-”Khuyết nhi, sao ngươi lại bỏ ta?” Thiên Song Song chính là gắt gao ôm Đông Y
Ly, nước mắt giọt giọt rơi xuống làm ướt cả vai hắn. Làm cho Đông Y Ly
vừa đau lòng vừa tự trách, cũng là ôm chặt người ngọc vào lòng.
-”Song Song, ta sẽ không bỏ ngươi, ta xin lỗi, xin lỗi“. Đông Y Ly cầm lòng
không được ôm nàng đến không còn tý khe hở, như muốn du nhập thân thể
nàng vào trong hắn, trầm ấm giọng nam cấp nàng xin lỗi cùng dỗ dành.
-”Khuyết nhi, ta hảo nóng“. Thiên Song Song vặn vẹo cơ thể, lúc này Đông Y Ly
mới phát hiện nàng chỉ có một cái yếm trên người, gương mặt tuấn tú hồng thượng lên cứng đờ.
Thiên Song Song phát hiện cơ thể đã đạt đến giới hạn, cơ thể cơ hồ muốn nổ tung. Nàng muốn giải thoát, thật sự muốn giải thoát.
Thiên Song Song không tự chủ đem Đông Y Ly thô lỗ ném lên giường; thân thể
nhỏ nhắn đè lên trên người nam tử. Tê một tiếng xé rách quần áo làm Đông Y Ly thân thể hoàn mỹ cơ hồ lộ ra trong không khí.
Thiên Song Song
dục hỏa nhiễm thượng làm lý trí không biết người phía trước là ai; mị
hoặc thân thể làm nàng bị mê luyến. Lửa trong người lại bắt đầu nóng
hơn. Nàng bắt đầu lấy hai tay cởi bỏ mảnh vải cuối cùng trên người mình.
-”Khuyết nhi, ngươi thật đẹp“. Thiên Song Song thanh âm dâm đãng nói ra làm cho
Đông Y Ly có chút nuốt không trôi, hắn giãy dụa nhưng bị nàng áp trụ.
Thân thể nhỏ nhắn không biết lấy sức lực ở đâu mà làm cho người ta một
trận khiếp sợ.
Hoàn mĩ đường cong dưới ánh trăng càng thêm yêu
nghiệt, Thiên Song Song quyến rũ nhân toát ra sức quyến rũ làm người ta
hãm sâu vào trong đó. Đông Y Ly cuối cùng không có khí lực chống đỡ đành buông xuôi cho nàng muốn làm gì thì làm.
Nhìn thấy nam tử hơi sợ hãi Thiên Song Song cười tà xong lại ôn nhu trấn an “Ngươi yên tâm, ta sẽ
thật nhẹ nhàng, hảo hảo yêu ngươi“.
Thiên Song Song tay nhỏ bé đặt
lên ngực Đông Y Ly sờ soạng lên làm hắn thân thể căng cứng khẽ run rẩy.
Thiên Song Song nhìn hắn dễ thương bộ dáng biết hắn là lần đầu chưa có
kinh nghiệm nên đắc ý càn rỡ hơn, cúi đầu hôn trụ hắn bạc môi. Mềm mại
môi anh đào xâm chiếm khoang miệng nam tử, cái lưỡi thơm tho cuốn lấy
linh lưỡi nóng bỏng nam nhân, hút lấy nam nhân vị mười phần mị hoặc.
Lúc đầu có chút bỡ ngỡ nhưng càng về sau bản chất nam nhân dẫn đường Đông Y Ly đáp trả. Linh lưỡi cuồng dã đáp trả lại nàng, cắn mút lấy lưỡi nàng, cơ hồ muốn độc chiếm toàn bộ nàng vậy.
Đông Y Ly vì là lần đầu nên
hơi ngô nghê hơi lúng túng phối hợp, bàn tay to theo khát vọng nguyên
thủy bắt đầu quấy rối lấy thân thể nàng. Tay thô ráp nam nhân do luyện
võ nhiều đùa bỡn hai khỏa núi mềm mại, xoa nhẹ đầu ti, lực đạo lúc đầu
là dịu dàng sau lại càng ngày càng dùng sức hơn. Hai tay bóp mạnh làm
cho người ngọc yêu kiều kêu lên một tiếng.
Thiên Song Song bị chọc
ngứa dục hỏa đạt tới đỉnh điểm; cô lỗ xé rách Đông Y Ly quần nhỏ rớt ra
tiểu Ly Ly một thân cương cứng. Nàng liền đột ngột ngồi xuống.
-”Ngô...A..” Đông Y Ly bị nàng đột ngột làm cho hắn đau đớn lên; rất nhanh cảm giác
đau đớn liền biến mất lại chuyển sang sung sướng, rên rỉ âm thanh ái
muội làm người ta nghe thấy đều mặt đỏ tim đập.
Thiên Song Song vũ
động, như cưỡi ngựa đi giữa thảo nguyên. Nàng chính là thoải mái không
ngừng, nhắm mắt hưởng thụ. Dưới thân nam tử ngày càng mệt mỏi, lần đầu
chính là rất nhanh nhưng lần sau rất nhanh lại tới. Lần này Đông Y Ly
bắt kịp với tiết tấu nên muốn chứng minh bản lĩnh người đàn ông liền áp ở mặt trên, dùng tư thế nguyên thủy nhất của phu thê cùng nàng phối hợp.
Côn thịt nóng bỏng xuyên vào tiểu mỹ huyệt ấm áp làm hắn thất hồn lạc
phách, nhìn người ngọc như tiên thỏa mãn làm cho hắn cảm thấy hạnh phúc
không thôi. Tiết tấu càng lúc càng dồn dập, mỗi lần Đông Y Ly đi vào cơ
hồ muốn chạm lấy thành tử cung làm cho Thiên Song Song đạt tới đỉnh
điểm.
-”Ân...a....Ta muốn nữa..” Thiên Song Song kiều mỵ rên rỉ. Nam
tử hưng phấn càng lúc càng cuồng dã, trong phòng sương khói lượn lờ, ái
muội tiếng kêu không ngừng, xuân sắc dâm mỹ.
Thiên Song Song được mỹ
nam phục vụ cuối cùng càng lúc càng ham mê cảm giác khoái lạc, càng muốn càng hăng, không tha cho Đông Y Ly. Nàng ép buộc hắn đến tận hừng đông
mới chịu buông tha. Ngã người trên lòng ngực nam tử mà ngủ.
Sáng hôm
sau, Thiên Song Song giật mình trở lại thấy bản thân cư nhiên nằm trong
ngực nam tử, quỳnh hương nhàn nhạt làm nàng cảm thấy rất dễ chịu, toàn
thân rất là thoải mái. Nàng cứ nghĩ mình là mơ về Liệt Hỏa Vô Khuyết,
nhưng mà nếu là mơ thì nam tử bên người nàng là ai.
Thiên Song Song
nhìn lại thấy người đang ôm nàng chính là Đông Y Ly, khuôn mặt nhỏ nhắn
một mảnh trắng bệch, Đông Y Ly hắn như thế nào ở đây, nhìn vết xanh tím
trên thân thể hắn như thế nào đáng sợ, không lẽ chính mình cường bạo
nhân gia. Nhìn xuống tiểu Ly Ly bị nàng chơi đến không bị sưng đỏ là
biết nàng thú tính đến mức nào.
Thiên Song Song ơi Thiên Song Song
mày có còn là con người không. Nàng tự mắng chửi chính mình. Đúng là
chết tiệt hắc ngọc bội hại nàng mà. Nếu nàng không bị nó làm cho đầu óc
mụ mẫm thì đâu có làm chuyện tình như ngày hôm nay. Ai da, Thiên Song
Song thở dài.
Nhìn tuấn mỹ vô trù nam tử bị chà đạp thành bộ dạng thê thảm, hai người thân thể trần như nhộng làm nàng có chút mất tự nhiên.
Thiên Song Song không biết sao cơ thể nàng không có mệt mỏi mà là đặc
biệt sảng khoái, như là hút hết tinh lực của nam tử vào người nàng vậy.
Nàng vì hắn chà lau thân thể cùng thu dọn xung quanh, xong vì hắn bôi thuốc
mỡ rồi mặc trang phục, nhìn hắn mỏi mệt ngủ không có thức giấc làm nàng
áy náy không ngừng. Nàng nhớ lại chuyện tình tối đêm qua nàng nói với
hắn mặt không tự giác đỏ lên, cũng nhớ hắn xin lỗi chính mình rất là
thành ý. Bất tri bất giác nàng đối hắn hận ý tiêu giảm đi rất nhiều.
Đầu óc rối rắm Thiên Song Song đắm chìm trong miên man suy nghĩ, không biết khi Đông Y Ly tỉnh lại phải làm sao. Nàng cầm hắc ngọc bội phóng bay
đến cây cột vỡ vụn.
-”Tử ngọc bội, lần sau còn hạ mị dược bổn tiểu
thư thì đừng trách ta không khách khí. Chỉ cần báo cho bổn tiểu thư
người nào là được, ta thích thì sẽ tự đến, không cần ngươi tác hợp, bằng không ta quăng ngươi vào nhà xí cho biết mùi thối“. Thiên Song Song một trận hăm he chửi bới.
Hắc ngọc bội ánh sáng chói lóa dừng lại ở Đông Y Ly trên người, bỗng nhiên Thiên Song Song ảo giác thấy hắc ngọc bội
như đối nàng gật gật đầu, cuối cùng trở lại tay nàng. Thiên Song Song hừ lạnh phóng hắc ngọc bội vào vòng tay. Nàng giờ rất không thích nhìn
thấy nó.