Tiêu Diệp Nhiên giật mình nhướng mày: “Anh trai anh bảo anh tới sao?”
“Chị dâu thật thông minh, anh hai nói tôi quá rảnh rỗi, ngồi chình ình trước mặt anh ấy rất chướng mắt, vì vậy anh ấy nói tôi đến làm chân chạy vặt… Hả?”
Cố Thanh Chiêu đang nói thì khóe mắt đột nhiên nhìn ra phía sau Tiêu Diệp Nhiên thấy Bùi Hạo Tuấn đứng cách đó không xa.
Anh nhíu mày, nhìn Tiêu Diệp Nhiên thắc mắc: “Chị dâu, tôi tới không đúng lúc sao?”
Tiêu Diệp Nhiên cười cười: “Không, anh tới rất đúng lúc!”
“Vậy là tốt rồi, đi thôi chị dâu, lên xe, tôi đưa chị về.”
Cố Thanh Chiêu lập tức thở phào nhẹ nhõm, khôi phục dáng vẻ công tử, đi vòng qua ghế phụ mở cửa xe cho Tiêu Diệp Nhiên, động tác rất ga lăng.
Tiêu Diệp Nhiên cũng không khách sáo, cười gật đầu rồi lên xe.
Tiêu Diệp Nhiên không thèm nhìn Bùi Hạo Tuấn một lần trong suốt cả quá trình, hành động dứt khoát và nhanh gọn.
Bùi Hạo Tuấn bên kia trơ mắt nhìn Tiêu Diệp Nhiên được một người đàn ông đón đi, trong lòng đột nhiên cảm thấy ghen tỵ. Anh ta không ngờ sau khi Tiêu Diệp Nhiên rời khỏi mình lại nhanh chóng quen biết một người đàn ông ưu tú như thế.
Người đàn ông kia có khí chất cao quý, phong độ không tầm thường, chiếc xe anh ta lái là phiên bản giới hạn trên thế giới trị giá xấp xỉ một trăm năm mươi tỷ, trong nước chỉ bán một chiếc, ngay cả anh ta cũng không mua nổi.
Bùi Hạo Tuấn nhớ lại cảnh Tiêu Diệp Nhiên lạnh nhạt với mình nhưng lại cười ngọt ngào với người đàn ông kia thì hai tay bất giác siết chặt, trong lòng không ngừng nghi vấn.
Rốt cuộc người đàn ông kia là ai. Nhìn dáng vẻ rõ ràng có lai lịch không nhỏ.
Nhưng Bùi Hạo Tuấn lại không có ấn tượng với người đó, nếu là người Bắc Ninh thì anh ta không thể không quen biết.
Sao Tiêu Diệp Nhiên quen biết một nhân vật như vậy?
Trong lòng nổi lên muôn vàn thắc mắc, lúc này Bùi Hạo Tuấn đột nhiên nghĩ đến scandal ồn ào của Tiêu Diệp Nhiên lúc trước, dường như có người đang âm thầm giúp cô.
Có vẻ quan hệ của Tiêu Diệp Nhiên và người đàn ông kia không bình thường, rất có khả năng là anh ta thầm ra tay.
Bùi Hạo Tuấn cứ đứng như vậy một lúc lâu, vẻ mặt thay đổi liên tục, khi anh ta nghĩ đến khả năng cuối cùng này thì trong lòng bỗng dưng dâng lên sự tức giận, anh ta cầm điện thoại gọi cho thư ký: “Linda, giúp tôi điều tra chủ nhân của biển số xe BN6666.”
“Vâng, tổng giám đốc.”
Sau khi cúp máy, Bùi Hạo Tuấn mới lo lắng đi tìm Ninh Huyên Huyên.
“Học trưởng, rốt cuộc anh cũng đến rồi.”
Ninh Huyên Huyên nhìn thấy Bùi Hạo Tuấn liền tươi cười chào đón, ánh mắt không hề che giấu sự si mê.
Đã nhiều năm trôi qua nhưng sự yêu thích mà Ninh Huyên Huyên dành cho người đàn ông này chỉ tăng chứ không giảm.
“Xin lỗi, vừa rồi tôi có chút việc nên đến trễ.”
Bùi Hạo Tuấn mỉm cười nhìn rất dịu dàng.
“Không sao, một lúc nữa mới tới giờ lên sân khấu.”
Ninh Huyên Huyên dẫn Bùi Hạo Tuấn đến ghế sô pha ngồi xuống, sau đó rót nước cho anh ta, hỏi: “Không biết lần này học trưởng tìm em có chuyện gì?”
“Tôi có một chút việc cần cô giúp đỡ.”
Bùi Hạo Tuấn gật đầu không chút giấu giếm: “Tống Vy muốn lấy lại chỗ đứng trong giới giải trí sau một thời gian mà cô cũng biết tình hình hiện tại của cô ấy rồi, cho nên phiền cô hãy dẫn dắt cô ấy.”
Nghe vậy, hai tay Ninh Huyên Huyên liền dừng lại, nhíu mày nói: “Không phải bà xã học trưởng đang mang thai sao? Sao không ở nhà dưỡng thai?”
“Haiz, cô cũng biết cô ấy có ân oán với Diệp Nhiên, Tống Vy không nuốt trôi cục tức này, hiện tại cô ấy đang mang cốt nhục của nhà họ Bùi nên tôi thật sự không có cách nào khác.”
Bùi Hạo Tuấn lộ vẻ bất đắc dĩ, thậm chí trong mắt còn thoáng qua một tia chán ghét.
Ninh Huyên Huyên có chút khó xử nhíu mày.
Trước mắt là người đàn ông mà cô ta yêu nhưng anh ta lại muốn cô giúp đỡ tình địch…
Ninh Huyên Huyên im lặng một lát mới nói: “Dẫn dắt không phải là không thể. Nhưng học trưởng, thứ cho em nói thẳng, hiện tại hình tượng của Tống Vy đã bị phá hủy, muốn bắt đầu lại trong giới giải trí chỉ sợ không dễ dàng. Nhưng em nể mặt anh, em có thể giúp một tay nói mấy lời có ích nhưng về kết quả thì em cũng không có cách nào đảm bảo.”
“Cô yên tâm, tôi sẽ dùng tài nguyên của tập đoàn Bùi Thị, cố gắng hết sức nâng đỡ cô ấy.”
Ninh Huyên Huyên nghe thấy Bùi Hạo Tuấn nói vậy thì trong lòng càng hụt hẫng: “Học trưởng thật bất công, tôi thích anh nhiều năm như vậy nhưng chưa từng được đãi ngộ như thế. Anh đối xử với Tống Vy tốt như vậy, không sợ tôi ghen sao?”
Bùi Hạo Tuấn cười cười: “Cô sẽ không ghen đâu, đối với tôi mà nói Huyên Huyên luôn rất ân cần, hơn nữa tôi sẽ bù đắp cho cô thật tốt.”
Ninh Huyên Huyên nhướng mày, ánh mắt có chút hờn dỗi: “Anh muốn bù đắp thế nào?”
“Cô muốn bù đắp cái gì?” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Ninh Huyên Huyên ngẫm nghĩ một lát, ánh mắt xẹt qua một tia ranh mãnh: “Khi nào học trưởng rảnh thì có thể ăn cơm với em không? Anh cũng biết em không có bạn bè thật sự trong giới giải trí nên bình thường em chỉ ăn có một mình…”
“Không thành vấn đề. Đúng lúc tôi đã đặt bàn ở Ngân Hà Chi Hải, hay là tối nay đi luôn nhé?”
“Được!”
…
Sau khi lên xe Cố Thanh Chiêu, Tiêu Diệp Nhiên không lập tức về nhà mà bảo anh đưa mình đến bệnh viện một chuyến.
Ở Bệnh viện, Tống An Kỳ đã hết sốt, thấy Tiêu Diệp Nhiên tới thì có chút kinh ngạc hỏi: “Phỏng vấn kết thúc nhanh như vậy à?”
“Nếu không thì sao? Tớ và Ninh Huyên Huyên chẳng có gì nhiều để nói cả.”
Tiêu Diệp Nhiên bĩu môi, đặt trái cây đã mua trên đường lên bàn.
“Cô ta có làm gì cậu không?”
“Chắc chắn không tránh khỏi bị nói móc châm chọc. Nhưng cô ta cũng không làm gì được tớ hết, dù sao tớ cũng đang nắm giữ tin tức bất lợi với cô ta, nếu cô ta không thức thời thì sớm muộn gì cũng gặp xui xẻo.”
Tiêu Diệp Nhiên xem thường nhún vai, cũng không muốn nói nhiều về chuyện này.
Tống An Kỳ cười: “Nếu không phải cậu nể tình cô ta là bạn học thì cô ta đã sớm xong đời rồi.”