Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 430: Chương 430: Lén gặp mặt




Nói đến đây, Hoàng Phủ Sâm quay người, nằm nghiêng ở trên sô pha, giảo hoạt nở nụ cười: “Cho đến lúc này, chờ sau khi anh được hổ phù của Quân Khu Bạch Hổ, Hoàng Phủ Minh có ý đồ tạo phản, lão gia tử cực lực phản đối, anh cũng chỉ có thể trông mơ giải khát!”

Anh không phải nhìn không ra, Hoàng Phủ Minh nhất định còn sẽ tạo phản.

Nhưng nếu không có Hoàng Phủ Dương Vinh duy trì, cho dù Hoàng Phủ Minh thật sự tạo phản, cũng nhất định sẽ không thành công.

Hiện nay, Hoàng Phủ Sâm chỉ muốn lão gia tử chán ghét Tuyết Vi, mà y theo tính cách Hoàng Phủ Minh khẳng định như cũ sẽ cùng Tuyết Vi khăng khăng ở bên nhau, cho đến lúc này, lão gia tử liền sẽ chán ghét hai vợ chồng bọn họ.

Nhưng……

“Bất quá, Khả Duy, nếu em không muốn bọn họ kết hôn như vậy, vậy…… anh liền giúp em!” Nói xong, Hoàng Phủ Sâm mưu phong không khỏi xẹt qua một tia sáng âm hàn …… Thơ_Thơ_ddlqd

Một tuần sau.

“Cày đồng giữa buổi ban trưa, mồ hôi thấm ướt như mưa ruộng cày, ai ơi bưng bát cơm đầy, dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần……” trong phòng bảo bảo, Tuyết Vi dựa vào trên đầu giường, Tiểu Cửu nằm ở trong lòng ngực cô, đọc thơ.

“ừ, biểu hiện không tồi. Tự cấp mommy một đầu.”

Nghe một mệnh lệnh, tiểu gia hỏa bất mãn nổi lên cái xem thường, mặt vô cảm, nói: “Vị Thành triều vũ ấp nhẹ trần, khách xá thanh thanh liễu sắc tân. Khuyên quân càng tẫn một ly rượu, tây ra……”

“hả? Tây ra cái gì?”

Nếu bé nhớ rõ tây ra cái gì không còn sớm liền ngâm nga xuống dưới?

Phải biết rằng, bây giờ bé vừa mới 4 tuổi mà thôi, mommy liền cả ngày buộc bé đọc thơ, học chữ, học toán, thật biến bé trở thành thiên tài nhi đồng.

Tiểu gia hỏa đôi mắt vừa chuyển, tội nghiệp quay đầu lại: “Mommy a…… con nhớ chị……”

Lời này vừa ra, vẻ mặt Tuyết Vi lập tức trở nên có chút đau thương.

Ngẫm lại, cô cũng cùng Miêu Miêu một tuần rồi chưa gặp mặt.

Hơn nữa, khuôn mặt nhỏ của Tiểu Cửu cùng Hoàng Phủ Minh lớn lên giống nhau như đúc, kêu cô nhịn không được liền sẽ nhung nhớ Hoàng Phủ Minh, đau càng thêm đau.

“Tiểu Cửu, mommy cũng nhớ chị, bất quá, bây giờ mommy không thể cùng chị gặp mặt, cho nên, cũng không thể mang chị tới chơi với con. Từ từ, đợi chờ, đến lúc mommy và daddy của con ở bên nhau, liền sẽ mang chị tới chơi với con, được không?” Thơ_Thơ_ddlqd

“Ác……”

“Được, thời gian không còn sớm, con trước nghỉ ngơi đi.” Nói xong, Tuyết Vi xoay người xuống giường, sau khi thế Tiểu Cửu đắp chăn, liền ảm đạm thần thương rời đi khỏi phòng bảo bảo.

Tiểu gia hỏa đang giả bộ ngủ lập tức mở to mắt: “Hừ, nếu biết rằng nhắc tới chị liền không cần đọc thơ, con đây biết sớm một chút liền nhắc tới chị. Mommy quả nhiên bị lừa!!”“Tiểu Tiểu.” Trên hành lang, Tuyết Vi mới vừa tính toán về phòng liền gặp Ly Tiểu Tiểu từ trong phòng đi ra.

“Chuyện gì, Chị Vi Vi?”

“Mấy ngày nay…… Tuyết Khả Duy bên kia không có động tĩnh như cũ sao?”

Ly Tiểu Tiểu lắc đầu: “em cũng vẫn luôn phái thám tử đi tìm hiểu, nhưng mà thám tử Nói, vẫn luôn không phát hiện bộ đội tư nhân của Hoàng Phủ Sâm có dị động gì.”

“Như vậy ……” Nghe thấy tin tức này, Tuyết Vi không khỏi có chút mất mát: “được, chị đi nghỉ ngơi.” Đẩy ra cửa phòng ngủ, sờ soạng đi đến bên giường.

Ở cô xem ra, Tuyết Khả Duy nhất định không phải là người an phận. Cho dù bây giờ cô và Hoàng Phủ Minh đã không gặp mặt, y theo tính cách Tuyết Khả Duy cũng nên đối với bọn họ ‘ đuổi tận giết tuyệt ’ mới đúng, làm sao tới lúc này đều chậm chạp chưa hành động chứ?

Nghĩ.

Tuyết Vi mưu phong chợt lóe, mơ hồ nhận thấy được sau lưng có khác thường, vừa muốn làm ra phản ứng……

Một bàn tay to lạnh băng lập tức bưng kín môi cô.

“ưm!!!” Mày liễu nhíu, cô theo bản năng cong lên khuỷu tay muốn công kích người phía sau. Thơ_Thơ_ddlqd

Nhưng mà, người nọ phản ứng nhanh nhạy bắt được cánh tay của cô. Giây tiếp theo……

“Là anh!” Một tiếng quen thuộc truyền vào bên tai. Tay che ở trên môi cô cũng chậm rãi buông ra……

Tuyết Vi thuận thế mở ra đèn đầu giường nhìn lên……

Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh thảnh thơi, thảnh thơi dựa vào trên đầu giường, đối diện cô cười.

“Sao anh lại tới đây?”

Phải biết rằng, cô sợ sẽ có kẻ thù đột nhiên đột kích, đặc biệt phái không ít quân tinh nhuệ bảo thủ ở chung quanh biệt thự. Nhưng Hoàng Phủ Minh bất động thanh sắc lén vào trong phòng của cô, còn nằm ở trên giường của cô?

Cô thật muốn biết, anh làm sao làm được?

“Miêu Miêu nhớ em……” Nói xong, Hoàng Phủ Minh vươn tay, một phen liền túm Tuyết Vi ngã xuống giường, ngay sau đó, xoay người đè ở trên người cô, chậm rãi nói: “anh cũng nhớ em.”

Thiết.

Tám phần, gia hỏa này muốn nói chính là câu nói sau đi?

Tuyết Vi ngẩng cổ: “vậy Miêu Miêu đâu?”

“Miêu Miêu bây giờ không có tiện lại đây, này không, liền phái anh là daddy làm sứ giả, nhìn xem em.” Môi lạnh lẽo chạm ở trên cổ Tuyết Vi.

Một trận tê dại truyền đến, sắc mặt cô thẹn thùng uốn éo thân mình: “Hừ ưm…… anh…… gia hỏa này, sẽ không sợ ba anh phái người giám thị hai ta có phải hay không…… Hừ, có phải hay không, có phải lén gặp mặt hay không?”

“Ngược lại năng lực ông xã điều tra không đến mức kém, đã có người theo dõi còn không biết. Huống hồ……” mưu phong giảo hoạt vừa chuyển…… Thơ_Thơ_ddlqd

“Huống hồ cái gì?”

“Huống hồ, anh bất quá mới ‘ đậu ’ em hai cái, em phản ứng liền ‘ mãnh liệt ’ như vậy, nếu anh không xuất hiện, em sau lưng anh trộm người làm sao bây giờ?”

Hô hấp ấm áp khiêu khích dường như rót vào bên tai Tuyết Vi, ngón tay anh thon dài xuôi theo bụng nhỏ bằng phẳng một đường duyên hạ……

“Hừ, ưm…… gia hỏa này……” Tuyết Vi không khỏi giật mình một cái, hai chân gắt gao khép lại.

“em như vậy, anh đã có thể không có biện pháp thỏa mãn em sao? Ngoan, đem chân tách ra!”

“Không cần!!”

“Không cần?!” Ngón tay không an phận như là rắn tìm kiếm mục đích ……

Cô khó nhịn vặn vẹo thân thể, trạm kiểm soát tử thủ dần dần thả lỏng. “ưm hừ……” hô hấp nóng cháy từ giữa môi phun ra.

Hoàng Phủ Minh dương môi cười, ngón tay không an phận tùy ý khiêu khích lên: “Hừ, đều đã thủy mạn kim sơn, còn dám nói không cần? Người phụ nữ thúi đáng chết này không thành thật!”

“Hoàng Phủ Minh đáng chết!! Anh!!! Anh thật là hỗn đản!! Ngón tay, ngón tay…… Đừng, đừng động như vậy ……”

“Vậy em muốn anh thế nào?” Hoàng Phủ Minh ra vẻ khó hiểu cười, cúi người xuống, chậm rãi tách hai chân cô ra: “Chẳng lẽ là như vậy?”

“ưm……” Một trận tê dại mãnh liệt truyền đến, thân thể Tuyết Vi cong lên cao cao, một đôi tay nhẹ nhàng nhéo phúc ở giữa hai chân người đàn ông.

“Đừng, đừng tiếp tục, em không, em không được……”

thân thể cong lên đột nhiên trở nên cứng đờ, thân mình Tuyết Vi run lên run lên, hiển nhiên là đã……

“Nhanh như vậy liền đến? Ông xã em còn chưa có tiến vào đâu, có thể thấy được, em nghẹn bao lâu!!” Hoàng Phủ Minh có chút bất mãn nói xong, xoay người, lần thứ hai đè ở trên người cô.

Tuyết Vi khẩn trương cắn khóe môi, ngượng ngùng quay đầu đi……

Giây tiếp theo……

“ưm hừ……” Một trận kịch liệt thỏa mãn truyền đến, cô không khỏi thoải mái thở ra một hơi……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.