Một đêm chinh chiến, xuân sắc đầy phòng.
Sáng hôm sau, Thiên Song Song tỉnh dậy thấy một dàn mỹ nam lõa lồ bên cạnh nhìn mình. Mà nàng trên người không có một tất vải.
-”Các ngươi...” Thiên Song Song lắp bắp nói không nên lời.
-”Thiên nhi, ngươi ăn hết tất cả bọn ta có phải hay không phải chịu trách nhiệm bọn ta” Thủy Ngọc cười tà mị nói.
-”Thiên nhi không được rủ bỏ trách nhiệm” Tống Doãn cũng hùa theo, hắn hiện tại chưa có danh nhận nga.
-”Song nhi, ta là người ngươi yêu nhất phải cho ta làm lớn” Liệt Hỏa Vô Khuyết đem người dán lên người nàng cọ cọ lười biếng.
-”Thiên nhi, ngươi không được bỏ rơi ta” Mặc Tư Thủy lên tiếng góp vui.
-”Song Song, Hoa gia phu nhân không thể bỏ trống, mẫu thân ta hối thúc” Hoa Trầm Hương hoa đào mắt mị hoặc chớp chớp.
-”Song Song, ta vì ngươi quản lý thu chi, không thể thiếu công ta” Thượng Quan Thần Tinh tranh công.
-”Bảo bối, tấm thân xử nam của ta bị ngươi cướp” Tây Thần Ninh ủy khuất hề hề mắt long lanh muốn khóc làm người ta một trận buồn nôn.
-”Minh chủ,
ngươi là người đứng đầu võ lâm không thể không chịu trách nhiệm việc
mình đã làm” Mạch Thiên Dạ đi theo đám hồ ly liền biến hồ ly.
-”Muội muội, không được quên ca ca, ta làm lớn nga” Nam Cung Tiếu cương nghị tuấn lãng làm người ta một trận hồn mê phách lạc.
-”Nữ nhân, ngươi có thể đánh ta bất cứ lúc nào ngươi muốn” Tây Thần Liên mặt đỏ thẹn thùng nói, cực kì đáng yêu.
-”Nương tử, vi phu vì ngươi tận lực mọi chuyện, không được quên vi phu” Lãnh Phong lạnh lùng mà ôn nhu nói.
-”Nương tử, ngươi hoa đào quá nhiều, phải bồi thường ta” Bạch Vân đô đô cái miệng đòi phần thưởng.
-”Nương tử, vị trí lão tam của ta không thể thay đổi” Đông Y Ly khốc khốc tuyên bố.
-”Nương tử còn ta lão tứ vĩnh viễn không thể tha đi” Bắc Thần Tử Yên học giọng điệu Đông Y Ly cao ngạo lên.
-”Tiểu Song đôi, bọn họ chấp nhận ta làm lão ngũ” Tạ Khuyển không quên kéo phần cho mình, vô tội nói.
Thiên Song Song một đầu bạc hãn, xoay người rất nhanh mặc quần áo nhảy cửa sổ chạy ra ngoài. Trong phòng mấy nam nhân còn chưa biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết là một đám quạ đen bay đầy đầu.
-”Các ngươi còn ngốc, nàng
không chịu trách nhiệm còn không truy“. Tống Doãn rống lên. Mười mấy nam nhân nhanh chóng mặc quần áo đuổi theo.
Thiên Song Song chạy đến ngoại ô quay đầu không thấy bóng người thở gấp, nhẹ giọng mắng “May mắn là ta nhanh chân, bằng không là bị bắt chịu trách nhiệm”
Nhưng là nàng còn chưa sung sướng được bao lâu mười lăm cái bóng dáng đã muốn trước mặt nàng khuôn mặt ai oán.
-”Nương tử vi phu đói bụng” Bắc Thần Tử Yên lần đầu tiên học Tạ Khuyển cùng Bạch Vân làm nũng.
Cuối cùng một đám bổ nhào vào đòi quyền lợi, hắc ngọc bội bỗng xuất hiện yểm trợ bọn hắn thành công. Cuối cùng hắc ngọc bội vì bọn nam nhân trợ lực, làm cho Thiên Song Song tinh lực dồi dào uy bọn hắn ăn no. Trên đỉnh
núi dâm mỹ phong cảnh triền miên từ sáng tinh mơ cho đến chiều tối, nhật nguyệt thẹn thùng.
Cũng may là không có ai thấy cảnh này, bằng không mắt mù mà biết rõ lý do đi.
Sau khi Phong cựu trưởng lão mất phong ấn cũng bị gỡ bỏ.
Ba ngày sau, Thiên Song Song đến đón mẫu thân về trụ Minh chủ sơn trang,
đại gia đình mười mấy nhân nhìn vẻ bên ngoài có vẻ hạnh phúc, còn về bên trong, tự mọi .người có nhận định
. HOÀN