Nữ Vương Khủng Bố

Chương 20: Chương 20: Tiểu thuyết gia kinh dị




Trans: Tuệ Mẫn

Beta: Vũ

-----------------------------------------------------------------------

Đến địa vị như Mục Vũ hiện nay, kẻ địch tuyệt đối không ít, ở bên dưới có vài người đều đang nhìn chằm chằm vào anh ta, chờ cơ hội thay thế anh ta, có vài tài khoản marketing quanh năm suốt tháng bôi nhọ anh ta, chỉ là trước đó đều là những câu chuyện cũ không có ảnh hướng lớn, đưa ra ngoài độ thảo luận không cao, chỉ có fans và anti fans hỗn chiến. Nơi nào có thể so sánh được với tin bát quái mới nhất này? Hơn nữa chứng cứ đều bày ra ở đó, trong vòng 1 tiếng đồng hồ, topic Mộc Ngư đánh mặt hay nhất năm truyền khắp toàn mạng.

Lần đánh mặt này tới quá mau, giống như gió lốc, hoàn toàn khiến cho Mộc Ngư trở tay không kịp, trước đó vẫn còn thấy Mộc Ngư diễu võ dương oai, oai phong lẫm liệt, khiến cho những fans khác không thể không nhượng bộ lui binh, trong chớp mắt, mặt của đối phương đều sưng phù lên, trong chớp mắt yên tĩnh lại.

Sự khác biệt như vậy đủ để hấp dẫn sự chú ý của netizen, toàn mạng nhất thời đều là tiếng “hahaha”, toàn bộ đều đang cười nhạo Mộc Ngư trước đây nói chuyện quá mức, bây giờ không thể không tự vả mặt mình.

Từ Ba có thể quay phim tệ cấp độ lịch sử? Thẩm Lan không thể so sánh với Mục Vũ? Bọn họ mà dám phản bác fan của 2 nhà kia có thể phun nước bọt dìm chết bọn họ.

Cũng bởi như vậy, Mộc Ngư bị quần chúng chế giễu cũng không dám không biết xấu hổ mà đi đạp Thẩm Lan, fans của đối phương cũng không phải ăn chay.

Bọn họ cũng chết lặng rồi, làm sao mà Từ Ba lại muốn quay “Chiến Hồn”? Trước đó 1 chút tin tức cũng không có? Thẩm Lan vẫn ở nước ngoài tuyên truyền như thế nào lại quay về nước? Không phải có tin đồn rằng anh ta trong khoảng thời gian ngắn sẽ không nhận phim mới sao?

Bị quần chúng chế giễu với quy mô lớn như thế này tuyệt đối là đả kích không nhỏ với hình tượng của người nghệ sĩ, cứ cho là netizen đang chế giễu đều fans hâm mộ, tạm thời không hề nhắc đến Mục Vũ, nhưng nghệ sĩ không thể nào hoàn toàn không bị ảnh hưởng, thanh thế của Mục Vũ trước đây như mặt trời ban trưa nhất thời xuất hiện vết nứt.

Lúc này người quản lý cũng đã hỏi ra được người sau bức màn là ai, “Là Xuyên Hạ.”

Họ gần như đem những người trong ngành suy đoán 1 vòng, như thế nào cũng không nghĩ đến cuối cùng lại là Xuyên Hạ, bọn họ không dám tin rằng 1 biên kịch tuyến 18 lại có thể dám chống đối họ, buồn cười nhất là cuối cùng cô lại thắng, thành công đánh bọn họ đến xấu hổ.

Có thể tưởng tượng, mỗi lần Mục Vũ bị người ta bóc trần lịch sử đen tối, sự việc này đều sẽ bị anti-fans lôi ra nói chuyện hăng say.

Xét về mặt đạo lý, là Mộc Ngư công kích cô trước, cô phản kích là điều bình thường, nhưng cũng có lúc không thể tính toán sự việc như vậy được, Mục Vũ trước nay chưa từng nghĩ đến 1 lần té ngã nghiêm trọng nhất trong những năm gần đây của anh ta lại là do Xuyên Hạ gây ra, nếu nói trước đây ghê tởm như nuốt ruồi nhặng thì bây giờ giống như là ăn cứt vậy.

Chính vào lúc này, điện thoại dự phòng của người quản lý vang lên 1 lần nữa như bùa đòi mạng, khiến cho người quản lý trực tiếp cau mày, tiếng la hét phía bên kia lần nữa vang lên khắp phòng, “Lý Ca, Xuyên Hạ đăng weibo rồi! Anh mau đi xem thử đi!”

Weibo của Diệp Đàm rất đơn giản, tổng kết lại sự việc trước đó, xuất trình 2 phần văn kiện, 1 phần là giấy giám định tâm lý, tinh thần, 1 phần là đơn ủy thác luật sư xử lý.

Xuyên Hạ: Xét thấy vài ngày trước có 1 vài người gửi lời bình luận khiến cho tinh thần, tâm lý của tôi bị tổn thương nghiêm trọng, tôi đã toàn quyền ủy thác cho luật sự xử lý việc này, tất cả các lời bình luận đều được chụp màn hình lại làm bằng chứng, không lâu sau đó các vị sẽ nhận được thư luật sư của tôi, hẹn gặp mọi người trên tòa.

Diệp Đàm trực tiếp nộp đơn kiện những fans có bình luận mắng nhiếc nghiêm trọng nhất lên tòa, bởi vì số lượng fans mắng chửi cô quá nhiều, cô sẽ mất khoảng 1 năm thời gian để kiện từ từ, mỗi lần kiện 1 người đều sẽ công bố lên Weibo, ác nhất là, bởi vì tất cả những fans đó đều tự xưng mình là Mộc Ngư, Diệp Đàm đem vụ việc này gọi là “Án kiện Mộc Ngư”, cũng có thể nói là, mỗi lần công bố, “Mộc Ngư” sẽ bị nhắc lại.

Cô muốn kiện 1 năm, có nghĩa là trong vòng 1 năm Mộc Ngư đoán rằng đều sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

Mục Vũ: “Cô ta điên rồi sao!” Tốn thời gian 1 năm để kiện fans hâm mộ?

Người quản lý cũng đi theo hít 1 hơi khí lạnh, trước đó có 1 loại dự cảm, biết rằng Diệp Đàm là 1 cục xương khó gặm, không ngờ rằng cô lại khó gặm đến như vậy, trước đó khiến bọn họ bị quần chúng chế giễu vẫn chưa xong, còn chuẩn bị dây dưa với họ 1 năm, Cô không hề nhắc 1 chữ nào đến Mục Vũ, nhưng Mộc Ngư là fans của anh ta, bọn họ ra mặt vì anh ta, nếu như trong lúc này Mục Vũ co đầu rút cổ lại sẽ khiến cho anh ta mất đi fans hâm mộ, một khi bị mất đi fans hâm mộ, một tiểu sinh dựa vào lưu lượng để ăn cơm như anh ta chỉ có thể bị những người khác đuổi kịp. Nếu như ra mặt, vậy phải đối mặt trực tiếp với Xuyên Hạ, không biết cô còn định ra chiêu xấu xa nào nữa.

Cô dù sao cũng không phải nghệ sĩ, không cần lo lắng nếu như bị kiện tụng quấn thân sẽ ảnh hưởng đến chính mình, nhưng Mục Vũ không giống như vậy a!

Người quản lý suy nghĩ rõ điểm mấu chốt, thở dài 1 hơi, nhìn Mục Vũ nói, “Hòa giải đi.”

Họ không cần phải liều mạng với đối phương, không phải liều không nổi mà là không cần thiết.

Là do bọn họ ngay từ lúc đầu đã xem thường cô, chỉ nghĩ rằng 1 biên kịch nhỏ tuyến 18, ức hiếp cũng ức hiếp rồi, đối phương còn có thể làm gì? Kết quả đối phương từng bước từng bước đẩy họ đến tình thế khó xử như thế này.

Từ khi Mục Vũ nổi tiếng, họ đã bao lâu chưa chịu thiệt thòi lớn như vậy rồi? chính là do lúc ban đầu không đặt Diệp Đàm vào trong mắt mới có thể lọt vào tròng của đối phương, về sau vẫn phải cẩn thận dè dặt mới được.

Đạo lý là đạo lý như vậy nhưng Mục Vũ bị người khác tâng bốc bao lâu nay, làm sao có thể chịu cuối đầu, nghe xong lời này, đùng 1 tiếng đứng dậy, tức giận đến đỏ mặt đi vào phòng đóng sầm cửa lại.

Việc đến nước này, người nên biết đều biết hết rồi, người nào sau khi nghe ngóng rõ ràng đầu đuôi câu chuyện đều không nhịn được mà cười lên, đoán rằng Mục Vũ cũng không hề nghĩ rằng bản thân sẽ té ngã ở loại sự việc như thế này đi? Thuận tiện ghi nhớ tên của Xuyên Hạ vào trong lòng, kéo cô vào danh sách những người không thể trêu chọc.

Khi Từ Ba gặp lại Xuyên Hạ lần nữa cũng không nhịn được mà nhìn cô nhiều lần, anh tuy rằng không theo dõi toàn bộ quá trình, nhưng có nghe trợ lý tám chuyện, biết được lực chiến đấu của Diệp Đàm có bao nhiêu dũng mãnh, bức Mục Vũ đến nỗi té lộn nhào còn phải tìm cô cầu xin tha thứ.

Lúc Thẩm Lan đến khiến cho đoàn làm phim phát ra tiếng la hét trong phạm vi nhỏ, khuôn mặt được fans ca tụng là “Kiệt tác của Thần” đang nở 1 nụ cười lười biếng, chậm rì rì hướng về phía fans vẫy vẫy tay, bộ dạng cà lơ phất phơ này nhất thời khiến cho Từ Ba không vui, không đợi đến khi anh nghiêm mặt lại, Thẩm Lan giống như mọc 1 đôi mắt phía sau lưng vậy, đùng 1 cái thay đổi, thu lại nụ cười, sải bước, lông mày hơi kéo xuống, khí thế đông lạnh giống như bầu không khí khi mưa bão sắp đến.

Từ Đạo: “....nhanh đi trang điểm!”

Sau đó Chu Tịnh cũng đến, cũng dẫn đến không ít người vây xem, hơn 30 tuổi vẫn yểu điệu như thiếu nữ, được xưng là nữ thần không tuổi, diễn vai nữ chính mười mấy tuổi không hề có chút cảm giác không thích hợp nào.

Thẩm Lan và Chu Tình đã hợp tác qua 2 bộ phim, quan hệ cũng khá tốt, 2 người được sắp xếp trang điểm trong 1 phòng, từ bên ngoài có thể hơi hơi nghe thấy tiếng nói chuyện của 2 người, không giống với những gì nhân viên trong đoàn phim suy đoán rằng họ đang thảo luận về kịch bản, 2 người cư nhiên đang tám chuyện.

Chu Tình: “Cậu vừa rồi có nhìn thấy biên kịch chưa? Oa, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, nhìn thì có vẻ mềm mại không ngờ sức chiến đấu lại mạnh như vậy. Cậu có nghe nói chưa, Mục Vũ muốn âm thầm hòa giải với cô ấy, kết quả bị cô nàng làm cho giận dỗi bỏ về, ha ha ha, buồn cười chết tôi rồi. Không ngờ rằng anh ta cũng có 1 ngày như vậy.”

Thẩm Lan: “Hình tượng! Hình tượng!”

Chu Tình: “Có chuyện để tám thì cần giữ hình tượng để làm gì a, tôi thật muốn cười chết rồi, nghe nói là có vài nhãn hiệu vốn dĩ chọn Mục Vũ bây giờ đã đổi người.”

Tuy rằng cô không có tiếp xúc với Mục Vũ, nhưng cô có 1 sư muội quan hệ khá tốt bị bản thông báo của Mục Vũ đạp, còn bị fans vây công, Chu Tình không hề có hảo cảm gì với anh ta cả, rất thích nghe ngóng tin tức xui xẻo của anh ta, nhìn Thẩm Lan bên ngoài đàng hoàng bên trong thối nát, “Đừng nghĩ rằng tôi không biết cậu có bao nhiêu chán ghét Mục Vũ, còn giả vờ!”

Thẩm Lan nói trong lòng, cách màn hình theo dõi tin tức làm sao có thể so sánh với cảm giác sung sướng khi chứng kiến tại hiện trường được, chính tai tôi nghe thấy đối phương chọc cho Mục Vũ tức đến nỗi nói không nên lời.

So với những người khác, anh được xem như là biết rõ đầu đuôi câu chuyện nhất rồi. Mục Vũ đem tấm sắt nghĩ thành quả hồng mềm mà niết, bây giờ trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Bởi vì 2 chuyện buồn cười này, Thẩm Lan coi như nhớ kỹ biên kịch là 1 đóa Bá Vương Hoa không dễ chọc.

Con người anh tuy rằng không quá đáng tin cậy, nhưng có thể đi đến ngày hôm nay, anh 10 phần kính nghiệp (tôn trọng nghề nghiệp), vì để nghiên cứu “Chiến Hồn”, đặc biệt tìm nguyên tác về đọc, thuận tiện cũng xem luôn “Sau Lưng” và “Quái Vật”, anh vuốt vuốt cằm trêu chọc trợ lý, “Cái thằng ngốc Mục Vũ này có phải chưa xem qua nguyên tác hay không? Viết ra được tiểu thuyết như thế này mà đem người ta xem thành hoa trắng nhỏ?”

Trợ lý: “....”

Bỏ đi, tôi xem như chưa nghe thấy?

Kiều tỷ nói rồi, chỉ cần anh ấy không có nghĩ không thông mà đi trêu chọc biên kịch thì những chuyện khác đều có thể mở 1 mắt nhắm 1 mắt.

Thẩm Lan không nhận được câu trả lời, không thú vị mà bĩu bĩu môi, “Cậu nói thử xem, cô ấy bây giờ đang viết cái gì?” Hiện đang quay cảnh cá nhân của một mình nữ chính, Thẩm Lan mặc trang phục diễn ngồi ở đó, khí tràng 2 mét 8, người sống đừng đến gần, hình như là đang suy nghĩ về cảnh tiếp theo, làm cho người khác không dám tiếp cận.

Viết truyện mới sao? Hay là đang sửa kịch bản?

Trợ lý không muốn tiếp lời, chỉ sợ anh càng nói càng hăng, nhưng một khi lòng hiếu kỳ của Thẩm Lan bị gợi lên anh căn bản không cần người tiếp lời, anh đứng dậy, đi về nơi đặt nước ô mai, trước mắt chỉ tập trung quay tại phim trường, sau khi quay xong sẽ đi lấy cảnh ở phía Tây.

Hiện tại là quay vào ngày hè nóng nực, họ lại mặc những bộ trang phục diễn ngột ngạt, nhân viên phục vụ trong đoàn liền nấu canh đậu xanh và canh ô mai đặt ở 1 bên để họ dùng giải nhiệt.

Nơi đặt canh ô mai vừa lúc cách Diệp Đàm không xa, dựa vào gương mặt được trời cao ưu ái này của Thẩm ảnh đế, không có ai nghĩ lệch đi, vào lúc anh đi ngang qua, liếc mắt về hướng bên đó, chính 1 cái liếc mắt như vậy, biểu cảm của Thẩm ảnh đế xém chút không giữ vững được.

“Ba năm cao khảo*, 5 năm mô phỏng”

*Cao khảo: kỳ thi đại học của Trung Quốc.

Nếu như mắt của anh không mù thì vị biên kịch nổi danh kia chính là đang viết những thứ này.

Lại liếc về phía bên cạnh, “Tuyển tập đề thi Oschen quốc tế”

“Cao Đẳng Toán Học”, “Toán học Vật lý cơ bản“.

Thẩm Lan mặt như bị táo bón mà quay lại chỗ ngồi, cô tự dưng lại đi giải những đề này làm cái gì? Anh hỏi trợ lý, “Cậu có biết không?”

Trợ lý: “Mỗi người đều có sở thích riêng mà.” Tuy rằng cậu cũng cảm thấy làm đề toán học ở phim trường có chút không thích hợp, nhưng có thể là do sở thích cá nhân của người ta thì sao?

Thẩm Lan chậm rì rì nhìn cậu, “Cậu có biết vì sao cậu không tìm được bạn gái không?”

Tôi từ chối trả lời câu hỏi này. Trái tim của trợ lý nhói đau, Thẩm Lan chậm rãi nói, “Bởi vì bề ngoài và trí óc của cậu đều thiếu suy nghĩ.”

Trợ Lý: “.....”

Đây là công kích cá nhân đi?

Nhân lúc ăn cơm hộp, Thẩm Lan giả vờ vô ý đi lướt qua bên cạnh Diệp Đàm, ánh mắt lướt qua mặt sách, nhẹ nhàng “ý” 1 tiếng, “đề Toán học, Xuyên Hạ lão sư đang chuẩn bị cho cuốn tiểu thuyết tiếp theo sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.