Nước Mắt Lọ Lem

Chương 3: Chương 3




11 năm sau:

Gđ nó vẫn sống hạnh phúc....pa mẹ nó đã kết hôn..và nó là 1 đứa trẻ có cha,có mẹ...1 đứa trẻ tưởng chừng như hp nhất trần thế...là 1 Tiểu Từ thông minh và vui vẻ...

-Công chúa của ba..ba về rồi đây....

Niệm Nam-ba nó vừa về đã nhào tới ôm hôn nó 1 cách nhớ nhung..đầy yêu thương chiều chuộng..

-Em cho con ăn chưa?-quay sang Tuê Nhi..ông hỏi.

-Cả nhà đợi anh về...

-Công chúa của ba có đói k nè?

-hông ba..có ba ăn..con mới ăn... nó mũm mịu cong môi tí tỡn... gia đình nó..hạnh phúc thế đấy..ngày theo ngày... cũng 11 năm rồi...

Niệm Từ giờ đây đã là 1 cô bé lớp 6...1 cô bé 11t xinh đẹp lộng lấy..như 1 nàng tiểu công chúa đến từ cổ tích...

Phòng học lớp 6A khá đông đúc...phần đông là các bạn nam sjh đến từ các lớp # đang tập trung xung quanh phòng học này...với 1 mục đích chung:

-Tiểu Từ ơi..hôm nay mình mang sô cô la đến cho cậu nè..mình biết Tiểu Từ rất thíc sô cô la-1 bạn nam lên tiếng đầy tự tin

-Còn Hoàng mang cho Tiểu Từ cái ô tô điều khiển từ xa..ba mình mua nó ở Nhật..Tiểu Từ có thích k?-1 bạn nam # lên tiếng k kém vẻ đại gia Nhí..

-Mày điên à..Niệm Từ là con gái..sao lại chơi xe điều khiển..tao mang đến cho Tiểu Từ 1 cái máy bay luôn cơ đấy...(:D :D)

cả lớp cứ nháo nhào lên...lớp 6A vậy nên nhộn nhịp..

từ trong lớp có 1 cô bé đáng iu..mắt to tròn đi ra vẻ khá ngây thơ...

-Bạn Hoàng ơi là bạn Hoàng...bạn Hoàng hổng có đẹp trai....

rồi qay sang bạn nam thứ 2..cô bé típ

-Bạn Cường ơi là bạn Cường...bạn cường hông có galang....

-Thế bạn là ai? sao lại chê chúng tớ...chúng tớ thíc Tiểu Từ..tặng qà cho Tiểu Từ..chứ đâu phải bạn???

Hơi quê độ..nhưng cô bé ấy cũng k vừa...Bước lên Bục giảng..cô bé tằng hắng:

-Xin tự giới thiệu..Tớ là Lại Giao Giao..là bạn thân rất thân của Tiểu Từ..

-Thế thỳ sao?-các bạn Nam trố mắt hỏi

-Nói nhé...các bạn xem..k có điểm gì nổi bật hết..Tiểu Từ của chúng tôi ít ra cũng là sắc nước hương trời...là hoa khôi của cả tập thể...các bạn như zậy..làm sao tôi đồng ý gã Tiểu Từ cho các người đây..k Gã

-Đồng ý k Gã-cả lớp đồng thanh khiến các bạn nam lớp # hơi mất tự tin

-Giao Giao...cậu làm gì mà hạ sĩ khí của các bạn ấy thế...-1 giọng nói trong trẻo có vẻ khá nghịch ngợm vang lên

cả đám đông way lại...chứng kiến 1 cô bé rất dễ thương...1 đôi mắt nâu to tròn...1 đôi má hay hây hồng của cái nắng mua hạ...1 mái tóc xoăn lọn màu nâu hổ phách...tất cả phối hợp hài hòa như 1 khuông mẫu...1 định số là cô bé đó rất dễ thương

-Tiểu Từ...cậu xem...bọn họ vô dụng zậy làm sao mình yên tâm gã cậu cho họ chứ-Giao Giao Nũng nĩu...

-Cảm ơn các bạn đã thíc mình như vậy..nhưng qà các bạn..mình k lấy đâu...

mỉm cười nhẹ nhàng..nụ cười em dịu như cái nắng ngọt ngào của mùa thu...cô bé khéo léo từ chôi...

khó aj có thể nghĩ rằng đó là cách ứng xử của cô bé chỉ mới 11t đầu...1 cô bé thông minh và sắc sảo..

~~~

-Uyển Tú...có gì mà lớp 6A đông thế?

-nghe nói các nam sjh lớp # sang để xem mặt hoa khôi lớp 6A đó..

-Ai vậy?

-Niệm Từ...Hạ Niệm Từ

-Cái tên sao nghe wen thế này??

-Là tiểu thư của gia tộc nhà họ Hạ..1 gia tộc quy mô đầy quyền lực..

-Àaa

cô bé gái \\\"à\\\" lên 1 tiếng..như hiểu ra chuyện gì..tiếng đến lớp 6A..đám đông từ từ dãn ra:

-Ai là Hạ Niệm Từ?

-Là mình..bạn là...?

-Thái Tiểu Đan..

-mình giúp gì đc cho bạn?

-nge nói bạn là hoa khôi của lớp 6A sao?

-k giám..chỉ là các bạn mến mộ nên nói thế thôi

-Ồ..thế ra là k phải à?

-Tiểu Từ xjh đẹp hơn người...là hoa khôi thỳ có gì k đúng-Giao Giao thấy chướng mắt cho những lời lẽ xỉa xói kiếm chuyện nên lên tiếng

-mình đang nói chuyện với Niệm Từ..cảm phiền bạn đừng xen vào..

-Rốt cuộc cậu muốn gì?-nó thấy bất an

-Đừng nóng..nghe nói..bạn là con gái của Ông chủ Hạ-Hạ Niệm Nam?

-Vậy thì sao? bạn biết ba mình à?

-đương nhiên...ba mình có nói..ông chủ Hạ là 1 người giàu có..có thế lực rát lớn...

-thế thỳ thế nào?

-Nhưng chỉ có 1 điều..lấy 1 người vợ là 1 người hầu gái thấp hèn..và bạn-Hạ Niệm Từ là con của 1 người hầu gái..k xứng đáng đứng trong ngôi trường này...càng k xứng đáng làm hoa khôi gì hết...

Lời nói của Tiểu Đan vừa thốt ra...xung quanh lại xì xầm bàn tán...

-Nếu thân thế của mình là 1 tội lổi...bạn có thể xỉ nhục mình..nhưng bạn k có tư cách xỉ nhục mẹ mình và bàn luận về chuyện gđ mình...dù mình có là con của 1 người hầu gái..thì mình vẫn là con của Hạ Niệm Nam...là người đầu tư cho ngôi trường này..nên bạn..k có tư cách chấp vần đời tư của mình...Thái Tiểu Đan!

Ánh mắt sắc lạnh và đầy phẫn uất đang răng đe trong từng lời nói..từng cái nhìn sắc bén như muốn ăn tươi nuốt sống người xỉ nhục mẹ nó...

-Mày...Mày....-Tiểu Đan ấp úng..bất ngờ trước phản công của nó

-Thái Tiểu Đan..bạn k có quyền xỉ vả aj khác...càng k có tư cách xỉ nhục Tiểu Từ của chúng tôi...-Giao Giao tức giận.

-Đúng...k ai có quyền phá hoại hình tượng Tiểu Từ trong lòng chúng tôi.-các Nam sjh đồng thanh...

trước sự công kích của nhiều người..Thái Tiểu Đan đành ngậm tức mà rút lui..

-Khoan đã...

Nó dường như vẫn chưa hạ đc cơn giận..bước đến bên cô bé kia..giọng lạnh lùng:

-Nên nhớ...Mình là Hạ Niệm Từ...

Cả lớp đồng thanh:

-Tiễn khách!!!!!!

Thái Tiểu Đan k còn cách phản công đành rút lui...ôm cục tức ngang họng và đợi cơ hội báo thù..

~~

Biệt thự nhà họ Hạ:

Bốp!!!Xoảng!!!

Những âm thanh khủng khiếp van lên trong căn phòng xjh đẹp.

-Tiểu thư..đừng giận nữa mà...

Xoảng!!!!!!!

tiếng người vú nuôi càng ngọt bao nhiu thỳ âm thanh lại vang lên khủng khiếp bấy nhiu...

-Có chuyện zì vậy vú Tâm?-ba nó lo lắng

-k biết Tiểu thư làm sao? khi về nhà là tức giận đập phá đồ..rối lại giấu mình trong chăn khóc...tôi đành bất lực..

-Để đó cho tôi..-ông từ tốn

-Dạ... ông chủ.

~

-Công chúa cũa ba..ai chọc giận con vậy nè?

-con k thèm nói chuyện với ba nữa.

-Ơ..ba làm con gái giận hã?

-Có phải ba k yêu mẹ?

-Ai nói với con vậy? Ba mẹ yêu nhau nên mới lấy nhau.

-Vậy sao người ta nói ba lấy 1 người hầu gái thấp hèn...sjh ra con cũng thấp hèn.?

-Con gái yêu..ai giám nói con như thế? con là con gái của Hạ Niệm Nam..là Tiểu thư danh giá...ba mẹ..mãi mãi iu con mà...

-thật hông ba...ba đừng lừa con nghe ba..

-nhất định rồi

sà vào lòng ba nó...nó cười khinh khích.

-con yêu ba nhất..

-Con ăn kem nhé...ba lấy kem cho con ăn để chuộc lỗi nè..

-oke papa...hihi

Nó vẫn như thế,..bướng bỉnh và đáng yêu...

nhưng pa nó vẫn yêu nó..chiều chuộng nó...

cuộc sống 3 người vẫn hạnh phúc...cho đến khi..

ngày sjh nhật 16t của nó...mọi chuyện từ đó mà thay đổi...

nó từ nàng cộng chúa..dần dần biến thành 1 cô bé Lọ Lem..sống trong ám ảnh và nước mắt.... ngày mai sẽ biết chuyện gì xảy ra nay thì đi hox bài thôi...cả nhà đọc truyện zz... Chap 3:

-Con gái..ba phải đi công tác xa nhà...chắc khoảng vài tuần..con ở nhà với mẹ ngoan nhé!

-Ba đi phải zề sớm với con đó...-nó cong môi nũng nịu

-Dĩ nhiên rồi!

-Ba đi làm ở đâu?

-Nha Trang con ạ...gia đình mình có vài đồn điền ở đó..ba phải xuống trông việc để còn làm ăn với đối tác nữa con gái yêu à.

-thế ba làm xong sẽ về vơi con và mẹ nhé ba

-Chắc chắn là thế rồi...sao ba lại bỏ công chúa của ba được..

-hiiiiiiiii hiiii!!!

Nó cười khúc khích...và ông cũng bật cười trước những lời dặn dò ngây thơ của đứa con gái..

thế là ba nó phải công tác xa nhà...từ nhỏ tới lớn...ba nó vẫn thường xuyên công tác và vẫn là thơi gian k dài cho lắm

Dù có nhớ nhưng nó vẫn vui vẻ để ba đi lo sự nghiệp..và khi ông về..việc đầu tiên làm là ôm hôn nó 1 cách đầy yêu thương...

Với ông..nó là mạng sống..

Và nó cũng yêu ông ....hơn bao giờ hết!

~~~

-Anh đi đường cẩn thận nhé-Mẹ nó chào tạm biệt và dặn 1 cách thật wan tâm

-Ừ..em ở nhà trông Tiểu Từ..nhớ lo cho con gái cẩn thận nhé..

-Vâng....

-Ba đi nhé!

-Chào ba ạ...

nó đừng nhìn luyến tiếc...mãi khi chiếc Limo khuất xa sau bóng cây um tùm.

-Mẹ à...con yêu ba..và mẹ cũng thế mà..phải k mẹ..

-ừ..con gái..vào nhà nhé..mẹ dạy con học may

Mẹ nó..với thân phận là phu nhân của nhà họ Hạ..nhưng vốn xuất thân là hầu gái..những việc may giá thêu thùa luôn là sở trường của bà..và bà chưa hề xem mình là 1 phu nhân gì cả...tất cả chỉ là vì đứa con...và bà....chỉ là len lõi cho wa ngày...

Nó ngáp ngắn ngáp dài...

Ngoại hình nó rất nữ tính..nhưng những việc thêu thùa với nó k chút gì hứng thú..

cứ mổi lần mẹ nó dạy nó làm những việc nữ tính nó lại kiếm cớ để \\\"chuồn\\\"

-Con gái..con phải tập trung chứ

-Mẹ ơi...pùn ngủ lắm..học cái này chi vậy mẹ?

-để sau này nhờ bản thân..phục vụ cho chông,cho con nữa..

-con chỉ mới 11t thôi mà mẹ..học sớm qá vậy?

-k sớm đâu con...k gì là k thể..con k thích thêu thùa sao?

-zạ hông..

Nó thật thà đáp

Trong tiếng thở dài..mẹ nó lẳng lặng nói

-cũng đúng..con gái sao này sẽ là tiều thư của nhà họ Hạ..gánh vác trên vai biết bao trọng trách..bao cơ ngơi của gia đình...con k thể chú ý đến việc may giá tầm thường này được.

Nó ngạc nhiên trước thai độ của mẹ...

-Mẹ là vợ của ba...là phu nhân của Hạ gia...sao mẹ lại làm những việc của người tì nữ?

-Vì mẹ vốn xuất thân là hầu gái...-mẹ nó vừa nói..nước mắt lưng tròng..

-hầu gái thì sao? mẹ là mẹ của con..k ai được phép xem thường mẹ hết!nếu k con sẽ đâm,đá...cho họ chết mới thôi

Nó cung tay..dơ nấm đấm hươ hươ trước mặt mẹ..giọng khẳng định

bà nhìn nó trong tư thế đáng yêu cũng bật cười khúc khích...bao muộn phiền tan biến mất...

Ba yêu nó..hơn cả mạng sống!!!

Thành phố Nha Trang:

-Chủ tịch..ngài chủ tịch đã tới..

-Đồn điền mình phát triển vẫn tốt chứ quản lí Chung?

-phát triển rất thuận lợi..hiện nay có 1 đối tác sẽ kí hợp đồng dài hạn trên đồn điền của mình để tiện cho việc xuất khẩu sang ngoại quốc..

-Khi nào chúng ta sẽ gặp họ?

-Sẽ sớm thôi..

-ưhmmm!

-Tôi đã sắp xếp khách sạn để chủ tịch vào nghỉ..

-được rồi...cảm ơn ông!

\\\"ba ơi..nghe đt kìa....con gái gọi nè....Ba ơi!!!!!\\\"

Tiếng chuông đt vang lên réo rắc...ông Hạ vội vàng nhấc máy để nge tiếng nói bé bỏng bên đầu eday6 đang ngâng nga:

-Ba ơi...ba tới chưa? con nhớ ba quá

-Ba vừa tới...xỉ lí xong công việc ba sẽ về mau thôi con ạ.

-Vâng ..ba nghỉ ngơi đi..nhớ giữ gìn sức khỏe nhé,,,con và mẹ rất nhớ ba..

-Ba cũng thế

-Chào ba...

Nó ngắt máy...lòng mừng tí tởn..

Ông cười ôn tồn...cứ mổi lần nghe nó nũng nịu nói chuyện..bao nhiu phiềnn toái cũng tan biến mất..

Nó như liểun thuốc tinh thần cho ông vậy...

Loay hoay tìm đường ra khách sạn với mớ hành lí chật vật..

Sầm!!!!!!!!!!!!

Sự vô tình..ông va phải người đối diện khiến người đó ngã xuống..đứa bé gái luống cuống:

-Mẹ ơi..mẹ có sao k?

-Mẹ không sao.

Giọng nói ngọt ngào quen thuộc...

Trong bất giác ông chưa nhớ ra người đó là ai..

Ông Vội vàng:

-Xin lỗi...xin lổi...tôi vì quá vội nên va phải cô..cô k sao chứ?

-tôi không sao. Ngước nhìn người đàn bà mình vừa va vào..ông Hạ k khỏi ngạc ngiên..

-Mẫn Mẫn...Mẫn Mẫn...là em đó sao?

-Niệm Nam? là a à? sao anh lại ở đây?

-Thật là em sao???

-bất ngờ thật đấy...a làm gì ở đây?

-A công tác ở đây... Cả 2 nhìn nhau...bất ngờ..và cả niềm vui nữa .Mẫn Mẫn..người con gái mà trước ông từng rất yêu.. người con gái 1 thời phụ ông giờ gặp lại..nên hận hay nên yêu?

-Tối nay mới anh ăn tối nhé-Mẫn Mẩn nhẹ nhàng

-Được chứ... thế là cuộc gặp gỡ kết thúc tại đó.. để lại cho ông bao nhiu nổi băn khoăn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.