Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 120: Chương 120: Vị Hôn Phu




Ba ngày sau, mấy nam nhân khác nghe tin Thiên Song Song bình yên vô sự liền rất nhanh truy đến.

Phòng khách nội, Thiên Song Song ngồi ở chủ vị, Lãnh Phong cùng Bạch Vân hai vị bạch y lạnh lùng một trích tiên một yêu nghiệt ở hai vị trí tả hữu, Đông Y Ly khốc khốc tử y ngồi cạnh Lãnh Phong, Bắc Thần Tử Yên ngồi cạnh Bạch Vân, Thượng Quan Thần Tinh, Hoa Trầm Hương, Nam Cung Tiếu, Tây Thần Ninh, Mạch Thiên Dạ lần lượt ngồi ở các vị trí tiếp theo hai bên. Riêng Tạ Khuyển vì có lỗi đành ngồi ở vị trí cuối cùng.

-”Ngươi còn không đi” Thiên Song Song lạnh lùng nhìn Tạ Khuyển thản nhiên nói như một vết dao đâm vào tim hắn.

-”Tiểu Song đôi, ta xin lỗi” Tạ Khuyển mấy hôm nay là cố gắng cứu mọi người tốt lắm, nhưng hắn phạm lỗi chính là không thể chối cãi, nàng hiện tại không dễ dàng tha thứ cho hắn. Tạ Khuyển khuôn mặt bi thương không thôi, lòng đau như cắt.

Thiên Song Song không thèm nhìn hắn. Liền quay sang mấy nam nhân mới đến khuôn mặt tươi cười tiếp đón “Ta nhớ hết mọi chuyện rồi“.

Hoa Trầm Hương, Thượng Quan Thần Tinh, Bạch Vân mừng rỡ không thôi, muốn trực tiếp ôm mỹ nhân vào lòng nhưng là bên cạnh bọn hắn còn mấy người chưa phải là người trong nhà nên trang đứng đắn nhưng là bọn hắn cũng kinh hỉ gọi nàng:

-”Song nhi...” Bạch Vân nhu tình gọi một tiếng như mật ngọt rót vào tai, yêu nghiệt khuôn mặt cười như một đứa ngốc.

-”Song Song..” Thượng Quan Thần Tinh thay đổi cách gọi, hiện tại hắn thích cách gọi như thế này, có như vậy mới biểu hiện được hắn thích nàng như thế nào.

-”Song Song..” Hoa Trầm Hương buồn bực gọi tên người ngọc, hắn cùng Thượng Quan Thần Tinh gọi nàng đều giống nhau, gọi sau chính là thua thiệt.

-”Các ngươi ngốc tử” Thiên Song Song nhìn ba bọn hắn vui mừng đến hóa ngốc trực tiếp bổ một câu làm ba nam nhân một đầu hắc tuyến, ai oán nhìn nàng. Lãnh Phong, Đông Y Ly, Bắc Thần Tử Yên chính là ba kẻ vui sướng khi người gặp họa.

-”Muội muội như thế nào quên người huynh trưởng này?” Nam Cung Tiếu cương nghị khuôn mặt giả vờ như oán phụ nhìn nàng nói.

-”Ách, ta nào có, không có ca ca làm sao có muội muội a” Thiên Song Song nhìn bộ dáng Nam Cung Tiếu cười to một tiếng, nửa đùa nửa thật đùa bỡn hắn.

-”Ngươi cái thối muội muội” Nam Cung Tiếu nhìn thấy nàng trêu đùa hắn liền mắng một câu trực tiếp không nhìn nàng.

-”Thiên Minh chủ hiện tại tình hình có vẻ không lạc quan cho lắm” Mạch Thiên Dạ không biết nghĩ gì cuối cùng thốt ra một câu muốn bàn chính sự.

-”Đúng vậy, xú nữ nhân, nể tình ngươi chính là cái giả tiểu bảo bối của ta nên ta mới khuyên ngươi một câu, lần này không phải dễ chơi” Tây Thần Ninh hiện tại mặc dù khó chấp nhận được sự tình nhưng là hắn không thể bỏ xuống được, lần trước nghe tin nàng tử hắn liền hiểu được cảm giác trong lòng mình không ích, hiện tại hắn chỉ có thể ở bên cạnh nàng, bảo vệ nàng, hắn liền yên tâm.

-”Hiện tại bọn hắn đã bắt đầu hành động, có lẽ đã phát hiện ngươi tồn tại” Đông Y Ly Ám Các Các chủ không phải hư danh, mặc dù hiện tại chưa đối phương chưa có hành động gì, nhưng là khắp nơi đều có mùi âm mưu dày đặc.

Không khí có một chút ngưng trọng nhưng rất nhanh bị đánh gãy bởi một người từ ngoài chạy vào.

-”Thiên Minh chủ, có người muốn gặp người” một vị Hoa Băng đệ tử từ bên ngoài vội vã đi vào báo tin.

-”Là ai?” Thiên Song Song thấy nàng ta bộ dáng có chút là lạ nhíu mi hỏi.

-”Người nọ nói là muốn đưa ngươi đi đến gặp chủ nhân của hắn, nói chủ nhân hắn là phu quân của ngươi” Hoa Băng đệ tử không giấu diếm nói.

Thiên Song Song hơi hơi giật mình, bọn nam nhân cũng là giật mình, không khí quỷ dị lạ thường.

-”Là ai nói tới ta đâu” Một thân xanh nhạt quần áo, mái tóc xanh một dải lụa dài đẹp không sao tả xiết, mũi cao thẳng tắp, đôi mắt lung linh như ngôi sao trên trời, bên người nam tử tỏa ra một loại khí chất huyền bí mà lạnh nhạt, nhưng nhờ vậy mà rất cuốn hút.

Thiên Song Song nhìn hắn một cái, nhưng là không có kinh ngạc cho lắm, xung quanh nàng toàn bộ đều là mỹ nam, nàng cũng không phải sắc nữ, đương nhiên không có để vào mắt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.