Tại sàn diễn ở trung tâm văn hóa quận Trân Châu, tuy giá vé ngót 50 cân thóc nhưng đêm nay không còn một chỗ trống. Chưa hết tiết mục của mình và phải chờ xong phần hip-hop của mấy cậu nhóc cô sẽ hát nốt bài “Tình đã vội đi’’ của nhạc sỹ Nguyễn Vĩnh Tiến và chấm dứt phần diễn tại đây. Vẻ mặt sốt sắng hiện lên trên khuôn mặt bầu bĩnh thơ ngây của cô ca sỹ đang ăn khách. Nhìn chiếc đồng hồ nhỏ xíu có quai đeo bằng bạch kim. Mình lỡ “sô’ bên ấy mất thôi. Thời gian đệm 15 phút không đủ để cô di chuyển sang địa điểm tiếp theo là vũ trường Time cho màn múa với nhóm Cool girls. Lịch “chạy sô’’ của cô ngày càng dày lên tỉ lệ thuận với sự nổi tiếng mà bất cứ ca sỹ nào đều mơ ước.
Rốt cuộc, màn hát nhép được các nhạc công thực hiện lồng ghép trên cả hoàn hảo. Tiếng vỗ tay chưa dứt nhưng cô đã có mặt ở cánh gà để thay lại trang phục hở lưng của mình rồi nhoáng một cái cô đã phơn phớn trở lại bộ đồ áo thun quần lửng ngoàng dây xích ưa thích của mình. Nàng đã trễ tới 20 phút cũng tại viên đạo diễn chương trình quá cầu toàn khi bắt đầu chậm trễ.Hối hả bước ra cửa sau nơi chiếc Aston Martin của người bạn trai đang đợi sẵn, Thúy Nga tung tăng nhảy chân sáo tiến về sau xe mở cửa.
Chiếc xe siêu sang của chàng quý tử êm ái trườn ra cổng rồi hòa vào dòng người cuồn cuộn trong ánh đèn đường màu hồng nhạt. Hải Phòng về đêm huyền hoặc qua những màn sương từ cửa biển trôi về.
- Đợi lâu quá hở cưng, em sẽ đền cho cưng sau buổi diễn đêm nay nhé! - Cô gái cười khúc khích dụi mái tóc nhuộm đỏ vào gáy một cậu choai choai đang cầm lái. Cậu ta vẫn im lìm nắm chặt vô lăng chăm chú nhìn phía trước. Thái độ nghiêm túc lạ thường làm cô gái lại càng lẳng lơ mơn trớn:
- Như thế vẫn chưa đủ hả cưng? vậy còn đòi gì hơn nữa nào? Nói đi em sẽ chiều.
- Cô gái vít cái đầu đinh có lọn tóc buộc như mào gà của “bác tài’’ ra sau bất chấp chiếc xe đang lao với tốc độ 80km/h trên phố đông đúc. 53
Bất đắc dĩ, người lái xe quay lại làm cô ca sỹ giật thót người ngã dập vào hàng ghế sau. Anh ta không phải là bạn trai cô. Há hốc mồm kinh ngạc hồi lâu cô ta mới định thần trở lại và tính chuyện đối phó. Sau khi nhận ra người lái xe không phải là gã bạn trai mới quen, cô nhận ra luôn chiếc xe cũng khác nhiều điểm mà rõ nhất là lớp đệm dưới cặp đùi trần của mình màu đen thay vì màu trắng.
- Anh là ai? Dừng xe lại! - Cô dũng cảm hét lên nhưng vội nhận ra làn âm thanh lảnh lót của mình quá vô dụng. Dùng võ mồm hay thậm chí cả võ thuật để đe dọa gã đàn ông lực lưỡng bặm trợn trong xe của hắn thì thật là hài hước. Nhẹ nhàng kéo khóa chiếc túi xách tay hiệu Gucci, cô lén móc chiếc điện thoại ra gọi cho ai đó. Nhưng tiếng “tò tí te’’ đáng nguyền rủa khẽ vang lên gần như tức thì sau khi cô ấn số. Nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại Samsung đời mới nhất, cô như điên lên khi cột sóng bên trái biến mất hệt như đang chui vào một chiếc thang máy ở tòa nhà Time. Sóng di động trên chiếc Aston Martin đang bị làm nhiễu bởi một máy phát sóng tần số thấp gắn vào ổ xạc điện thoại đang nhấp nháy như con đom đóm đỏ chót. Cô ca sỹ hoảng hốt khi chiếc xe chạy chậm lại rồi rẽ về con đường vắng vẻ tối om dẫn ra cảng biển. Ngồi thu lu một góc ghế, cô gái đập tay như điên loạn lên cửa kính dày cộp đòi xuống nhưng gã lái xe dường như còn chạy nhanh hơn. Bất lực, hoang mang tột cùng và cô gái chỉ còn cách là ngồi ... mếu. Họ sẽ làm gì con đây, cha mẹ ơi!