Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn

Chương 53: Chương 53: Muốn gặp chàng một lần




Trong bếp lò, lửa vẫn cháy rực, Diệp Mộ Liễu cẩn thận nấu mấy món ăn.

Tư thế của nàng có chút vụng về, động tác cũng không thành thạo. Nhưng giờ phút này bất cứ nam tử nào thấy động tác của nàng đều không nhịn được mà cảm động.

Cũng không biết bữa ăn do chính mình vất vả làm ra, cuối cùng có người ăn hay không, nhưng mỗi món ăn này Diệp Mộ Liễu đều để tâm làm.

Rất có thể đây là bữa cơm cuối cùng ở kiếp này nàng nấu cho hắn.

Nhìn cánh cửa đóng chặt, ngoài sân yên tĩnh khác thường, giọt nước mắt nóng bỏng rơi lên mu bàn tay Diệp Mộ Liễu. Trong nháy mắt ở trên làn da của nàng biến mất không thấy.

Tin tức cha bị nhốt vào nhà lao đã truyền ra ngoài huyện Thanh giang, vừa rồi lúc đi mua đồ ăn, nhìn dân chúng thuần phác, nhao nhao nhìn nàng quan tâm hoặc đồng tình.

Ngay cả người ngoài cũng quan âm đến sự sống chết của Diệp gia như vậy, nếu Lý Ngọc hắn biết được tin tức, nhất định sẽ không mặc kệ, nhất định sẽ quay lại gặp nàng sao?

Thật ra, giờ phút này nàng cũng không còn cầu mong gì, chỉ nghĩ trước khi nàng vào kinh sẽ gặp hắn một lần, như vậy mà thôi!

Nàng không muốn liên lụy hắn vào chuyện này, nhưng lại không nỡ ngay cả lần gặp cuối cùng cũng không thấy.

Lần ra đi này, sống chết xa nhau, không còn gặp lại.

Lý Ngọc, chàng sẽ không làm cho ta thất vọng đúng không?

Nhất đinh chàng sẽ không để cho ta thất vọng đúng không?

Món ăn cuối cùng đã xong, lửa trong bếp cũng đã tắt. Mấy ngày qua, kĩ thuật nhóm bếp của nàng đã cực kì thành thạo.

Nghĩ lại lần đầu tiên cùng Lý Ngọc nhóm bếp, một dòng hơi nóng bắt đầu khởi động trong hốc mắt nàng. Những ngày như vậy, chỉ sợ đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất kiếp này của nàng.

Chỉ tiếc quá ngắn ngủi, ngắn đến mức làm cho nàng không kịp bắt láy, nó đã nhanh chóng từ theo khe hở của nàng biến mất…

Ngoài sân vẫn yên lặng như cũ, không có một tiếng động. Diệp Mộ Liễu đặt từng món ăn lên bàn, ánh sáng trong mắt từ từ ảm đạm…

Lý Ngọc, chàng ở đâu?

Vì cái gì mà không nghe được tiếng gọi của ta?

“Két…”

Cửa mở ra, bóng dáng màu trắng xuất hiện trước mắt Diệp Mộ Liễu.

Chương 52: Hiện tại ta càng muốn ăn nàng

Tìm kiếm với từ khoá:

Được thanks

Xem thông tin cá nhân

2 thành viên đã gởi lời cảm ơn Dung Cảnh về bài viết trên: Nguyễn Vũ An Thy, bangtam

TUYỂN EDITOR cho diễn đàn! TUYỂN EDITOR cho diễn đàn!

Có bài mới 16.07.2016, 21:14

Hình đại diện của thành viên

Dung Cảnh

Đại Thần Thanh Lang Bang Cầm Thú

Đại Thần Thanh Lang Bang Cầm Thú

Ngày tham gia: 22.12.2014, 21:31

Tuổi: 21 Nữ

Bài viết: 487

Được thanks: 1412 lần

Điểm: 5.65

Có bài mới Re: [Cổ đại] Nương tử đứng lại: Hoàng hậu muốn đào hôn - Nguyệt Thanh Thu - Điểm: 11

Chương 52: Hiện tại ta càng muốn ăn nàng

Bóng dáng cao lớn vững chắc, cùng với gương mặt tuấn lãng, đây không phải là nam tử nàng ngày nhớ đêm mong thì còn ai nữa?

Một giọt nước mắt từ đôi mắt Diệp Mộ Liễu chảy xuống, nàng nghẹn ngào gọi một tiếng:

“Lý Ngọc…”

“Liễu Nhi…”

Rõ ràng mới chỉ xa nhau một ngày, đối với Lý Ngọc mà nói, giống như đã xa nhau thật lâu, thật lâu.

Cổ nhân nói: “Một ngày không gặp như cách ba thu.”

Từ trước hắn vẫn luôn cười nhạt đối với những câu này, cho tới bây giờ mới thực sự cảm nhận được cảm giác tương tư

Chỉ có khóe môi nở nụ cười rực rỡ trên gương mặt đã làm cho người ta cảm thấy sáng hơn, không nỡ dời tầm mắt.

“Liễu Nhi, thật xin lỗi, ta…”

Lý Ngọc bước nhanh đến, ôm Diệp Mộ Liễu vào lòng, gắt gao ôm láy, nhưng muốn đem nàng tiến sâu trong thân thể của hắn, xương tủy của hắn.

“ Đừng, đừng nói. ”

Dưa tay ngăn lại môi hắn, khiến cho lời nói của hắn bị chặn lại ở môi. Diệp Mộ Liễu không muốn đem thời gian quý giá này lãng phí vào việc giải thích.

“ Lý Ngọc, chàng xem, ta tự mình làm rất nhiều đồ ăn, chàng tới nếm thử xem có được hay không ? ”

“ Chỉ cần là nàng làm, đều ăn ngon hết. ”

Cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của nàng, trong cổ hắn bật ra tiếng than nhẹ.

“Nhưng mà hiện tại ta càng muốn ăn nàng…”

Môi của hắn ở trên môi nàng trằn trọc, ôn nhu, nhưng không vội vàng xâm nhập. Chỉ có thể khiêu khích đến tận cùng với nàng, muốn nàng bị hãm sâu vào trong nhu tình của hắn, không thể thoát ra được.

“Lý Ngọc…”

Hô háp khó khăn, trên người hắn có mùi Long tiên hương độc nhất, mùi hương đó tuy không mê người nhưng làm cho tâm trí nàng lung lay.

Một giây sau, trong lòng như bị lưỡi dao sắc bén xẹt qua, đau không thể chịu được.

Hương vị này, chỉ sợ đến cuối đời bọn họ cũng không thể có được nữa.

Ngay cả đôi môi mềm mại của hắn, nụ hôn triền miên của hắn, rốt cuộc bọn họ cũng không thể cảm nhận được. Từ nay về sau, trong sinh mệnh của mình cùng nam tử này vô duyên. Chi dù nàng sống hay chết, bọn họ đều là người xa lạ. Lòng nàng đau đến không thể thở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.