Nữ Vương Háo Sắc

Chương 8: Chương 8: Chương 2.3




Chỉ cần Hồng Đỗ Quyên bằng lòng, không chỉ có thể dễ dàng thao túng tất cả đàn ông, mà ngay cả phụ nữ cũng khó thoát khỏi ma chưởng của cô, huống chi là Annie có tính tình đơn thuần này đây?

Mới có vài ngày ngày ở cùng cô ấy, Hồng Đỗ Quyên lập tức linh hoạt phát giác ra tuy rằng tuổi của cô gái nhỏ này còn chưa tới mười tám nhưng khi làm việc thì tuyệt đối rất nghiêm túc, năng lực làm việc thì càng phải khỏi nói tới rồi, có điều cuối cùng thì cô ấy vẫn còn là một thiếu nữ thích mơ mộng.

“Annie, đây là tất cả quần áo mà hôm nay các binh sĩ đã mặc, toàn bộ đều nhờ cả vào cô vậy.” Jimmy là người phụ trách quản lý tất cả các tạp vụ trong tòa thành, anh ta vừa còn trẻ lại khỏe mạnh, là một thanh niên đầy triển vọng.

“Được.” Annie thẹn thùng cúi thấp đầu, một đôi mắt trong vắt như nước không nhịn được lén nhìn lên trên dò xét, khi tầm mắt của cô tiếp xúc đến ánh mắt giằng co của Jimmy đang đặt trên người mình, tuy chỉ là ngắn ngủi trong nháy mắt, nhưng vẫn có thể khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô càng thêm nóng hơn, trái tim đập bịch bịch.

“Vậy. . . . . .” Annie không được tự nhiên, khiến cho Jimmy trẻ tuổi cũng cảm thấy xấu hổ, anh ta rất muốn có cơ hội để tìm cô tán gẫu một chút, tiếc rằng vốn từ của anh ta rất nghèo nàn, một câu nói cũng nói không hoàn chỉnh.

Hồng Đỗ Quyên ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, không cần đương sự tự gật đầu thừa nhận, cô cũng có thể minh mẫn nhìn ra đôi nam nữ trẻ tuổi trước mắt này có tình ý với nhau, em gái kia cũng có ý, chỉ là cũng không có dũng khí để thổ lộ thôi!

Thấy bọn họ như thế, cô bỗng chốc nhạy bén nghĩ ra một kế hoạch, đó là dùng chiến lược mượn sức của Annie, hơn nữa còn tự tin đối sách này tuyệt đối không có chút sai sót nào, bảo đảm cực kỳ an toàn.

Thật vất vả, tiết mục muốn nói lại xấu hổ, muốn ở nhưng phải đi rốt cuộc cũng kết thúc, cuối cùng vai nam chính Jimmy cũng chịu xoay người rời đi, lúc này Hồng Đỗ Quyên vội vã chạy tới chỗ của Annie vẫn còn đang đỏ mặt thẹn thùng.

“Em thích Jimmy có đúng hay không?” Thân là người phụ nữ của thời đại mới, từ trước tới giờ Hồng Đỗ Quyên cứ nghĩ cái gì thì nói cái đó , cũng không hiểu được cái gì gọi là hàm xúc, cái gì gọi là vòng vo gián tiếp.

Bị một câu nói của người khác nói trung vào tâm sự, Annie thật sự rất khó có thể khống chế được nét mặt của mình, cô vừa thẹn thùng vừa lúng túng vội vã mở miệng: “Em không có, chị đừng đoán bừa.” Thật là mắc cỡ mà!

Sao một người phụ nữ có thể không để ý đến sự rụt rè mà nói thích một người đàn ông như vậy chứ?

“Ồ!” Nhìn Annie ngượng ngùng đến nỗi ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, Hồng Đỗ Quyên càng thêm xấu xa cố ý lôi kéo cô ấy: “Làm trò! Vẻ mặt của em đã biểu hiện rõ như vậy rồi, còn muốn nói dối không thừa nhận với chị à?”

Trời ạ! Biểu hiện của cô thật sự rõ ràng như vậy sao? Tên Jimmy này có hay không…..đã sớm nhìn thấu mình là người cô ngưỡng mộ, nhìn rõ cô có tình ý với anh…., An Ny càng thêm lo lắng gạt bỏ suy đoán của Hồng Đỗ Quyên: “Không có đâu! Chị tuyệt đối đừng nói lung tung , chúng ta vẫn nên tranh thủ thời gian làm xong công việc thì hơn.”

Chết không thừa nhận thật sao? Không sao, Hồng Đỗ Quyên cô tự có diệu kế để ứng phó: “ Nếu em Annie, em đã không có ý gì với Jimmy, vậy chị Đỗ Quyên đây cũng có thể nhờ em giúp đỡ một phen, để chị có cơ hôi tâm sự với Jimmy, tạo thêm chút giao tình được không?”

“Cái gì?” Vừa nghe có người phụ nữ đang mơ ước đến đối tượng mà mình thầm yêu, Annie cũng không thể giữ được bình tĩnh nữa, hầm hầm giận dữ mở miệng: “Không! Chị đừng hòng mơ tưởng đến gần Jimmy của tôi.” Cô quả quyết nói xong, tiếng nói càng thêm vang dội, một chút cũng không có cảm giác mình đã để lộ ra tâm tư.

“Đó. . . . . .” Ha hả! Cô nghe được liền nói: “Hình như chị vừa nghe em nói bốn chữ “Jimmy của ta” thì phải!” (Melody: Ồ cách phát âm từ Jimmy đọc ra thành 2 chữ rồi, cộng thêm hai từ “của ta” nữa là bốn chữ, chắc vậy :P)

“Em . . . . .” Trời ạ! Ôi! Sao cô lại có thể không biết xấu hổ như vậy, tự ý xem Jimmy là của mình? Thật là không biết xấu hổ!”Rốt cuộc chị muốn thế nào đây!” Ghét, thật là ghét, sao người phụ nữ này lại có thể liếc mắt một cái là lập tức có thể nhìn ra bí mật mà cô đã giấu trong lòng nhiều năm chứ?

“Không muốn gì hết á! Chẳng qua chị đang nghĩ. . . . . .” Có mấy lời nói quá mức rõ ràng sẽ không hay. Phải biết dừng đúng lúc, để xem Annie sẽ ứng xử thế nào đã….

“Tôi cho chị biết, nếu như chị muốn dùng chuyện này để uy hiếp tôi, muốn tối giúp chị đi ra ngoài, thì nghĩ cũng đừng nghĩ nữa.” Mặc dù trong lòng cô rất ái mộ Jimmy, nhưng nếu muốn cô dùng lòng trung thành với bá tước để trao đổi, thì đó là chuyện viễn thưởng, chớ hòng mơ tưởng!

“Yên tâm! Tôi mới không có hèn hạ như vậy !” Mặc dù vừa mới bắt đầu quả thật có ý niệm này, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ “tử trung” (chết cũng phải trung thành” của cô ấy đối với anh, cô không thể không bỏ đi ý nghĩ của mình, coi như tát thành chuyện tốt vậy, gắn kết đôi nam nữ có ý với nhau này lại: “ Có muốn chị truyền thụ lại cho em mấy chiêu không? Giúp em đạt được nguyện vọng!”

“Này có được không?” Annie chần chừ do dự, nhưng lại nhịn không được cảm thấy khát vọng: “Chị đã lòng tốt như vậy, vậy tạm thời em nghe một chút cũng được.” Tránh để cho mình phụ lại ý tốt của cô.

Giả vờ đứng đắn! Ai! Nhìn cô gái nhỏ này rõ ràng không che giấu được vẻ mặt mặt khẩn trương của mình, nhưng lại cố tình giả thành dáng vẻ đứng đắn, Hồng Đỗ Quyên thật cảm thấy có chút buồn cười: “Em có từng ghe qua câu nam theo đuổi nữ cách một ngọn núi, nữ theo đuổi nam cách một tầng vải* chưa? Cho nên nói chỉ cần thủ đoạn của em đủ cao minh, chị tin tưởng Jimmy nhất định khó thoát khỏi lòng bàn tay của em.”

*(nguyên văn: nữ truy nam cách tầng sa tức là lớp vải mỏng ý nói nữ theo đuổi nam thì rất dễ ấy =)))

“Cái gì?” Nghe lời này cua cô, chẳng lẽ là muốn cô. . . . . .”Hiện tại, chị đang đề nghị em chủ động theo đuổi Jimmy sao?” Nhưng nếu thật là như thế, thì Annie cô cũng không có can đảm lớn như vậy.

Đừng nói là thật đi làm, chỉ cần tưởng tượng thôi, cô cũng cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng.

“Nếu như em không chịu chủ động theo đuổi cậu ta, thì Hồng Đỗ Quyên chị bảo đảm em nhất định sẽ vì chuyện này mà ôm lấy nuối tiếc cả đời.” Theo những gì vừa rồi mà cô quan sát được từ người đàn ông kia, thì chàng trai trẻ này cũng quá mức rụt rè và bị đồng, yên ắng giống như một cái đầm nước, chưa từng bị một cục đá lớn hung hăng rớt vào vậy, cực kỳ khó có thể dấy lên tâm tư dao động của anh, dù anh ta có lòng với cô ấy thì cũng vậy thôi.

“Em. . . . . .” Sau khi nghe xong lời uy hiếp của Hồng Đỗ Quyên, do dự trong lòng Annie thoáng chốc biến mất , bây giờ ý niệm duy nhất trong lòng cô là tuyệt đối không thể bỏ lỡ cơ hội có thể cùng kết liền cành với Jimmy: “Nói! Mau nói biện pháp của chị ra đi, em bằng lòng thử nó một lần.”

“Hàaa...! Chị thật sự thật vui mừng vì rốt cuộc em cũng nghĩ thông.” Cũng đỡ cho cô phải tốn nhiều nước miếng: “Tới đây, em ghé tai lại đây, cứ như vậy, hiểu không?”

Khi cô nghe xong đề xuất của Hồng Đỗ Quyên, gương mặt Annie ửng hồng, trong lòng cô thấp thỏm, chỉ sợ. . . . . .”Biện pháp này có thật khả thi không vậy ạ?” Ngộ nhỡ không được, người mất thể diện sẽ là cô!

“Yên tâm! Có Hồng Đỗ Quyên chị vỗ ngực bảo đảm, em còn không còn yên lòng gì nữa?” Tuy là làm chuyện tốt, cũng không thể phủ nhận là cô quả thật cũng còn có chút lòng riêng xấu xa.

Chính là muốn xem vị Bá tước cao cao tại thượng này một chút, nếu sau khi khi anh biết được cô làm cho thế giới của anh long trời lở đất, thì sẽ có loại phản ứng nào đây? Nếu biết thì sẽ có loại nét mặt thế nào?

Đây mới thực sự là kết quả làm cô mong đợi đấy!

Mặc dù Annie có thể bén nhạy phát giác kiến nghị này của Hồng Đỗ Quyên nhất định không có dụng ý tốt, nhưng lại cũng không cách nào phủ nhận biện pháp này của cô đáng để người ta thử một lần.

Vì vậy mà cô cắn răng một cái, dù bất cứ giá nào, có được hay không thì một lát nữa cũng sẽ biết thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.