Nuôi Dưỡng Nhân Vật Phản Diện

Chương 70: Chương 70




Edit: Thương Thù

Beta: Tịnh Nghiên

- -----------------------------------------------

Sinh nhật?

Tiễn Ý Ý chợt nhớ tới, mẹ tác giả thiết lập ngày sinh của lão đại phản diện là tháng 11 a. Là một nam sinh cung Bọ Cạp điển hình.

Mà bây giờ cách sinh nhật của anh cũng chỉ còn có một ngày.

Lần sinh nhật này, chính là dấu mốc quan trọng trong cuộc đời Lương Quyết Thành.

Trưởng thành nha, một thanh niên 18 tuổi đó.

Tiễn Ý Ý suy nghĩ một lát liền hâm mộ ghê gớm.

Cô có nằm mơ cũng lập tức muốn biến thành mười tám tuổi, nhưng thật đáng tiếc, sinh nhật 18 tuổi của cô phải đợi đến sang năm cơ, lúc cuối cấp ba.

* Đoạn này cũng không hiểu tác giả viết gì cho lắm. Nếu LQT sinh tháng 11 thì dù TYY có sinh tháng 12 đi nữa cũng sẽ 18 tuổi ngay chứ nhỉ. Hay LQT hơn TYY 1 tuổi? Mình edit cũng không nhớ rõ chi tiết lắm =v=.

Làm sinh nhật cho lão đại với sinh nhật cho bạn bè là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Bây giờ Lương Quyết Thành ở trong lòng Tiễn Ý Ý, cơ hồ chính là người bạn thân nhất, là chiến hữu.

Cô lập tức nhiệt huyết sôi bừng bừng.

Mọi lần sinh nhật, anh trôi qua như thế nào nhỉ?

Đề tài này vừa nói ra, không ai sẽ chú ý tới bức thư tình trong hộc bàn cùng đống quà vặt kia. Tiễn Ý Ý tan học liền cùng đám bạn đi tới chỗ em gái Lương học bù, đồng thời nghĩ cách hỏi một chút xem sinh nhật Lương Quyết Thành nên làm như thế nào.

Tại Tiếu với Chu Tam cũng là một mặt mê mang.

“Sinh nhật Lương ca, không phải là cùng nhau vui chơi giải trí sao?”

Bọn họ dự sinh nhật Lương Quyết Thành từ bé tới lớn bất quá cũng chỉ được có một, hai lần. Con trai mà, không có quá chú trọng cái gì đó, chỉ đơn giản là tụ lại một chỗ, ăn một bữa cơm, ăn xong liền giải tán.

Tiễn Ý Ý không lấy được câu trả lời hữu ích từ hai con người này, liền đem chủ ý đánh tới trên đầu Lương Nguyệt Ninh.

Nữ sinh ở tuổi này thân thể rất phát triển, em gái Lương so với hai tháng trước đã cao hơn không ít, trên gương mặt cô bé, vẻ ngây thơ non nớt cũng thiếu đi chút ít.

Em gái cũng sắp 15 tuổi rồi, cũng đã trở thành một đại nữ hài a.

Lương Nguyệt Ninh ở trong phòng bếp, những người khác ở phòng khách nghe Nhâm Kha giảng bài thi, Tiễn Ý Ý liền vén tay áo đi theo cô bé vào trong.

“Ninh Ninh.”

Ánh mắt em gái Lương cong cong.

“Chị!”

Cô bé kêu người khác, thanh âm đều tràn đầy tinh thần phấn chấn, cùng sự khiếp nhược trước kia so sánh đã có cải thiện rõ rệt.

“Ninh Ninh, sinh nhật em là tháng mấy?”

Tiễn Ý Ý thuận miệng hỏi.

“Là tháng 12.”

Em gái Lương thẹn thùng cười: “Em sắp 15 tuổi rồi.”

15 tuổi.

Thân là người nuôi dưỡng em gái Lương, cô tự nhiên mở miệng: “15 tuổi? Ninh Ninh của chúng ta thật tuyệt!”

Khuôn mặt Lương Nguyệt Ninh thẹn thùng, phác phác hồng.

“Sinh nhật lần trước của hai người trải qua như thế nào?”

Lương Nguyệt Ninh nghĩ ngợi.

“Cũng không có thế nào cả, mẹ sẽ đan cho một cái khăn quàng cổ, anh hai sẽ mang em đi ăn đồ ăn ngon.”

Cô bé còn nói: “Em không thích ăn bánh ngọt.”

Bộ dáng tiểu cô nương lúc nói lời này, rất nghiêm túc.

Tiễn Ý Ý xoa xoa đầu cô nhóc.

“Nhưng anh hai lại không giống.”

Thanh âm cô bé giảm thấp xuống.

“Sắp tới sinh nhật anh ấy rồi, mấy lần trước anh ấy đều không tổ chức sinh nhật, cơ bản đều là ra ngoài đi ăn với bạn bè một bữa, sau đó về sẽ ăn bát mì* mà thôi.”

* Mì trường thọ: Người Trung Quốc hay ăn vào mỗi dịp Tết hay sinh nhật đó, ý nghĩa đúng như tên của nó, có thể sống trường thọ.

Lương Nguyệt Ninh cắn môi: “... Anh hai vẫn luôn như vậy.”

Thanh âm cô bé có vẻ suy sụp đi không ít.

Tiễn Ý Ý gật gật đầu.

Em gái nói cái này thì cô biết.

Lương Quyết Thành cơ bản đều không quan tâm tới sinh nhật của mình lắm, hoặc là nói anh không hề có chỗ nào chờ mong đối với sinh nhật mình.

Giống như là một ngày bình thường mà thôi, nhiều nhất là ăn thêm một bát mì.

Nhưng hiện tại không giống.

Lương Quyết Thành có chờ mong, anh chủ động nói cho Tiễn Ý Ý biết.

Cái này so sánh mà thấy thì chính là tiến bộ rất lớn.

Tiễn Ý Ý cảm thấy sinh nhật lúc này của Lương Quyết Thành rất trọng yếu. Mười tám tuổi, lại là lần đầu tiên anh có chờ mong đối với sinh nhật của mình, nhất định phải làm cho thật hoành tráng, để Lương Quyết Thành có một sinh nhật 18 tuổi vô cùng đặc sắc.

Mười tám tuổi a.

Bạn bè bên cạnh Tiễn Ý Ý còn chưa có ai 18 tuổi, cho nên cũng chẳng biết tham khảo ai, chỉ có thể lên mạng tìm tòi, xem xem nên làm sinh nhật cho bạn bè như thế nào.

Tiễn Ý Ý nghĩ nghĩ, gõ ra mấy từ mấu chốt.

Làm sinh nhật cho bạn trai như thế nào.

Một loạt câu hỏi đủ loại hiện ra.

Các loại câu trả lời mang tính kiến thiết đều có.

Tiễn Ý Ý lấy một cuốn sổ nhỏ, đem mấy hạng mục đều ghi lại.

Nhất định phải có bánh sinh nhật.

Nhân vật phản diện khả ái nhà cô rất thích ăn đồ ngọt a.

Nhưng mà bánh ngọt cũng có thể biểu hiện ra rất nhiều tâm tư khác nhau. Có thể là đi mua, cũng có thể là chính mình làm.

Chính mình làm?

Tiễn Ý Ý nghĩ một lát, cảm thấy có chút kì.

Hiện tại giống như có chút không thỏa đáng, nếu tự cô làm thì...

Đi nơi nào chơi?

Một loạt câu trả lời được liệt kê ra, phương án chiếm đa số đó chính là khách sạn. Tiễn Ý Ý mặt không đổi lướt qua, nhanh chóng đổi qua câu trả lời khác.

Ngắm sao băng?

Sao băng trùng hợp bay xuống để ngắm sao?

Dắt bạn trai đi chơi game?

Lão đại dường như cũng không thích cái này lắm.

Đi bờ biển ngắm mặt trời mọc?

Tiễn Ý Ý xoay xoay bút trong tay, cái này dường như hợp lý.

Ghi lại.

Tặng quà nên tặng cái gì?

Đại bộ phận đều là nên tặng giày, hoặc tặng con chuột máy tính.

Tiễn Ý Ý cảm thấy mấy thứ này đều không cần, cô đều đã mua đủ cho Lương Quyết Thành rồi, giày thì có một tủ, bàn phím thì có tới bảy, tám loại khác nhau, tha hồ mà dùng.

Còn có thể tặng cái gì nữa đây?

Tiễn Ý Ý lướt qua lướt lại trên mạng một hồi, lướt đến một trang weibo gì mà [Cách công lược bạn trai trong thời kì yêu đương].

Một trang weibo, chủ nhân bên trong đăng không ít bài, đều là những cách dùng để đối đãi với bạn trai của mình.

Tiễn Ý Ý cũng theo ấn vào.

Sau khi ấn vào, Tiễn Ý Ý liền nhắm chặt mắt.

Sao tự dưng lại ăn một đống thức ăn cho chó thế này?

Trong miệng cô đều là cẩu lương, mùi vị hết sức đặc biệt.

Chủ weibo còn rất chu đáo, liệt cử không ít án lệ.

Cái gì mà đi dạo dưới ánh trăng, hôn môi bên bờ biển, bay qua hai tỉnh chỉ để cho hắn một cái ôm.

Tiễn Ý Ý tiếp tục lướt, nhiều lắm, cô đưa vào từ mấu chốt “sinh nhật”, lập tức nhảy ra một vài tin tức hữu dụng.

~ Sinh nhật Vạn tiên sinh sắp tới, tôi liền hỏi xem sinh nhật sắp tới anh ấy muốn trải qua như thế nào. Vạn tiên sinh cười cười, “Có em ở đây là đủ rồi.”

Tiễn Ý Ý:...

Cái này không được, tiếp tục.

~ Ngày mai sinh nhật Vạn tiên sinh, tôi chuẩn bị cho anh ấy một cái bánh ngọt. Anh ấy khẳng định chỉ cho rằng nó là một cái bánh ngọt, không hề hay biết ở trên trong giấu một chiếc nhẫn. Bảy năm bên nhau lập tức liền muốn tiến tới hôn nhân a.

Tiễn Ý Ý:... Không nên không nên, cái này cũng không được.

~ Sinh nhật Vạn tiên sinh tới rồi, tôi muốn cùng anh ấy đi ước hẹn, bữa tối dưới ánh nến đang chờ tôi nha, bái bai.

Bữa tối dưới nến.

Cái này xem như một câu trả lời mới mẻ.

Tiễn Ý Ý thở dài một hơi, nếu là tổ chức sinh nhật cho bạn bè bình thường, cô hiện tại có thể ngay lập tức liệt kê ra một đống phương án, làm cách nào có thể náo nhiệt là được. Nhưng đây là Lương Quyết Thành, tuyệt không giống a.

Còn đang buồn rầu về chuyện này, Tiễn Ý Ý đã nhận được một tin WeChat tới từ lão gia tử.

Là tin nhắn chuyển khoản.

200000.

Hai mươi vạn.

Đồng thời còn kèm theo một câu.

[Quà sinh nhật cho bạn trai nhỏ của con.]

Quà sinh nhật!

WeChat của ông nội đều là từng chữ lạnh như băng, thế nhưng Tiễn Ý Ý cũng có thể nhìn đến nhiệt huyết sôi trào.

Trước đây ông điều tra Lương Quyết Thành, biết sinh nhật của anh, thậm chí còn biết Tiễn Ý Ý muốn chuẩn bị sinh nhật cho anh, vừa vung tay chính là hai mươi vạn.

Hai mươi vạn đối với sinh nhật của một học sinh trung học, là thực sự rất nhiều.

Nhưng là đối với sinh nhật mang dấu mốc trưởng thành, số tiền này càng có thể làm tốt hơn.

Tiễn Ý Ý tính tiền tiết kiệm của mình, xem xem có thể làm cho Lương Quyết Thành cái sinh nhật đẳng cấp gì.

Chờ cô đếm hết mấy số lẻ đằng sau, cảm thấy số tiền này đều đủ để anh xưng vương một quốc gia nhỏ.

Tiễn Ý Ý trầm mặc, chợt phát hiện ra, có tiền thật tốt.

Từ giờ tới lúc sinh nhật Lương Quyết Thành chỉ còn hơn một ngày, cô tính toán một lát, dù sao sinh nhật trưởng thành cũng chỉ có một lần, làm cho thật hoành tráng thì có gì không tốt.

Tiễn Ý Ý liên lạc người khác để lập ra phương án sinh nhật trưởng thành hoàn mĩ.

Mấy ý tưởng mà cô đã chuẩn bị sẵn trước mặt nhân sĩ chuyên nghiệp lại như biến thành một trò trẻ con ngây thơ.

Đối phương đưa ra ba phương án.

Một là tụ tập nhảy dù, du thuyền, làm một loạt trò chơi trên biển.

Hai là lấy cực quang* làm phong cách chủ đề lãng mạn.

* Muốn biết nó trông thế nào thì các bạn search gg nha, cái này đẹp lắm đấy.

Còn có một phương án hơi chút mang theo sắc thái cá nhân, đó là mê cung kho báu.

Ba phương án được đưa ra, so sánh với cái Tiễn Ý Ý chọn khác nhau hoàn toàn.

Phương hướng cũng không tệ, Tiễn Ý Ý rất hài lòng, không biết là Lương Quyết Thành có thích hay không, cô lại không thể mang đi hỏi anh được, như thế sẽ chẳng còn gì bất ngờ nữa.

Chỉ có thể đi hỏi Lương Nguyệt Ninh và bọn người Tại Tiếu có quan hệ thân mật nhất với anh. Vô luận như thế nào, trong số bọn họ cũng có thể cho ra một cái mà Lương Quyết Thành thích đi.

Ba phương án thay phiên nhau được đưa lên, nhóm học tập nhỏ kia liền trầm mặc cả lũ.

“Không phải... đại tiểu thư, ngài chơi lớn như vậy?”

Thanh âm Chu Tam đều run rẩy.

“Sinh nhật thôi mà đã phô trương như thế này, về sau hai người kết hôn thì sẽ thế nào nữa? Thăng thiên sao?”

Thăng thiên thì chắc chắn là sẽ không thăng thiên.

Không đúng, kết hôn thì chắc chắn là sẽ không kết hôn.

Tiễn Ý Ý: “Nhìn xem phương án này được không? Các cậu cảm thấy cái nào thích hợp nhất với anh ấy?”

“Nếu như là theo tớ nghĩ thì cái nào cũng thích hợp.” Tại Tiếu so với Chu Tam bình tĩnh hơn một ít, “Chung quy là chỉ làm một trong ba phương án này thôi, nghĩ đến tốn bao nhiêu tiền vào nó, chắc chắn cậu ta sẽ vô cùng cảm động cho coi, cảm động đến khóc lóc nức nở. Đương nhiên, Lương ca sẽ không khóc, cậu có thể chờ mong cậu ta sẽ thấy thân báo đáp mình.”

Toàn thân tóc gáy Tiễn Ý Ý đều dựng cả lên.

“Cậu câm miệng đi!”

Ba phương án đều được em gái Lương thông qua, vừa hỏi nguyên nhân, em ấy liền trả lời vô cùng chân thật.

“Bởi vì là chị Ý Ý làm, vô luận thành cái dạng nào thì anh hai đều sẽ cao hứng cả.”

Tiễn Ý Ý nghe có điểm tâm hư.

Lương Nguyệt Ninh không cho ra một đề nghị mang tính quyết định, Tiễn Ý Ý nghĩ tới nghĩ lui, dùng một phương pháp đơn giản nhất.

Bốc thăm.

Ba phương án được viết trên ba tờ giấy nhỏ, vò thành một cục nhét vào bên trong một cái bình. Tiễn Ý Ý lắc lắc một cách thành kính, đổ ra tùy tay bốc đại một cái.

Tờ giấy nhỏ nhăn nhúm được mở ra.

Mê cung kho báu.

Chốt mày nhé!

Nhân sĩ chuyên nghiệp làm phương án đồng thời đem toàn bộ quá trình đều làm ra, Tiễn Ý Ý xác định được là mê cung kho báu, người bên kia liền bắt tay vào chuẩn bị.

Bọn họ trực tiếp đem Hải thị to lớn trở thành một mê cung trò chơi, trước một ngày đem lễ vật của Tiễn Ý Ý giấu đi, ở bên trong chứa không ít thứ hợp với phong cách của Lương Quyết Thành, thậm chí còn chuẩn bị mấy thứ tiểu thiển cận, Anime tự chế gì gì đó.

Chỉ cần tiêu tiền đúng chỗ, cái gì cũng có thể làm đến tốt nhất, nhanh nhất, mãn nhãn nhất.

Tiễn Ý Ý chỉ phụ trách tiêu tiền, người bên kia liền chuẩn bị vô cùng hoàn hảo cho cô.

Như vậy có được xem như là tâm ý của bản thân hay không?

Tiễn Ý Ý nghĩ, trở về để dì giúp việc mua cho cô mấy cuốn sách học làm bánh ngọt mới được.

Lương Quyết Thành thích ăn đồ ngọt, bình thường cô sẽ bảo dì giúp việc chuẩn bị đồ ăn, thế nhưng dì ấy khẳng định sẽ vì sức khỏe của hai người mà cho bớt ngọt đi. Lương Quyết Thành bình thường không được ăn quá ngọt, lần sinh nhật này, phải để anh ăn đủ ngọt mới thôi.

Dì giúp việc dạy Tiễn Ý Ý làm, tay cô hơi run lên, đường trắng với bột đều bị đổ mấy thìa lớn vào.

“Thêm chút nữa đi, như thế này quá ngọt rồi.”

Dì giúp việc nhìn không nổi nữa.

Ăn nhiều đường như vậy, không ngán sao?

Tiễn Ý Ý chuẩn bị chất lỏng Mousse, liên tục sửa lại nhiều lần.

Từ đầu đến cuối, làm được một cái bánh ngọt hoàn chỉnh, Tiễn Ý Ý giống như mất nửa cái mạng.

Thực không dễ dàng mà.

Bánh ngọt đã xong, Tiễn Ý Ý tự mình nếm.

Cô nhíu nhíu mày.

Hình như có chút ngọt quá rồi.

Quá ngọt có làm bại lộ sở thích của Lương Quyết Thành hay không?

Lần thứ hai, cô cố ý đem lượng đường giảm bớt đi một ít.

Mãi đến lần thứ năm, Tiễn Ý Ý mới làm ra được một cái bánh ngọt ăn không quá ngọt.

Khắp nơi trong phòng bếp đã bị cô làm thành bãi chiến trường, rối bời.

Dì giúp việc nhìn mà phiền lòng, đem cô đuổi ra khỏi bếp.

Tiễn Ý Ý xoa tay.

Đã chuẩn bị xong!

Bánh sinh nhật cô sẽ tự mình làm, quà cũng đã xong, chỉ chờ Lương Quyết Thành trở lại.

Cũng không biết Dương tiên sinh bên kia còn làm gì anh nữa, trước sinh nhật mấy tiếng mới đem người thả trở về, nhưng đã ép cho Lương Quyết Thành dùng quá sức của mình.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, Lương Quyết Thành mặc nhiều thêm một cái áo khoác, cổ áo dựng lên, trên mặt đều là vẻ mệt mỏi.

Vết thương trên tay anh còn đang băng bó bằng vải thưa, nhìn một cái đều có thể nhận ra.

Trong nhà Tiễn Ý Ý cũng chuẩn bị.

Toàn bộ quá trình cô cũng đã ghi nhớ.

Đêm trước sinh nhật, đúng mười hai giờ ăn bánh ngọt, thắp nến. Sáng hôm sau đi tìm kho báu ở trong nhà, một đường đến khu vui chơi mê cung, sau đó cùng bạn bè tụ họp, ở mê cung chơi đùa. Chơi đến buổi tối liền an bài một bữa tối dưới ánh nến.

Đương nhiên là vì không để cho hai người quá lúng túng, người ta mang tất cả mọi người đều cho hết vào, giống như là buổi tụ tập vui chơi.

Tiễn Ý Ý ghi nhớ nhiều lần, tỏ vẻ hoàn mỹ.

Chờ tới mười hai giờ đêm nay.

Sinh nhật mười tám tuổi của Lương Quyết Thành, anh lập tức chính là người trưởng thành rồi.

Tiễn Ý Ý mang theo lòng hâm mộ, ngồi ở trong phòng mình đếm thời gian.

23h 55p, tay chân cô rón rén kéo cửa phòng ra, đi tới phòng bếp.

Bánh ngọt đã đông lạnh tốt, để ra ngoài từ hai tiếng trước, lúc này độ ấm vừa vặn.

Trên bánh ngọt xoài Mousse trải một tầng trái cây sấy khô. Tiễn Ý Ý còn dùng socola tan chảy viết mấy chữ lên đó.

“Trưởng thành vui vẻ, Lương ca.”

Ngọn nến không cắm 18 cái mà là một cây nến số 18.

Chuẩn bị cũng không tệ.

Tiễn Ý Ý bưng bánh ngọt lên.

Trong phòng khách chỉ bật một đèn nho nhỏ, ngọn đèn hơi mông lung.

Tiễn Ý Ý xoay người.

“A!”

Cô hoảng sợ, bánh ngọt trên tay đều suýt nữa rơi xuống đất.

Đứng trong ánh đèn mông lung, Lương Quyết Thành mặc áo ngủ màu trắng lặng lặng ở đó, ánh mắt ôn nhu nhìn cô.

- -----------

Editor: Quào!! Tổng tài bá đạo Tiễn Ý Ý a!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.