Sải chân bước vào cánh cổng ghi dòng chữ Khu vườn tinh linh ...tiểu Y Ngưng thiếu chút nữa đã thét lên một cách hạnh phúc... “Meo~ tinh linh kìa~” Nhỏ nhỏ có cánh.... Bay bay nữa a~ Meo~ Bé mèo nào đó lắc tai vẫy đuôi đuổi theo những tiểu tinh linh. Cái đuôi vung vẩy phía sau mông càng lúc càng hưng phấn làm Âu Dương Hàn bật cười... sau một lúc lon ton chơi đùa cô nhóc nào đó cảm thấy thật mệt nên ngồi dựa vào một gốc cây to... đến khi mở mắt con nhóc lại giật mình... có một tiểu tinh linh bé xíu đang ngồi trên chóp mũi cô nhóc...cả người lại nằm xấp xuống ôm lấy sống mũi cô như đang vui đùa.. Trên tai mèo cùng đuôi là năm sáu tiểu tinh linh đang ngồi ... tiểu Y Ngưng tinh nghịch đong đưa chiếc đuôi sau đó thích thú khi thấy cả bầy tinh linh bu lại càng nhiều như đang ngồi võng... Âu Dương Hàn đi tới xoa tóc bé con vừa nắm lấy một cô nhóc tinh linh vừa hỏi... “Bảo bối có thích không a~?” Cô nhóc nào đó vui tươi hí hửng gật gật đầu... “Nếu thích có thể đem về một con a~” sau đó đôi tai mèo giựt giựt nghe được một câu nói vu vơ. “Meo~? Thật á?” Meo meo meo~ có thể đem về thật sao? Thật vậy á? Meo meo~~ “Khi vào mỗi một khu vực mỗi đứa trẻ năm tuổi sẽ được tặng một vật phẩm đặc trưng của khu đó làm kỷ niệm. Tinh linh cũng vậy.” Tinh linh được tạo ra bằng mẫu DNA của người và bướm... sau khi cấy ghép lại các mẫu vật sẽ được phân chia một tỉ lệ thích hợp để có thể tồn tại mà không có uy hiếp đối với nhân loại. Tinh linh được chia làm năm nguyên tố là kim, thủy, mộc, hỏa và thổ ... thuộc tính thủy và mộc có thể giúp hài tử trị liệu vết thương nhỏ...chúng không có tác dụng đối với người lớn. Tinh linh thuộc những đặc tính chiến đấu như hỏa ,kim ,thổ thì bị giữ lại ở nơi khác khu vực cách ly. Tiểu tinh linh được Âu Dương Hàn nắm trên tay mang thủy thuộc tính. Đó là một cô nhóc tinh linh có mái tóc màu xanh biển...thân hình nhỏ nhắn...khuôn mặt lại rất tinh xảo. Ánh mắt màu xanh lấp lánh chớp chớp đầy mê hoặc sau đó như bị nắm lấy một cách khó chịu.. tiểu tinh linh cắn một phát vào tay Âu Dương Hàn sau đó thừa dịp bay tới trốn sau đôi tai mèo của tiểu Y Ngưng. Tiểu Y Ngưng đưa tay sờ đầu thì bắt được cô nhóc tinh linh đó...bé mèo nào đó đặt thủy tinh linh lên vai mình sau đó quyết đoán nói. “Ngưng nhi muốn con này~” Tiểu tinh linh là sủng vật rất được các tiểu bằng hữu yêu thích và đương nhiên cô nhóc nào đó cũng vậy... Thủy tinh linh như tìm được chỗ dựa bắt đầu lá gan phì ra đứng trên vai Doãn Y Ngưng giơ nanh múa vuốt chỉ về phía Âu Dương Hàn... chửi rủa.... Bé mèo chỉ nghe bên tai tiếng chim chíp rất đáng yêu sau đó cô nhóc lại bỏ lơ sự lên án của nhóc tí hon nào đó rồi kéo tay Âu Dương Hàn tới nơi khác... “Ục...ục...ục...~” meo~? Tiểu Y Ngưng bụng nhỏ chợt sôi lên khiến cô nhóc đỏ thẵm mặt. Bất quá cô còn muốn chơi thêm một trò nữa rồi mới đi ăn. Âu Dương Hàn bất đắc dĩ cầm trên vai cô nhóc thủy tinh linh đưa cho bọn thuốc hạ giữ còn hắn thì ẵm cô nhóc bướng bỉnh nào đó vào Thủy Cung đi dạo. Thủy cung danh như ý nghĩa... Đó là một tòa lâu đài được xây dưới đại dương... ở đây người ta có thể nhìn thấy xung quanh mình được sóng biển bao vây lấy... xung quanh là từng đàn cá bơi lội tạo nên khung cảnh lung linh huyền ảo. Y Ngưng có thể nhìn thấy những thảm san hô rực rỡ đầy sắc màu. Những đàn cá tung tăng bơi lội... cô nhóc còn thấy những chú cá heo đang bơi sát theo mình qua lớp kính... Thích mê người.... Đến với Thủy cung có người ngồi lại nghỉ ngơi..chụp hình.. có người thì ngồi ăn hay uống nước thư giãn...một số người khác lại thò tay ra ngoài biển qua lớp bong bóng đặc biệt chỉ có thể từ bên trong giơ ra mà bên ngoài đại dương không thể bơi vào trong được. Những đứa bé tò mò đưa tay xoa đầu chú cá heo khiến chú ta cảm thấy rất thích thú. Khi Âu Dương Hàn ẵm cô nhóc ra ngoài thì là lúc mặt trời đã xuống núi. Màn đêm giăng kín khắp nơi.
Trời bây giờ đã tối... cả khu vui chơi Jennydar đang rực rỡ đầy sắc màu. Âu Dương Hàn ẵm cô nhóc tới gần nhà hàng thì bị cô nhóc nào đó lắc đầu ngầy ngậy.... Không muốn vào đó ăn a~ “Bảo bối~ bụng ngươi đang kêu gào muốn ăn cơm a~” cho nên đó là lý do chúng ta tới đây... “Y Ngưng muốn vào kia~” Âu Dương Hàn nhìn phía đang chỉ tay cô nhóc bỗng cảm thấy thật đau đầu... chỗ đó tuy là ăn được nhưng làm sao mà no a~ Thật là.... Ta muốn viết điều giáo a~ rất muốn viết điều giáo của Âu Dương Hàn a~ *Gào khóc lăn lộn* Điều giáo...điều giáo a~