Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 397: Chương 397: Hoàng Phủ Minh vui làm cha




‘ ong ’ trong nháy mắt, đại não Hoàng Phủ Nguyệt tức khắc rơi vào chỗ trống.

Anh tuyệt đối sẽ không nghi ngờ ánh mắt của Hoàng Phủ Minh, bởi vì Hoàng Phủ Minh ở bộ đội nhiều năm, lại làm công tác điều tra nhiều năm, cho nên anh nhìn người là chuẩn nhất!

“Nói cách khác…… Bây giờ sau lưng Tuyết Vi nhất định có một trong số ba quân khu trừ bỏ Quân Khu Bạch Hổ chúng ta chống đỡ?!”

“A, không chỉ như vậy, sợ là quân hàm của Tuyết Vi còn không thấp đâu!”

Ngẫm lại, có thể phất tay liền điều động nhiều nhân mã ẩn núp ở hoàng thành như vậy, nếu chỉ là quân nhân quân hàm bình thường sao có thể có thực lực như vậy? Sợ là sớm bị quan tướng khác buộc tội.

Hiện nay, Tuyết Vi không chỉ có thể tự do đi vào hoàng thành, còn có thể âm thầm mang theo một đám cường binh lại đây, ít nhất cũng là --- --- cấp bậc tướng hai huyền!! Thơ_Thơ_ddlqd

“Đau đầu…… lần này Tuyết Vi trở về thật là mang theo quá nhiều bí ẩn. Bây giờ anh chỉ hy vọng, sau khi cô ta báo xong thù, còn có thể là Tuyết Vi……”

A.

Này không chỉ là nguyện vọng của Hoàng Phủ Nguyệt, càng là Hoàng Phủ Minh chờ đợi.

Tuyết Vi trở về đích xác mang theo quá nhiều, quá nhiều ‘ bí mật ’, cô vừa xuất hiện liền có vô số ‘ sắc ’ màu thần bí.

Hiện giờ, anh đã không muốn để ý tới sau lưng Tuyết Vi rốt cuộc ẩn nấp thế lực quân khu nào, anh chỉ cần, Tim Tuyết Vi chưa từng thay đổi thì tốt……

‘ két……’ một cái đột nhiên dừng ngay. Khiến cho thân thể hai anh em Hoàng Phủ Minh cùng Hoàng Phủ Nguyệt nghiêng về phía trước theo quán ‘ tính ’.

“Làm cái gì??” Hoàng Phủ Nguyệt bực bội chất vấn tài xế lái xe.

“Thật…… Thực xin lỗi, nhị thiếu gia, tam thiếu gia, vừa mới có …… Có đứa trẻ…… Đột nhiên chạy ra tới…… có khả năng…… khả năng tôi đụng vào, đụng vào……”

Còn không đợi tài xế nói cho hết lời, sắc mặt Hoàng Phủ Minh căng thẳng, mở cửa xe ra liền chạy đi xuống.

Anh mắt nôn nóng không ngừng nhìn chung quanh xe ……

Chỉ thấy, một bé gái tuổi chừng 3, 4 tuổi ngồi xổm cách xe không xa ngơ ngác nhìn mặt Hoàng Phủ Minh đầy nôn nóng.

Cô bé có một gương mặt bầu bĩnh trắng nõn, khuôn mặt nhỏ, một đôi mắt to ngập nước thập phần có linh ‘ tính ’, tóc đen nhánh thắc lên thành hai cái bím tóc hai bên càng đáng yêu đến cực điểm. Thơ_Thơ_ddlqd

“Người bạn nhỏ, vừa mới rồi xe có đụng vào cháu hay không?” Bộ dáng cả người Hoàng Phủ Minh giống như là thay đổi một cái, vô cùng ôn nhu ngồi xổm trước mặt bé gái.

“Hì hì…… Không có……” bé gái chớp mắt to, thong thả lắc cái đầu nhỏ. Tiếng ngọng nghịu làm người nghe thêm yêu mến.

“Ha hả, không đụng vào cháu thì tốt.” Hoàng Phủ Minh cười ôn nhu, một đôi mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ của bé gái đáng yêu kia đang nhìn.Cũng không biết vì sao, từ trước đến nay anh đều không thích trẻ con, có thể thấy được sau khi bé gái này đến, anh liền tự nhiên có loại cảm giác thân quen vậy chứ?

“Người bạn nhỏ, ba, mẹ của cháu ở đâu? Chú mang cháu đi tìm bọn họ được không?”

“Hì hì……” bé gái lại là lắc đầu một trận, một loạt răng trắng nhỏ chỉnh tề ‘ lộ ’ ở bên ngoài, quả thực manh đến bạo.

Nhưng……

Hoàng Phủ Minh đã có thể đau đầu. “cháu không cần luôn cười. Nhanh lên nói cho chú, ba, mẹ của cháu ở đâu?”

“Ở đây!” Bé gái vươn ngón tay ra, một lóng tay……

Con ngươi Hoàng Phủ Minh dần dần, dần dần mà mở lớn……

Giây tiếp theo……

“Daddy! Daddy!” Bé gái cao hứng phấn chấn liền ôm cổ anh.

Hoàng Phủ Minh quả thực không thể tin được, ngón tay bé gái vậy mà chỉ chính mình? Thơ_Thơ_ddlqd

Hơn nữa……?

“Tiểu…… Người bạn nhỏ, cháu kêu chú là cái gì?” Anh vừa kinh ngạc vừa ngây người kéo cổ tay bé gái ôm mình xuống.

“Kêu daddy nha……” bé gái không an phận vặn vẹo thân mình, đầu nhỏ đáng yêu xoay một bên.

Lúc này, Hoàng Phủ Minh xem như hoàn toàn ngốc.

Anh bất quá chính là xuống xe nhìn xem tài xế của mình có đụng vào người bạn nhỏ này hay không, làm sao liền sẽ không thể hiểu được một cái tiện nghi thành cha chứ?

“Hoàng Phủ Minh, không phải anh chứ?!” Đúng lúc này, Hoàng Phủ Nguyệt từ bên trong xe chạy xuống vừa vặn nghe được bé gái xưng hô với Anh hai nhà mình.

Anh trừng lớn đôi mắt, nhìn nhìn tiểu nha đầu đáng yêu kia, lại nhìn nhìn Hoàng Phủ Minh; lại nhìn nhìn tiểu nha đầu, lần thứ hai nhìn nhìn Hoàng Phủ Minh……

“gia hỏa này vậy mà có con gái riêng ở bên ngoài?!!!”

‘ lộp bộp ’

Tâm, trầm đi xuống thật mạnh.

Con gái riêng???

Hoàng Phủ Minh anh còn không đến mức ngu xuẩn đến nổi tùy tiện để phụ nữ bên ngoài lưu lại hạt giống!! “Nguyệt, ngay lúc này em không đảo ‘ loạn ’ có thể chết sao?!!!” Một tiếng gầm nhẹ rơi xuống.

Bé gái bị dọa đến run lên một cái, nhút nhát nháy mắt to nhìn Hoàng Phủ Minh phát hỏa.

Nhận thấy được mình dọa bé gái sợ rồi, anh vội vàng cố nặn nụ cười trên gương mặt: “Ngoan, người bạn nhỏ, đừng sợ. Nhưng mà…… Chú đây, không phải daddy của cháu. Như vậy đi, nếu là cháu bị lạc với ba, mẹ, chú mang cháu đi tìm bọn họ được không?” Thơ_Thơ_ddlqd

“con không có lạc mất daddy, mommy. Chú chính là daddy của con nha……”

Một cái đầu hai cái đại, Hoàng Phủ Minh thật muốn điên rồi: “Người bạn nhỏ, chú nói lại một lần với cháu, chú thật sự không phải daddy của cháu!!!”

“Không, chú chính là daddy của con. Hì hì, daddy! Daddy! Daddy!” Nói xong, bé gái lần thứ hai vòng tay ôm cổ Hoàng Phủ Minh, tung tăng nhảy nhót miễn bàn cao hứng cỡ nào.

Ở bên này nhìn hết thảy Hoàng Phủ Nguyệt khinh thường liếc mắt: “Hừ, còn nói bé không phải con gái riêng của anh, vậy cô bé làm sao không gọi em là daddy chứ?!!”

Đáng chết!!!

Hoàng Phủ Minh cũng muốn biết đây là có chuyện gì, làm sao sẽ không thể hiểu được thêm ra một đứa trẻ kêu anh daddy chứ??

“Như vậy đi, người bạn nhỏ, chú bồi cháu cùng nhau chờ daddy, mommy của cháu trở về tìm cháu được chứ?” Anh cũng không tin, bé gái đáng yêu như vậy sẽ không có người nào muốn. Bất cứ giá nào, anh cũng chờ được cha mẹ không phụ trách này! (xem nhanh ở dembuon chấm vn)

“Daddy, người ta thật là bảo bối của cha nha, có phải cha nhìn thấy con thực không vui hay không?” Bé gái vô tội chớp mắt to.

Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ thở dài: “chú không có không vui.” Anh chỉ tức giận người làm cha mẹ không có trách nhiệm thôi.

“Nga!!! Hoàng Phủ Minh, anh rốt cuộc chịu nhận đúng không?” Bắt lấy thời cơ này, Hoàng Phủ Nguyệt xông lên trước một bước, đôi tay xoa eo giận trừng mắt anh.

“anh nhận khi nào??”

“vậy lúc bé gái này mới vừa kêu daddy, vì sao anh không phản đối?”

***!!!!

Anh căn bản cũng không chú ý tới bé gái xưng hô với mình được không? Làm sao em trai ‘ hỗn ’ đãn này cố tình chọn ở ngay lúc này đảo ‘ loạn ’ đây???

“Nguyệt, em lập tức câm miệng của em lại cho lão tử, nếu không, anh giết em!!!” Mày kiếm Hoàng Phủ Minh giương lên, vén tay áo lên giận thở hổn hển.

Thấy anh lần này thật sự phát hỏa, Đôi mắt Hoàng Phủ Nguyệtvừa chuyển: “Nếu không như vậy đi, Minh, chúng ta ‘ giao ’ cô bé cho cảnh sát.”

“hả??” Phẫn nộ trong nháy mắt rộng mở thông suốt, lần đầu tiên anh cảm thấy Hoàng Phủ Nguyệt tên tiểu tử thúi này có chỗ hữu dụng. “Ý kiến hay! Người bạn nhỏ, chú mang cháu đi tìm bác cảnh sát đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.