-Tối nay anh mời em uống nước nhé!
-Được chứ...
-Tại Bar Angle nha anh
-ok.
chào tạm biệt ông Hạ với cái nháy mắ đầy tình tứ..ông Hạ k khỏi chột lòng
Bar Angle
-Anh...ở đây.-Bà Mẫn vẫy tay khi thấy ông Hạ từ ngoài vào quầy tiếp tân
-Xin lổi..anh đến muộn
-không sao..là em tới sớm thôi..
Mỉm cười nhẹ nhàng..bà ta gọi cho mình ly nước và 1 li rượu vang cho ông Hạ
cả 2 nói chuyện vui vẻ...uống đến say mèm...
Trong cơn say..ai biết ta sẽ làm gì??
Hơi men vào..ta có làm chủ đc tình cảm k??
-Niệm Nam...em xin lổi,,,em sai rồi..em k nên phụ anh mà đi...em sai rồi...em sai rồi...
-Mẫn Mẫn...em say rồi...
Đặt Mẫn Mẫn xuống giường...ông Hạ nhẹ nhàng đắp chăn lên tấm thân quyến rũ ấy....
-Anh..đừng đi mà....em xin lổi...
níu lấy cánh tay ông Hạ...Mẫn Mẫn ôm chầm lấy ông...hôn dồn dã
-Mẫn mẫn..đừng như zậy mà...vừa nói ông ấy vừa đẩy Mẩn mẩn ra..
-m biết a vẫn còn yêu em..vẫn con quan tâm em mà...
cai hôn dồn dập lấn áp đi tiếng nói và lí trí của ông...
hơi men và tình cảm hòa vào nhau khiến ông trờ thành 1 người cha xấu xa...1 người chồng k chung thủy...
và ông đã quyết định làm 1 người cha có lổi với đứa con mà ông yêu nhất...
~~~~
Sáng hôm sau:
Hôn nhẹ lên bờ môi ông Hạ..Mẫn Mẫn ngọt ngào nói
-anh zậy rùi hả? ăn sáng đi anh..món a thíc ăn nhất nè...
Bày sẵn thức ăn trên bàn..ông Hạ hài lòng với sự chu đào của bà...
nhìn bà âu yếm
-em ần đẹp như xưa....
-anh này...
Khẽ băn khoăn khi nghĩ về nó..nghĩ về Tuệ Nhi..ông chau mài
-Anh đang nghĩ về gd anh ha?
-Anh có lổi với họ...
-Nhưng a k thể có lổi với bản thân..anh yêu em..và điều a làm tối qua là đúng..nên a đừng tự trách mình nữa...
Khẽ gật đầu.ông nói
- ó lẽ thế thôi....
Ba nó..đang sống trong 1 niềm hạnh phúc #..
1 hp k có nó...
Nó có biết chăng???
~~~~
-Mẹ ơi...sao ba đi lâu quá zậy.? đã 1 tháng mấy rồi..con nhớ ba lắm
-Ba bận công chuyện mà con..con gọi cho ba đi...
Nó tủi thân lấy đt và gọi cho ba nó..mong đc nghe rằng ba nó sắp về
~~
\\\"Ba ơi...nghe đt kìa........\\\"
-Con anh gọi hả?
-ừ..chắc là nó lo..2 ngày rồi anh k gọi cho nó
-anh nghe đt đi
Bước ra ngoài để nghe máy của nó..ông cảm thấy xấu hổ...
-Alo..ba hả...khi nào ba về? sao ba k gọi cho con??
-Con gái...chuyến công tác dài qá...chăc phải vài tuần nữa ba mới về được
-huhu..con nhớ ba lắm ba ơi...
-ba cũng nhớ công chúa của ba nữa...khi nào xong việc,..ba sẽ về mà..
-Nhớ nghen ba..-Nó sụt sùi..nổi nhớ chất chứa bấy lâu nay k đc thổ lộ...nó bắt đầu rơi nước mắt
-Ừ...thôi ba cúp máy đây...công việc bận quá..ba sẽ sơm về thôi..
Tút!!Tút!!!Tút!!!
-Ba ơ...i..
Nó chưa kịp nói lời chào tạm biệt ông đã ngắt máy...
uất ức k nói nên lời...
nó nhớ ba
nó yêu ba
ba nó có biết k>?
s k nghe nó nói?
s k nghe nó hôn?
sao ba lại vội vàng tắt máy?
Công việc ba bận thế sao ba???