Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 482: Chương 482: Chương 481: Tuyết Trạm nhắc nhở




Editor: Thơ Thơ

Bất quá, Hoàng Phủ Sâm vẫn trông được ở đáy mắt anh khinh thường đối với mình. Anh cũng biết rất sớm, kỳ thật Dạ Phi Linh căn bản cũng không có coi anh trở thành anh họ, nhiều lắm chính là đồng bọn ‘lợi dụng lẫn nhau’ thôi.

“Thôi, không thông báo thì không thông báo đi. Em họ, Là như vậy, về tình huống Quân Khu Bạch Hổ trước mắt, anh muốn cùng em nói một chút……”

Nghe nói, cuối cùng bộ dáng Dạ Phi Linh thoáng có tốt hơn: “Nói!”

Bên kia……

Trong đại sảnh tiếp khách không khí vô cùng đọng lại.

Sau khi Hoàng Phủ Sâm và Dạ Phi Linh rời đi, Tuyết Vi chưa từng cùng Tuyết Trạm có bất luận ‘ giao ’ lưu gì, giữa hai người thậm chí ngay cả ánh mắt ‘ giao ’ lưu đều không có.

“em sẽ vĩnh viễn rời đi hoàng thành sao?” Không biết qua bao lâu, Tuyết Trạm đã lạnh lùng mở miệng.

Trong lòng Tuyết Vi căng thẳng, trầm mặc không nói nhìn về phía anh.

“A, có một số việc nói đến cũng kỳ quái, sau khi anh biết được em giết mẹ anh, anh hận em. Sau khi nhìn đến em bị tuyên án tử hình, anh cũng không có bất luận cảm giác gì. Mà sau khi Dạ Phi Linh cứu em về, anh vậy mà thở dài nhẹ nhõm một hơi……” Tuyết Trạm tự giễu nở nụ cười, cặp mắt đen lóa mắt nhìn tới Tuyết Vi.

Cô theo bản năng rũ xuống đôi mắt, tránh đi tầm mắt anh: “Anh cả, anh không nên có như vậy trong lòng.” Cô tình nguyện Tuyết Trạm hận chính mình, cũng không nghĩ, anh có phản ứng như vậy.

Bởi vì……

Cô sẽ cảm thấy ghê tởm! Thơ_Thơ_ddlqd

“anh cũng biết anh không nên có tâm lý như vậy. Nhưng…… anh không có biện pháp!!” Tuyết Trạm ưu thương gục đầu xuống, đôi tay gắt gao nắm thành quyền: “Vi Vi, nghe anh nói. Chuyện nếu đã biến thành như vậy, như vậy em liền lập tức đi! Lập tức rời khỏi hoàng thành, hơn nữa, tốt nhất bây giờ liền……”

“Ha hả, Dạ phi Quân Trường, tôi liền không quấy rầy ngài.”

“ừ, Hoàng Phủ tướng quân, ngài đi thong thả.”

Tiếng đối thoại ngoài cửa cắt đứt lời Tuyết Trạm chưa nói xong.

Vẻ mặt Tuyết Vi căng thẳng, theo bản năng nhìn về phía vẻ mặt Tuyết Trạm, hoảng ‘ loạn ’ treo ở trên mặt.

‘ kẽo kẹt ’ cửa lớn mở ra. “Trạm, chúng ta đi trở về.”

“ừ……” Anh giống như là chuyện gì đều không có phát sinh qua đi theo Hoàng Phủ Sâm liền rời đi đại sứ quán ……

‘ Vi Vi, nghe anh nói. Chuyện nếu đã biến thành như vậy, như vậy em liền lập tức đi! Lập tức rời khỏi hoàng thành, hơn nữa, tốt nhất bây giờ liền ……’

Bên tai, không ngừng nhớ trở về ngôn ngữ Tuyết Trạm có ‘ tính ’ ám chỉ.

Tuyết Vi khó hiểu nhíu mày, lời Tuyết Trạm nói rốt cuộc là muốn ám chỉ cô cái gì đây?

“Suy nghĩ cái gì?”

Tiếng Dạ Phi Linh nháy mắt đánh vỡ suy nghĩ của cô, Tuyết Vi dương ‘ môi ’ cười, châm chọc nói: “Xem ra lần này Hoàng Phủ Sâm bán đứng không ít tình báo Quân Khu Bạch Hổ cho anh đi?”

“A, dù sao cô đã sớm biết quan hệ của tôi và Hoàng Phủ Sâm, không nói cho Hoàng Phủ Minh một tiếng?” Thơ_Thơ_ddlqd

“Yên tâm, tôi có tự trọng nghề nghiệp!”

Đi theo bên người Dạ Phi Linh lâu như vậy, Tuyết Vi tự nhiên đã biết không ít những bí mật giữa Nhà họ Hoàng Phủ cùng Nhà họ Dạ Phi không muốn người biết.

Đồng dạng, Dạ Phi Linh cũng biết không ít bí mật của cô.

Tỷ như, tin tức cô còn sống; tỷ như tin tức con trai cô, Dạ Phi Linh chưa bao giờ bán đứng qua cô, cô lại có thể nào vong ân phụ nghĩa bán đứng ân nhân này đã từng thu lưu chính mình chứ?

Huống hồ……

Cô tin tưởng, lấy chỉ số thông minh của Hoàng Phủ Minh sớm đã biết được những hoạt động đó giữa Hoàng Phủ Sâm cùng Quân khu Huyền Vũ, chỉ là…… Khổ không chứng cứ vạch trần thôi!!

*

“Hừ, Dạ Phi Linh đáng chết này. Quả thực cùng Hoàng Phủ Minh một cái đức hạnh.” Đi ra khỏi đại sứ quán, vẻ mặt Hoàng Phủ Sâm ‘ âm ’ trầm nắm chặt nắm tay.

Năm đó lúc anh bị Hoàng Phủ Minh đoạt quyền, nghĩ tới cầu Dạ Phi Linh hỗ trợ, nhưng mà, Dạ Phi Linh liền cành cũng không để ý tới.

Mấy năm nay, anh càng bị Dạ Phi Linh cùng Hoàng Phủ Minh chọc tức không ít.

Bây giờ thật vất vả đã trở lại, nào biết đâu rằng thái độ của Dạ Phi Linh đối với anh như cũ là khinh thường nhìn lại như vậy, không coi ai ra gì!

“Trạm, ra lệnh cho nhóm binh lính của ta đêm nay bỏ chạy trước khi đóng cửa đại sứ quán!” Bước chân đi trước yên lặng, con ngươi Hoàng Phủ Sâm tức khắc xẹt qua một tia giảo hoạt. Thơ_Thơ_ddlqdTuyết Trạm cung kính cúi người, lạnh nhạt gật gật đầu: “vâng……”

‘ linh linh linh……’ mới vừa ngồi xuống xe, điện thoại Hoàng Phủ Sâm liền vang lên.

Anh mặt vô cảm tiếp điện thoại.

Sau một lúc lâu…… “Ha ha ha ha……” khuôn mặt tuấn tú không khỏi ‘ lộ ’ ra nụ cười khó có thể che dấu.

Đợi anh cắt đứt điện thoại…… “Phát sinh chuyện gì, vui vẻ như vậy?” Tuyết Trạm liền tò mò hỏi lên.

“A, em vẫn luôn lo lắng Tuyết Vi là tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ tương lai có thể cùng Hoàng Phủ Minh liên thủ hay không. Bất quá bây giờ xem ra ……” ánh mắt anh vừa chuyển, gằn từng chữ: “em vừa lấy được tin tức, Hoàng Phủ Minh bị người viện giám thị bí mật thẩm vấn một buổi trưa, cuối cùng! Viện giám thị làm ra tạm thời về nhà tu dưỡng đối với anh, chờ đợi kết quả kiểm tra phán quyết!”

“vậy nói cách khác……?” Mắt đen của Tuyết Trạm chợt lóe.

Hoàng Phủ Sâm không khỏi hưng phấn gật gật đầu: “Đúng! Trong vòng thời gian ngắn ngủi, Quân Khu Bạch Hổ không người quản lý! Thừa dịp thời gian này, nếu em nói thay thế, em tin tưởng qua không bao lâu cha em liền phải ‘ giao ’ Hổ phù của Quân Khu Bạch Hổ ra tới!”

Chuyện cuối cùng Tuyết Vi vẫn lo lắng đã xảy ra.

Cô và Hoàng Phủ Minh thuộc về quan hệ người bên gối, hiện nay, cô đá bạo là Tướng quân binh đoàn thứ hai của Quân khu Huyền Vũ, cũng ý nghĩa bên trong thẩm tra Hoàng Phủ Minh cũng muốn cùng nhau tiếp thu Quân Khu Bạch Hổ.

Cho dù cuối cùng chứng minh Hoàng Phủ Minh không hiểu rõ, sợ là sau lưng cũng không ít người cười nhạo anh ngu ngốc vô năng!

“Hừ hừ hừ hừ……” Trở lại Nhà họ Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Sâm vừa hát tiểu khúc, đôi tay vừa ‘ cắm ’ túi tiền bước vào nơi ở Hoàng Phủ Dương Vinh, bộ dáng miễn bàn nhiều khí phách hăng hái. Thơ_Thơ_ddlqd

“Sâm nhi, rốt cuộc con đã trở lại. Chuyện Tuyết Vi rốt cuộc là chuyện làm sao? Cha nghe nói Minh Nhi cũng tạm thời bị cách chức?”

Thấy bộ dáng lão gia tử nôn nóng, Hoàng Phủ Sâm vội vàng thu trở về nụ cười trên mặt, bày ra vẻ mặt khó xử: “Ai, cha, cha đừng nói nữa. Ai sẽ nghĩ đến Tuyết Vi là tướng quân của Quân khu Huyền Vũ đâu? Em hai sẽ bị tạm thời cách chức cũng là chuyện bên trong dự kiến.”

“Chậc. Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta tự cổ chí kim cũng không xảy ra loại tiết mục ngắn này. Bây giờ việc này nháo, liền cùng phản quốc giống nhau……”

“Ai nói không phải đâu. Lão gia, tam nha đầu này thật là hại chúng ta khổ.” Dạ Phi Nhã Lệ ở bên thổi thêm gió.

‘ chọc ’ sắc mặt Hoàng Phủ Dương Vinh càng ngày càng khó coi.

“Cha, bây giờ Em hai tạm thời bị cách chức. Quân Khu Bạch Hổ cũng không có khả năng không có Quân Trường, Cha xem không bằng……”

“Chuyện này con không cần ‘ bận ’ tâm, Sâm nhi. Cha nghĩ tới, Cha sẽ tạm thời giữ chức vụ Quân Trường.”

Lời nói của Lão gia tử xem như hoàn toàn bóp chết dã tâm của Hoàng Phủ Sâm, ánh mắt anh nôn nóng nhìn về phía Dạ Phi Nhã Lệ……

“Lão gia. Ông bây giờ đều đã 60 rồi, thân thể lại ngày càng sa sút. Nếu còn lao lực, tôi sợ ngài thân mình chịu không nổi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.