Còn cô thì sao?
rốt cuộc là khi nào cô bắt đầu có hảo cảm đối với người đàn ông này? Nhớ không rõ, cũng nhớ không dậy nổi.
Này……
Tựa hồ cũng không quan trọng!
Quan trọng là!
Cô yêu Hoàng Phủ Minh nói câu kia ‘Có một ngày, tôi biết, cô ta có người đàn ông thâm ái. Từ trong khoảnh khắc, tôi xác định, tôi yêu cô ta. Cho nên, tôi cần thiết phải được cô ta, cho dù không từ thủ đoạn, cho dù cường thủ hào đoạt. Bởi vì, tôi có thể cảm giác được, một khi có một tia do dự, trong khoảnh khắc, tôi sẽ…… Vĩnh viễn mất đi cô ta! ’ Thơ_Thơ_ddlqd
Tình yêu loại đồ vật này liền ở giữa bồi hồi ‘ bắt lấy ’ cùng ‘ xói mòn ’.
Một khi có chút do dự, khả năng liền sẽ hoàn toàn bỏ qua.
Hoàng Phủ Minh làm được chính là, trước tiên gắt gao bắt lấy, dù cho có chút cảm thụ mặc kệ đối phương, lại cũng giữ chặt tình yêu ở bên trong lòng bàn tay.
Mà Bạch Dạ làm…… Vừa lúc cùng anh trái ngược.
Anh chính là quá mức tôn trọng, mới có thể hoàn toàn mất đi cô!
Tuyết Vi vẫn luôn không nghĩ đối mặt sự thật này, khi Ninh Ninh chỉ trích ra Bạch Dạ sai lầm, cô tình nguyện lựa chọn không nghe. Nhưng chẳng lẽ trong lòng cô không hiểu sao?
Nếu Bạch Dạ không có suy xét nhiều như vậy, nếu Bạch Dạ có thể ở trên tình yêu chủ động một ít, bọn họ…… Làm sao khổ nháo đến lên bờ xuống ruộng?
“Thật là…… Vĩ đại ……” Những người đó nghe chuyện xưa động lòng người sôi nổi lộ ra ánh mắt khát khao.
Thử hỏi, xã hội hiện nay có mấy người đàn ông có thể làm được như vậy đối với tình yêu, dám yêu dám hận?
Trong tình huống bình thường, vừa nghe đến người phụ nữ kia có bạn trai liền sẽ lựa chọn buông tay. Nhưng Hoàng Phủ Minh không chỉ không có buông tay, còn lựa chọn trực tiếp đối mặt! Này, là chân ái!
“Phỉ Nhi, tôi thật hâm mộ cô. Hoàng Phủ Quân Trường vậy mà để ý cô như vậy ……” Mấy nữ sinh hâm mộ nhìn Tuyết Phỉ Nhi.
Nhưng sao cô còn có thể nghe không ra chuyện xưa theo như lời Hoàng Phủ Minh nữ chính là ai?!
“A…… Ha hả……” gương mặt Tuyết Phỉ Nhi miễn cưỡng nặn nụ cười, đôi tay nắm chặc nắm tay đều hơi hơi phát run. Thơ_Thơ_ddlqd
“Hôn một cái…… Hôn một cái…… Hôn một cái……” động tác mọi người nhất trí nổi lên.
Còn đắm chìm ở bên trong suy nghĩ Tuyết Vi đột nhiên hồi thần, sắc mặt khó coi nhìn về phía Hoàng Phủ Minh……
“Không……” Cái miệng nhỏ khẽ nhếch, lại không có bất luận giọng gì phát ra. Chứa ở trong mắt Tuyết Vi chính là nồng đậm kháng cự.
Cặp con ngươi Hoàng Phủ Minh sâu thẳm phản chiếu vẻ mặt cô không có bất luận phản ứng gì, anh đang chờ đợi, mong đợi ở người phụ nữ này có thể thoáng có một tia phản ứng.
Nhưng mà……
“Tuyết Vi, cô đừng ngây ngốc, nhanh lên kêu anh rể của cô hôn chị cô đi.” Bên cạnh, một người nữ sinh mỉm cười đẩy đẩy bả vai cô.
Tuyết Vi giống như là rối gỗ không có linh hồn, nhận được mệnh lệnh lập tức chụp lên tay: “Hôn một cái…… Hôn một cái……”
Trong nháy mắt này, lửa giận ở trong mắt Hoàng Phủ Minh thiêu đốt lên, anh âm thầm nắm chặc nắm tay, xoay mặt, mỉm cười nhìn về phía Tuyết Phỉ Nhi.
Mặt tuấn mỹ chậm rãi tới Tuyết Phỉ Nhi.
Tuyết Phỉ Nhi khẩn trương ngừng lại hô hấp rồi, tim đập không ngừng nhắm lại hai tròng mắt.
Mà thời khắc khi môi bọn họ sắp đến cùng nhau đó……
Tuyết Vi chỉ cảm thấy lòng đang mơ hồ phiếm đau. Bừng tỉnh đại ngộ nhìn chính mình đang vỗ tay……
Cô đang làm gì?
Người kia là ông xã cô, cô làm gì muốn cổ vũ ông xã cô đi hôn người phụ nữ khác?! Thơ_Thơ_ddlqd
Không đúng……
Không đúng……
Sai rồi, có phải nơi nào sai rồi hay không?
Nếu Hoàng Phủ Minh không muốn hôn Tuyết Phỉ Nhi lại có thể không hôn; còn nữa, anh có thói ở sạch với khác phái không phải sao? Anh không phải không thể hôn môi người phụ nữ khác sao?!
Kẻ lừa đảo!
Tuyết Vi đột nhiên đứng lên, bay nhanh chạy tới toilet ……
Cùng lúc đó.
động tác Hoàng Phủ Minh đi trước đột nhiên yên lặng.“A……” Mọi người sôi nổi lộ ra ánh mắt nghi hoặc.
Tuyết Phỉ Nhi cũng nghi hoặc mở mắt.
“A. Dừng ở đây đi, tôi đi toilet.”
Mọi người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn bóng dáng Hoàng Phủ Minh rời đi: “Dừng ở đây là có ý tứ gì?”
“Đúng vậy.”
Tuyết Phỉ Nhi cũng rất là buồn bực, Hoàng Phủ Minh nói những lời này rốt cuộc là có ý tứ gì?
Mà khi cô trong lúc vô tình nhìn đến vị trí Tuyết Vi đã không còn, tựa hồ mơ hồ suy đoán tới cái gì rồi ……
‘ xôn xao…… Xôn xao……’ trong toilet, Tuyết Vi không ngừng dùng nước lạnh rửa mặt mình.
Rốt cuộc là chuyện làm sao? Thơ_Thơ_ddlqd
Vì sao trong lòng có chút khó chịu?
Không phải không cảm giác sao?
Không phải sẽ không để ý sao?
Vì sao!?
“Vì sao!?” Tiếng khó hiểu chất vấn phá hầu mà ra, Tuyết Vi ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ của mình trong gương tràn đầy bàng hoàng.
Cô vẫn luôn cảm thấy ở phương diện cảm tình, cô là dám yêu dám hận, chính là so với Hoàng Phủ Minh, cô tựa hồ thật sự kém thật nhiều, thật nhiều.
Vẫn luôn sa vào bốn năm cảm tình cùng Bạch Dạ không Nói, bây giờ sau khi dính vào Hoàng Phủ Minh, cô đều chưa bao giờ chính thức qua đoạn cảm tình không ứng xuất hiện này, mới có thể làm cho bây giờ khó bước đi như vậy.
Nên làm ra một cái quyết định!
Đúng, nên có một cái quyết định mới đúng.
Nếu là lựa chọn Bạch Dạ, như vậy…… Cho dù Hoàng Phủ Minh không chịu ly hôn, cô cũng muốn cùng Bạch Dạ ở bên nhau!
Nếu là lựa chọn Hoàng Phủ Minh, cắt đứt Bạch Dạ, cắt đứt Tuyết Phỉ Nhi! Thử cùng Hoàng Phủ Minh ở chung, cho dù người đàn ông này cuối cùng không thích hợp với mình, cũng không thể có bất luận câu oán hận gì!
Đây mới là tính cách thuộc về cô mới đúng!
Lau khô vệt nước trên mặt, Tuyết Vi bước nhanh đi ra toilet.
Vừa vặn, Hoàng Phủ Minh cũng từ trong toilet nam đi ra.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, vẻ mặt có chút ngạc nhiên, nhưng giây tiếp theo, vẻ mặt hai người dần dần trở nên lạnh…… Thơ_Thơ_ddlqd
“anh sẽ cưới Chị hai tôi sao?” Mở miệng, Tuyết Vi tức khắc cảm thấy vấn đề mình thật ngu ngốc! Cô hỏi cái này làm gì đây?!
“A, tôi đương nhiên sẽ cưới cô ta.”
“anh! Tốt, không có việc gì.” A, xem ra có lúc, hỏi chút vấn đề ngu ngốc cũng không thấy đến chuyện xấu sao. Tuyết Vi hơi cầm nắm tay, bộ dáng ra vẻ dường như không có việc gì liền phải rời đi.
Hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh chợt lóe, đột nhiên bắt được cổ tay cô, bá đạo đè cô ở trên vách tường: “Nếu, cô có thể cho tôi cái lý do hợp lý, tôi liền không cưới cô ta!”
Lý do hợp lý?!
“Hoàng Phủ Minh, có cưới Chị hai tôi hay không là chuyện của anh, cùng tôi có quan hệ sao?” Tuyết Vi hất cằm lên, khiêu khích nở nụ cười.
Anh thích bộ dáng người phụ nữ này kiêu căng ngạo mạn, chính là giờ khắc này, anh lại hận cô kiêu căng ngạo mạn. “Không phải cô kêu tôi cưới cô ta sao?!”
“Đó là bởi vì!” Đó là bởi vì cha anh lấy Hoàng Phủ Sâm làm uy hiếp, tôi mới có thể cùng ông ta đạt thành giao dịch!
Nói xong nửa câu sau, ở trong lòng Tuyết Vi nói ra. Cô không nhịn được mà bật cười……
Có lẽ……
Ngay từ đầu cô bất đắc dĩ chịu khổ, chính là…… Kế tiếp đâu?
Hoàng Phủ Minh bảo vệ Tuyết Phỉ Nhi? Bọn họ đêm qua ở chung sao? Hôm nay hôn sao?
Rốt cuộc xem như cô mở ra sai lầm hả? Hay là…… Ở giữa người đàn ông này lòng kẻ này đâu?
“không phải anh cũng rất thích thú sao? Buông tay!” Tuyết Vi nói xong châm chọc, dùng sức muốn tránh thoát Hoàng Phủ Minh áp chế. Thơ_Thơ_ddlqd
Anh âm trầm nheo mắt: “tôi thích thú? Đúng, tôi thích thú. Này không phải đều là cô muốn sao?”
“tôi muốn cái gì? Thật buồn cười! Buông tay!” Một tiếng gầm nhẹ phát ra, Tuyết Vi dùng sức toàn thân lúc này mới đẩy Hoàng Phủ Minh ra.
Cô buồn bực sửa sang lại quần áo của mình, hung tợn trừng mắt nhìn anh một cái liền bước nhanh đi vào trong đại sảnh ……