Nữ Vương Trở Về, Tổng Giám Đốc Chớ Trốn

Chương 137: Chương 137: Cô trở lại 1




"Cút" Cảnh Hồng cười vô cùng dâm đãng nhìn Hạ Du Huyên đang đi về phía mình.

Có lẽ do ánh đèn quá mờ mà hắn vẫn chưa nhận ra Hạ Du Huyên chính là cô gái năm đó mình đã bắn thương.

"Cảnh Hồng đại nhân." Hạ Du Huyên cố ý lắc lắc mông tròn, ngồi xuống đối diện Cảnh Hồng.

Cảnh Hồng nhíu nhíu mày, âm thanh này. . .

Không đúng, cô ta đã nhảy xuống vách núi và chết lâu rồi. Sợ cái gì chứ?

Sau đó, lông mày khẽ dãn ra.

Vừa mới đứng dậy, chỉ trong tích tắc đến thần không biết quỷ không hay, một cánh tay đã bị bắn thương, đau đớn ngã nhào xuống ghế sofa.

"Mày. . .Mày là ai?!"

Hạ Du Huyên đùa nghịch với khẩu súng bạc giảm thanh ở trong tay mình "Xem ra mày là người hay quên a, đến cả tao mày cũng quên rồi hả?"

"Không phải vì tao, mày mới có được vị trí như ngày hôm nay hay sao?" Hạ Du Huyên khinh thường nhìn Cảnh Hồng.

"Mày. . .Mày là. . . con đàn bà năm đó?!" Cảnh Hồng trừng lớn hai mắt, không thể tin được nhìn vào cô gái giống như ma quỷ ở trước mặt!

"Hừ, coi như mày còn có chút trí nhớ." Hạ Du Huyên vẫn như cũ nghịch nghịch khẩu súng trong tay mình, tiến từng bước một đến gần Cảnh Hồng.

"Chúng mày đang làm cái con mẹ gì vậy? Không nhanh đi lên bắt con đàn bà kia cho tao." Cảnh Hồng rống to.

Đám tiểu đệ xung quanh muốn rút súng ra, lại phát hiện. . .

"Chúng mày muốn tìm những cái này sao?" Hề Linh, Hồng Nguyệt, Mộc Nhĩ, Lạc Tình, Đem đủ loại kiểu dáng súng ống vứt trên mặt đất.

Trên tay mỗi người cầm một khẩu súng trường AK47.

"Mày. . ." Cảnh Hồng trừng lớn hai mắt. Không, tại sao cô ta lại trở nên cường đại như vậy? !

"Cực kỳ kinh ngạc? Điều này còn phải cảm ơn Cảnh Hồng đại nhân lúc trước đã bắn thương một cánh tay của tao, cực kỳ sảng khoái a." Hạ Du Huyên đón lấy khẩu súng AK47 được Hề Linh ném qua, nhẹ nhàng chọc chọc gương mặt hoảng sợ của Cảnh Hồng.

"Mày. . ." Ngoài chữ này ra, Cảnh Hồng không biết phải nói gì nữa.

"phịch phịch' một tiếng, cánh tay còn lại của Cảnh Hồng cũng đã bị bắn thương.

Những tên tiểu đệ còn lại đã sớm bị bốn cô gái giải quyết hết rồi.

Hạ Du Huyên trả lại khẩu súng cho Hề Linh "Hề Linh, Hồng Nguyệt, nơi này giao lại cho mấy người đó."

"A. . . Đúng rồi, không cần giết chết Cảnh Hồng đại nhân nha. Cứ để cho ngài ấy hưởng thụ cảm giác sống-không-bằng-chết đi, cảm giác tuyệt vời nhất của cuộc sống a." Những chữ cuối cùng Hạ Du Huyên nói vô cùng nhẹ nhàng.

Thế nhưng, đối với những người xung quanh, nó tựa như âm thanh của thiên thần nơi địa ngục.

Binh đoàn Nữ Tử:

Hạ Du Huyên: Đầu Đầu. Gần như toàn năng. Trải qua một năm kinh nghiệm trên đảo Địa Ngục, thành công biến thành đại ma nữ với công lực nhanh, chuẩn, độc. Có một người bạn vô cùng thân thiết, chú rắn nhỏ Su Su.

Hồng Nguyệt + Hề Linh: Phụ trách toàn bộ mảng thông tin, lắp ráp máy tính, súng ống đạn dược. Hơn nữa, đối với công lực giày vò hành hạ người khác, thật sự là cao thủ số một.

Lạc Tình + Mộc Nhĩ: Phụ trách công việc đi theo Hạ Du Huyên đánh nhau, thu thập các bang phái nhỏ cùng nhiều nhiệm vụ nguy hiểm khác.

Su Su: Sủng vật của Hạ Du Huyên. Đối với Hạ Du Huyên mà nói, nó cũng là một người bạn vô cùng thân thiết! Chỉ duy nhất nghe theo mệnh lệnh của Hạ Du Huyên, khả năng trao đổi giữa Hạ Du Huyên và Su Su vô cùng tốt, tựa như Su Su không phải là rắn, mà là một người bình thường. Đồng thời, cũng là lão đại trong đảo địa ngục.

Trước đây, vào thời điểm Hạ Du Huyên gặp phải bầy sói, vốn dĩ bầy sói càng ngày càng đông, cuối cùng chỉ còn lại 10 con, nguyên do đều vì sự xuất hiện của Su Su. Nhưng vì bị thương, nên đàn sói mới không sợ hãi, không có đào thoát hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.