-”Nhị hoàng tử, người thật thích Nam Cung Ảo Mị sao?” Tên nô tài theo Nam Cung Kỹ cũng là y
theo chủ nhân một dạng sắc phôi, nhắc tới Nam Cung Ảo Mị hai mắt liền
tỏa sáng.
-”Uh, không thích thì ta tốn nhiều công sức bắt nàng làm
gì?” Nam Cung Kỹ nghĩ đến người ngọc hai mắt ẩn chứa dục vọng, máu huyết sôi rần rần lên, trừng tên nô tài một cái nói.
-”Hảo, nhị hoàng tử.
Ta thấy dù gì nàng cũng không có cách nào nhớ lại chuyện trước kia, sao
người không làm cho nàng một trí nhớ hoàn toàn mới“. Tên này biết chủ
nhân hắn trời sinh háo sắc, liền bày ra kế hoạch vuốt đuôi ngựa.
-”Đúng a, có điều tự nhiên bay ra một tên Nam Cung Tiếu biểu huynh làm ta nhất thời chưa nghĩ ra cách đối phó, hiện tại chỉ có thể làm cho nàng có ấn
tượng tốt với ta” Nam Cung Kỹ nhắc tới Nam Cung Tiếu liền tức giận nói,
Nam Cung Tiếu tên kì đà cản mũi, ở đâu ra hắn làm cho kế hoạch của bản
thân không khác gì phá sản.
-”Thật ra thì cũng không phải là không có cách gì, quan trọng là nhị hoàng tử có làm không a” Tên nô tài ra vẻ
cao thâm cười cười, thần thần bí bí nói làm Nam Cung Kỹ tò mò.
-”Ngươi còn không cấp bổn hoàng tử nói” Nam Cung Kỹ nghĩ đến ngày ôm người ngọc trong lòng liền không thể nhịn được khẩn trương, hối thúc tên nô tài.
-”Thì là..” Tên nô tài còn ấp úng.
-”À... ngươi muốn gì bổn hoàng tử sẽ ban cho ngươi, nói ra mau“. Nam Cung Kỹ
nhìn ra tên nô tài này là muốn đúc lót, được rồi, muốn thì hắn cho, dù
gì mẫu thân hắn luôn cho hắn không thiếu, không có gì hắn không thể làm
a. Trong lòng hắn cho là vậy.
-”Là... nhị hoàng tử nếu ngài dùng Nam Cung Ảo Mị xong rồi, nô tài có thể..”
-”To gan! Ngươi dám đụng đến người của bổn thái tử“. Nam Cung Kỹ lúc trước
giờ đúng là cái sắc lang, mặc dù trước đây hắn không xem nữ nhân ra gì
nhưng là hiện tại hắn muốn thú Nam Cung Ảo Mị làm vương phi, không chừng tương lai là cái hoàng hậu, vậy mà tên nô tài này cư nhiên dám có cái ý tưởng hỗn láo như thế, giận dữ quát một tiếng làm cho tên cẩu nô tài
một trận run sợ.
Từ trước đến giờ dù biết Nam Cung Kỹ sắc phôi nổi
danh nhưng là hắn chưa có vì nữ nhân nào mà nổi giận như vậy a, mấy lần
trước hắn còn ban mỹ nữ hắn xài xong cho chính mình, sao hiện tại lại
như thế này? Tên nô tài bất giác mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
-”Người
đâu, đem tên này đi chém cho ta” Nam Cung Kỹ lửa giận đùng đùng ra lệnh, cứ như lúc này là lần đầu tiên hắn trong đời có được uy nghiêm, trước
giờ hắn chỉ là hổ giấy mà thôi.
-”Là... nhị hoàng tử tha mạng, nô tài xin nói co người kế hoạch a” Tên nô tài lúc này không còn cách nào
thoát chết, chỉ còn một cái tiên quyết điều kiện này liền đưa ra.
-”Ngươi còn không nói” Nam Cung Kỹ tức giận rống lớn một tiếng, đáng lẽ nếu là
người khác chính là một tiếng sư tử gầm nhưng mà hắn chỉ có thể gọi là“dê gầm“... vì hắn là một con dê 100% mà :>>>
-”Nô tài
nói...Cầu xin nhị hoàng tử tha mạng...” Tên nô tài cơ hồ nước mắt nước
mũi tèm lem nhưng mà xung quanh cũng không ai xem hắn, trên nóc nhà một
đầu hắc tuyến hắc y nhân cũng đang thượng một tầng hỏa.
-”Bây giờ
ngươi có nói hay không? Nếu không cổn. Người đâu, đem tên này đi chém“.
Nam Cung Kỹ không có một chút luyến tiếc sinh mệnh nhỏ bé của tên kia
nói, hắn ngoài biệt danh sắc phôi còn có một cái danh thứ hai chính là
tàn bạo a, tàn bạo nhị hoàng tử không ai không biết ở Nam quốc này.
-”Là..Nô tài nói... Nhị hoàng tử nếu một lần bắt cóc được nàng thì lại bắt cóc
lần thứ hai, sau đó lại xóa sạch trí nhớ của nàng, lúc đó người đầu tiên nàng tiếp xúc chính là người.. như vậy người nói cái gì nàng đều tin
tưởng a” Tên nô tài hơi lắp bắp nói, nghe cách của hắn cũng có vẻ hay a.
Nam Cung Kỹ nhớ lại lần đầu bắt nàng liền là may mắn bắt được, thủ hạ hắn
đánh lén, sau đó hắn dùng tuyệt kỹ bí mật của gia đình hắn làm cho nàng
mất trí. Hắn còn chưa quên tên nô tài ngu ngốc này đem giấu nàng ở biệt
viện làm cho Nam Cung Tiếu nhận thức nàng trước, hại hắn lúc này chật
vật, cư nhiên còn trên người nàng phát ra tà tâm, dù hắn hôm nay có cách giúp bản thân lấy lại người ngọc nhưng cơ hội sống tuyệt đối khó lưu.
-”Hảo kế sách, người đâu mang hắn xuống“. Nam Cung Kỹ hài lòng cười lạnh một
cái, chỉ là tên nô tài kia sắc mặt không thể tốt một chút nào, run rẩy
không nói được lời nào bị kéo đi.
-”Nhị hoàng tử tha mạng..”
-”Nhị hoàng tử...”
-”Nhị..”
Tiếng kêu nhỏ dần về phía xa xa, trong chốc lát tên nô tài ngu ngốc không còn tồn tại trên đời, và rất nhanh người khác cũng sẽ lãng quên hắn.
Hắc y nhân trên nóc nhà chứng kiến sự việc từ đầu đến cuối, hai mắt nheo
lại sáng quắc như chim ưng làm người ta cảm thấy sợ hãi, lạnh lùng hơi
thở như Tu La địa ngục, băng lãnh đến tận xương bao trùm bầu không khí,
chỉ là Nam Cung Kỹ không hay không biết sự tồn tại của người này, nếu
không còn không biết phản ứng của hắn là như thế nào, có còn vui vẻ được như lúc này không?
...
Sáng hôm sau.
-”Nhị hoàng tử, Nam Cung tiểu thư đến“. Nô tài cận thân Nam Cung Kỹ hớt ha hớt hải chạy vào
thông báo. Hắn biết chủ nhân nghe tin này tâm trạng sẽ vô cùng tốt,
nhưng nếu hắn đi chậm một chút coi chừng lại thành bi kịch của hắn.
-”Hảo, giúp ta mặc ngoại y” Nam Cung Kỹ chính là mới thức, sáng tinh mơ nàng
liền chạy đến tìm hắn, không biết có chuyện gì không. Hắn tự ảo tưởng
rằng nàng vì nhớ hắn mà kiềm lòng không được chạy tới đây a.
-”Nhị
hoàng tử ca ca” Chuông ngân giọng nói vang lên làm người ta không thể
không nhuyễn, Nam Cung Kỹ vừa khoác xong ngoại bào liền nhìn thấy Nam
Cung Ảo Mị xinh đẹp bóng dáng từ ngoài cửa chạy đi vào làm hắn thất hồn
lạc phách.
-”Ân” Như là có chuẩn bị từ trước Nam Cung Kỹ tự động mặc định trả lời.
-”Nhị hoàng tử ca ca ta muốn ra ngoài chơi chơi” Nam Cung Ảo Mị kéo kéo tay
áo Nam Cung Kỹ, trong veo tiếng cười hồn nhiên cùng tuyệt sắc dung mạo
làm hắn không thể cự tuyệt nàng.