Phía bên kia đại dương nơi đất nước Rasha trù phú đầy những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp với bãi cát trắng bạt ngàn... với bãi biển xanh lơ trong suốt thỉnh thoảng ánh lên những tia sáng rực rỡ khi ánh mặt trời chiếu vào. Một khung cảnh tuyệt vời tượng trưng cho tự do...cho sự hưởng thụ. Công ty chi nhánh Prosela được xây cất nơi thành thị giữa đại dương này. Thành phố trung tâm Redxas phồn hoa xinh đẹp. Tầng 30 đang tòa nhà chi nhánh Prosela. Một vị đại ca nào đó đang có một cuộc hội nghị giữa các đối tác thì chợt nghe tiếng vang từ chiếc laptop Soft màu đen của mình. Doãn Mặc cau mày nhìn từng dòng email mà gân xanh nổi đầy mặt sau đó lỗ tai lại đỏ ửng lên. “Mặc~ xem thử bảo bối của chúng ta dâm đãng như thế nào a~” kèm theo đó là một tấm hình khiến hắn muốn phụt máu mũi. Doãn Mặc cảm thấy nếu hắn không nhanh chóng rời đi căn phòng này hắn nhất định sẽ rất mất mặt. Cũng may cho CEO Doãn, vào lúc này hội nghị kết thúc. Hắn khách sáo nói vài câu sau đó vội vã chạy về phía khách sạn mình đang tạm thời trụ. Phù~ Đông Phương Vũ... cậu được lắm... dám gửi cho tôi hình ảnh dâm loạn như vậy... bất quá... khuôn mặt kiều mị của bảo bối làm hắn nhớ quá muốn khi dễ nàng... Bật ra email Doãn Mặc từ từ thưởng thức tấm hình chỉ thấy trên chiếc giường đỏ một cô bé lõa lồ cả thân mình, làn da trắng hồng lấm tấm những giọt mồ hôi, khóe miệng bóng loáng ẩm ướt vì nước bọt, cánh môi sưng đỏ vừa bị chà đạp....ánh mắt cô lại đầy sương mù của dục vọng... mái tóc bạch kim buông rơi phía trên giường. Nơi bốn góc giường còn bị cột chặt cả tay chân. Trông cô bé như chú bướm nhỏ bị mắc kẹt trong đám tơ nhện... đầy vẻ kiều mỵ cùng... ngon miệng... Hắn còn có thể nhìn thấy nơi nhũ hoa đang căng cứng của cô nhóc... nơi dưới mông lại ẩm ướt và lầy lội... sau đó Doãn Mặc lại thấy một đoạn clip được đính kèm ghi chữ “Điều giáo 1” Doãn Mặc khuôn mặt đỏ hồng bấm vào clip nhỏ... hắn cảm thấy hắn muốn điên mất rồi... nơi u cốc của Ngưng nhi một dòng chất lỏng phun ra theo đường cong chảy xuống tấm ra giường... hắn còn thấy tên sói đuôi to đang đưa tay hứng thứ chất lỏng đó rồi nhấm nháp vào trong miệng, ánh mắt lại khiêu khích như muốn nói *Mặc a~ bảo bối của chúng ta thật ngọt đâu.. có muốn hay không nếm thử ar~* Đông Phương Vũ... ngươi được lắm. Ta mới đi có một ngày mà ngươi lại ... khoái nhạc như vậy... thật bỉ ổi... đê tiện... hạ lưu... vô sỉ.... Bất quá làm sao bây giờ a~ hắn cũng rất muốn khi dễ bảo bối.... Thật sự là rất... rất không công bằng.... Vị đại ca nào đó bỗng nhiên tính trẻ con bộc phát gào thét trong lòng. Thật may mắn vì không ai thấy khuôn mặt ai oán này ... không thôi người đó chắc chắn sẽ bị thủ tiêu mất. Lại nói về con sói đuôi to Đông Phương Vũ, hắn đang một lần nữa thưởng thức tác phẩm của mình... sau đó lại xuýt xoa khen lấy khen để rồi ánh mắt càng ngày càng sâu thẳm sau đó biến thành một cơn lốc xoáy. Hắn lại nghĩ ra cách điều giáo mới. Bảo bối của ta~ ta sẽ biến em thành tiểu dâm oa ngar~ tiểu dâm oa sẽ lại cảm thấy thật thoải mái... thật sung sướng... như... hôm nay~ “Hàr...hàr...” Trong căn phòng tối, ánh sáng từ chiếc vi tính lóe sáng lên phương mặt ma mỵ của Đông Phương Vũ. Hắn không đeo nữa cặp kính mắt hàng ngày mà thay vào đó đôi mắt sâu thẳm như con mắt của ác ma lúc nào cũng muốn kéo người khác vào địa ngục. Nụ cười tà mỵ lại xuất hiện rồi nhưng nghĩ ra điều gì đó hắn bật dậy và đi thẳng lại giá sách bên hông cánh cửa. Sau đó.... *Két....két...~* Một cánh cửa bí mật được mở ra.. sau đó là một chiếc cầu thang dài và hẹp phía sau chiếc giá sách. Đông Phương Vũ với tay xoa nhẹ nút bấm trên vách tường sau đó chỉ thấy nhưng ngọn đèn hai bên cầu thang vụt sáng. Men theo cái quanh co xuống tới cuối thì có một cánh cửa gỗ được đóng chặt. Hắn dùng tay gõ vài nhịp điệu quen thuộc thì thầy cánh cửa di chuyển qua hai bên vách đá... chừa lại lối đi giữa cho chủ nhân. Đông Phương Vũ bước vào trong thì phía bên ngoài cánh cửa tự động khép lại. Phía bên trong căn phòng là một căn phòng thí nghiệm đồ sộ... dây ... bình.. ống... lọ thủy tinh... những thứ chất lỏng đủ màu sắc... có những ống chất lỏng lại đang sôi sùng sục. Đông Phương Vũ đi đến một chiếc tủ làm lạnh và lấy ra một lọ huyết thanh... sau đó mày mò cân đo đong đếm.... Và bắt đầu pha chế.... Hơn mười loại chất lỏng phối chế với nhau sau đó đun sôi.... Nấu lại....vê tròn rồi....một vài viên kẹo màu hồng xuất hiện.... Chậc... thành công a~ thật thơm ... lại ngọt ngào... như muội... bảo bối nhar~ muội sẽ thích những viên kẹo ngọt ngào này... Ánh mắt Đông Phương Vũ lóe lên những tia sáng kì lạ sau đó hắn thuận tay lôi ra thêm vài lọ huyết thanh và... điều chế tiếp.... Trong phòng bệnh 014. Một tiểu cô nương nào đó đang say giấc nồng mà không hề
hay biết bản thân mình sắp sửa bị biến thành một chú chuột trắng nhỏ...yêu kiều...ngon miệng... Doãn Y Ngưng mím mím môi rồi chép miệng vài cái... cánh tay ôm chặt chú gấu Teddy to đùng cô yêu quý. Chỉ số biến thái của Đông Phương Vũ tăng rồi nha~
Khục ....khục.... Like haycmtcho ta nhá... các nàng đoán thử xem kẹo này gì nà.... ta nghĩ chắc 90% các nàng sẽ đoán được =]]