Sáng hôm sau, Nam Cung Tiếu vừa thay xiêm y hạ bước ra khỏi phòng liền chạm mặt Nam Cung Kỹ.
-”Thái tử ca ca, sớm“. Nam Cung Kỹ cười một cách giả dối gượng gạo chào hỏi làm người ta muốn phun đi ra.
-”Nhị đệ, sớm. Nghe nói sáng hôm nay ngươi dự định rời khỏi Nam thành, sao
giờ còn ở đây?” Nam Cung Tiếu xa cách tươi cười tò mò nhìn Nam Cung Kỹ
vấn.
-”Ta còn có một chút chuyện chưa xử lý xong. Với lại ta còn muốn thăm hoàng huynh” Nam Cung Kỹ nói lời này đúng là không biết ngượng,
hắn có bao giờ quan tâm Nam Cung Tiếu đâu, thế mà hôm nay lại đến lấy
lòng, đúng là trời mọc đằng tây mất rồi.
-”Vinh hạnh, vinh hạnh,
không biết nhị đệ sáng sớm tìm ta có chuyện gì?” Nam Cung Tiếu biết tỏng hắn không có cái gì tốt đẹp, liền hỏi thẳng vào chủ đề chính.
-”À,
hoàng huynh hôm qua chuyển đến đây, không biết có trông thấy phòng bên
cạnh có người nào không?” Nam Cung Kỹ sắc mặt bỗng hiện lên một tia dục
vọng, sắc lang ánh mắt làm Nam Cung Tiếu một trận khinh bỉ.
-”Thật
ra, ta cũng không rành lắm, chính là..” Nam Cung Tiếu vừa định nói không thấy bất cứ cái gì bỗng từ đằng xa hai bóng dáng đi tới.
-”Thái tử“. A Nhị từ xa đã hớn hở kêu lên, đằng sau là Nam Cung Ảo Mị một thân
trang phục của nha hoàn nhưng là không hề làm phai nhòa nhan sắc của
nàng.
Tên nô tài bên cạnh liền quay sang Nam Cung Kỹ nói thì thầm cái gì đó vào tai, Nam Cung Kỹ hai mắt sáng lên nhìn về hướng Nam Cung Ảo
Mị như một con sói đói rình mồi.
-”Chính là phát hiện nàng“. Nam Cung Tiếu thất thế nói, thật là A Nhị phá hư chuyện của hắn mà, giờ là hắn
muốn bảo vệ cho A Nhị cùng nàng cũng khó a.
-”Tiểu mỹ nhân, ra là ngươi ở đây” Nam Cung Kỹ bỗng hướng Nam Cung Ảo Mị nói, làm ra vẻ rất thân thiết nàng.
-”Di, ngươi là ai? Sao lại quen biết ta“. Nam Cung Ảo Mị lạnh nhạt hỏi, môi
anh đào chu ra bộ dạng cực kì đáng yêu, cực kì mị hoặc.
-”Không được
đối nhị hoàng tử thất lễ” Tên nô tài bên cạnh thấy nàng không biết trời
cao đất dày liền vuốt mông ngựa Nam Cung Kỹ nói. Một tên nô tài khác
thấy tên kia ngu ngốc lời nói liền hiện ra một chút âm hiểm tươi cười.
-”Cẩu nô tài, ngươi dám đối vương phi thất lễ.” Nam Cung Kỹ bỗng dưng thốt ra lời nói làm mọi người giật mình, hắn bao giờ có chính phi đâu, Nam Cung Kỹ trăng hoa nhưng chưa ai tiến vào được đại môn của hắn, bỗng dưng
trên trời rơi xuống một vị vương phi như thế này làm sao hắn chống đỡ
kịp, hắn nay xúc phạm vương phi, đúng là khóc không ra nước mắt.
-”Là vương phi, nô tài không biết, xin ngài tha mạng“. Nô tài biết tình thế, nhất thời chuyển hướng sang Nam Cung Ảo Mị cầu xin.
-”Ta không nhận thức các ngươi, nếu là vương phi sao ta lại không nhớ gì về
nhị hoàng tử?” Nam Cung Ảo Mị chuông ngân giọng nói làm người người đều
nhuyễn, Nam Cung Kỹ càng nghe lại càng say.
-”Nàng là bị kẻ gian hãm
hại làm cho mất trí nhớ, thủ hạ ta cứu nàng để tại biệt viện, ta nghe
tin tức liền chạy đến nhưng không thấy bóng dáng nàng; may mắn là hiện
tại gặp lại nàng“. Nam Cung Kỹ bỗng dưng bước tới định ôm Nam Cung Ảo Mị vào lòng may mắn là nàng tránh kịp, trực tiếp chạy về phía sau Nam Cung Tiếu.
-”Ta là mất một phần trí nhớ a, Nam Cung Tiếu chính là biểu ca kết nghĩa của ta, ta nghĩ hôn sự của ta biểu ca chắc cũng biết chứ“.
Nam Cung Ảo Mị bỗng gọi tên Nam Cung Tiếu, kéo hắn xuống nước, quay đầu
bắt gặp ánh mắt nàng cùng A Nhị nhìn chằm chằm chính mình như chờ đợi
điều gì đó, Nam Cung Tiếu không thể không gật đầu.
-”Đúng vậy, nhị
đệ. Biểu muội kết nghĩa của ta bị kẻ gian hãm hại đã quên ngươi, nếu
ngươi thật thích nàng thì làm cho nàng có tình cảm với ngươi đi, ta sẽ
không ngăn cản, bằng không hôn sự của nàng ta sẽ không đồng ý“. Nam Cung Tiếu mang danh biểu ca lên mặt, cấp Nam Cung Kỹ một bài học, cố ý làm
khó thì như thế nào, ta xem ngươi có muốn vì mỹ nhân mà xuống nước nhỏ
không.
-”Hảo hảo, ta sẽ làm cho nàng thích ta, nhớ lại ta, cam tâm
tình nguyện lấy ta” Nam Cung Kỹ tự tin nói làm cho mọi người hít vào một bầu không khí lạnh.
-”Hảo, vậy ta chờ ngươi” Nam Cung Ảo Mị tươi
cười như ngàn hoa khoe sắc, yêu nghiệt khuôn mặt như mê hoặc người, làm
cho Nam Cung Kỹ tình dục tràn lên đỉnh đầu, hận không thể đè nàng xuống
ngay tại lúc này, chỉ là bản tính nam nhân muốn thuần phục nữ nhân, hắn
hiện muốn chứng tỏ bản thân mình đưa mỹ nhân về dinh, có thế mới là
chiến tích.
-”Ngươi đi mang một bộ quần áo khác đến đây, nhớ chọn lựa thật tốt vào“. Nam Cung Kỹ phân phó tên nô tài bên cạnh, nghiêm khắc
cẩn trọng làm người ta nghĩ hắn đang làm một chuyện đại sự. Không ngờ
hắn cũng có lúc nghiêm túc như thế!
-”Ngại ngùng, làm phiền nhị hoàng tử“. Nam Cung Ảo Mị chố chớp đôi mắt đẹp vô tội nói làm Nam Cung Kỹ cấp mê.
-”Không có gì, chuyện nhỏ mà, Mị nhi không cần khách sáo“. Nam Cung Kỹ khiêm tốn nói.
-”Hảo” Nam Cung Ảo Mị tươi cười đến rạng rỡ, xinh đẹp thần thái trông đến linh động mị hoặc, yêu kiều tiếng nói như chuông ngân hướng Nam Cung Kỹ “Nam Cung ca ca, ta muốn cùng biểu huynh nói chuyện một hồi, rảnh rỗi sẽ ghé thăm ngươi được không?”
Nam Cung Kỹ rất không muốn rời xa tiểu mỹ
nhân nhưng là thấy sắc mặt trông chờ của nàng hắn không nhẫn tâm làm
nàng đau lòng, cuối cùng gật đầu đáp ứng “Hảo, ta đi trước, Mị nhi rãnh
rỗi phải qua thăm ta nga“.
-”Ân” Nam Cung Ảo Mị vui sướng đối Nam
Cung Kỹ làm cho hắn có cảm giác chính mình thành tựu nhưng trong 1 giây
không ai để ý ở đáy mắt tiểu cô nương có một tia cười lạnh, Nam Cung
Tiếu bất chợt bắt được ánh mắt của nàng, tuấn mi hơi nhíu không biết
đang nghĩ điều gì.
Nam Cung Kỹ đi rồi, Nam Cung Ảo Mị lôi kéo A Nhị cùng Nam Cung Tiếu vào phòng.
-”Tên hồi nãy có phải hay không không là thứ tốt gì?” Nam Cung Ảo Mị trưng
đôi mắt nai tơ vô tội, câu hỏi thể hiện rõ thái độ chán ghét, thái độ
nàng làm cho hai nam nhân một đầu bạc hãn, mới vừa rồi nàng còn tỏ vẻ
muốn thân thiết Nam Cung Kỹ, quay lưng liền đối hắn lạnh nhạt vô tình,
nàng đúng là giỏi diễn diễn.
-”Uh, hắn đích thị là kẻ xấu” A Nhị liền tán đồng, hắn chính là cái thứ nhất bất mãn Nam Cung Kỹ, chán ghét đến
ra mặt, nghe nàng nói liền giơ hai tay mà tán thành a.