Tay nắm chặt nắm tay hơi hơi phát run, mắt phượng Tuyết Vi chợt lóe, ‘ âm ’ trầm nói: “Dù cho tôi rời khỏi Nhà họ Hoàng Phủ, nhưng, cảm tình tôi và Hoàng Phủ Quân Trường vẫn còn. Hiện nay đương gia trong vòng hoàng thành chính là Hoàng Phủ Minh, các người động tới tôi, chẳng khác nào động vào Hoàng Phủ Quân Trường; động tới con của anh ta càng là khiêu khích uy nghiêm của Hoàng Phủ Quân Trường, có thể tưởng tượng các người thu về chút tiền này, đủ phí cho các người làm mai táng sao?! “
“Này……” bác sĩ kia ngây người một chút. Mấy tiểu hộ sĩ bên cạnh anh càng ‘ lộ ’ ra thần ‘ sắc ’ khó xử.
Đúng lúc này……
Cửa phòng đóng chặt mở ra, một người đàn ông mặc tây trang màu đen đi đến: “Lý bác sĩ, anh yên tâm đi, người nhà của anh chúng tôi đã dàn xếp xong, sau khi sự thành chúng tôi có thể lập tức đưa anh cùng người nhà của anh ra nước ngoài.”
“Nhưng mà…… Nhưng mà……” bác sĩ này không ngốc, cho dù đi nước ngoài, liền thật có thể chạy thoát quyền uy của Hoàng Phủ Minh sao?
“Lý bác sĩ, anh cũng đừng do dự. Nếu đã lên thuyền này, anh không làm nhất định là chết! Làm, còn có khả năng có đường sống!!” Trong giọng nói người đàn ông Hắc y lộ ra nồng đậm uy hiếp.
Tuyết Vi lập tức liền nghe ra, địa vị sau lưng độc thủ muốn ‘ lộng ’ chết cốt nhục trong bụng cô nhất định không thấp!
Là Địch Mạn Lị? Hay là…… Dạ Phi Nhã Lệ?! Hai người ‘ nữ ’ này ở trong vòng số một hoàng thành tựa hồ đều có hiềm nghi!
“được rồi, tôi đã biết.” Mặt bác sĩ mang vẻ khó xử gật gật đầu, chậm rãi đi tới trước ‘ giường ’ giải phẫu: “Tuyết tiểu thư, xin lỗi, tôi cũng là thân bất do kỷ, cô cũng đừng trách tôi.” Anh lắc đầu.
Hai hộ sĩ cầm thuốc mê trong tay run rẩy đi tới bên cạnh Tuyết Vi.
“Chờ một chút!! Tuy rằng tôi không biết người chủ sự sau lưng các người là ai, nhưng tôi tin tưởng, cho dù quyền hành bà ta lớn, cũng không hơn được Hoàng Phủ Quân Trường. Nếu các người có thể lưu cho con của tôi một mạng, tôi bảo đảm Hoàng Phủ Quân Trường tuyệt đối sẽ không bạc đãi các người!” Thơ_Thơ_ddlequydon Ánh mắt nôn nóng nhanh chóng nhìn về phía hết thảy hắc y nhân đứng ở một bên nhìn.
Lời Tuyết Vi nói chủ yếu là nói cho anh ta nghe!
Có thể xem ra, bất quá bác sĩ này là một bác sĩ cầm tiền bình thường thôi, hắc y nhân này mới là kẻ chấp hành.
“cô nói quá nhiều.” Ai ngờ, hắc y nhân kia không ngừng đối với lời Tuyết Vi nói không có một tia động lòng, còn cầm lấy một cái khăn, thô lỗ bóp miệng cô nhét khăn tay đi vào.
“Ưm ưm……” Đáng chết! Người đàn ông này thật đúng là trung thành và tận tâm.
“Động thủ.” Hắc y nhân kia không kiên nhẫn phát ra mệnh lệnh.
Hai hộ sĩ vội vàng đánh một châm ở trên eo Tuyết Vi bộ phận gây tê.
Lý bác sĩ bước nhanh đi đến một máy phụ áp hấp dẫn, cầm lấy cái ống một bên có lỗ treo ở phía trên, khẩn trương nhìn về phía Tuyết Vi……
“Ưm! Ưm!!” Tuyết Vi vốn còn bình tĩnh lập tức liền hoảng sợ. Thân thể nhỏ lạnh run, phần eo không ngừng dùng sức, muốn khép hai ‘ chân ’ lại; đôi tay nhỏ bị trói càng không ngừng trên dưới đong đưa.
“Tuyết tiểu thư, cô là người thông minh, việc đã đến nước này, hay là xin cô phối hợp một chút đi. Như vậy, tôi mới có thể bảo đảm không làm cô bị thương.”
Bác sĩ nói không sai, bây giờ tình cảnh Tuyết Vi đã là cá trên thớt mặc người làm ‘ thịt ’, cho dù cô giãy giụa cũng không thể làm nên chuyện gì.
Mắt thấy bác sĩ kia cầm cái ống đi tới dưới thân Tuyết Vi, lúc cái ống lạnh băng tiếp xúc đến da thịt, một trận lạnh lẽo nháy mắt đẩy vào trái tim của cô.
Không cần……
Không!!!
“Ưm ------” một tiếng rên bi thống phát ra, hiển nhiên Tuyết Vi giãy đứt sợi dây thừng cột vào trên cổ tay!! Thơ_Thơ_ddlequydon
Dây thừng ma sát cổ tay cô ra vết máu chói mắt, vậy mà cô không cảm giác được một tia đau đớn.“Không cần thương tổn con tôi, không cần!!!” Nhanh chóng kéo xuống khăn trắng ở miệng, Tuyết Vi ngồi dậy, rống lên tê tâm liệt phế.
Bác sĩ ngẩn người nhìn một màn trước mắt này, hoàn toàn không biết cô dựa vào loại tín niệm nào thoát khỏi sợi dây thừng lớn bằng ngón út chứ?!
Tuyết Vi tự nhận, từ lúc mang thai một lòng chỉ muốn xoá sạch đứa nhỏ này, cho dù sau đó quyết định sinh hạ đứa nhỏ này, cũng bất quá là xuất phát từ thiện niệm trong lòng mà thôi.
Cho tới nay, cô chưa bao giờ có một ngày xếp mình vào hàng ngũ người đã làm mẹ. Nhưng mà bây giờ……
Cô mới hiểu đến, đây là phát ra từ đáy lòng người mẹ muốn bảo hộ cốt nhục của chính mình!!!
“anh còn đứng ngây ra làm gì? Chạy nhanh động thủ đi!!” Hắc y nhân một bên thúc giục bác sĩ kia đã ngây ra, một bên bước nhanh vọt tới Trước mặt Tuyết Vi, chặt chẽ ấn ngã thân thể của cô xuống ‘ giường ’.
Khi cảm giác được cái ống lạnh băng đang từng tấc một tham nhập thân thể cô, trong hốc mắt Tuyết Vi tức khắc ‘ bức ’ sợi sợi tơ máu, một tay sau đó cầm lên dao phẫu thuật trên giá giải phẫu đột nhiên…… Liền đâm vào trên vai hắc y nhân!
“Ưm……” Hắc y nhân đau đớn rống lên một tiếng, theo bản năng buông lỏng Tuyết Vi ra, thống khổ bưng kín bả vai mình.
Không kịp ngừng lại một lát, Tuyết Vi ngồi dậy lần thứ hai, khi ánh mắt cùng bác sĩ kia bốn mắt giao nhau……
Bác sĩ bị vẻ mặt cô phẫn nộ, sợ tới mức liên tục lùi lại về phía sau vài bước.
Hai tròng mắt Tuyết Vi trầm xuống, cắn răng, rút cái ống ‘ cắm ’ trong cơ thể đi ra ngoài…… Thơ_Thơ_ddlequydon
“A --- ---” tiếng rên tê tâm liệt phế xẹt qua phòng tràn đầy mùi nước sát trùng, vì đau đớn, vẻ mặt Tuyết Vi đã có chút vặn vẹo.
Nhưng……
Cô không có quên, một khắc đều không có quên!! Con của Tuyết Vi cô…… Còn chưa tới phiên người khác tới quyết định sống chết!!!
“Đáng chết!” Hắc y nhân cắn răng, cũng bất chấp trên người bị thương, nhanh chóng nhìn mắt bác sĩ đã bị dọa đến ‘ sắc ’ mặt trắng bệch: “tôi khống chế được cô ta, anh động thủ đi!!”
“Này???”
“Này cái gì này??? Mạng người nhà anh đều ở trên tay chúng ta.” Hắc y nhân nói xong liền nhằm về phía Tuyết Vi.
Mắt cô nghiêm khắc chợt lóe: “Nghe đây, bây giờ các người chỉ có một lựa chọn, muốn mạng con của tôi, thì mạng tôi cũng cùng nhau cầm đi!!!” Dao phẫu thuật nắm trong tay không hề do dự để ở chỗ cổ họng.
Cho dù biết uy hiếp như vậy sẽ không có bất luận tác dụng gì đối với nhóm người này. Nếu cô đã chết, người ta còn xong hết mọi chuyện. Nhưng……
Nay, nếu Tuyết Vi trơ mắt nhìn nhóm người này giết con mình, như vậy……
Cho dù sống sót, cô cũng chỉ có thể sống ở bên trong một mảnh hư thanh!!
Lúc cục diện tại đây giằng co ……
‘ Rầm ’ một tiếng, cửa lớn nhắm chặt bị người từ ngoài một chân đá văng, Hoàng Phủ Minh thở hổn hển vọt vào trong phòng.
Mắt sâu không thấy đáy nghiêm khắc nhìn tình cảnh trong phòng, thời khắc ánh mắt dừng ở hình ảnh trên người Tuyết Vi ……
Vết máu trên cổ tay cô, vết máu ở hạ thể, cùng với động tác dao phẫu thuật cầm trong tay ý đồ tự sát đau đớn thật sâu hai mắt Hoàng Phủ Minh.
“Đem nhóm người này!!! Hết thảy bắt lại! Cho tôi!! ” từng câu từng chữ tàn nhẫn từ giữa ‘ môi ’ anh nhảy ra.