Trong ba ngày chúng ta phải lấy đủ các vị
thuốc này” Tạ Khuyển đưa ra danh sách.
-”Các vị thuốc này cơ hồ không khó tìm nhưng hiện tại vị trí cách xa, khó lòng mà lấy được” Lãnh Phong nhăn tuấn mi rối rắm.
-”Yên tâm ta sẽ phát tính hiệu cho người Ám các giúp đỡ, sẽ nhanh chóng lấy được đầy đủ” Đông Y Ly tự tin nói.
-”Về vài vị thuốc chỉ có ở Bắc Thần quốc ta sẽ trực tiếp về lấy, vì nó có vẻ quý hiếm nên hoàng thượng sẽ không dễ dàng cho người. Nếu ta xin không
được thì sẽ lấy trộm” Bắc Thần Tử Yên lắc mình một cái đi rồi.
-”Vậy ta cũng đi.” Lãnh Phong được Tạ Khuyển cấp một danh sách thuốc giao cho hắn đi tìm.
-”Hảo” Đông Y Ly cũng lắc mình một cái mất dạng.
Phòng hiện tại chỉ còn Thiên Song Song và Tạ Khuyển.
-”Tạ Khuyển cám ơn ngươi” Thiên Song Song ôn nhu nói, nàng thật sự biết ơn
hắn, nếu nàng không gặp hắn chắc chắn là nàng sẽ không có một tia hy
vọng nào, thậm chí còn không tồn tại trên đời.
-”Không cần cám ơn ta” Tạ Khuyển lắc đầu trừng mắt nàng, cuối cùng dùng bàn tay nhẹ nhàng chà xát tóc nàng dịu dàng không thôi.
Ánh chiều tà chiếu vào cửa sổ, hai cái bóng dáng một nhỏ một lớn nhìn nhau
bất giác nở nụ cười. Bức tranh tuyệt mỹ mang tên tiên nhân và xác ướp
=))