Mạc Dao Dao mặc đồ công sở ngồi ở trong quán ăn nhỏ ăn Ma Lạt Thang, cũng không còn tìm Ami ra ngoài, cô vốn đã đủ bận rộn.
Nói thật ăn mặc như vậy tới ăn Ma Lạt Thang như vậy, so sánh với tỷ lệ đi
trên đường gặp phải người ngoài hành tinh cũng không cao hơn bao nhiêu,
cho nên Mạc Dao Dao ngay từ đầu đã được rất nhiều người nhìn chăm chú,
chỉ là sau đó cũng không có ai nhìn cô nữa bởi vì sự chú ý của mọi người đã bị một người khác hấp dẫn mất rồi, bao gồm cả Mạc Dao Dao trong đó.
Người kia rất cao, rất tuấn tú, rất lạnh lùng. Quan trọng nhất là cái bộ quần áo kia, cả người màu đen, tây phục màu đen, áo sơ mi đen cà vạt đen
cộng thêm quần đen giày da đen, ngay cả bề ngoài đều đeo đồng hồ màu
đen, anh ta còn cố tình đeo thêm một cặp kính đen.
Một người như
vậy, đi vào trong cửa hàng, cầm cái giỏ lên, bỏ một đống đồ ăn, đưa tới
phía trước, nhất thời khiến mọi người trong phòng đều kinh ngạc.
Xác xuất một người mặc đồ công sở ăn Ma Lạt Thang so với trên đường gặp
phải người ngoài hành tinh không khác biệt lắm, xác suất hai người cùng
mặc Tây phục ăn Ma Lạt Năng so với sao Bắc Đẩu va vào Địa cầu cũng không khác biệt lắm. Hai người kia còn cố tình ngồi cùng nhau!
Tây
phục đen bưng Ma Lạt Thang mặt không thay đổi ngồi đối diện Mạc Dao Dao, ăn từng miếng từng miếng, đôi đũa của Mạc Dao Dao rơi xuống bàn, không
hiểu tại sao nhiều người như vậy, anh ta cố tình ngồi đối diện mình, làm cho hai người bọn họ giống như hẹn mặc tây phục tới chỗ này từ trước
vậy.
Từ lúc người này vừa vào cửa, tầm mắt Mạc Dao Dao đã bị anh
ta thu hút, không phải bởi vì anh ta đẹp trai, không phải là bởi vì anh
ta ăn mặc quỷ dị, không phải bởi vì cái khí chất lạnh lùng mê hoặc khiến cho nữ sinh gào khóc, mà bởi vì anh ta khiến cho Mạc Dao Dao có cảm
giác rất quen thuộc.
Mạc Dao Dao nhìn anh ta giống như nhìn thấy
Vạn Niên Thanh cả người xanh biếc, điều này rõ ràng khác với thẩm mỹ của người thường, nhưng lại vô cùng thích hợp, thích hợp tới mức màu sắc
như vậy là vì anh ta nên mới tạo ra vậy.
Cô lắc đầu một cái,
thật ra thì màu đen là màu rất nổi bật, so với màu xanh biếc mạnh hơn
nhiều, cô không thể vì vậy mà lại đem người đẹp trai trước mặt này
tưởng tượng thành bộ dạng ngu ngốc của Vạn Niên Thanh kia. Hơn nữa người đàn ông này ngồi đối diện với cô là bởi vì trong cả quán chỉ có chỗ đối diện cô là còn trống, không ngồi ở đây thì ngồi đâu?
Cúi đầu nhìn thấy mình vẫn còn dư lại nửa bát Ma Lạt Thang, cảm thấy không muốn ăn, liền buông bát xuống đi ra cửa.
Vừa ra khỏi cửa điện thoại di động vang lên, Mạc Dao Dao vừa cầm lên nhìn, không biết số nào.
Tiện tay nhấn nút, một thanh âm rất đậm truyền tới từ trong điện thoại: “Tiểu thư Mạc Dao Dao?”
“Là tôi, xin hỏi có chuyện gì?”
“Tối mai tôi mời cô ăn cơm, ăn mặc chỉnh tề một chút đi Provence.”
Nói xong cũng không để Mạc Dao Dao hồi phục đã treo máy, khiến cho cô nhìn điện thoại ngẩn người.
Provence là một nhà hàng ăn nổi danh nước Pháp, người có thể vào ăn cơm là người không phú thì quý, là ai gọi điện thoại muốn mời cô ăn cơm đây? Rốt
cuộc là tại sao? Mạc Dao Dao chỉ cảm thấy chuyện xảy ra trong hai ngày
nay đều quái dị.
Đương nhiên là cô quyết định không đi, nghe
giọng nói của đối phương, lại bảo mình ăn mặc chỉnh tề. . . . . . Một
loại giọng nói ra lệnh của người tài trí hơn người thật khiến cho người khác không thoải mái. Tại sao ông ta mời khách cô sẽ nhất định đi à?
Coi như là an toàn ở nhà hàng hạng sang nhất định là có bảo đảm đi,
nhưng cô đối với người này là ai cũng không biết, trong điện thoại cũng
không nói rõ, tại sao lại muốn hẹn hò quái dị như vậy?
Đang suy nghĩ đi đâu rồi, điện thoại lại vang lên, Mạc Dao Dao vừa cầm lên nhìn, số không quen biết.
Cô vừa nhấc máy đã nói: “Tôi không đi, ông là ai?”
Đối diện truyền đến thanh âm oan ức: “Dao Dao, anh là Vạn Niên Thanh, em
không nhận ra anh sao? Em không về nhà sao? Anh có điện thoại di động cú điện thoại đầu tiên là gọi cho em. . . . . .”
Trong đầu Mạc Dao
Dao mê đi, Vạn Niên Thanh làm sao có điện thoại di động rồi hả? Lấy tiền ở đâu? Sẽ không phải lại đi trộm ở máy rút tiền chứ?
Cô vội vã hỏi: “Anh ở chỗ nào?”
“Ở nhà, anh ở nhà chờ em trở về lâu rồi, phỏng vấn của em như thế nào?” thanh âm Vạn Niên Thanh rất vui vẻ.
“Anh chờ, tôi lập tức trở về đi.” Mạc Dao Dao gấp gáp đến độ không đi xe
buýt, mà trực tiếp gọi một chiếc xe taxi, chỉ sợ trở về chậm cảnh sát đã đứng chờ đầy ở cửa nhà rồi, nửa đời sau của mình sẽ phải vượt qua ở
trong ngục.
Cô vừa mới lên taxi, người đàn ông mặc màu đn toàn
thân bước ra ở chỗ quán ăn vặt, nhìn bóng lưng Mạc Dao Dao gọi điện
thoại: “Chính là cô ấy?”
Đầu điện thoại bên kia không biết nói cái gì, anh ta còn nói: “Mình quyết định.”
Lời nói đơn giản có lực, giống nhau cảm giác anh ta tạo ra cho người khác, trầm mặc nhưng áp lực.
-
Mạc Dao Dao chạy về nhà, vừa muốn cầm cái chìa khóa mở cửa, cửa đã mở ra,
Vạn Niên Thanh mặc toàn thân tây phục giá cả xa ôm lấy Mạc Dao Dao :
“Dao Dao, anh có tin tức tốt muốn nói cho em biết!”
“Trước tiên
đóng cửa lại.” lúc này Mạc Dao Dao tỉnh táo dị thường, cảm thấy loại tin túc “tốt” này lúc nói ra không thể bị người khác nghe được. Hơn nữa
nhìn thấy Vạn Niên Thanh đã đem tiền xài rồi, hiện tại cô chỉ muốn hỏi
lúc anh trộm không ai phát hiện chứ?
Ai ngờ vừa vào cửa Vạn Niên Thanh đưa cho Mạc Dao Dao danh thiếp nói: “Anh tìm được việc rồi!”
Mạc Dao Dao nhìn trên tấm danh thiếp kia viết: Công ty dược Bình An, Bộ phận bán hàng, Vạn Niên Thanh .
Phía dưới là một chuỗi dài điện thoại liên lạc, cũng không giống với số điện thoại vừa gọi cho mình.
Sau đó nghe Vạn Niên Thanh nói: “Anh làm hai số điện thoại di động, một là
chuyên cho Dao Dao, chỉ có em biết mã số; còn một là dùng cho công việc, không nói cho bọn họ biết số điện thoại cá nhân đâu.”
Công ty
dược Bình An vốn là công ty sản xuất thuốc lớn nhất, mấy năm gần đây gần như đã lũng đoạn lĩnh vựa thuốc bắc. Đừng coi nó chỉ là một cơ sở sản
xuất thuốc, nhưng sản phẩm sẽ nảy sinh từ trong thuốc, dưới cờ công ty
này đã sản xuất ra bao nhiêu loại sản phẩm, ví dụ như chăm sóc sắc đẹp,
dưỡng sinh, bảo vệ sức khoẻ. Đã sớm phát triển từ xưởng sản xuất thuốc
thành một công ty đại thụ, đừng thấy tên công ty này có vẻ quê mùa, bên
trong chứa lượng tiền cao siêu cấp, chỉ riêng tiền lương của nhân viên
trong nội bộ cũng giữ bí mật với bên ngoài, sợ nói ra bị người nào đỏ
mắt cướp mất.
Mạc Dao Dao đã từng đi phỏng vấn ở công ty dược
Bình An, đương nhiên là không được chọn, tại sao Vạn Niên Thanh mới nửa ngày đã thành nhân viên xí nghiệp này ? Còn là chính thức, ngay cả
thời gian thử việc cũng không có?
Để cho người ta có cảm giác
mình đang nằm mơ chính là Vạn Niên Thanh đưa ra phong thư thật dầy ,
Mạc Dao Dao vừa mở ra, tất cả bên trong đều là tiền, liếc mắt có chừng
khoảng năm sáu ngàn bộ.
“Đây là tiền thuê phòng cùng ngày tiền hôm qua em mua quần áo giúp anh, tiền thuê phòng cho ba tháng, em đếm một chút đi.”
Căn phòng Mạc Dao Dao kia tính thuê một tháng là 1000, như vậy là 4000,
ngày hôm qua tiêu tốn trên người Vạn Niên Thanh gần 500, tổng cộng là
4500. Cô kiểm tra bên trong phong bì này có 5000, nhiều hơn 500.
“Điện nước chia đều, cộng thêm phí sinh hoạt, anh đóng 500 trước.” Vạn Niên Thanh hết sức rộng rãi vừa nói.
Mạc Dao Dao cảm thấy hẳn là anh ta đi cướp ngân hàng rồi, vì vậy vẻ mặt xanh xao nói: “Vạn Niên Thanh, anh đi tự thú đi.”
Lúc này Vạn Niên Thanh một chút đắc ý cũng không còn, nhìn Mạc Dao Dao hết sức uất ức: “Dao Dao, thật sự là tự anh kiếm được.”
“Thật ra có phải anh tới đánh cướp ở công ty dược Bình Anh không? Điện thoại
đi động của nah đâu? Lấy ra tôi xem môt chút, có phải đã giật được hay
không? Không tắt máy đi lát nữa truy tìm qua GPS tới thì sao?”
Điều này thật cũng không thể trách Mạc Dao Dao nghĩ nhiều, Vạn Niên Thanh là một yêu quái vừa mới tu thành hình, trước không nói pháp lực như thế
nào, nói thế nào người này cũng không có hộ khẩu? Hai ngày nay Mạc Dao
Dao đã sớm bắt đầu lo lắng cho vấn đề hộ khẩu của anhta , hiện nay không giống với trước kia, tất cả đều là điện tử, coi như Vạn Niên Thanh có
thể biến hóa ra tới một chứng minh thư giả, nhưng ở trên web cũng không
có thẻ này, chỉ cần tra một cái là biết giả.
Tình huống như thế anh ta có thể tìm được việc ở nơi nào được, quả thật chính là nói giỡn.
Huống chi coi như anh biến ra chứng minh thư giả lừa gặt trước mặt giám khỏa
công ty dược Bình An, cũng không thể mới tìm được việc làm đã có nhiều
tiền như vậy chứ? Hơn nữa lúc Vạn Niên Thanh cầm điện thoại ra, mặt Mạc
Dao Dao xanh lét giống lá cây, Vạn Niên Thanh lại còn cầm một cái
iphone4!
Anh ta thật đúng là thức thời, biết cái gì là tốt nhất,
hiện tại điện thoại di động Mạc Dao Dao dùng vẫn còn là hàng nhái, không liên quan tới chi phí điện thoại di động không ngừng rơi xuống, đóng
xong luôn có tin nhắn gửi tới: “Xin chào người sử dụng, bởi vì không có
sự đồng ý của bạn, yêu cầu không thành công.”
Trời mới biết thời
gian nhắn tin luôn là nửa đêm từ hai giờ đến bốn giờ, Mạc Dao Dao bày tỏ lúc ấy mình tuyệt đối đang ước hẹn cùng Chu công hơn nữa hoàn toàn
không có thói quen mộng du. Sau khi cô dùng điện thoại nhái nội không
cần những tính năng này cũng không tồi, ít nhất hiện tại phí điên thoại
di động của cô rất bình thường.
Mạc Dao Dao nhìn iphone4 của Vạn Niên Thanh, mặt bi thương nói: “Vạn Niên Thanh, anh còn có thể nói láo?”
Vạn Niên Thanh quá vô tội, anh cũng rất buồn bực, vì sao Mạc Dao Dao lại
không tin anh: “Anh thật sự là dựa vào tìm việc kiếm tiền mua, về sau
phí điện thoại hàng tháng là do công ty trả.”
“Đại ca, anh rất
căng đi? Có phải người phỏng vấn công ty bọn họ là phụ nữ không, anh
không cẩn thật bị chịu thiệt, cô ta nghĩ rằng anh làm cái nghề kia, sau
đó cho anh tiền phải không? Nhưng mà người này lần đầu tiên đã cho tiền
như thế cũng quá nhiều rồi, chẳng lẽ là phục vụ đặc biệt? Cô ta có ham
mê đặc biệt sao? ĐÚng rồi, vóc người của anh thật ra thì nam cũng có
thể. . . . . .” Đây là biện pháp duy nhất Mạc Dao Dao có thể nghĩ tới để giải thích.
Vạn Niên Thanh rốt cuộc nổi giận: “Anh là tự mình kiếm, số tiền này là tiền lương trả trước"
Sau đó anh lấy ra chứng minh thư cùng hộ khẩu nói: “Đây là bọn họ giúp anh
làm , tuyệt đối có thể kết nối với mạng lưới quốc gia!”
Mạc Dao
Dao vừa nhìn, chứng minh thư rất thật, cái đầu phía trên hình vẫn là cái mặt đẹp trai của Vạn Niên Thanh, cô còn tưởng rằng cứ theo chỉ số thông minh của Vạn Niên Thanh, chỗ hình cái đầu sẽ xuất hiện một chậu cây
cảnh mất hồn nữa. Ngày sinh trên chứng minh thư là mùng 8 tháng 9 năm
1985, năm thì quên đi, ngày thì là ngày lần đầu tiên Vạn Niên Thanh xuất hiện ở trước đầu giường của cô!
“Anh có quyền im lặng, đợi lát nữa tôi kiểm tra chứng minh thư xong rồi nghe anh giải thích.”
Nói xong Mạc Dao Dao dẫn Vạn Niên Thanh đi ra cửa tìm một khách sạn, đến
lúc quẹt thẻ quả thật hiện tên lên, mặt cô kinh ngạc đến ngây người nhìn Vạn Niên Thanh vô tội phía trước, nói không ra lời.
Đây là chứng minh thư thật! Trong một buổi sáng Vạn Niên Thanh lấy được một chứng
minh thư thật thật! Mạc Dao Dao cảm giác đầu mình đầu có chút không đủ
dùng, cố tình lúc này cô gái thu ngân trong khách sạn nói: “Hai người
một phòng, tiền thế chấp 100, phòng 302 trên lầu.”
Vì vậy Mạc Dao Dao mới phát hiện ra mình đang làm cái gì, giày da tây phục dẫn một
người đàn ông giày da tây phục tới thuê phòng!
Thật ra cô thật sự không phải cố ý, cô chỉ muốn thử xem chứng minh thư này thôi, khách sạn bây giờ phải lấy tên thật vào ở.
Kết quả Vạn Niên Thanh bên kia nộp tiền thế chấp, kéo tay Mạc Dao Dao, mặt đỏ bừng bừng nói: “Dao Dao, bốn giờ đủ chưa?”
Lúc này mới phát hiện ra bọn họ là tình nhân thuê bốn giờ. . . . . .
Một đầu Mạc Dao Dao đầy tuyến, hướng về phía Vạn Niên Thanh nói: “Tự anh ở đi.”
Vạn Niên Thanh cũng chạy theo ra ngoài, cô gái phía sau cầm thẻ mở cửa
phòng nói: “Ở hay không ở? Đã mở ra, tiền không thể trả lại!”
Mạc Dao Dao nghiêng đầu cầm thẻ mở cửa phòng lên tầng, dáng vẻ hy sinh vì đại, giống như muốn lên pháp trường.
Bộ mặt Vạn Niên Thanh phía sau ngượng ngùng, chạy tới hỏi nhân viên dẫn
đường bên cạnh: “Trong phòng có đạo cụ đặc thù không? Nến nhiệt độ thấp, dây trói, còn có mấy loại đồ vật như roi không?”
Nhân viên phục
vụ dùng ánh mắt nhìn quỷ, tan nát cõi lòng nhìn tới Vạn Niên Thanh đẹp
trai bức người phía trước, ném cho Mạc Dao Dao đồng tình vô hạn: “Khách
sạn không phục vụ những thứ này.”
Vạn Niên Thanh thất vọng gật
đầu, Mạc Dao Dao âm thầm may mắn nhân viên phục vụ này không đem cô trở
thành người thích ngược kia, chiếm được một chút đồng tình. Về phần Vạn
Niên Thanh bên kia, mặt mũi của anh ta nhân phẩm của anh ta còn cần Mạc
Dao Dao gài tang vật sao? Đã sớm không có!
Vào phòng Vạn Niên
Thanh nhanh chóng nằm ở trên giường, một bộ dạng chuẩn bị OK , hướng về phía Mạc Dao Dao đắm đuối đưa tình nói: “Dao Dao. . . . . .”
Nhấc gót giầy cao gót đạp anh ta một cước: “Đứng lên!”
Vạn Niên Thanh không biết là đau hay là vui vẻ nhảy dựng lên, Mạc Dao Dao ngồi ở trên giường, trường phái nữ vương kêu lên: “Quỳ xuống!”
Lúc này cô thật sự giận, thật lòng đểcho Vạn Niên Thanh quỳ xuống, 5000
đồng này cùng iphone4 còn có chứng minh thư, danh thiếp Vạn Niên
Thanh không giải thích rõ ràng cũng đừng nghĩ đứng lên!
Dĩ nhiên, trong cơn thịnh nộ cô đã quên mất loại hành vi này đối với Vạn Niên Thanh không phải trừng phạt mà là phần thưởng.
“Anh cởi quần áo làm gì?” Mạc Dao Dao nhìn Vạn Niên Thanh đang cởi áo nới
dây lưng , mặt xanh biếc giống như quần lót của anh ta.
“Không phải Dao Dao dẫn anh đi thuê phòng sao? Chúng ta chỉ có thời gian bốn giờ, phải nắm chặt.”
“Bởi vì anh trả tiền nhanh quá tôi không đoạt lại được! Không ngây ngô ở đây thì chẳng phải lãng phí bốn giờ sao?”
“Vậy. . . . . . Chúng ta tới đây làm gì?” Vạn Niên Thanh rất mất mát.
“Không phải là vì xem chứng minh thư của anh là thật hay giả sao?”
“Bên cạnh có một cửa hàng internet, ở chỗ đó cũng có thể kiểm tra, tra trên mạng là được.”
Sau khi nghe xong, Mạc Dao Dao nện đầu xuống giường lớn hai người nằm,
trong lòng muốn chết. Rốt cuộc là cô bị Vạn Niên Thanh khiến cho giận
đến hồ đồ hay là gần đây chịu kích thích quá lớn nên não chập mạch rồi,
làm sao lại không nghĩ tới chứ?