Edit: Tử Mẫn (tuanh0906) /Beta: Phong lưu công tử
Chương 62: Tạm biệt Trứng Thối
Cánh cửa gỗ phía sau đã bị đóng chặt bằng ma pháp đen, Ninh Tịnh trợn mắt, dùng sức vặn thử ổ khoá vài lần, phát hiện bản thân thật sự không có cách nào ra được.
A Tư Già Lạc phía sau cô phì cười. Thật ra, hắn tắm xong lâu rồi, hắn nói vậy chẳng qua muốn thấy Ninh Tịnh bối rối mà thôi. Nếu bắt Ninh Tịnh làm thật e rằng sẽ làm ướt quần áo trên người cô, lại mất công cô tắm lại.
Ninh Tịnh cũng biết mình bị lừa, cô nhặt một cái giá cắm nến vẫn đang cháy bập bùng bên cạnh bể tắm, ném về phía A Tư Già Lạc: “A Tư Già Lạc, sao trước kia ta không nhận ra, ngươi có thói xấu ỷ mình ma lực mạnh mà bắt nạt người khác nhỉ?”
“Ta không bắt nạt người khác, ta chỉ bắt nạt ngươi.” A Tư Già Lạc thong thả đứng lên khỏi mặt nước, vừa bước lên bờ, nước trên người hắn lập tức khô cong.
Hắn dang hai tay, từ xa có 2 con dơi quắp áo choàng tới khoác lên người hắn.
Toàn bộ quá trình diễn ra hết sức tự nhiên, hoàn toàn coi Ninh Tịnh như người chết. Cũng may, trong phòng sương mù dày đặc, nơi không nên thấy chưa thấy. Nếu không, chắc mắt cô bị mọc lẹo mất.
Mặc quần áo xong, A Tư Già Lạc chậm rãi đi đến trước mặt Ninh Tịnh đang thủ thế phòng bị, cầm cổ tay cô, kéo tới trước mặt mình, giọng nói quả quyết không cho phép cự tuyệt: “Chỉ cần ba ngày nữa mọi thứ sẽ sẵn sàng. Đến lúc đó, ta sẽ chiêu cáo cho cả thiên hạ biết ngươi chính là vương hậu mà ta lựa chọn.”
Ninh Tịnh khó tin nhìn hắn, chỗ cổ tay bị hắn nắm như phát bỏng: “Ngươi cảm thấy lúc này Ma tộc có thể chấp nhận một người Thiên tộc trở thành vợ của Ma Vương sao?”
“Đương nhiên không phải bây giờ.” A Tư Già Lạc nhếch môi, đóa hồng đen trên khóe mắt khẽ rung, vui vẻ thoải mái nói: “Chỉ là đính hôn thôi. Chờ tới khi cánh của ngươi hoàn toàn biến thành đen thì kết hôn cũng không muộn. Người chớ nên sốt ruột.”
“Đừng đùa, con mắt nào của ngươi thấy ta sốt ruột.” Ninh Tịnh ném tay hắn tay ra, trong lúc đảo mắt vô tình trông thấy phía dưới cơ bụng rắn chắc của A Tư Già Lạc, vị trí gần háng có một vết sẹo cũ.
Đó là vết sẹo hình chữ X, miệng vết thương đã khép lại, không còn lồi lên xấu xí. Có điều phần da đó rõ ràng tối màu hơn vùng da bên cạnh.
Máu trong đầu Ninh Tịnh đình trệ. Tại sao...... nhân vật được tạo ra bởi dữ liệu ảo lại có dấu hiệu giống hệt người đó?!
Giọng nói của Ninh Tịnh đột nhiên trở nên cứng nhắc: “Hệ thống, vết sẹo kia từ đâu mà có?”
Hệ thống mờ mịt nói: “Đó là vết sẹo cũ do sức mạnh Quang Minh làm bỏng. Sao vậy?”
Ngữ khí của hệ thống không giống giả bộ, tim Ninh Tịnh bắt đầu đập thình thịch —— Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
Đối với một số chuyện, A Tư Già Lạc là người nói được làm được. Ví dụ như lúc này, hắn nói ba ngày sau sẽ tuyên bố với cả Ma giới chuyện đính hôn với cựu thần quan Thiên tộc, Ninh Tịnh dù muốn cũng không cản được.
Tin tức vừa tung ra, cả Ma giới tức khắc bùng nổ.
Làm kim cương lão ngũ [1] độc thân nghìn năm, cuộc sống riêng của A Tư Già Lạc vô cùng bí ẩn. Trong suốt hơn ba trăm năm, cánh báo chí Ma giới chưa từng chụp được người bạn gái chính thức nào của hắn, nhiều lắm chỉ là một số tin đồn nhảm nhí. Mà hiện giờ, hắn nhảy cóc qua nhiều bước, không hề có dấu hiệu báo trước, trực tiếp tuyên bố kết hôn, điều này khiến con dân bị sốc.
[1] Kim cương lão ngũ (钻石王老五): nói tới những người đàn ông kiệt xuất, còn độc thân, không chỉ giàu có mà còn đẹp trai, phong độ, tài giỏi, đạt chuẩn về mọi mặt.
Đương nhiên, điều sốc nhất chính là đối tượng kết hôn của hắn.
Từ khi hai tộc Thiên – Ma giao chiến tới nay, có rất nhiều Ma tộc lấy Thiên tộc ra làm đối tượng vui đùa, nhưng trước nay chưa từng có tiền lệ lấy người Thiên tộc làm bạn đời chính thức. Không chỉ vì bản năng không thích bị ràng buộc bởi hôn nhân, mà còn bởi trong nhận thức của họ, người Thiên tộc bảo thủ trước nay đều không thuộc phạm vi đối tượng để cân nhắc kết hôn.
Cho nên, khi vị lãnh tụ tối cao của Ma giới long trọng tuyên bố hắn muốn kết hôn với một người Thiên tộc, mới gây nên cuộc bàn tán sôi nổi đến vậy. Phản ứng đầu tiên của mọi người là không tin. Sau khi tin tức được xác thực, những người không thể lý giải nổi sẽ thì thầm bàn tán với nhau rằng A Tư Già Lạc quá mức điên dồ, không chịu suy xét đến tình hình trận chiến. Còn những người ủng hộ hắn lại cho rằng đây là một mũi tên trúng 2 đích, vừa có thể giải quyết việc chung thân đại sự của bệ hạ, lại có thể làm nhục Thiên giới —— Nhìn đi, thần quan của mấy ngươi trốn khỏi Thiên giới là để trở thành cô dâu của Ma Vương kia kìa.
Cũng may, người lớn tuổi nhất và ma lực mạnh nhất ở Ma giới chính là Ma Vương, hơn nữa đám Ma vật cấp cao xung quanh hắn đều là những kẻ theo hắn từ ngày Ma giới quật khởi, kẻ nào kẻ nấy đều là những kẻ không có ràng buộc về đạo đức. Cho nên, sau khi hắn đưa ra quyết định này, không có tình huống máu chó nào kiểu như “nguyên lão nhảy ra phản đối, đại thần tuyệt thực kháng nghị.”
Con dân hoài nghi cũng có, kinh ngạc cũng có, phản đối lẫn ủng hộ thi nhau ồn ào không dứt. A Tư Già Lạc biết tất nhưng chúng không đủ để lung lay quyết định của hắn.
Là nhân vật trung tâm của cơn bão nhưng Ninh Tịnh không có cảm giác xúc gì quá mức mãnh liệt. Lễ đính hôn diễn ra trong lâu đài, chỉ có một vài tâm phúc của A Tư Già Lạc mới có tư cách tham dự. Buổi lễ vô cùng đơn giản, chỉ trao đổi nhẫn, ngay cả lời thề cũng không có.
Ma tộc khi đính hôn sẽ đeo một chiếc nhẫn bạc có chứa ma thuật đen, chiếc nhẫn lúc này có thể tháo ra bất kỳ lúc nào. Nhưng nếu kết hôn, ma thuật đen trong chiếc nhẫn sẽ được kích hoạt và nó sẽ dung nhập vào bề mặt da, biến thành một vòng xăm hình chiếc nhẫn màu đen tinh xảo, lúc này chiếc nhẫn sẽ thực sự trở thành một chiếc nhẫn không thể tháo rời. Nếu bất hạnh ly hôn, hình xăm sẽ không biến mất, mà chỉ nhạt đi. Lần sau người đó kết hôn chỉ có thể chọn một ngón tay khác.
Ninh Tịnh bừng tỉnh đại ngộ: “Chẳng trách Ma tộc không thích kết hôn. Nếu không, mười ngón tay đều chẳng đủ dùng.”
Hệ thống cảm thấy Ninh Tịnh nói rất có lý.
Sau lễ đính hôn, quần chúng hóng hớt không thoả mãn với việc chỉ nhìn thấy ảnh chụp của Ninh Tịnh, bọn họ tò mò muốn tận mắt nhìn thấy cô. Nhưng A Tư Già Lạc lại vô cùng bĩnh tĩnh, bảo vệ Ninh Tịnh rất kĩ càng, giữ cô ở yên trong lâu đài. Hắn đợi tin tức hạ nhiệt rồi mới xem xét để cô dần xuất hiện trước mặt công chúng.
Cũng may trong lâu đài có Marty trò chuyện nên cô mới không cảm thấy nhàm chán.
A Tư Già Lạc bí mật đưa tai mắt của mình vào Thiên giới để thăm dò tình hình quân địch. Thiên giới cũng làm việc tương tự, cử tai mắt trà trộn vào Ma giới. Hơn nữa, lần này A Tư Già Lạc không có ý định che giấu tin tức về lễ đính hôn. Vì thế, sau một thời gian tin tức lan truyền, Thiên giới cuối cùng cũng biết —— Ma nữ Hera, người bị bọn họ tự tay đuổi đi, không ngờ lại trở thành vị hôn thê của Ma Vương.
Đối với những thần quan phản bội Thánh Quang, việc bị trục xuất và tước bỏ thần cách là hình phạt khắc nghiệt nhất đối với họ. Tin tức về lễ đính hôn của Ninh Tịnh đối với người Thiên tộc mà nói, chẳng khác gì việc biết kẻ phản bội mình đích thân đuổi đi, không những không chết, mà còn tóm được đầu đối thủ, sống cuộc sống vô cùng thoải mái.
Ninh Tịnh cảm thấy nếu không phải vì điều kiện khách quan không cho phép, mấy lão già ở Thần hội nhất định đang hận không thể dùng súng máy bắn cô một phát chết tươi. ( =_=)
Tin tức từ tạp chí Thiên tộc cũng đã chứng thực điểm này.
Ở Thiên tộc, không có bất kì tờ báo nào dám đăng tin thể hiện sự bất mãn đối với thần Quang Minh. Không những thế, để tránh dân chúng bị mê hoặc, Thiên tộc còn không cho phép báo chí đưa tin về Ma tộc. Nhưng ở Ma giới lại khác, có một bộ phận đặc biệt chuyên sao chép tin tức về Thiên giới đem về Ma giới và đăng chúng trong một trang duy nhất kèm theo các lời bình gay gắt. ( =_=)
Hôm nay, khi A Tư Già Lạc và Ninh Tịnh ngồi đối diện ăn sáng, tờ nhật báo người hầu thường đưa cho cô mỗi sáng rõ ràng mỏng hơn mọi khi. Ninh Tịnh nhướn mày, sau đó phát hiện trang báo đăng tin về Thiên tộc đã bị lấy đi, chắc Thiên tộc đã viết nội dung gì đó không tốt về cô.
Ninh Tịnh nói: “Sao lại bỏ trang tin tức về Thiên tộc đi vậy? Không sao, cho ta xem.”
Người hầu liếc nhìn A Tư Già Lạc, A Tư Già Lạc tao nhã dùng khăn lau khóe miệng, sau đó hắn nói: “Không sao, lấy cho cô ấy xem đi.”
Ninh Tịnh nhận lấy trang báo bị giấu đi, quả nhiên tin cô đính hôn đã len lỏi tới khắp các ngõ ngách từ Đỉnh trời, Thượng Thiên giới cho tới Hạ Thiên giới. Tiêu đề của các tờ báo Thiên tộc gần đây đều là các từ ngữ chỉ trích cô, dĩ nhiên, ở dưới mỗi bài đăng này, phóng viên Ma tộc đã dùng các từ ngữ khắc nghiệt hơn để đáp trả.
A Tư Già Lạc sau khi quan sát vẻ mặt của cô thì đột nhiên nói: “Không cần để ý đến lời bàn luận của họ.”
“Ta không quan tâm, ta chỉ tò mò hôm nay bọn họ dùng từ gì mới để nói về ta thôi.” Ninh Tịnh nhún vai.
“Ừ, sau này cứ tiếp tục giữ vững thái độ như vậy.” A Tư Già Lạc chống cằm, nheo mắt nhìn cô, chế nhạo nói: “Ngươi nói coi, mấy lão già ở Thần hội thấy chúng ta đính hôn đã nhảy dựng lên như vậy. Sau này, nếu biết chúng ta sinh con, không biết bọn chúng sẽ phản ứng thế nào nhỉ?”
Khóe miệng Ninh Tịnh co giật, vò tờ báo thành một cục, ném về phía hắn, giận dữ nói: “Sinh cái đầu ngươi ý!”
Đương nhiên tờ báo không ném trúng A Tư Già Lạc. Nó bị ngọn lửa xanh thiêu cháy giữa không trung, biến mất không để lại một hạt bụi. A Tư Già Lạc làm ra vẻ bất lực giơ tay, nhưng khóe miệng nhếch lên đã tiết lộ tâm trạng vui vẻ của hắn: “Người ta thường nói phụ nữ trước khi kết hôn là nước ấm, phụ nữ sau khi kết hôn là nước sôi. Hera, hình như người bước vào trạng thái sau kết hôn sớm rồi.”
Ninh Tịnh mặt không cảm xúc nói: “À, thật xin lỗi, ta dã man vậy đó.”
A Tư Già Lạc yên lặng nhìn cô, hắn đột nhiên phì cười: “Dã man cũng tốt.”
Sau đó hắn đặt dao dĩa xuống, đi tới bên cạnh Ninh Tịnh, chạm khẽ vào cánh cô: “Nó đang bắt đầu chuyển sang màu đen.”
Ninh Tịnh nghiêng đầu nhìn cánh của mình. Vốn tưởng khi cánh trắng biến đen sẽ trải qua quá trình từ trắng đổi thành xám rồi mới biến thành đen. Nhưng cô không như thế. Cánh của cô bắt đầu từ chân cánh, lông chim lần lượt rụng từng cái một, sau đó những chỗ thiếu sẽ mọc ra những cọng lông hình giọt nước màu đen thay thế. Như thể có một luồng sức mạnh vô hình đang từ từ bóp chết thần lực Quang Minh còn sót lại trong người cô và thay thế nó bằng ma thuật đen.
Ninh Tịnh rũ mắt, trong lòng trầm xuống. Nếu cứ theo tốc độ này thì chỉ cần một năm nữa cánh cô sẽ hoàn toàn biến đen. Cô có thể hoàn thành nhiệm vụ trước khi bị bắt gả cho A Tư Già Lạc không?
Một năm sau.
Khi bọn họ đính hôn không tuyên bố bao giờ kết hôn, chỉ nói chờ khi nào cánh Ninh Tịnh hoàn toàn biến thành đen thì sẽ kết hôn. Hôm nay, Ninh Tịnh rốt cuộc đã nghênh đón khoảnh khắc cọng lông trắng cuối cùng bị thay thế bởi lông đen.
Không biết có phải trùng hợp hay không. Nhưng hôm nay là đêm cuối cùng trước khi Brent thức tỉnh. Cũng là cơ hội cuối cùng để Ninh Tịnh rời đi.
A Tư Già Lạc vô cùng vui vẻ, hắn đang tất bật chuẩn bị cho lễ cưới của 2 người. Theo ước tính, đám cưới của họ sẽ được tổ chức trong lâu đài.
Ninh Tịnh vẫn cư xử như thường, không nhiệt tình cũng không chống cự quyết liệt. Thậm chí, đôi khi cô còn đưa ra một số ý tường của mình về hôn lễ. Thông qua mấy năm ở chung kết hợp với thái độ mấy ngày gần đây của A Tư Già Lạc, Ninh Tịnh có linh cảm, sau khi bị cô âm thầm vứt bỏ năm đó, có vẻ A Tư Già Lạc lại bắt đầu hoàn toàn tin tưởng cô sẽ không rời xa hắn.
Điều này cũng có nghĩa là lòng cảnh giác của hắn đã hạ xuống mức thấp nhất.
Đêm trước thềm hôn lễ, A Tư Già Lạc bận rộn xử lý công việc trong lâu đài, Ninh Tịnh vẫn nói chuyện phiếm với Marty như thường lệ. Khi Marty bị gọi đi, cô lặng lẽ đào một gốc hoa có thể làm tê liệt kỳ lân một sừng lên và giấu nó vào trong lớp áo choàng.
Đây là lần đầu tiên cô làm việc này nhưng cô đã thảo luận trước quá trình hành động với hệ thống.
Mật của loài hoa này là thuốc gây mê mạnh nhất, có thể hạ gục cả sinh vật to lớn như kỳ lân một sừng, làm hôn mê A Tư Già Lạc trong hình người tuyệt đối không thành vấn đề. Cô tìm thấy một cây nến trong phòng, cẩn thận bỏ nhụy hoa và lá cây đi, sau đó bịt kín khoảng trống bằng sáp nến trước khi mật hoa chảy ra.
Một khi hoa bị nát, thuốc mê sẽ có hiệu lực ngay lập tức.
Đêm đó, A Tư Già Lạc trở về rất muộn.
Có rất nhiều thứ cần chuẩn bị cho hôn lễ. Đặc biệt là đối với những người muốn tự tay chuẩn bị như A Tư Già Lạc. Bận rộn suốt hai tháng, cuối cùng ngày quyết định cũng đến —— Đây sẽ là kỉ niệm đẹp đẽ chung giữa hắn và cô dâu của hắn.
A Tư Già bước vào với nụ cười nhẹ nhàng thoải mái, Ninh Tịnh đã tắm xong, cô dựa vào án thư đọc sách.
A Tư Già Lạc vòng tay ôm cô từ phía sau, hắn thủ thỉ: “Muộn rồi sao còn chưa ngủ?”
Ninh Tịnh dụi mắt, im lặng buông sách xuống, dang tay muốn A Tư Già Lạc ôm cô lên giường. Ninh Tịnh rất hiếm khi làm nũng, A Tư Già Lạc bị choáng mất vài giây, sau đó hắn duỗi tay bế cô lên: “Mệt sao?”
Ninh Tịnh gật đầu, mồ hôi lạnh rịn đầy lòng bàn tay.
Thành công hay thất bại đều phụ thuộc cả vào đêm nay.
Sau khi đặt Ninh Tịnh lên giường, A Tư Già Lạc nói: “Ngươi ngủ trước đi, ta đi tắm......” lời nói bị đánh gãy bởi nụ hôn của Ninh Tịnh.
A Tư Già Lạc mở to hai mắt, Ninh Tịnh đứng trên giường, vòng tay ôm cổ hắn. Sau khi sửng sốt hai giây, A Tư Già Lạc đảo khách thành chủ, đẩy Ninh Tịnh ngã xuống giường, nhiệt tình đáp trả cô, đầu lưỡi tiến vào thăm dò trong khoang miệng cô.
Ninh Tịnh khẽ “ưm” hai tiếng, khi A Tư Già Lạc trầm mê là lúc lòng cảnh giác của hắn hạ xuống thấp nhất, cô từ từ đẩy bông hoa vàng giấu dưới lưỡi vào cổ họng A Tư Già Lạc, sau đó dùng sức đẩy hắn ra.
Đóa hoa kia rất dễ vỡ, A Tư Già Lạc nhận ra có điểm không ổn nên nhanh chóng nhổ ra nhưng đáng tiếc mật hoa đã kịp chảy xuống cổ họng hắn. Chưa đầy ba giây sau, hắn hoàn toàn lâm vào trạng thái bất tỉnh.
Nuốt một lượng lớn mật hoa như vậy, nếu muốn tỉnh lại ít nhất phải mất nửa tháng. Đến lúc hắn tỉnh lại, nhiệm vụ chắc hẳn đã kết thúc.
Tim Ninh Tịnh đập liên hồi, cô quỳ xuống mép giường, vươn tay xoa nhẹ tóc A Tư Già Lạc, thì thầm nói với hắn: “Xin lỗi.”
Ngay sau đó, cô lấy ra một con dao găm đã chuẩn bị từ trước, cắt một vết thương nhỏ trên đầu ngón tay A Tư Già Lạc.
Một gọt máu đỏ thẫm chảy xuống rơi vào mặt dây chuyền trên cổ Ninh Tịnh.
Hệ thống: “Đi thôi.”
Ninh Tịnh lưu luyến nhìn lại khuôn mặt đang ngủ yên bình của A Tư Già Lạc lần cuối, thở dài nói: “Đi.”
Đường tới Thiên giới cũng không có nhiều chướng ngại vật như Ninh Tịnh tưởng.
Người Ma giới rõ ràng không nghĩ tới trường hợp cô sẽ bỏ trốn vào ngay đêm trước lễ cưới, Ninh Tịnh thuận lợi rời khỏi Ma giới và bay thẳng đến cổng thiên Thiên giới sau vài năm không gặp.
Đang chiến tranh nên cổng Thiên giới không canh phòng một nghiêm ngặt như trước. Với sự trợ giúp và theo dõi của hệ thống, Ninh Tịnh suôn sẻ trở lại Thiên giới, sau đó đến Đỉnh trời rồi cuối cùng đến Thần hội.
Đã hai năm không trở lại nơi này. Nhưng thực chất ở Thiên giới mới trôi qua hơn mười ngày kể từ ngày cô bị trục xuất, mọi thứ vẫn quen thuộc như cũ.
Brent nằm yên trên một chiếc giường trắng như tuyết, mái tóc vàng buông xoã, đôi mắt khép hờ. Ngay cả khi ngủ say, nụ cười trên khóe miệng vẫn mê người như cũ. Vết thương trên cơ thể gần như đã lành hẳn, áo choàng sạch sẽ, chỉ là chưa tỉnh dậy.
Ninh Tịnh biết, qua đêm nay, hắn sẽ tỉnh.
Cô lặng lẽ quỳ bên mép giường, tháo sợi dây truyền trên cổ xuống, đeo lên cổ Brent.
Hệ thống: “Được rồi, tiến độ hoàn thành cốt truyện đã tăng lên 99.9%, bàn giao xong số liệu, là chúng ta có thể đi.”
Ninh Tịnh gật đầu, ngây người nhìn Brent hồi lâu, cô thấp giọng nói với hệ thống: “Thống thống, ta đúng là một kẻ cặn bã 24k nguyên chất.”
Hệ thống không lên tiếng.
Ninh Tịnh vỗ đầu gối chuẩn bị đứng dậy, không ngờ đúng lúc này, mí mắt Brent bỗng run lên. Ninh Tịnh kinh hãi, lập tức lui về phía sau vài bước, gần như hoảng sợ muốn bỏ chạy.
Bây giờ cánh của cô đang là màu đen, là minh chứng rõ nhất cho việc cô đã hoàn toàn sa đoạ. Vạn nhất Brent muốn đại nghĩa diệt thân...... cô không muốn trước khi đi lại chịu đau đớn về thể xác nữa đâu.
Ngay khi cô lùi đến gần cửa điện, cô bất ngờ nghe thấy một giọng nói nghi hoặc truyền đến từ phía sau: “Hera?”
Ninh Tịnh cứng đờ tại chỗ, siết chặt nắm đấm, sau đó chậm chạp quay đầu lại.
Brent đã tỉnh lại, hắn chống tay ngồi trên giường, không dám tin nhìn cô.
Không cần giải thích, đôi cánh đen đã nói lên tất cả. Ninh Tịnh từ từ lùi lại và nói với Brent: “Xin lỗi, Đại thần quan.”
Ngay khi cô hoàn toàn bước chân khỏi cửa điện, “Hera!” Brent đột nhiên gọi cô: “Con phải đi sao?”
Câu trả lời của Ning Tịnh là lùi về phía sau thêm một bước.
Brent lẳng lặng nhìn cô, cô tự hỏi không biết có phải ảo giác của mình hay không, nhưng rõ ràng trong giây phút ấy, cô trông thấy trong đôi mắt xanh biếc kia ánh lên vài phần bi thương sâu sắc.
Ninh Tịnh cuối cùng đã hoàn toàn chạy ra ngoài.
Tiến độ hoàn thành cốt truyện sắp đầy, bây giờ chạy về Ma giới cũng chẳng có tác dụng gì nên cô quyết định ngồi một xó trong thần đàn chờ thế giới kết thúc.
Khi cô đang tám chuyện với hệ thống thì hệ thống đột nhiên nói: “Ký chủ, ta vừa nhận được thông báo khẩn, trục thời gian...... đã bị sửa lại.”
Ninh Tịnh ngẩn người, sau đó cô cảm giác có một luồng ma khí vô cùng mãnh liệt đang xông tới.
Cô kinh ngạc đứng dậy, phía cuối con đường bất ngờ xuất hiện một người tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở đây.
Hai mắt A Tư Già Lạc tối sầm, hắn lạnh lùng nhìn cô.
Hệ thống: “Mật hoa làm hắn hôn mê nửa tháng, hắn vốn không thể đuổi kịp. Nhưng...... vì chuyện này mà hắn đã sửa lại trục thời gian. Đó là lý do tại sao hắn ở đây.”
Ninh Tịnh: “Thôi rồi, lần này thật sự là ngã sấp mặt rồi.”
A Tư Già Lạc như Tu La giáng thế, đi từng bước, từng bước tới trước mặt Ninh Tịnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vì sao, mỗi lần ta định tin tưởng ngươi, ngươi lại phản bội ta?”
Ninh Tịnh quả thực muốn ngã quỵ. Đây là lần đầu tiên cô chơi người ta xong bị người ta tìm tới tận cửa.
A Tư Già Lạc chậm rãi tới gần: “Brent tốt đến vậy sao? Tốt đến nỗi người vừa nghe tin hắn tỉnh dậy đã vội vã chạy về bên hắn? Ngươi thích hắn đến thế sao? Trong lòng ngươi, có phải ta còn không bằng một ngón tay của hắn? Ngươi chán ghét ta đến mức đó sao?”
“Ta không chán ghét ngươi, không hề.” Ninh Tịnh khẽ lắc đầu, chân thành nói.
“Ta sẽ không bao giờ tin ngươi nữa.” Vẻ mặt A Tư Già Lạc dữ tợn: “Lần nay, ta sẽ nhốt ngươi vào nơi sâu nhất trong lâu đài.”
Hệ thống: “Tiến độ lên đến 100%, ngươi có thể đi.”
Vào giây cuối khi ở thế giới này, không hiểu vì lí do gì, có lẽ do nghĩ đến hôn lễ còn dang dở của bọn họ, Ninh Tịnh bỗng ngẩng đầu nói: “A Tư Già Lạc, nghe lời ta, khi đối mặt với Brent, ngươi tuyệt đối không nên biến thành hình rồng, nếu không ——”
Ninh Tịnh còn chưa nói xong thì bỗng nhiên xuất hiện một luồng sức mạnh từ đâu tới đánh thẳng vào linh hồn Ninh Tịnh.
Trong nháy mắt, ý thức của cô thoát khỏi cơ thể Hera, lơ lửng trong một không gian rộng lớn trắng xoá.
Hệ thống: “Ký chủ, sau này ngươi không được phép làm như vậy. Nếu ngươi tiết lộ cốt truyện cho nhân vật biết thì ngươi sẽ bị đuổi khỏi thế giới đó ngay lập tức. Nhiệm vụ tám năm của người cũng coi như cũng đổ sông đổ bể. May mắn lúc nãy khi vượt rào thanh tiến độ đã nhảy lên mức 100% nên tổng bộ mới không phát hiện ra ngươi phạm quy.”