Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi

Chương 233: Chương 233: Mỗi Đêm Đến Phòng Nàng (2)​




Hạ Noãn Ngôn lấy tay kéo cằm, hơi chần chờ, “Hơn nữa ta cảm thấy hắn rất có thể không phải lúc nào cũng biến mất trong thời gian dài a ……. Có lẽ có đôi khi hắn tới tìm ta, nhưng là ngươi không biết?”

“Không thể nào!”

Bạch công tử quả quyết phủ nhận, “Trước kia cả ngày ta đều gần như ở cùng chỗ với ngươi, nếu muốn không bị ta biết, hắn chỉ có thể ban đêm đi vào trong phòng ngươi!”

Nói xong Bạch công tử liền biết không bình thường.

Nếu Lệnh tôn cùng Hạ Noãn Ngôn thật sự là quan hệ người yêu, hắn đương nhiên có thể đến ban đêm!

Xong rồi xong rồi.

Bạch công tử thản nhiên lui về phía sau, cảm thấy nơi này sẽ lập tức xảy ra chuyện bạo lực đổ máu cùng thùng dấm chua đổ nhào.

Nhưng trên nét mặt Gia Cát Mộ Quy không có gì thay đổi, còn rất bình tĩnh gật đầu, “Quả thật có thể”.

“. . . . . .”

Đây là yên lặng trước bão táp sao?

Mí mắt Bạch công tử chớp mãi, càng không ngừng nháy mắt cho Hạ Noãn Ngôn.

Đáng tiếc Hạ Noãn Ngôn có lẽ còn đang suy nghĩ chuyện của Lệnh tôn, không để ý tới đôi mắt nhỏ nhắc nhở của hắn.

Bạch công tử đang nóng ruột, đột nhiên nghe Gia Cát Mộ Quy hỏi hắn, “Ngươi không nhớ rõ Lệnh tôn, nhưng hắn chủ nhân của ai đó trong nhà ngươi”.

“Ta không biết hắn là chủ nhân của ai, loại quan hệ chủ tớ này ở Bạch gia là bí mật”.

Bạch công tử cảm thấy chính mình thật may mắn, “Mỗi chủ tớ có hình thức sống chung khác nhau, không phải đều có thể giống như ta và Noãn Ngôn làm bằng hữu như vậy”.

Cho nên sau khi về nhà, rất nhiều người đều nín thinh không đề cập tới chủ nhân của mình, mọi người cũng sẽ không đi hỏi lung tung.

Hạ Noãn Ngôn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi hắn, “Bạch gia ai cũng có chủ nhân sao?”

“Đúng”

“Vậy chẳng phải Bạch tôn cũng có ……”

Sửng sốt hồi lâu, Bạch công tử hơi run run, “Cho tới bây giờ ta không nghĩ tới đại ca mà cũng có chủ nhân …..”

“Ta cũng không cách nào tưởng tượng bộ dáng nghe lệnh chủ nhân của Bạch Tôn ……… Bạch Tôn chưa bao giờ đề cập đến chủ nhân của mình à?”

”Không có đề cập tới.”

Bạch công tử hiển nhiên bị đả kích lớn, giọng đều có chút hoảng hốt, “Hơn nữa đại ca phần lớn thời gian đều là ở Bạch gia, ta chưa bao giờ thấy bên cạnh hắn có người Linh tộc”.

“……… Có lẽ chủ nhân của hắn đã sớm bị hắn nhốt ở phòng tối nhỏ rồi”.

“. . . . . .”

Rất có khả năng.

Hai người đều lặng im, càng nghĩ càng cảm thấy đây là chuyện mà Bạch Tôn có thể làm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.