Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 287: Chương 287: Tâm tàn nhẫn như Tuyết Vi




Cho đến lúc này, Hoàng Phủ Sâm đoạt lại quyền to, chuyện đầu tiên phải làm nhất định là đuổi tận giết tuyệt Hoàng Phủ Minh, không giữ lại hậu hoạn làm gì!!!

Bao gồm Mộ Thần Hiên, bao gồm Bạch Dạ, bao gồm hết thảy vây cánh đứng ở một bên Hoàng Phủ Minh, ai cũng đừng nghĩ quá tốt.

Đây là định luật đấu tranh hoàng triều, dắt một phát động toàn thân, Tuyết Vi có thể nào không hiểu đạo lý này? Cô lại có thể nào trơ mắt nhìn Hoàng Phủ Minh bởi vì cô mất đi giang sơn?!

Suy nghĩ kéo về.

“Ninh Ninh, Minh làm vì chị, chị đều xem ở trong mắt. Từ trước đến bây giờ, chị đều ghi tạc hết thảy trong lòng. Chị không muốn Minh bởi vì chị hai bàn tay trắng, bởi vì…… chị …… Cái gì đều không thể cho anh, em hiểu chưa??” Tuyết Vi nâng lên mi mắt, ưu thương nhìn Ninh Ninh đứng ở trước mặt.

Cô lý giải ý tứ tiểu thư nhà mình, cũng biết tiểu thư nhà mình hiện nay làm hết thảy đều là vì tốt cho Hoàng Phủ, đã tận tình tận nghĩa. Nhưng mà…… “Tiểu thư, có một người đàn ông có thể vì cô từ bỏ giang sơn đứng ở trước mắt, vì sao cô không muốn đi xem anh, huống chi các người đã kết hôn.”

“Vấn đề này chị không có biện pháp trả lời em, Ninh Ninh. Chị biết đến, chị đã từng yêu Bạch Dạ bao nhiêu, bây giờ rõ ràng chúng ta có thể ở bên nhau, lại mạc danh gả cho Minh, nếu em kêu chị lập tức đi vào trong cảm tình của Minh, chị làm không được, chị thật sự làm không được!”

Đầu óc Tuyết Vi bây giờ thực ‘ loạn ’, thực ‘ loạn ’, cô không biết nên làm sao lấy hay bỏ, làm sao đi bước tiếp theo, chỉ nghĩ trong phạm vi năng lực đừng đánh ‘ loạn ’ quỹ đạo thuộc về Hoàng Phủ Minh liền tốt.

“Tiểu thư, em lý giải bây giờ làm khó cô. Nhưng cô nghĩ chưa, lấy năng lực nhị thiếu gia có thể ở toàn bộ hoàng thành đi lựa chọn bất luận một người ‘ phụ nữ ’ nào. Nhưng mà…… Anh lại cố tình lựa chọn cô, lại cố tình cùng cô kết hôn, bất luận là cường thủ hào đoạt, hay là ‘ âm ’ mưu quỷ kế gì, đây đều là một loại dũng khí. Không phải Nói xong, ai cũng đều có thể làm được. Nhị thiếu gia dũng cảm đối mặt tình yêu mình chặt chẽ nắm chắc ở trong tay, nếu là…… Nếu Bạch tiên sinh sớm một chút bán ra một bước này, có lẽ……”

“Đủ rồi!!” Tuyết Vi hốt hoảng ngăn Ninh Ninh Nói lời kế tiếp, cô không muốn nghe tiếp, không muốn nghe tiếp. Thơ_Thơ_ddlqd

“Tiểu thư, kỳ thật được yêu là một loại hạnh phúc ……”

Ngay cả Ninh Ninh đều hiểu được đạo lý, cô lại làm sao không hiểu chứ? Cho nên, cô chưa bao giờ căm hận qua Hoàng Phủ Minh hoành đao. Chỉ là…… “Cho chị một ít thời gian đi, Ninh Ninh, chị yêu cầu thời gian……”

“Thời gian? Ha hả, tiểu thư, Ninh Ninh vẫn luôn vô cùng bội phục cô thông minh. Nhưng cô lúc này đây, cô làm sao liền hồ đồ chứ?” Ninh Ninh cười khổ lắc lắc đầu.

Tuyết Vi khó hiểu nâng lên mi mắt.

“Bây giờ, chị cam chịu chuyện nhị thiếu gia và nhị tiểu thư. Nếu có một ngày cô thật sự phát hiện cô yêu nhị thiếu gia, cái cục diện này làm sao vãn hồi? Cô làm sao liền hồ đồ lên đây?? Huống hồ, bây giờ Tuyết Phỉ Nhi đã tìm được Bác Hoàng Phủ làm chỗ dựa, mà cô lại đắc tội nhị thiếu gia, cô có biết hay không địa vị của cô đã tràn ngập nguy cơ?!”

Ninh Ninh chứng kiến Tuyết Vi bị người Nhà họ Tuyết khi dễ ra sao, bây giờ, thật vất vả Tuyết Vi mới có cơ hội xuất đầu, nhưng mà Tuyết Phỉ Nhi cũng cùng nhau xuất đầu, cô dám khẳng định, tương lai chỉ sợ ác đấu giữa hai chị em như cũ sẽ sinh sôi không thôi.

“Ninh Ninh, em sai rồi, tiểu thư nhà em…… Chưa bao giờ hồ đồ chút nào……” Bỗng dưng, vẻ mặt khó xử xuất hiện ở trên mặt Tuyết Vi trở thành hư không.

“Tiểu thư, ý của cô là……?”

“A.” Cô dương ‘ môi ’ cười, chậm rãi đứng dậy, nói: “Hôm nay, Bác Hoàng Phủ lấy Hoàng Phủ Sâm thủ tiêu vị trí Minh tới áp chế chị, nếu chị còn kiên trì mình thấy, ngay sau đó…… vị trí của Minh sẽ khó giữ được! Đến lúc đó tất cả mọi người sẽ chịu ‘ sóng gió’. Ngược lại……” Mắt phượng nhíu lại: “chị đáp ứng Bác Hoàng Phủ áp chế, ít nhất có thể kéo dài thời gian Hoàng Phủ Sâm trở về. Nhưng…… Minh rốt cuộc có cưới Tuyết Phỉ Nhi hay không, chính là Hoàng Phủ Minh tự mình lựa chọn!!!”

“A!!!! Em đã hiểu, tiểu thư!!! Cô đây là trấn an cảm xúc lão gia tử trước, đem toàn bộ tiền đặt cược đè ở trên người nhị thiếu gia?!” Thơ_Thơ_ddlqd“Đúng!” Tuyết Vi đột nhiên xoay người, ‘ sắc ’ mặt ‘ âm ’ lạnh nhìn Ninh Ninh bừng tỉnh đại ngộ: “Nói đến cùng, Bác Hoàng Phủ chán ghét chỉ là chị, ông ta sẽ không chán ghét con của ông ta. Như vậy, chị cần thiết phải làm đến trăm phần trăm hoàn mỹ. Đến lúc đó, nếu Minh muốn cưới Tuyết Phỉ Nhi, chị cản cũng cản không được, anh ta không muốn cưới liền cùng chị không quan hệ! Còn nữa……”

“Cái gì?”

“A. Em thật cho rằng Tuyết Phỉ Nhi tìm được Bác Hoàng Phủ làm chỗ dựa sao?” Nói đến chỗ này, Tuyết Vi tủm tỉm cười.

“Chính là…… Nếu Hoàng Phủ lão gia có thể kêu nhị thiếu gia cưới Tuyết Phỉ Nhi, liền chứng minh bà ta thực vừa lòng Tuyết Phỉ Nhi đi?”

“A……” Tuyết Vi lắc đầu chứa thâm ý ở trong, đôi mắt phượng trầm xuống, chậm rãi nói: “Bác Hoàng Phủ lưu lại Tuyết Phỉ Nhi, bất quá là muốn lợi dụng Tuyết Phỉ Nhi chế trụ quyền lực của chị ở Nhà họ Hoàng Phủ thôi, ông ta sợ chị sẽ quyền lực ngập trời, làm chủ mẫu Nhà họ Hoàng Phủ. Nếu Tuyết Phỉ Nhi vẫn luôn an phận còn chưa tính, nếu chị ta có bất luận gây rối gì, em cho rằng…… Hoàng Phủ lão gia sẽ thật sự bảo vệ chị ta sao?!!”

‘ lộp bộp ’

Tim Ninh Ninh trầm xuống thật mạnh.

Vừa thấy Tuyết Vi ‘ lộ ’ ra tự tin nắm giữ huyền cơ ở trong tay, cô liền khó nén được thuyết phục và sợ hãi.

Cô thật sự không hiểu, một người phụ nữ bình thường sau khi bị yêu cầu đối mặt hai ‘ nữ ’ cùng ‘ hầu ’ một chồng đã sớm ‘ loạn ’ đầu trận tuyến, mà tiểu thư nhà cô lại vẫn có thể đâu vào đấy hạ ra một bàn cờ lớn như vậy?! Thật sự…… Đáng sợ!

Nhưng mặc kệ thế nào, Ninh Ninh có thể khẳng định chính là…… bây giờ tâm tình Hoàng Phủ Minh nhất định không xong. Thơ_Thơ_ddlqd

Bởi vì không có một người đàn ông nào có thể tiếp thu người phụ nữ mình thích làm ra ‘ nhượng bộ ’ như vậy, mặc dù…… Hết thảy đều là vì tốt cho anh ……

Hôm sau.

Bởi vì hôm nay là ngày nghỉ ngơi, Tuyết Vi ngủ một giấc tới tám giờ sáng. Cô lười nhác duỗi cái eo, xoay người xuống ‘ giường ’.

Người mặc một cái váy ngủ liền thân, đứng ở trước kính chuẩn bị, Tuyết Vi nghiêng người, cô mặc quần áo bó sát người, chỗ bụng nhỏ rõ ràng hơi hơi phồng lên một đồi núi nhỏ.

“Ai, hơn ba tháng, chỉ sợ bụng sắp giấu không được, đến lúc đó hoặc là phải lựa chọn nghỉ bệnh, hoặc là phải lựa chọn công khai hôn sự cùng Hoàng Phủ Minh.”

Ngẫm lại, thật đúng là đau đầu.

Muốn tiếp tục ở lại bộ đội, nhất định phải công bố hôn sự giữa cô cùng Hoàng Phủ Minh; nếu nghỉ bệnh về nhà, cả ngày, cả ngày cô đối mặt với Dạ Phi Nhã Lệ và Tuyết Phỉ Nhi, kia đến là ngày thống khổ cỡ nào?

Rửa mặt một phen, Tuyết Vi chậm rãi đi ra phòng ngủ.

Hôm qua, sau khi Hoàng Phủ Minh rời đi chính là một đêm chưa về, cũng không biết sáng nay anh đã trở lại chưa?

Mắt Tuyết Vi nghi ‘ hoặc ’ nhìn hành lang, mỗi cái phòng đều là rộng mở cửa, xem ra Hoàng Phủ Minh đi một đêm cũng chưa trở về sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.