Hắc y nhân nhìn khuôn mặt xấu đến khiếp người kia mà nói không ra lời :
“Ta……ta……ta là tân lang……” đệ đệ…… Phụng mệnh tân lang, đến đây nháo động phòng.
“Tân lang ?” – Không đợi hắc y nhân nói xong, Úc Phi Tuyết kéo hắc y nam tử dậy, tiện tay giật mặt nạ trên mặt hắn ra – cái trò này, lúc năm tuổi nàng đã chơi chán rồi ———- không ngờ, nam nhân này da thịt nhẵn mịn, một đôi mắt hoa đào chớp chớp.
“Không phải nói tân lang rất xấu xí sao? Vẫn may, cũng không xấu lắm.” – Úc Phi Tuyết vừa đánh giá vừa lẩm bẩm. Về phần có phải sắp chết hay không thì, có lẽ vậy.
“Người xấu phải là ngươi mới đúng được chưa ?” – ánh mắt nam tử nhìn trời nhìn đất, chỉ không nhìn mặt Úc Phi Tuyết.
“Phải không ?” – Úc Phi Tuyết cười gian, cố ý làm một người xấu xí đáng ghê sợ, mang cái khuôn mặt đầy nếp nhăn kia tiến lại gần…..
“Cứu mạng với –” – tiếng hét thảm thiết của Lãnh Dịch Tiêu xé tan bầu trời đêm. Hắn hối hận, thật sự rất hối hận. Vì sao hắn lại đáp ứng cái đề xuất gặp ma gặp quỷ này của Lãnh Dịch Hạo chứ !
Nguyên nhân của mọi việc là như thế này.
Lãnh Dịch Hạo rất không tình nguyện với cuộc hôn nhân này, nhưng chiếu thư của Hoàng Đế đã ra, Lãnh Dịch Hạo trong lòng biết thánh mệnh khó trái, cho nên miễn cưỡng tiếp nhận.
Mục đích của Lãnh Dịch Hạo rất đơn giản, theo hắn thấy, Hoàng Đế cho hắn một mỹ nữ Vương phi như vậy, đơn giản chỉ có một mục đích, muốn lấy nàng làm cái cớ, mượn cơ hội giữ hắn ở lại kinh thành.
Cũng có khả năng, là Hoàng Đế an bài bên cạnh hắn một “tai mắt”.
Nhưng Lãnh Dịch Hạo cự tuyệt hôn nhân chính trị, không muốn ở lại kinh thành, không muốn chịu sự sắp xếp và kèm cặp của người khác, càng không có hứng thú với cái gọi là mỹ nữ đệ nhất kinh thành.
Cho nên ngày đầu tân hôn, hắn đúng là không cho Hoàng Đế chút mặt mũi nào, lấy cớ “bệnh nặng khắp người”, “không thể xuống giường”, từ chối xuất hiện. Ngay cả bái đường hôm nay đều là do huynh trưởng Lãnh Dịch Khánh làm thay.
Đương nhiên, việc này, rất lâu về sau Úc Phi Tuyết mới biết được.
Về phần động phòng, hắn không thể không vào. Có điều trước khi hắn vào động phòng, hắn cố ý muốn ra oai với tân nương mà Hoàng Đế ban tặng, để cho nàng biết một khi đã vào Thuận vương phủ, không thể thuận lợi làm tiểu gian tế của Hoàng Đế được.
Đệ đệ của Lãnh Dịch Hạo, đương kim Lục Vương gia Lãnh Dịch Tiêu trời sinh thích đùa giỡn. Lại có giao tình rất tốt với Lãnh Dịch Hạo. Hắn nghe nói tân nương của Ngũ Ca là kinh thành đệ nhất mỹ nữ, cho nên xung phong nhận việc tiến đến chỉnh tân nương, nào ngờ rằng lại là tự mình chuốc lấy cực khổ!
Sớm biết tân nương tử vừa xấu lại vừa gớm ghiếc như vậy, đánh chết hắn hắn cũng không đến !
Đúng là một bước sa chân muôn đời ôm hận mà !
“Lang quân, cuối cùng chàng cũng đến rồi –” – Úc Phi Tuyết cố ý muốn cho tối nay “khó quên” một chút, chỉ có như vậy, về sau mới có thể yên tĩnh mà sống qua những ngày thái bình của nàng.