Editor + Beta: Shmily
- ------------------------------
Tiễn Ý Ý cảm thấy, có đôi khi không nên quá khách khí đối với Tại Tiếu và Chu Tam, nếu không thì bọn họ sẽ càng ngày càng không biết xấu hổ là gì.
Món quà này cô sẽ nhớ kỹ, đợi đến thời điểm sinh nhật hai con hàng này, cô nhất định sẽ đưa tới một phần quà đầy “ý nghĩa”, cam đoan để hai người đó cả đời này sẽ không thể quên được.
Đáng tiếc là sinh nhật của hai con hàng kia lại phải qua một đoạn thời gian nữa, mối thù này muốn báo cũng phải đợi khá lâu.
Học kỳ mới bắt đầu, Lương Nguyệt Ninh thi vào Nhất Trung, trở thành học sinh lớp 10 của trường.
Cơ hồ là vừa lộ diện không tới vài lần, cô bé đã được mấy học sinh khối 10 bầu làm hoa khôi của khối, không ít những chàng trai tuổi còn trẻ xao động muốn nói chuyện yêu đương với một tiểu cô nương khả ái như vậy.
Từ Lương Quyết Thành của lớp 12 ban 11 đến đứa em gái Lương Nguyệt Ninh lớp 10 ban 1, từng thiếu niên đều theo đó mà cõi lòng tan nát đầy đất.
Nhìn tiểu bạch thỏ kia đáng yêu như thế, tại sao lại là em gái của đại ma vương kia chứ?
Có người anh trai này, ai dám động một ngón tay tới cô bé hả?
Em gái Lương lập tức từ một đóa hoa được hoan nghênh biến thành một đóa hoa cao lãnh chỉ có thể đứng từ xa ngắm nhìn.
Trước ngày khai giảng thì giáo viên thường tiến hành ôn tập lại kiến thức cho học sinh, từ sáng tới tối đều chỉ làm bài thi, còn có hai tuần nữa là khai giảng mà bài thi đã chất chồng như núi.
Đây là lần thứ hai Tiễn Ý Ý phải chịu cảm giác áp lực của một học sinh cuối cấp, lại có một chút hoài niệm ngoài ý muốn.
Lớp 12 là cánh cửa phấn đấu đầu tiên trong cuộc đời của mỗi con người, không ít người có thể thông qua cánh cửa này mà thay đổi vận mệnh của mình.
Ban 11 phân hóa thành hai cực vô cùng nghiêm trọng, một cực là Lương Quyết Thành, Nhâm Kha và Tiễn Ý Ý cầm lá cờ đầu đi trước, một cực là toàn bộ học sinh còn lại của ban.
Có một số học sinh đã sớm buông thả, cả ngày chỉ chơi và ngủ, đối với việc thi đại học từ lâu đã mất niềm tin, chỉ còn một bộ phận nhỏ những học sinh bây giờ mới giác ngộ ra, bắt đầu hăng say học tập.
Học sinh của ban 11 đại bộ phận đều không muốn học. Hiếm lắm mới thấy một người chủ động ngồi vào bàn đọc sách.
Chính là vì có mấy đứa học sinh như vậy nên thầy Trương không có biện pháp buông tay cho được. Ông lén tìm Tiễn Ý Ý với Nhâm Kha, đả thông tư tưởng, hỏi thời gian hai người ôn tập một chút, xem xem có thể hay không dạy kèm cho những học sinh kia nữa.
Nhâm Kha cũng không quan trọng, dù sao hắn học ở đâu cũng đều là học, có thêm vài người nữa cũng không ảnh hưởng gì.
Dù sao... hắn vẫn còn đang dạy kèm cho Tô Á Na, Chu Tam với Tại Tiếu, nhiều thêm mấy người cũng không thành vấn đề.
Còn về phần Tiễn Ý Ý, cô căn bản không có suy nghĩ tới việc mình đi dạy kèm cho người khác.
Bạn học trong lớp cùng nhau ở lại tiết tự học buổi tối, có hai nữ sinh dẫn đầu tới hỏi bài Tiễn Ý Ý. Cô nhìn hồi lâu, nói ra suy nghĩ của mình cho các cô ấy, nói nửa ngày mới phát hiện, vẻ mặt hai nữ sinh tràn đầy mộng bức, một câu cũng không nghe hiểu Tiễn Ý Ý đang nói cái gì.
Tiễn Ý Ý đổi vài cách nói khác thế nhưng cũng không thể nói cho các cô ấy hiểu được. Cuối cùng là Nhâm Kha thấy cô khổ sở quá liền đem người nhận đến tay.
Chuyện này, Tiễn Ý Ý thật đúng là không thể giúp.
Ban 11 thành lập những nhóm học tập nhỏ, người dạy thay cho giáo viên chính là bạn học Nhâm Kha, người có tiến bộ nhất chính là Tô Á Na.
Lớp tự học buổi tối có rất nhiều học sinh ở lại, thế nhưng không bao gồm cả Tiễn Ý Ý và Lương Quyết Thành.
Lương Quyết Thành đã phải tới Kinh thị.
Bên kia có một hạng mục muốn để Lương Quyết Thành tham gia, về phần giai đoạn cuối cấp này, bọn họ căn bản không cảm thấy sẽ tạo thành áp lực gì đối với anh, chung quy lại thì lần nào anh thi cũng được hơn 700 điểm.
Cuối tháng 10 là Lương Quyết Thành phải đi Kinh thị, ước chừng một tháng mới về được một lần, sau khi ăn tết xong thì có thể trực tiếp đợi cho tới kì thi đại học.
Cũng không còn nhiều thời gian nữa.
Sắp tới chính là đại hội thể dục thể thao của trường, lớp 12 không có tư cách tham gia, chỉ có mấy học đệ học muội lớp dưới nhiệt tình phấn khởi, đám học sinh cuối cấp thì chỉ có thể bịt tai điên cuồng làm đề thi.
Trên bàn học của Tiễn Ý Ý chất đầy bài thi.
Một ngày cô phải làm đến mấy bộ đề liền, làm tới tay cũng nhũn cả ra, nhìn thấy đề chỉ muốn gào khóc, gào khóc xong cũng chỉ có thể tiếp tục làm.
Điểm số của Lương Quyết Thành rất cao, lựa chọn của anh đương nhiên là trường đại học bậc nhất trong nước, như vậy thì sự lựa chọn của cô cũng phải thu nhỏ đi một chút.
Thành tích hiện tại của cô ổn định ở con số 670, 680. Muốn cao hơn nữa cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đại hội thể dục thể thao của trường, các học sinh lớp 12 đều đang ngồi ở trong tòa nhà cách xa sân thể dục nhất, nghiêm túc làm đề thi. Trên sân thể dục khắp nơi đều là những học sinh lớp dưới nhiệt tình hưng phấn, còn có không ít những người ở bên ngoài cùng phụ huynh của các học sinh vào chơi.
“Con dẫn cha tới đây làm gì?”
Xung quanh đều là học sinh cùng phụ huynh học sinh, Diêu Viễn bước xuống xe, cau mày hỏi con gái lớn bên cạnh mình.
“Cha, cha đi theo con, con phát hiện ra một việc.”
Con gái lớn của Diêu gia sắc mặt có chút kém.
Cô ta lôi kéo Diêu Viễn, tránh được đám người trong sân thể dục, đi đến trường tòa dạy học của học sinh năm cuối.
Lần trước ở lễ đính hôn của Tào Khung với Hà Ứng Hoan, cô ta tùy ý liếc Lương Quyết Thành một chút lại cảm thấy anh có chút quen mắt, sau đó một đoạn thời gian cô ta có nói chuyện với em trai của mình thì chợt phát hiện gò má của hắn với thiếu niên mà cô ta đã thoáng nhìn qua kia rất giống nhau, ước chừng là nhờ giác quan thứ sáu của phụ nữ, cô ta cảm thấy nam sinh kia có điều gì đó không đúng.
Diêu Nhất Lâm thăm dò, hình dung lại khuôn mặt của thiếu niên kia một chút, cho nên mới từ miệng của Diêu Nhất Nam biết được cậu thiếu niên đó là bạn cùng lớp với em trai mình, là bạn trai của cô gái mà hắn đang theo đuổi.
Bạn trai của Tiễn gia Tiễn Ý Ý, là con rể tương lai của nhà họ Tiễn.
Diêu Nhất Lâm do dự một đoạn thời gian, vẫn chống không lại sự tò mò của mình, tùy tiện tra xét một chút, lại phát hiện ra được khá nhiều chuyện kỳ quái.
Năm ngoái, cả Tào Khung với Diêu Nhất nam đều điều tra một vài chuyện, là chuyện xưa của Diêu gia.
So với đứa em trai ngây thơ của mình, Diêu Nhất Lâm biết nhiều hơn một chút, cô ta lớn như vậy, đối với chuyện cũ của trưởng bối trong nhà cũng không phải là không biết.
Về người cha kia của mình, Diêu Nhất Lâm chỉ có thể nói ông ta quả là một người cha tốt, chính mình có không biết bao nhiêu đứa con ngoài giá thú.
Tào Khung tra Diêu gia, cũng tra Lương Quyết Thành. Diêu Nhất Lâm dùng tài lực của mình, sau một, hai tháng liền hiểu rõ tất cả mọi chuyện.
Quả nhiên, cậu thiếu niên đó là nợ phong lưu năm đó của cha cô ta.
Sau khi Diêu Nhất Lâm xác nhận quan hệ của Lương Quyết Thành với Diêu gia xong, trong lòng có chút phức tạp.
Đây là lần đầu tiên cô ta gặp được đứa con ngoài giá thú của cha mình, cũng là lần đầu tiên cô ta trực diện xác định những người mà cha mình đã qua lại ở bên ngoài kia.
Nói không khó chịu chắc chắn là nói dối, thế nhưng Diêu Nhất Lâm không phải một đứa trẻ con, tuy đối với chuyện này có chút sầu nào, thế nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.
Suy nghĩ hiện tại của cô ta chính là làm cách nào để giải quyết đứa con ngaoì giá thú này.
Sau khi tra ra được tất cả tài liệu của Lương Quyết Thành, cô ta biết được anh là một nam sinh có thành tích học tập vô cùng tốt, thế nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược. Trong nhà còn có một người mẹ đang nằm viện và một đứa em gái khá hướng nội.
Vốn là anh phải sống cực kì gian khổ, thế nhưng năm ngoái sau khi Tiễn Ý Ý chuyển đến, anh liền trở thành một quý công tử khiến không ít người muốn đáp lên quan hệ.
Diêu Nhất Lâm còn nhớ rõ, cha Diêu vì muốn đáp lên quan hệ với Tiễn Thiếu Trầm mà nghĩ trăm phương ngàn kế đem đứa em trai Diêu Nhất Nam đưa tới trước mặt Tiễn Ý Ý, muốn để cho cô coi trọng hắn.
Vốn là Diêu Nhất Lâm cảm thấy em trai mình là người nổi tiếng như vậy, nhận được sự coi trọng của người khác là một chuyện rất dễ dàng, thế nhưng cô ta lại không hề nghĩ tới Tiễn Ý Ý lại từ chối em trai mình, lựa chọn Lương Quyết Thành.
Thế nhưng nói đến cùng thì Lương Quyết Thành cũng coi như là một đứa em khác của cô ta.
Diêu Nhất Lâm tra xét không ít chuyện của Lương Quyết Thành, sau khi xác định người này là em trai cùng cha khác mẹ của mình, cô ta cảm thấy anh so với đứa em ruột kia của mình cũng chẳng kém chỗ nào, quan trọng nhất chính là anh còn là bạn trai của Tiễn Ý Ý.
Tiễn gia về sau, cũng sẽ có tên anh.
Diêu Nhất Lâm do dự rất lâu, cảm thấy chuyện này không thể gạt cha Diêu được.
Chỉ cần không nói cho mẹ mình biết là được rồi.
Lúc này đây là một cơ hội tốt.
Đại hội thể dục thể thao của Nhất Trung mở cửa cho cả người ngoài, cho nên bọn họ cũng có thể đi vào.
Diêu Nhất Lâm muốn mang cha Diêu đi gặp Lương Quyết Thành.
Chứng cớ đều được cô ta đặt trong túi xách, chỉ cần gặp được người, dẫn anh đi giám định ADN, vậy là mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Cha mình làm gì thì tự ông ta sẽ biết, chỉ cần có thể xác định được thân phận của Lương Quyết Thành thì chắc chắn phải nhận đứa con này trở về, chia cho anh một phần gia sản để có thể đáp lên quan hệ với Tiễn gia.
“Thần thần bí bí, con làm cái gì đấy?”
Cha Diêu có chút tức giận.
Không tới sân thể dục mà tới tòa nhà dạy học làm gì, chẳng lẽ là tới xem Diêu Nhất Nam sao?
Không phải chứ, tiểu tử này lớn như vậy rồi, năm cuối rồi chứ ít ỏi gì, có nhất thiết phải tới thăm sao?
“Cha.”
Diêu Nhất Lâm nghĩ ngợi, vẫn là cảm thấy nên nói trước một chút.
“Cha có biết tới người nào họ Lương không?”
Sắc mặt Diêu Viễn biến đổi.
Ông ta trầm mặc thật lâu.
Thời gian nghỉ ngơi, hai người thuận lợi đi lên tòa dạy học.
Bởi vì là vào với thân phận là người nhà của học sinh cho nên một đường thông thuận không bị cản trở, rất nhanh đã tới ngoài cửa ban 11.
“Sao tự dưng lại nhắc tới chuyện này?”
Diêu Viễn chậm rãi nói: “Tiễn gia tiểu thư kia không phải có một cậu bạn trai họ Lương sao? Cái họ Lương này cũng không cần ngạc nhiên chứ, biết một hai người cũng là chuyện bình thường.”
Diêu Nhất Lâm có chút khổ sở, không ngờ là tới nước này rồi mà cha mình vẫn muốn giấu.
“Cha, ý của con chính là Lương Quyết Thành.”
Diêu Nhất lâm cười tủm tỉm tìm một bạn học gần đó.
“Bạn học, có thể giúp chị gọi bạn học Diêu Nhất Nam với bạn học Lương Quyết Thành ra được không, cứ nói là có người nhà của bọn họ tìm là được.”
Diêu Nhất Lâm cười rất thân thiện, bạn học kia vừa nhìn liền thấy được cô gái này rất giống với Diêu Nhất Nam, liền gật đầu đi vào gọi hắn ra.
Nghĩ một lúc, mới nãy chị gái kia còn tìm ai nữa ấy nhỉ?
A, đúng rồi, là Lương Quyết Thành.
Học sinh kia không dám tự mình đi gọi, cho nên đẩy đẩy Tô Á Na, để cô ấy đi gọi.
Chung quy lại thì Lương Quyết Thành của lớp họ còn đang ngủ, trừ bạn bè bên cạnh anh ra thì không có ai dám vào lúc này đi đánh thức người dậy cả.
Tiễn Ý Ý đang làm bài thi, bộ đề này là Lương Quyết Thành tự mình soạn cho cô.
Chỗ tốt của việc có bạn trai là học bá chính là người khác còn đang bắt đầu ở vạch xuất phát, cô đã sắp chạy tới điểm cuối cùng rồi.
Cho dù là đề nhiều không đếm xuể, thế nhưng ở trong mắt Tiễn Ý Ý đều là báu vật.
Lớp 12 phải làm bao nhiêu đề như vậy thực sự là quá gian nan, Tiễn Ý Ý cột một cái dây vận động trên trán, cau mày xoay bút, chăm chú suy nghĩ đề thi.
“Ý Ý, cậu gọi Lương ca dậy đi.”
Tô Á Na lặng lẽ giật giật bài thi của Tiễn Ý Ý.
“Bên ngoài có người tìm, nói là người nhà của cậu ấy.”
Tiễn Ý Ý sửng sốt.
Người nhà của Lương Quyết Thành chỉ có mẹ Lương và Lương Nguyệt Ninh mà thôi.
Lẽ nào là Lương Nguyệt Ninh tới?
Tiễn Ý Ý cảm giác không đúng lắm, chính mình ra ngoài trước.
Đứng chờ ở cửa là Diêu Viễn, còn có... Diêu Nhất Lâm.
Tiễn Ý Ý biến sắc.
Hỏng bét.
Người của Diêu gia tìm tới Lương Quyết Thành.
Sự kiện kia, tám phần là bại lộ rồi.