“Minh, em đi qua gian phòng kia ……” Tuyết Vi lạnh lùng ngẩng đầu lên, ánh sáng ở trong mắt thập phần phức tạp.
“gian phòng kia?” Hoàng Phủ Minh cẩn thận suy tư lời cô Nói, sau một lúc lâu mới vang lên…… “em nói là có ảnh chụp mẹ anh trong gian phòng kia sao?”
A.
Năng lực cô thấy rõ quả nhiên là chuẩn xác, bức họa kia quả nhiên là mẹ Hoàng Phủ Minh. “Đúng. Em thấy được ảnh chụp mẹ anh, cũng thấy được anh đặt ở trên bàn kia ảnh chụp …… chị cả của em.”
“Vi……!!!” Hoàng Phủ Minh không thể tưởng tượng mở to hai mắt, còn không đợi anh nói, Tuyết Vi mỉm cười dùng ngón tay chặn môi anh: “em biết anh muốn nói cái gì.”
“hả?” Này, Hoàng Phủ Minh đã cảm thấy kỳ quái: “em đây muốn nói cái gì?” Anh mỉm cười nheo nheo mắt, chậm rãi lấy ngón tay Tuyết Vi ra.
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, anh tám phần là quên bức ảnh kia tồn tại đi?”
“em!!” Hoàng Phủ Minh khiếp sợ, anh đúng là quên mất bức ảnh kia tồn tại, cho nên, thời khắc Tuyết Vi nhắc tới, anh sợ Tuyết Vi sẽ có khúc mắc.
“Kỳ thật, lúc em nhìn đến bức ảnh kia, trong lòng vô cùng không thoải mái. Bởi vì chúng ta đã kết hôn, nhưng trong phòng anh còn bày ảnh chụp người phụ nữ khác, hơn nữa còn bày biện bức ảnh kia ở trong phòng để bức họa của mẹ anh. Có thể thấy được, là anh coi trọng chị cả em. Cho nên…… em không ngủ, cũng không phải bởi vì em đang xem TV, mà là…… em buồn bực đến ngủ không được.”
Lần này Tuyết Vi thật sự khó chịu.
Mặc cho ai nhìn đến trong phòng chồng mình để ảnh chụp người cũ đều sẽ khó chịu đi?
Nhưng mà……
“em vừa xem TV, vừa rối rắm, rối rắm, kết quả…… Đột nhiên cảm thấy chính mình thật ngốc, thật ngốc. Vậy mà xem nhẹ một chi tiết quan trọng.”
“chi tiết gì?” Thơ_Thơ_lequydon
“trên bàn bày biện bức ảnh kia đều là bụi, trên bức ảnh kia cũng đều là bụi, quan trọng chính là, bức ảnh kia không có một dấu vết động qua. Liền có thể thấy được, anh hẳn là thật lâu, thật lâu không có đi qua gian phòng kia. Đến nỗi có bao lâu, em tính không ra. Ít nhất, em biết…… sau khi chúng ta ở bên nhau, anh tuyệt đối không có đi qua! Đến nỗi lúc trước…… không quan hệ với em.”
Nói đến đây, Tuyết Vi nhàn nhạt nở nụ cười, trong đôi con ngươi phản chiếu ánh sáng trong trẻo thấy đáy như vậy.
Hoàng Phủ Minh liền trầm mặc không nói nhìn cô.
Một giây, hai giây, ba giây……
Không biết qua bao lâu, anh một phen, gắt gao ôm Tuyết Vi vào trong lòng ngực. Nhưng như cũ không có bất luận ngôn ngữ gì.
Không có biện pháp.Người đàn ông này trời sinh chính là tính cách như vậy.
Anh sẽ không nói quá nhiều lời ngon tiếng ngọt, đối với anh mà Nói, một cái ôm gắt gao, một cái hôn, chính là phương thức anh biểu đạt yêu.
Giờ này khắc này, Hoàng Phủ Minh có thể cảm giác đến chính mình càng ngày càng yêu cô.
Tuyết Vi ở trước mặt anh biểu hiện không chỉ là thông minh đơn giản như vậy.
Cùng cô ở bên nhau, anh sẽ thoải mái cười to; cũng sẽ thao thao bất tuyệt nói chuyện; càng cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng.
Nhưng mà, ở phương diện tình cảm.
Người phụ nữ này rõ ràng ngửi ra mùi nước hoa trên người anh, lại cái gì đều không có nói, mà là chờ chính anh nói……
Người phụ nữ này rõ ràng đã biết giữa anh và Tuyết Khả Duy có một tầng quan hệ khác, cũng trầm mặc, chờ chính anh thẳng thắn…… Thơ_Thơ_lequydon
Nếu cô giống người phụ nữ khác, há mồm chính là cãi nhau. Lấy tính cách anh nhất định sẽ phiền chán đến phủi tay bỏ chạy lấy người, do đó làm cho hiểu lầm càng ngày càng sâu, càng sâu, lấy ly hôn cho xong việc.
Cho nên, anh yêu cô. Bởi vì cô hiểu anh, biết anh thích cái gì; chán ghét cái gì!
“anh hỏi em, nếu, anh không có nói với em đêm nay anh gặp qua chị cả của em, vậy em sẽ thế nào?” Chậm rãi buông lỏng khuỷu tay ôm Tuyết Vi ra, anh ôn nhu hỏi lên.
“Chẳng có gì. Anh nguyện ý nói, chứng minh anh để ý em; anh không muốn nói, cũng hoàn toàn không đại biểu anh không quan tâm em. Nhưng…… em sẽ thực để ý là được. Bởi vì lấy lý niệm hôn nhân, giữa vợ chồng chính là nên thẳng thắn! Nếu……”
“Chờ đến ‘ người thứ ba ’ đem chuyện này chọc phá, như vậy thế tất sẽ có hiểu lầm phát sinh. Đợi hiểu lầm phát sinh, liền nhất định phải có giải thích. Anh biết đến……” Tầm mắt chậm rãi nhìn về phía Hoàng Phủ Minh: “em là người thực chán ghét giải thích. Nhưng mà, em biết anh cũng là người thực chán ghét đi giải thích. Cho nên…… kết quả cuối cùng chúng ta nhất định sẽ lấy ly hôn cho xong việc.”
Tính cách giữa bọn họ thật sự quá tương tự.
Tuyết Vi hiểu anh; anh cũng hiểu Tuyết Vi.
Nhưng thường thường tính cách vì tương tự cũng không thấy là chuyện tốt, giống như, bọn họ đều nguyện ý giải thích tật xấu này, liền chú định giữa bọn họ không thể có hiểu lầm phát sinh.
Cho nên, Tuyết Vi đem hôn nhân mình bày biện rõ ràng sáng tỏ, đó chính là không cho phép hiểu lầm sinh ra, tận lực đem hiểu lầm rơi chậm lại đến ‘ không ’.
“A. Xem ra hôn nhân chúng ta xem như nhất trí, nhưng mà……” Hoàng Phủ Minh cười nhạt nheo nheo mắt: “anh đặc biệt chán ghét người khác nói dối!”
“Hừ, anh nói thẳng là chán ghét em nói dối không phải xong rồi sao? Em đây cũng nói thật cho anh biết, em có thể cho phép người trong thiên hạ đều lừa gạt em, chính là không chấp nhận được một nửa của em đối với em có một chút không thật!!!” Thơ_Thơ_lequydon
Tuyên ngôn tượng trưng gia quy rơi xuống, Tuyết Vi mặt vô cảm nhìn thẳng Hoàng Phủ Minh trước mắt.Anh giảo hoạt cười: “nói dối thiện ý tính sao?”
“Đương nhiên không tính. Bởi vì, em cũng sẽ có chút nói dối thiện ý!”
“em nha!” Vẻ mặt Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ nhéo chóp mũi Tuyết Vi.
Cô không khỏi thoải mái nở nụ cười.
Nụ cười này, là thoải mái thanh tân như vậy, là tự tại như vậy.
Tuyết Vi thật sự không nghĩ tới, Hoàng Phủ Minh sẽ đem chuyện đã gặp mặt Tuyết Khả Duy trước tiên nói cho mình.
Trong nháy mắt khi anh nói lên, cho dù Tuyết Vi không có biểu lộ ra cái gì, nhưng lòng cô sớm bị hòa tan.
Người đàn ông như vậy, cô cần thiết phải quý trọng mới được.
Bởi vì không phải người đàn ông nào đều có thể thẳng thắn với vợ như anh vậy!
Nếu mỗi đôi vợ chồng đều có thể làm được thẳng thắn …… Liền sẽ không có chuyện ly hôn xảy ra!
Hôm sau.
Lúc Tuyết Vi rời giường đã là giữa trưa.
Đêm qua bọn họ cho tới bốn giờ sáng mới ngủ.
Cho dù Tuyết Vi không nghĩ truy vấn quá khứ của Hoàng Phủ Minh và Tuyết Khả Duy, còn là tránh không được lòng hiếu kỳ của người phụ nữ, hỏi ra miệng.
Hoàng Phủ Minh ngược lại cũng không có gạt, đứt quãng nói lên chuyện năm đó …… (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)
Lúc ấy, anh và Tuyết Khả Duy là bạn học đại học.
Khi đó tính cách Hoàng Phủ Minh cực kỳ bất hảo, lại thập phần kiêu ngạo; đến nỗi tính cách Tuyết Khả Duy, tuy là nội liễm lại cũng thập phần cao ngạo.
Hai người rõ ràng bị hấp dẫn lẫn nhau, ai cũng bất hòa ai thổ lộ, liền như vậy thật không hiểu rõ ở chung, ở chung……
Cho đến, Hoàng Phủ Sâm biết được tin tức này……
Khi đó, Hoàng Phủ Sâm là Quân Trường Quân Khu Bạch Hổ liền phái Hoàng Phủ Minh đi Quân khu Huyền Vũ làm gián điệp.
Thừa dịp lúc này, Hoàng Phủ Sâm ép cưới Tuyết Khả Duy, chờ đến khi Hoàng Phủ Minh trở về, hai người kia đã đăng ký.