởng bỗng dưng dâng trào tâm huyết của cô, “Chỉ sợ Ân tổng cũng không đồng ý.”

Hoa Chiêu sửng sốt, điều này thì đúng là không chắc.

Vì thế ngay lập tức meo meo mà nhắn mấy tin Wechat cho Ân Thiên Lãng.

【 Em muốn cắt tóc. 】

Bên kia trả lời ngay lập tức.

【 không được. 】

Hoa Chiêu nhìn di động mà cạn lời, có lẽ anh còn chẳng thèm suy nghĩ một chút mà đã trả lời tức khắc đi, trước kia sao cô không biết được là anh yêu thích tóc dài vậy nhỉ?

Cảnh quay thứ ba là của Hoa Chiêu và Tiêu Ngạn, trước đó cả hai đều đã chuẩn bị tốt cho nên khi quay thì đều rất thuận lợi, sau hai lần NG thì qua.

Vân Chương Hồi vẫn luôn ngồi sát ở trước màn hình mà dõi theo, vừa xem vừa hài lòng, cảm thấy bản thân quả là không nhìn lầm người.

Tiếp là của Dương Thanh Thanh và Tiêu Ngạn diễn. Suất diễn buổi sáng của Hoa Chiêu đã kết thúc.

Đến giữa trưa, mọi người nghỉ ngơi ăn cơm trưa, bởi vì suất diễn kết thúc từ sớm cho nên Hoa Chiêu đã ăn cơm hộp trước lúc 12h, trở về trên xe, thoải mái mà nằm, bẻ khớp tay vận động chuẩn bị đánh chữ.

Thông báo trước đó đã đăng lên, rất nhiều cư dân mạng đã ngồi trầu ở trước giao diện phỏng vấn.

12 giờ, ngay từ lúc bắt đầu “Weibo hỏi đáp” lấy tốc độ kinh người mà phát ra 1 đống bình luận.

Bình luận chạy liên tục làm cho Hoa Chiêu hoa cả mắt, cô cũng tận lực mà tăng tốc độ tay thật nhanh, lời ít mà ý nhiều, những vấn đề có thể trả lời thì đều cố gắng trả lời.

Hỏi: Nữ thần, Ân lão đại và nữ thần thì ai có nhiều tiền hơn.

Đáp: Tiền của anh ấy thì cũng là của tôi.

Hỏi: Vì sao chọn bộ điện ảnh “Thu Nguyệt”?

Đáp: Đạo diễn tốt, ở gần nhà.

Hỏi: Chuẩn bị tham gia gameshow, có điều gì cần chuẩn bị không?

Đáp: Tập thể hình, cố gắng không kéo chân sau Ân tiên sinh.

Hỏi: Cô và Ân lão đại đã kết hôn bao lâu? Có kế hoạch sinh em bé chưa?

Đáp: Đã sắp 4 năm. Đại khái là chờ sau khi gameshow kết thúc.

Hỏi: Cho nên ngày đó cô thật sự đã bị bắt quả tang xem “phim nóng” sao? Kết quả ra sao?

Đáp: Ừ. Kết quả là một câu chuyện dài về trấn áp và bị trấn áp.

Hỏi: Trước kia cô có thân quen Tiêu Ngạn và Dương Thanh Thanh không? Có nhận xét gì về bọn họ?

Đáp: Tiêu Ngạn là tiền bối trong cùng công ty, nam diễn viên cấp bậc ảnh đế của Thượng Thừa. Hôm nay là lần đầu tiên gặp Dương Thanh Thanh, không đáng nhận xét.

Hỏi: Trong quá trình quay phim, cô có thể chịu đựng được đến mức nào?

Đáp: Chịu đựng được mức mà Ân tiên sinh cho phép.

Hỏi: Cô xinh đẹp như vậy, ở ngoài có bạn thân nào không?

Đáp: Giản Dịch. Còn có hai cô em gái nữa.

......

Mới vừa kết thúc cuộc họp, trở lại văn phòng, di động Ân tiên sinh vẫn đang liên tục nháy thông báo.

Anh đặt di động trên bàn, click mở xem, phát hiện trang chủ Weibo đã bị vợ anh spam.

Anh không hiểu vì sao, Âm Âm làm gì mà trả lời nhiều người như vậy?

Lướt xuống bên dưới, quá nhiều câu hỏi, ánh mắt của hắn bỗng nhắm ngay đến một cái trong số đó.

【 Hỏi: Nữ thần, người mà nữ thần yêu nhất là ai? 】

【 Đáp: Ân tiên sinh. 】

Trương Nham cầm báo cáo đi vào, đứng đối diện với bàn làm việc của ông chủ, chờ sếp giao phó công việc.

Nhưng mà đợi một hồi cũng không thấy sếp nói chuyện, chỉ thấy vẻ mặt sếp ái muộn nhìn di động, ngón tay còn không thèm vuốt xuống.

Đại khái là Trương Nham biết chuyện gì xảy ra, cũng lấy di động ở trong túi của mình ra, lập tức mở ra Weibo, tất nhiên anh ta cũng follow bà chủ.

Anh ta nhìn nhìn vẻ mặt mê mang của sếp, chủ động giải thích, “Hình như là Weibo hỏi đáp, chính là một sự kiện hoạt động của Weibo, để cho minh tinh trả lời những vấn đề của cư dân mạng.”

“Ồ, đã biết.” Ân Thiên Lãng liếc mắt nhìn anh ta một cái, ngón tay tiếp tục chọc chọc vuốt vuốt, như là đang nghiên cứu cái gì đó.

Trương Nham nuốt nước bọt, đi đến bên cạnh sếp, lấy ra di động, “Ô, tôi cũng có vấn đề muốn hỏi, hỏi như thế nào vậy? À...... thì ra là click vào cái này là có thể đến giao diện đặt câu hỏi.”

Ân Thiên Lãng vẫn luôn cố ý liếc mắt nhìn giao diện di động của Trương Nham, giả vờ như không có chuyện gì, “Được rồi, không có chuyện gì, đi ra ngoài đi.”

Trương Nham buông tay trái đang ôm tài liệu, cười thầm đi ra ngoài.

Ân Thiên Lãng vào trong giao diện của hỏi đáp, nhìn giao diện vẫn luôn liên tục spam một đống vấn đề, nghĩ xem mình sẽ hỏi gì.

Nghĩ rồi lại chạy nhanh đi lập một cái acc mới tên là Suite G7-8, đặt vấn đề với Yêu Diễm Minh Châu:

【 Bạn thích Ân tiên sinh ở điểm gì? Trong lòng bạn Ân tiên sinh có vị trí như thế nào? 】

Lai sợ có quá nhiều câu hỏi khiến cho cô không nhìn thấy, vì thế anh spam liên tục.

Có người nhìn thấy anh bám riết không tha như thế, cũng giúp anh spam câu hỏi này.

Quả nhiên ở ngay giây cuối cùng, Yêu Diễm Minh Châu rốt cuộc cũng trả lời:

【 Hết thảy của anh ấy tôi đều thích, anh ấy là tâm can bảo bối của tôi!】

Vì thế, các fans không chịu nổi, nhao nhao điên cuồng chỉ trích câu nói này quá độc ác, hơn nữa còn tag cả @Ân Thiên Lãng vào, một bên vừa trách móc một bên lại vừa cam tâm tình nguyện mà nhét đầy miệng thức ăn cho chó.

Mà người tên “hắn” kia thì đang nhộn nhạo cả tâm tình, nhìn chăm chú vào đống câu chữ kia suốt 5 phút đồng hồ, đọc đi đọc lại rồi lại không yên tâm, vì thế lại thật cẩn thận cap màn hình, lưu trữ trong di động.

Sau khi đánh chữ cuối cùng, Hoa Chiêu mỏi mệt mà lắc lắc ngón tay, cuối cùng cũng kết thúc, ngón tay suýt thì rút gân, từ trước đến nay cô chưa bao giờ đánh chữ nhanh như thế.

Có điều, id Suite G7-8 kia trông rất khả nghi, nếu cô đoán không sai thì, hừ hừ!

Di động vang lên, Hoa Chiêu liếc nhìn Wechat rồi cười, cả người đều nổi hết cả da gà, biết ngay là hắn!

Hắn viết: Em cũng là tâm can bảo bối của anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.