Number 9

Chương 17: Chương 17: 9 – Chương 16




16

Tuy đã nói hạ quyết tâm tóm ông chú vào tay, nhưng phương pháp cụ thể ra sao, lão đại khu 28 thực sự vẫn chưa có khái niệm, nhưng dù sao ông chú cũng đang vô gia cư, cho nên cậu cũng không lo lắng. Nhưng sự tình lại không như dự định, từ sao khi choảng cho ông chú một quyền, loại hoạt động “đối luyện” kia đã hoàn toàn dừng lại.

Vốn Sachs cũng không để ý nhiều, bởi vì lúc trước đều là No.9 chủ động tìm cậu, nhưng ba bốn ngày rồi chưa tới tìm cậu, thế là đến ngày thứ năm chim nhỏ của cậu không an phận ngóc dậy, khiến cậu phải gào to gọi No.9 tới.

“Chết tiệt, lại phải giặt quần lót…” Lão đại khu 28 nhấc vạt áo may ô sau khi cao trào để tránh bẩn áo, nhưng không thể tránh được quần lót vẫn dính một chút dấu vết của dịch thể, đột nhiên, cậu chú ý tới vừa rồi chỉ giúp cậu tiết một lần, nhưng căn bản chưa động qua “tiểu huynh đệ” của mình, cậu nhịn không được trêu đùa: “Tôi nói này, không phải ông chú không “lên được” đó chứ???”

No.9 không đáp lại, chỉ yên lặng giúp cậu lau khô dịch thể, rồi đứng dậy thay trang phục phòng hộ ra ngoài.

“……”

Nhìn bóng dáng ông chú dời đi, Sachs thế nhưng mới chú ý tới, mọi chuyện căn bản không đúng a!!!

Gì chứ, ông chú không phải đang…. tức giận đi!?

Bước vào căn cứ bí mật đã được cải tạo lại bên trong, No.9 ngồi xổm cạnh chiếc xe máy đen bóng của Sachs, lờ đờ lấy công cụ vặn lại bánh răng, thực sự thì cái xe này được sửa sang khá tốt rồi, căn bản chả cần chăm chút thêm gì nữa, trực tiếp chờ ngày đẹp trời vác ra chạy là ok, nhưng hôm nay hắn vốn đang nông trại tự đến căn cứ bí mật một mình, tháo ra rồi lắp lại lắp lại rồi tháo ra thế này.

Sachs mượn đống công cụ che giấu thân thể để vụng trộm ngắm ông chú đang yên lặng làm việc kia.

Là đang giận sao? Sachs thực sự không dám xác định. Đảo qua khuôn mặt cương cứng không biểu cảm cạnh cái xe máy của mình kia, thực vẫn không nhìn ra hắn là đang vui vẻ hay đang tức giận, dù sao vẻ mặt hắn cho tới bây giờ cũng không có nhiều biểu tình cho lắm.

Cái gì a, người ngày đó bị hắn làm cho rối tung mù mịt cũng là cậu đi? Nên giận cũng phải là cậu giận chứ!!! Tuy rằng tưởng là như vậy, nhưng nhìn thấy trên mắt ông chú tuy đã hết thũng nhưng vẫn lưu lại mấy vệt sưng, nhịn không được có chút trống rỗng.

Dù nói sao, mất mặt vẫn là mất mặt, nhưng cậu cũng không phải không thích, vừa thích được liền trở mặt, còn khiến người kia giận….. chắc phải chính mình thú nhận trước thôi.

Xoắn xuýt cả buổi, Sachs không kiên nhẫn nhất là đứng một chỗ đoán mò như thế này, cậu mạnh mẽ đạp đống công cụ đổ ngã trên mặt đất, « Uỳnh !!». Tiếng động chói tai vang lên, một công cụ còn văng trúng No.9, “Chú con mẹ nó muốn thế nào? Thấy khó chịu thì nói thẳng ra!”

No.9 đứng lên, trên mặt hoàn toàn không có chút biến hóa.

“Không, trưởng quan. ”

“Nếu chú tức giận thì nói đi, đừng có im ỉm kiểu đó. ”

“Không, trưởng quan.”

Lần đầu tiên Sachs cảm thấy cái tính mặt than của ông chú đáng để phát điên như vậy: “Đáng chết!” Cậu đạp một phát lên thân xe, khiến toàn bộ vỏ ngoài đều lung lay, phiền não rít từ trong túi ra một điếu thuốc, mới đặt mông ngồi trên xa của mình, rít mạnh mấy hơi, vẫn không hiểu vì sao No.9 đứng trước mặt cậu lại bình tĩnh đến không ngờ như vậy.

Cậu luôn luôn không kiên nhẫn nhìn cái loại trạng thái trầm ổn này của ông chú, rất dễ khiến người ta phát điên !

Chính là nhìn bản mặt bình tĩnh này xem ! Tuyệt vời ha?!

Sachs đột nhiên phun điếu thuốc lá khỏi miệng, khóe miệng gợi lên một chút ý đùa giai.

Kỳ thật với việc Sachs đột nhiên nổi bão, No.9 hoàn toàn không thể lý giải, trên thực tế là hắn đang cố gắng kiểm điểm. Mà phản ứng của Sachs lúc đó nguyên bản vẫn là trong khống chế của hắn, nhưng khi cậu giận đến tím mặt vung quyền tương cho hắn một cú, hắn mới bắt đầu hoang mang, là thao tác nào thất bại? Đối với một binh lính đạt chuẩn mà nói, chiến bại là tử vong, là không được cho phép. Bởi vì trừ khi là mệnh lệnh tất yếu, nếu không phải không ngừng nghỉ luyện tập, cho đến khi tìm thấy sai lầm.

Trừ khi là mệnh lệnh….

Hắn có chút sững sờ nhìn người trẻ tuổi tóc cam đỏ ngồi vắt vẻo trên xe máy, khóe miệng cong lên một ý cười quen thuộc, mang theo kiêu ngạo cùng khiêu khích, phần eo nửa dựa vào xe có độ cong mềm dảo đang khẽ phập phồng, trong nháy mắt, hình ảnh dâng lên trong óc hoàn toàn trùng khớp với ý muốn.

“Tôi nói nè ông chú, chú muốn đi thử xe của tôi không ?”

“……”

No.9 phát hiện mình cư nhiên không thể trả lời vấn đề này ngay lập tức, thực tế hắn còn phát hiện mình thậm chí còn không nghe rõ câu hỏi của cậu.

«Chú muốn không…… » Trong mảng trí nhớ hỗn độn đột nhiên hiện lên, là kí ức của hắn về câu hỏi của người trẻ tuổi.

“Vâng, trưởng quan.”

Sachs nhìn thấy trong mắt No.9 hiện lên ánh sáng, haha, cậu biết ông chú này đã ao ước cái xe thiệt lâu, cậu lưu ý thấy mỗi lần cậu cưỡi trên yên xe ánh mắt ông chú này đều chiếu thẳng vào cậu.

Vốn tưởng lần đầu tiên cậu có thể một mình hưởng thụ cái loại cảm quan khi cưỡi trên tốc độ này, sẽ đã biết bao, nhưng dù sao ông chú kia chắc độ nặng cũng không ảnh hưởng đến tốc độ đâu nhỉ, ngẫm lại nếu ông chú thích, cưỡi cũng chả sao !

Đang ngẫm nghĩ, phía sau yên xe đột nhiên trầm xuống, ông chú kia cư nhiên đã ngồi lên, lốp sau có độ co dãn vô cùng tốt nảy lên một cái, Sachs khó hiểu quay đầu hỏi : “Còn chưa đi, chú làm cái gì thế ?” Trả lời cậu chính là hành động của No.9, bàn tay No.9 giống như đang xác nhận cái gì chậm rãi lưu luyến ở trên vòng eo Sachs.

Thói quen của No.9 chính là dùng hành động để trực tiếp biểu đạt ý nghĩ, Sachs đương nhiên hiểu ý tứ của hắn, xem ra quyết định đáp ứng cho hắn cùng cưỡi xe máy chính là một quyết định đúng đắn, nếu không, khéo vẫn còn giận mất ! Thế là Sachs cũng không từ chối đối phương, nhanh nhẹn đứng dậy, cởi bỏ quần, ngồi khóa trên xe máy nên không có cách đứng hẳn xuống, nhưng đối phương lại kéo cậu khóa trên yên xe.

Há Sachs rất nhanh hiểu được, một màn này có được in trên tạp chí *** cất trong phòng, Không thể nào !? Tự nhận là một thanh niên sa đọa kéo ông chú vào con đường tội lỗi, chậc chậc lưỡi cười xấu xa, “Chú học xấu nha !” Dù sao nơi nào chả được !!! Lão đại khu 28 vỗn cũng chả phải tiểu cô nương ngượng ngang ngượng dọc, đối với chỗ thực hành « công tác » mới mẻ, khiến cậu sinh ra hưng phấn mong mỏi khó hiểu.

Thế là cậu cũng không cự tuyệt, ngược lại ngại cái quần vướng víu, nhếch eo mông lưu loát đem quần lót với quần dài lột xuống hết. Dương vật đã hơi hơi cứng rắn hiển nhiên tràn ngập chờ mong, mang theo vẻ ngây ngô cùng màu phấn hồng xinh đẹp nổi trên nền da yên xe đen lại càng thêm nổi bật.

Thấy vậy No.9 lại càng thêm sảng khoái, trước đó lúc nào Sachs cũng nhắc nhở hắn không được phép làm bẩn quần áo cậu, cho nên trước mỗi lần « luyện tập » hắn đều đem quần áo cởi sạch không còn một mảnh.

Trên sắc đen của xe máy, người trẻ tuổi trên người phủ áo may ô đen bó sát khẽ hạ nửa người dựa trên yên, người đàn ông nửa người trần trụi rắn chắc như tượng đá cũng ngồi khóa trên xe, từ phía sau dán chặt lấy cậu, khoảng cách sát sao đến nỗi chơ hồ có thể cảm nhận rõ cơ thể đối phương.

No.9 vốn đã quen nhìn chuyện sống chết đối với loại tình huống đột phá này không hề mảy may bối rối, ngược lại, hắn rất lãnh tính tra trong đầu một số hồi ức có giá trị làm « tư liệu tham khảo », cũng không trực tiếp sờ chim nhỏ như bình thường, hai tay hắn vòng qua nách Sachs, chiếu theo sách, hai tay một trái một phải dùng ngón ngón cái và ngón trỏ vân vê hai hạt đậu nhỏ qua một lớp áo may ô bó chặt.

Vị trí mẫn cảm lần đầu tiên bị chạm nắm, Sachs nhịn không được dật ra một tiếng : “A…. ” Phản ứng rõ ràng của cậu làm No.9 như được ủng hộ, xem ra loại phương pháp này có thể xài được, thế là hắn chậm rãi chuyển động đầu ngón tay, dùng các loại góc độ, tốc độ nhanh chậm xoa nắm, hắn phát hiện phương pháp này còn khiến Sachs dần có phản ứng, áo may ô liền trở thành một chướng ngại vật.

Vật chướng ngại đương nhiên phải loại bỏ. Hắn đen vạt áo may ô kéo lên ngang miệng Sachs, “Ưm… hừ…. ” mặc dù có chút không cam lòng nhưng Sachs vẫn thẳng thắn cắn lấy cái áo, quần áo co dãn được kéo lên, khiến quả nhỏ bị niết đến no đủ hoàn toàn phơi bày.

Mà chúng nó hình như lập tức cảm nhận được kích thích, đỉnh đầu do thô ráp dẫn ra một trận ma sát gắng gượng kịch liệt, chấn động cả người, “Ưm, a,….” Sachs không đoán được lại kích thích đến vậy, cả người cơ hồ đều đổ lên thân No.9, ***g ngực vẫn như cũ muốn truy đuổi thứ mang lại vui sướng, thập tự giá màu bạc phản ra ánh sáng, lấp lóe phát sáng.

Thân thể trẻ tuổi căn bản không chịu được dụ hoặc mới mẻ, chim nhỏ ở dưới háng đã dựng thẳng tắp, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng rỉ ra dịch nhầy đục. Khi No.9 bắt đầu thử một động tác mới, đầu lưỡi liếm qua vành tai cậu rồi một đường đi thẳng xuống, Sachs lập tức thất thủ.

Bạch dịch vẽ ra một đường trong không trung đủ để thuyết minh tất cả.

Lão đại khu 28 thầm nghĩ trong cái đầu đang đặc quánh mù mịt, gì thế, không thể nào? Ra nhanh như thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.