Tây Thố thấy Tây Thần Ninh chìm trong suy tư không dám làm phiền, đứng một
bên tháp tùng, hắn cho dù được Tây Thần Ninh ưu đãi nhưng cũng không dám làm bừa, nếu tâm tình chủ tử không tốt ít nhiều hắn cũng phải bị liên
lụy.
Một khắc sau có tiếng từ bên ngoài gõ cửa, Tây Thố liền nhanh
chân chạy ra. Mở cửa liền phát hiện một hắc y nam tử tao nhã bộ dáng, từ cỗ hơi thở như chứng tỏ hắn là thương nhân tài ba bước vào, quần áo là
một loại vải thượng hạng, trên áo chỗ chỗ đều là hoa văn đẹp mắt, nhiều
loại kết hợp nhưng không làm người ta rối mắt, hài hòa kết hợp làm người ta tán thưởng. Thượng Quan Thần Tinh nhờ trang phục đen mà nổi bật nước da trắng nõn, chân mày rậm, môi mỏng đỏ đỏ ưa nhìn, cái mũi cao thanh
tú, đôi mắt đẹp trong trẻo, tóc đen bói cao đầu, phía trên đội một cái
nho nhỏ như mão của quan viên, hai bên có hai sợi dây đung đưa nhìn rất
dễ thương. Tóm lại một câu đây là một cái mỹ nam không hơn không kém.
Bên trong Tây Thần Ninh nhìn Thượng Quan Thần Tinh thoáng giật mình, nhưng
là hắn liền kiềm chế tốt lắm, tinh mâu có một chút ưa thích nhìn về phía Thượng Quan Thần Tinh, đôi mắt khẽ đánh một vòng đánh giá nam tử từ
trên xuống dưới.
-”Trang phục xanh nước biển, từ trên xuống dưới xanh nước biển, bông tai bên trái xanh nước biển, con ngươi cũng là xanh
nước biển; ngươi chính là cái người thần bí hẹn tại hạ?” Thượng Quan
Thần Tinh giọng nói nam tính hướng Tây Thần Ninh một cái gật đầu chào.
-”Hahaa, hân hạnh được gặp, các hạ có phải là Thượng Quan Thần Tinh thiên hạ đệ
nhất thương nhân, nắm giữ tứ quốc gia biết bao sinh ý cửa hàng?” Tây
Thần Ninh giảo hoạt con ngươi hiện ra một chút tán thưởng cùng khen
tặng.
-”Không dám, không dám, không biết cao danh quý tánh của các
hạ, còn có như thế nào muốn mời ta đến đây?” Thượng Quan Thần Tinh thời
gian là hữu hạn, liền đi vào vấn đề chính.
-”Nga, ta quên mất, thứ
lỗi ta quên giới thiệu, ta là Tây Thần Ninh, là Tây quốc thương nhân vì
ái mộ tài năng của ngươi nên muốn hẹn ngươi thỉnh giáo một vài vấn đề. À Thượng Quan công tử mời vào, Tây Thố giúp công tử rót trà.” Tây Thần
Ninh tươi cười tiếp đãi khách, hướng Tây Thố phân phó, hắn ở Tây quốc ít người biết nên rất thoải mái cung cấp danh tánh, một năm mười hai tháng không có ra ngoài nhiều, tuy vậy nhưng không phải chuyện bên ngoài hắn
đều không biết. Sinh trong hoàng tộc, sống trong hoàng tộc, hắn dù an
phận nhưng cũng phải bảo vệ thân mình, ngấm ngầm nuôi dưỡng người, làm
sinh ý riêng là chuyện đương nhiên.
-”Tây công tử đừng khách sáo, ta
cũng không phải người ta ba gì, không biết làm sao chỉ dẫn ngươi đâu?”
Dù gì buôn bán không phải ai muốn làm là đều thành công, với lại đối một người lạ mặt làm sao có thể hướng dẫn tận tình đây.
-”Thượng Quan
công tử có yêu cầu gì cứ nói, Tây mỗ làm được thì sẽ làm, ngược lại ta
cũng có chuyện muốn hỏi Thượng Quan công tử đâu?” Tây Thần Ninh giảo
hoạt khuôn mặt đàm điều kiện.
-”Nhưng mà tại hạ còn không có gì muốn
nhờ ngươi.” Thượng Quan Thần Tinh nhăn nhăn tuấn mi, đối Tây Thần Ninh
cự tuyệt thẳng thắn.
-”Ai da, vậy phải làm sao bây giờ, phụ mẫu ta
già rồi, nếu sinh ý đi xuống ta không biết như thế nào dưỡng bọn họ, coi như ta thiếu ngươi một cái nhân tình đi“. Tây Thần Ninh hiện lên một
chút phiền não sắc, đáng thương hề hề khuôn mặt tuấn tú làm người ta
nhìn thấy mà đau lòng. Tây Thố thằng nhãi này nhìn chủ nhân trang như
gặp chuyện cơm bữa, nếu không theo tính cách hắn mà không một trận cười
đi ra đi.
-”Cốc, cốc” Đang lúc Thượng Quan Thần Tinh không biết như thế nào làm thì tiếng đập cửa vang lên.
Tây Thố liền nhanh ra mở cửa, bắt gặp một người dáng người cao cao thon
thon khoảng 175 cm, mặc một bộ nam trang thùng thình rộng như quấn cái
bao bố, tóc đen búi cao, mặt che trụ không thấy rõ dung nhan làm người
ta thần bí hề hề bước vào.
-”Là... Bồng lai phố lão bản?” Tây Thần
Ninh khẽ nâng con ngươi liếc ngang một cái đánh giá, chính là nhìn tới
nhìn lui vẫn không ra manh mối gì. Hẳn là diện mạo xấu xí đây, Thượng
Quan Thần Tinh đối hắn tài sắc vẹn toàn, đúng khẩu vị hắn hơn.
Thùng
thình quần áo khẽ gật đầu không nói gì, không để ý chung quanh lại ngồi
xuống ghế, không thèm nhìn Tây Thần Ninh một cái làm hắn cảm thấy bị
khinh thường mà tức giận.
-”Tây Thố tiễn khách“. Tây Thần Ninh một đầu hắc tuyến, giọng nói lãnh hơn gió mùa đông trục khách.
-”Đây là lễ đón khách nhân của các hạ sao ngũ hoàng tử? Nếu ngươi không xem
ta ra gì thì cũng không có vấn đề hợp tác ở đây, không sao cả, Tiểu Tinh Tinh chúng ta về“. Chuông ngân giọng nữ mị hoặc âm vang làm cho Tây
Thần Ninh cùng Tây Thố một trận hoảng hốt, người ăn mặc kì quái này là
một cô nương sao, nếu phỏng theo giọng mà nói, người có giọng nói càng
hay thì càng đẹp, nhưng là nếu đẹp thì sao phải ăn mặc thành cái dạng
này, không phải các cô nương đều thích mình trở nên xinh đẹp sao?
Tây Thần Ninh thoáng chút kinh ngạc liền hồi phục bình tĩnh, hắn từ nhỏ đến lớn chán ghét đàn bà, dù bộ dạng có xinh đẹp như thế nào hắn cũng không thèm quan tâm. Thấy Thượng Quan Thần Tinh thái độ đối cô nương thần bí
cung kính ba phần, Tây Thần Ninh cũng không dám làm càn, đạm mạc giọng
nói lạnh lùng “Ngại ngùng, nếu đã biết thân phận bổn hoàng tử chắc các
hạ cũng muốn cùng ta làm chút giao dịch, việc lúc nãy cho ta gửi một
tiếng xin lỗi. Nhưng là ta không quen đàm chuyện với một người ta không
biết mặt, mặc dù ta đang trong tình thế bị động nhưng chắc cũng không
phải không có cả quyền này đúng không?” giảo hoạt giọng nói xoay chuyển
càn khôn, miệng lưỡi con người đúng là không ai có thể sánh kịp.
-”Hahaa, ta chính là biết ngũ hoàng tử không thích nữ nhân nên che mặt, thất lễ
thất lễ, nhưng mà ta dung mạo thập phần xấu xí nên rất e ngại người khác khán, mong là ngũ hoàng tử bỏ qua“. Thanh thúy giọng nữ cười tao nhã mà sảng khoái, tiếc là chỉ thấy giọng không thể thấy mặt, nàng không muốn
cho hắn biết mặt, thì sao thì làm gì được nàng đâu.
-”Vậy đành như
thế này, chúng ta bàn điều kiện đi, ta muốn ngươi giúp ta làm sinh ý,
trong khoảng thời gian ngắn nhất phải lãi 10 vạn hoàng kim, tối đa là 3
tháng giao kèo, bằng không hợp tác quan hệ giữa chúng ta hủy.” Tây Thần
Ninh công phu sư tử há mồm to mà cắn, đối đối phương bất mãn, hắn chính
là cố ý làm khó. Nếu không tìm được sự giúp đỡ của người này thì còn
người khác, không sợ là đương nhiên.
-”Hảo, ta đáp ứng ngươi trước 3
tháng nếu ngươi theo cách ta làm sẽ lãi hơn 10 vạn đó. Có điều ta muốn
mượn danh tiếng của ngươi một thời gian, ngươi yên tâm ta cam đoan với
ngươi ta sẽ không làm chuyện xấu.” Thiên Song Song vừa nói dứt lời chỉ
thấy một làn gió thổi qua Tây Thần Ninh, lệnh bài của hắn cư nhiên biến
mất. Lửa giận vừa khởi định tìm người ngọc tính sổ nhưng không thấy bóng dáng, cả Thượng Quan Thần Tinh cũng chuồn mất, trên bàn còn độc một xấp giấy với muôn kiểu trang sức xinh đẹp cùng lời dặn dò của Thiên Song
Song (cũng là cách làm ăn nàng chỉ Tây Thần Ninh). Gương mặt hoàn mỹ tối đen biết không thể làm gì, chỉ có thể nắm chặt nắm đấm vọng xuống bàn
gỗ một cái làm nó vỡ tung tóe.
-”Ngũ hoàng tử, dù gì chuyện cũng đã
theo chiều hướng này, ta nghĩ đối hai bên cũng đều có lợi” Tây Thố không biết nói gì chỉ có thể khuyên răn.
Tây Thần Ninh mặt như đít nồi,
thầm mắng trong bụng, nếu có một ngày gặp lại ngươi, ta sẽ dạy dỗ ngươi
một bài học cho nhớ đời, dám hỗn xược với bổn hoàng tử. Lời này chính là gửi cho Thiên Song Song, còn Thượng Quan Thần Tinh mỹ nam đương nhiên
được Tây Thần Ninh bỏ qua. =,=
Lý do mà Thiên Song Song biết Tây Thần Ninh là ngũ hoàng tử Tây quốc rất đơn giản, mạng lưới Ám các giờ đã nằm trong tay nàng, giờ black list những tên ngày xưa thông đồng hại Phong
tộc đang phân tán rải rác đã được hé lộ, do đó kế hoạch tiêu diệt mầm
móng vi rút hại tộc đáng ghét của nàng đã bắt đầu.
Tìm kiếm với từ khoá: 3 phút trước Yêu Pii Lớp phó văn thể mỹ Ngày tham gia: 22.05.2015, 20:55
Tuổi: 17 Re: [Xuyên không - Np - Sắc] Nương tử, đừng đào hoa như vậy - Hoa Minh Tuyết - Điểm: 10 Chương 32: Mở hàng giết người - Lý Quỳ ta không cho ngươi trốn
Lục y nam tử mùi rượu nồng nặc, đầu óc không còn tỉnh táo nhưng là miệng
không ngừng uống rượu giải sầu, không biết hắn đã uống bao lâu, buồn bao nhiêu nhưng bộ dạng của hắn hiện giờ thật làm người ta thấy sợ hãi –
không khác gì khất cái.
Tây Thần Ninh tiếp nhận thông tin từ Ám Các
liền đi ngay đến địa điểm được đề cập, một cước thô lỗ đá cửa phòng, mùi rượu đậm đặc xông vào mũi làm hắn một trận nhíu mi, hoàn mỹ khuôn mặt
nhìn khung cảnh xung quanh bỗng chốc liền nhăn nhó khó coi.
-”Ngươi còn không quay về, muốn chết như thế này sao?” Tây Thần Ninh giận dữ đối lục y nam tử.
-”Ngũ hoàng huynh, sao ngươi lại ở đây?” Lục y nam tử mặc dù mắt mờ nhưngg tai còn không có nghe lầm âm thanh.
-”Ngươi còn hỏi, bỏ đi cả tháng nay, vì một người đã có chồng, ngươi xứng
không?” Tây Thần Ninh lạnh lùng giọng nói hỏi, muốn đem nam tử trước mặt một cái tác cấp tỉnh nhưng kiềm chế bản thân lại.
-”Tại sao nàng thà chọn một người khác chứ không phải là ta, ta có làm gì sai sao, ta
không tốt sao?” Lục y nam tử xúc động nắm chặt tay Tây Thần Ninh, cười
tự giễu, đau khổ tự hỏi.
-”Lục đệ, ngươi đừng nghĩ vậy, nàng ta không nhận ra ngươi thì sẽ có người khác tốt hơn, đừng ngốc như vậy“. Lục y
nam tử chính là lục hoàng tử Tây quốc Tây Thần Liên, hai người tuy là do hai mẫu khác nhau sinh ra nhưng tình cảm rất tốt, mẫu thân đều bị người khác hãm hại nên bọn hắn thông cảm cho nhau và chia sẽ cho nhau từ nhỏ, cũng có thể nói theo một mối quan hệ khác là bọn hắn cùng chung kẻ thù.
-”Chỗ này của ta rất đau“. Tây Thần Liên lấy tay chỉ vào lòng ngực, đau khổ
hề hề bộ dáng thảm hại tàn phá tuấn mỹ khuôn mặt không còn nhìn ra hình
hài, làm người ta chỉ có thể đối hắn thương hại không thể ghét.
-”Đi
về” Tây Thần Ninh không thể nhìn cảnh này được nữa, lôi kéo Tây Thần
Liên về Bồng lai khách sạn, Tây Thần Liên giãy dụa không về, cuối cùng
cầm trên tay bầu rượu vừa đi vừa uống mới chịu đi, Tây Thần Ninh ném bạc lại cho chủ quán rồi rời tửu lâu.
Về đến Bồng lai khách sạn chính là lúc Tây Thần Liên uống hết rượu, hắn lại nháo nhào lên làm ầm ĩ, Tây
Thần Ninh mạt dày phải xin lỗi mọi người lôi hắn vào phòng, hắn lại thà
chết không đi. Rốt cục Thiên Song Song phải nhờ Thượng Quan Thần Tinh
xuống giải quyết.
Thượng Quan Thần Tinh lắc mình đi xuống, nhanh
chóng điểm ngủ huyệt của Tây Thần Liên, đối Tây Thần Ninh liếc mắt một
cái “Tây công tử quản người cho nghiêm, chúng ta còn phải làm ăn“. Nói
xong ném Tây Thần Liên cho Tây Thần Ninh chuẩn bị về phòng.
-”Ta
biết, cảm ơn Thượng Quan công tử quan tâm. Hắn là hắn, ta là ta, ngươi
đừng ghét bỏ ta nga“. Tây Thần Ninh chính là quý trọng cái đẹp, mỹ nam
hắn đều muốn có quan hệ thân thiết một chút.
Thượng Quan Thần Tinh
đối Tây Thần Ninh chính là không biết nói gì, gật đầu cho có lệ liền đi. Tây Thần Ninh sai Tây Thố cõng Tây Thần Liên lên phòng, cho Tây Thố
chăm sóc.
Tại Thiên Song Song phòng, lúc này vẫn còn ánh sáng, mọi
người tề tụ đầy đủ, bàn tròn có Thiên Song Song, Lãnh Phong, Bạch Vân,
Đông Y Ly cùng Thượng Quan Thần Tinh.
-”Đông quốc thừa tướng Lý Quỳ
chính là một tên cặn bã không hơn không kém, hắn chính là người rời khỏi tổ chức 20 năm trước đầu tiên nhưng không thể tránh khỏi tội lỗi tiếp
tay người diệt Phong tộc, hắn hiện tại đang mờ mắt với tiền tài, tội ác
tài trời, hắn trơ mặt vơ vét của cải làm người người oán hận, hắn giết
người vô số nhưng vì lực lượng hắn quá mạnh nên không ai dám đụng vào
hắn, hống hách kiêu căng không chịu nổi.” Đông Y Ly trần thuật về hắn
xúc động không thôi, sát khí bắn ra bốn phía làm người ta cảm thấy lạnh
xương sống rõ ràng.
-”Ngươi với hắn là kẻ thù” Lãnh Phong hỏi đầu
tiên, cũng là câu hỏi chung của mọi người, người sáng mắt đương nhiên
đều thấy rõ cảm xúc Đông Y Ly đối với Lý Quỳ.
-”Đúng vậy, hắn giết
mẫu phi ta, nhưng ta không thể giết hắn, ta tạo ra Ám Các cũng chỉ để
trả thù hắn, tổ chức ngầm là để hắn khó phát hiện ra, bề ngoài thì ta an phận làm thái tử bù nhìn ngu ngốc.” Đông Y Ly cố gắng kiềm chế tâm tình nhưng là vai cũng không vì thế mà không run lên. Đối kẻ thù làm hắn bị
chấn thương tâm lý làm sao hắn có thể bình tĩnh được.
-”Dựa theo binh lực hiện giờ ta nghĩ có thể giết được hắn“. Thiên Song Song lạnh lùng
nói, cuồng ngạo tự tin không thua gì đấng nam nhi làm cho người ta một
trận khâm phục.
-”Nhưng là có phải hay không mạo hiểm?” Thượng Quan Thần Tinh lo lắng bày tỏ ý kiến.
-”Yên tâm, chúng ta đã có được bản đồ Lý phủ, người của ta đã trà trộn vào đó thám thính được, chỉ là lúc trước binh lực còn có khoảng cách nên ta
không ra tay, giờ có nương tử giúp thì thật sự rất tốt” Đông Y Ly sát
khí liền nháy mắt chuyển sang thâm tình làm người ta một trận nổi da gà
đến muốn ói.
-”Nương tử chưa tha thứ ngươi, chính là chung kẻ thù
thôi, nếu Liệt Hỏa Vô Khuyết không trở về ngươi đưng mong nương tử chấp
nhận ngươi, ngay cả ta cũng không chấp nhận“. Lãnh Phong lấy thân phận
đại phu quân ra trấn áp, lời nói của hắn một phần dấm chua nhưng cũng
rất có đạo lý làm người ta không thể bắt bẻ.
Bạch Vân chính là muốn
nói nhưng bị Thiên Song Song trừng mắt, Thượng Quan Thần Tinh tuy là rất muốn vào đại gia nhưng hắn biết nàng còn đối hắn chưa có tình cảm sâu
đậm, hắn tình nguyện chờ đến khi nào nàng thật yêu hắn thì thôi, hắn rất có lòng tin với chính mình.
-”Được rồi, các ngươi đừng nghi kị lẫn
nhau, chúng ta bàn kế hoạch, sáng mai lên đường. Tiểu Tinh Tinh ở đây
quản lý Bồng lai phố“. Thiên Song Song kêu Thượng Quan Thần Tinh là Tiểu Tinh Tinh làm ba người còn lại một đầu hắc tuyến, may mắn là ba bọn hắn mới được công nhận là phu quân của nàng nên không tiếp tục so đo. Nhất
nữ tứ nam ngồi bàn bạc kế sách đến giờ Tý mới mệt mỏi nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau bốn người liền ly khai Bồng lai khách sạn, đường từ kinh thành
Bắc Thần quốc đến Thừa tướng phủ Đông quốc nhanh nhất cũng mười ngày
đường, bốn người bốn con ngựa nghỉ ngơi rất ít mà đi như bay.
Bốn người nhanh chóng tụ họp lại cùng lực lượng khác khi vừa đến nơi, tối đêm thứ mười Lý phủ chính thức bị xâm nhập.
Lý phủ ban đêm canh phòng lỏng lẻo hàng ngoài rất nhanh bị đánh sập, lực
lượng của Lý Quỳ không phải người bình thường mà đều đã qua huấn luyện,
chẳng qua lực lượng của Thiên Song Song nhỉnh hơn một chút, biết rõ điểm yếu của đối phương nên trên cơ. Quân tiên phong bên Thiên Song Song
chính là đội binh cơ quan con rối, bọn lính Lý Quỳ gặp được chính là bị
kinh hách mà tử. Cơ quan con rối chính là thất truyền rất lâu rồi, hôm
nay không biết sao lại xuất hiện nơi đây, không biết người nào tấn công
phủ thừa tướng đây.