Việc chưa từng nghĩ tới sẽ xảy ra, giờ phút này hình như là đã xảy ra.
Nghị Nhiên kinh ngạc vạn phần quay đầu lại nhìn người đàn ông phía sau, nhìn bộ dáng anh dù bận vẫn ung dung, nói thật, cô cảm thấy một phần trăm vạn là chính mình nghe lầm, hoặc là quá khát vọng kết hôn, cho nên xuất hiện ảo giác đi?
Cho đến khi Cố Đình Xuyên rất kiên nhẫn chờ đợi, cô bừng tỉnh hoàn hồn, mới hỏi: “A? Anh đang nói cái gì?”
Anh đối với phản ứng của cô cũng sớm đoán trước được, dịch bước chân đến gần bên người cô, khi đang muốn mở miệng, cửa thang máy phía sau đã mở, vài vị khách nhân đi ra, lúc nhìn đến bọn họ ánh mắt có chút suy đoán cùng đánh giá.
Cố Đình Xuyên duỗi tay bắt lấy cô đỡ đi bên kia, hai người đến ngã rẽ chỗ thang máy, anh mới nghiêm túc rồi mỉm cười nói với cô: “Cô không phải muốn kết hôn? Rất khéo, tôi cũng vậy. Hơn nữa, tôi cho rằng chúng ta rất thích hợp.”
Nghị Nhiên lại lần nữa có trong nháy mắt mờ mịt, nghi hoặc cắn môi dưới, thậm chí không dám nhìn anh: “Tôi còn có chút không hiểu...... Anh đang nói là “ Kết hôn “ sao? Đây là đại sự đời người, anh đột nhiên nói như vậy......”
Cố Đình Xuyên nhìn nhìn khuôn mặt đang dần bình tĩnh lại của cô, ngữ khí vẫn cứ thong thả ung dung: “Công việc của tôi cô hẳn là hiểu biết, đến nỗi bối cảnh gia đình, lên mạng tìm một chút cũng có thể biết đại khái. Cụ thể cô muốn biết, có thể ngồi xuống nói chuyện. Ồ, tôi không có thói quen uống rượu hút thuốc, càng không có ham mê bất lương, bất quá, thời điểm đóng phim có một ít thói quen cố định, tỷ như sẽ uống rất nhiều cà phê. Có đôi khi sẽ dùng thời gian rất dài để sáng tác, trong lúc đó tôi không hy vọng có bất luận ai quấy rầy, nhưng trừ lần đó ra, nếu cô yêu cầu tôi, tôi đều sẽ làm hết sức.”
Nghị Nhiên nghe được sửng sốt, sắc mặt một tấc một tấc biến hóa, mà chỗ khiến cô cảm thấy không thể tưởng tượng, chính là sắc mặt của Cố Đình Xuyên như thường nhưng cũng nghiêm túc.
“Đến nỗi tình huống của cô, tôi cũng biết không ít, tuy rằng chúng ta nhận thức không lâu, hiểu biết cũng không đủ hoàn toàn, nhưng đủ để bắt đầu đoạn hôn nhân này.”
Nghị Nhiên vẫn đang ở trong tình huống không dám tin tưởng, đôi tay cô đặt ở trên mặt xoa bóp, trấn an chính mình một lát, mới nói: “Tôi có chút loạn, anh là nghiêm túc đề nghị, tôi đã biết, nhưng tôi cũng yêu cầu suy nghĩ một chút......”
Đại khái là quá mức khẩn trương, cô thậm chí cảm thấy có chút ảo giác muốn buồn nôn, vết thương trên chân còn đau đến khó chịu, căn bản vô pháp giúp cô bình tĩnh lại để tự hỏi.
Cố Đình Xuyên thấy cô ngay cả đứng đều khó khăn, liền cúi đầu cười một chút: “Cô có thời gian suy xét, không cần sốt ruột.”
Nghị Nhiên một tay đỡ khối đá cẩm thạch lạnh lẽo bên cạnh thang máy, đầu óc của cô mờ mịt cùng anh nói xong lời từ biệt, cửa lớn thang máy từ hai bên mở ra, cô liền đơn chân nhảy chân chạy đi vào, ấn số tầng, trên má rõ ràng có chút đỏ ửng khả nghi, mà khóe mắt dư quang còn chú ý tới bộ dáng Cố Đình Xuyên mặt như quan ngọc*, như tác phẩm nghệ thuật tinh điêu tế trác**.
*[面如冠玉]: Mặt như quan ngọc. Quan là mũ, quan ngọc là mũ có đính ngọc. Người xưa có thói quen nạm một khối ngọc đẹp trên mũ để chứng tỏ thân phận. Ví gương mặt người đàn ông trắng như “Quan ngọc”, tính chất hoàn mỹ, thuần khiết không tì vết. Sau này mô tả vẻ đẹp của người đàn ông “Mặt như quan ngọc“.
**[精雕细琢]: Tinh điêu tế trác. Nghĩa đen là chạm khắc kĩ càng tỉ mĩ khối ngọc, sau lại so sánh làm việc đã tốt còn muốn tốt hơn, nghiêm túc tinh tế.
Cô thậm chí không dám ngẩng đầu, chỉ có thể cảm giác được cửa thang máy giống như là ầm ầm đóng lại.
Nghị Nhiên trở lại tiệc rượu kết hôn của Đường tỷ, nhoáng mắt lên, cảm thấy việc đang nghênh đón mình giống như một hồi “Mưa rền gió dữ” chưa từng tưởng tượng được, cô bất giác mà nhíu mày.
Nếu trước hôm nay, người khác nói với cô Cố đạo diễn tính tình quỷ quyệt, sâu không lường được, là “Quái nhân” cấm dục cộng thêm chủ nghĩa hoàn mỹ, đại khái cô còn sẽ có mang vài phần hoài nghi. Nhưng hiện giờ thật sự kiến thức đến người đàn ông này sấm rền gió cuốn cùng thiên mã hành không*, cô thật là đối với anh ngũ thể đầu địa** đều bội phục, đồng thời, cũng coi như là cảm thụ khắc sâu.
*Thiên mã hành không: Ý tưởng, suy nghĩ dồi dào, phong phú, không bị bó hẹp.
**[五體投地]: ngũ thể đầu địa. Danh từ Hán Việt gọi là “Ngũ thể” hay “Ngũ luân”, gồm có đầu, hai tay và hai gối.
......
Cách mấy ngày, khi Nghị Nhiên còn không có kịp đem việc Cố Đình Xuyên “Cầu hôn” hoàn toàn tiêu hóa, liền phải đối mặt với hiện thực càng làm cho người khác trở tay không kịp.
Cô vốn là nằm ở nhà dưỡng chân, cái gọi là trong cái rủi có cái may ước chừng chính là xương của cô không có gãy, chỉ là gân bị thương, chiều hôm đó mẹ Nghị đã về hưu ở nhà nấu cơm, cô liền cầm ipad xoát Weibo, kết quả khi nhìn đến đầu đề bị khiếp sợ, trên mạng đột nhiên che trời lấp đất đều là “Tin đồn” mới của Cố đạo!
Mặc dù Cố Đình Xuyên đã hơi có phòng bị, nhưng làm người ta không nghĩ tới chính là, gần đây cùng Nghị Nhiên tương tác một chút vẫn bị phóng viên chụp đến.
Trong đó, đương nhiên là có clip thân mật “Dựa sát vào nhau” của bọn họ ở đại sảnh khách sạn, bởi vì động tác hai người không quá tự nhiên, có tài khoản marketing và truyền thông còn dùng tiêu đề “Cố đạo hư hư thực thực cùng cô gái thần bí say rượu qua đêm“.
Điều khiến mọi người cảm thấy đáng kinh ngạc hơn nữa là, không chỉ có ảnh chụp tối hôm qua, ngay cả ảnh hôm ở buổi hòa nhạc nói chuyện phiếm cũng bị đăng lên, nói vậy lúc ấy có vài paparazi cũng đã chụp đến “Nói chuyện say mê”, vẫn luôn đang chờ tin tức lớn này.
Chẳng mấy chốc liền có bình luận mới không ngừng xuất hiện, Nghị Nhiên xem đến sắc mặt đại biến, quả thực buồn bực nói không nên lời, nếu không phải chân chính mình hỏng rồi, phỏng chừng đã sớm đứng ngồi không yên, cô nghĩ có nên đánh một cuộc gọi cho Cố đại đạo diễn hay không, nhưng lại không biết nên làm thế nào đối mặt với người đàn ông này......
Lúc này, Cố Đình Xuyên vừa lúc cũng đang xem những bài báo này, trợ lý Tiểu Triệu bên cạnh vốn dĩ cho rằng anh sẽ sắc mặt âm trầm, mưa gió sắp tới, kết quả ông chủ lại không có nổi giận như trong tưởng tượng.
Cố Đình Xuyên nhìn chằm chằm một tấm ảnh chụp trong đó, hai người sóng vai đi đến khách sạn, mặt của anh so với cô càng rõ ràng một ít, nhưng vẫn có thể cảm nhận được đến một đôi mắt sáng, sạch sẽ linh động, sóng mắt lưu chuyển của Nghị Nhiên khi đó.
Chỗ mà càng làm cho anh tấm tắc khen ngợi kỹ thuật của nhiếp ảnh gia, đại khái chính là lần đầu tiên anh bị người khác chụp đến tươi cười như thế.
Ảnh Cố Đình Xuyên ở khách sạn với ảnh dưới bóng cây và ánh trăng hơi hơi nhấp môi, khuôn mặt tinh anh anh tuấn của người thanh niên, bởi vì những đường nét ở hai bên cánh mũi khiến anh thành thục và ổn trọng hơn, ánh mắt luôn có một loại khắc nghiệt cùng chuyên chú, nhưng giờ phút này lại giơ lên khóe môi, cảnh này khiến trạng thái cả người có vẻ đặc biệt thả lỏng.
Ngay cả lúc ở hiện trường《 Khăn Trùm Mây Khói 》 chụp cùng một vị nữ diễn viên “Tin đồn” khác, cũng không có tự nhiên như vậy giống lần này.
Có phóng viên đã chạy tới chỗ Cố đạo tìm ngược, lần này chụp được chính là cùng những đề tài “Uống say”, “Khách sạn” này có liên quan, dư luận rất đông đảo, nhưng Cố Đình Xuyên từ trước đến nay luôn rất kín tiếng, chẳng qua truyền thông xào nhiệt độ chỉ sợ cũng nhất thời sẽ không gián đoạn.
Trước đây mẹ Cố như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, hai đứa con trai từ khi còn nhỏ với thành tích học tập tốt giờ đây đã trở thành tâm điểm của tin đồn trên phố, khi nhìn đến điện thoại của mình, Cố Đình Xuyên có chút bất đắc dĩ mà nhéo ấn đường.
“Đình Xuyên, sao con lại lại lên tin giải trí rồi?”
Anh cầm điện thoại khuôn mặt như thường, trầm giọng nói: “Lần này không giống nhau.”
Nói xong, thừa dịp lúc Thịnh Như hiển nhiên là bị nghẹn một chút, Cố Đình Xuyên cúp điện thoại, quay đầu hỏi Tiểu Triệu bên cạnh: “Là nhà này không sai?”
“Vâng, Nghị Nhiên tiểu thư ở nơi này.”
Anh dừng một chút, nói: “Cậu ở bên ngoài chờ.”
Đến khi Nghị Nhiên nhìn thấy mẹ Nghị thần sắc cổ quái mà đem Cố Đình Xuyên đưa tới trước mặt cô, hơn nữa, trong tay người đàn ông này còn rất đột ngột mà xách theo một cái túi nhỏ, cô ngơ ngác rồi sửng sốt trong chốc lát, nhanh chóng tắt màn hình ipad trên tay.
“Tiểu Nhiên, đây là bạn của con?”
Nghị Nhiên gật đầu lung tung, vén vén tóc bên tai, vô thức trở nên thẹn thùng: “Sao anh lại đến? Cũng quá đột nhiên rồi?”
Cố Đình Xuyên khí định thần nhàn mà đứng ở trước mặt hai vị nữ sĩ, giọng nói trầm thấp phá lệ dễ nghe: “Không có nói một tiếng trước liền tới bái phỏng, bác gái, quấy rầy các bác.”
Mẹ Nghị mắt thấy không khí này có một ít ái muội nói không rõ, lặng lẽ đè vài tia vui sướng xuống, lại nhìn chàng trai tuấn lãng phi phàm vài lần, mới vẫy vẫy tay: “Các con nói chuyện đi, bác còn xào đồ ăn trong nồi.”
Cố Đình Xuyên đem lễ vật thăm bệnh đưa cho cô gái sắc mặt ửng đỏ trước mắt, anh đánh giá sơ qua một chút phòng của cô, chiếc giường sắt màu đen lớn, cái tủ làm bằng gỗ có nhiều ngăn, một chiếc bình màu xanh lam được đặt bên cạnh cửa sổ, bên trong cắm vài nhánh hoa tú cầu, hương hoa ngập tràn, hương thơm mê người.
Trong tầm tay Nghị Nhiên là một gói đồ ăn vặt, một ly nước trái cây với viên đá đang dần hòa tan vào nhau, cô cúi đầu nhìn thoáng đồ anh mang đến, đóng gói là cái hộp caramel nhỏ bằng thiết, mở ra phát hiện là hai lọ mứt cam Lá Vàng.
Nghị Nhiên có chút kinh ngạc, âm thầm châm chọc không hổ là đạo diễn Cố Đình Xuyên ra tay chọn lễ vật, bất quá trọng điểm là --
“Làm sao anh biết tôi thích ăn mứt trái cây?” Hẳn là không phải vừa khéo đi.
“Cháu trai tôi nói.” Cố Đình Xuyên nói, tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn cô: “Xin lỗi, gần đây đang quay phim, chiều nay mới có một chút thời gian.”
“Một đoạn thời gian không gặp Cố Thái, còn rất nhớ em ấy.”
Nghị Nhiên nhìn thoáng qua người đàn ông mặt mày như họa đã là gần ngay trước mắt, lại gục đầu xuống, tay đều không biết nên để chỗ nào.
“Cô không cần hoảng, nếu cảm thấy chuyện này không thỏa đáng, coi như tôi không đề qua, xin lỗi.”
Những lời này của Cố Đình Xuyên nhưng thật ra làm Nghị Nhiên lập tức thả lỏng không ít, cô hắng giọng, hỏi: “...... Tại sao là tôi?”
Đại khái là duyên cớ làm giáo viên, đại bộ phận thời điểm cô nói chuyện đều là nhẹ nhàng, mỗi một âm cuối chữ đều mang theo chút dịu dàng thanh thúy, tựa châu ngọc lạc, thanh âm vô cùng dễ nghe.
“Bởi vì tôi tin tưởng trực giác, nếu cưới cô, hẳn là cũng không tệ lắm.”
Anh nói quả thực như đương nhiên, Nghị Nhiên nghiêng đầu nhìn anh, càng cảm thấy không thể tin được: “Xem như khen tặng sao? Vẫn là nói...... Cái này liền giống như mỗi một bộ phim ảnh đều tự mình chọn lựa nữ diễn viên như vậy sao?”
Nghe đồn Cố Đình Xuyên rất có ánh mắt, gần như mỗi một bộ phim đều sẽ làm nữ diễn viên mà anh nhìn trúng nổi tiếng lên, chỉ cần là cô gái anh nhận định có tiềm lực, mặc kệ mất nhiều ít tinh lực anh đều sẽ trút xuống toàn bộ sáng tạo nghệ thuật, đem đối phương chế tạo thành “Tác phẩm” hoàn mỹ nhất.
Ví dụ như với vai nữa phụ trong 《 Khăn Trùm Mây Khói 》, người mới là thuần diễn viên* liền nhất cử thu hoạch được “Giải Thưởng Cây Bạch Dương”, tuyệt đối là ít nhiều đều nhờ vào Cố Đình Xuyên chỉ dạy.
*Diễn viên xuất thân chính thống, không có đá chéo sân.
“Công việc và nghệ thuật sáng tác hai việc này, cùng kết hôn không có liên quan, nếu cô một hai phải nói có lý do bổ sung nào......” Cố Đình Xuyên dừng một chút, đúng sự thật bẩm báo: “Gia đình tôi đối với “ Tin đồn “ từ trước đến nay là căm thù đến tận xương tuỷ, chính tôi cũng chán ghét bị truyền thông theo đuổi không bỏ, chính là muốn đem những lời đồn tôi cùng mỗi một nữ diễn viên đều tan biến hết.”
Nếu là kết hôn, ít nhất có thể tránh cho một ít tai họa.
Nghị Nhiên càng thêm cho rằng Cố Đình Xuyên và rất nhiều người đàn ông khác bất đồng, người khác đều đang muốn đụng phải vận đào hoa, anh lại theo đuổi sinh hoạt gia đình an ổn.
Thấy cô một bộ lâm vào suy nghĩ sâu xa, Cố Đình Xuyên đúng lúc mà dẫn đường cô: “Thế nào.”
Những lời này anh dùng chính là trần thuật, mà không phải câu nghi vấn.
Nghị Nhiên trước mắt hoang mang nhất hai cái nan đề, một cái chính là cơ sở cảm tình của bọn họ không đủ vững chắc; một cái khác, chính là bọn họ cũng không đủ “Hợp phách*“.
*Cùng nhịp điệu, tiết tấu, ý của câu là chưa đồng điệu, còn khác xa nhau.
Nếu nói vấn đề lớn nhất giữa bọn họ hẳn là “Môn đăng hộ đối”, nhưng với Nghị Nhiên, cũng chưa đến mức là câu chuyện xưa cô bé lọ lem và chàng hoàng tử, ít nhất, cô sẽ không đặt bản thân vào tư thế thấp như vậy.
Rốt cuộc,thể loại phim hoạt hình này đến Disney cũng lười dùng đến, dựa trên khả năng tồn tại sự chênh lệch trong sinh hoạt giữa hai người, cô càng lo lắng bởi vì vậy tạo thành vấn đề -- cũng chính là không thể giao tiếp, không thể hòa hợp.
Yêu hay là được yêu, tiền tài hay là tình yêu, dường như đều là lựa chọn khó khăn từ cổ chí kim.
Chỉ là Nghị Nhiên rất rõ ràng mà nhận thức, trong khi cô đang suy nghĩ, thời gian cũng một khắc không ngừng lưu động, một khi bỏ qua, so với chọn sai còn muốn hối hận cả đời.
Cô cũng không hiểu cái gì mới là điều chính mình muốn nhất, nhưng người đàn ông như vậy, thích đại khái cũng không phải một việc gì khó đi.
Mà ở trong mắt Cố Đình Xuyên, Nghị Nhiên đại khái cũng có thể xem như một khối ngọc chưa được mài giũa, nhưng cô không cần bị bất luận kẻ nào đi chạm trổ, bộ dáng tốt đẹp nhất, tất nhiên là để cuộc sống tân trang.
Một lúc sau khi Nghị Nhiên trầm tư, ngẩng đầu nhìn về phía anh, tựa hồ đáy lòng đã có đáp án.
- -----------------------------------------