Ở Ký Túc Xá Coi Trai Đấu Kiếm Bị Bạn Cùng Phòng Phát Hiện

Chương 6: Chương 6




10/31 23:28

WXID123456: Halloween vui vẻ! (((o(*^皿^*)o))) [Trick or treat!] Mấy năm trước halloween toàn giữa tuần, cho nên tôi vẫn chưa từng đi chơi buổi tối, halloween năm nay có thể ra ngoài ăn mừng một phen rồi.

Buổi tối trước ngày halloween, A trở về ký túc xá hỏi chúng tôi halloween có sắp xếp gì không, cậu ấy và D định ngày hôm sau đi chơi Escape Room phiên bản Immersion, cậu ấy thấy ngại khi chỉ có hai người cùng đi, vì vậy hẹn chúng tôi cùng đi chung luôn. C chắc chắn sẽ không đi, sáng sớm cậu ấy đã lên đường tìm bạn gái trải qua ngày hạnh phúc rồi. Ban đầu tôi còn có chút do dự, nhưng vẫn còn B kéo tôi cùng nhau làm bóng đèn. Tôi cũng muốn ra ngoài giải sầu một chút, thả lỏng một chút, vì vậy đồng ý.

Chiều hôm nay, A và D đi trước. Tôi một người ở ký túc xá đọc sách, B xách hành lý trở về ký túc xá. Mở ra nhìn, có hai bộ quần áo còn có mấy cái túi nhỏ. Hai bộ đều là dáng dài, một bộ màu trắng, bộ còn lại màu đen. Cậu ấy lấy áo khoác dài màu trắng, đi tới trước mặt tôi, trên mặt mỉm nụ cười quen thuộc. Cậu ấy gọi tên tôi, hỏi tôi có chuẩn bị trang phục và đạo cụ halloween không. Tôi đương nhiên không có, tôn trọng duy nhất đối với halloween cũng chỉ có mặc đồ đen. ╮( ̄ω ̄;)╭

Cậu ấy cầm áo khoác dài trắng cho tôi nhìn, giống như bán quần áo vậy: “Quý khách cảm thấy cái này như thế nào ạ? Áo khoác dài trắng thiết kế riêng cao cấp, dáng áo phẳng phiu, mặc vào biểu hiện đầy thần thái; vạt áo rộng, đi đường bay bay càng tiêu sái hơn.”

“Tốt... tốt quá, cậu đặc biệt chuẩn bị hả?”

Cậu ấy mở áo, lễ phép giúp tôi mặc lên: “Mượn trang phục diễn của câu lạc bộ kịch nói á.” Tôi mới nhớ ra cậu ấy là thuộc câu lạc bộ kịch nói, nhưng tôi không có quá nhiều hứng thú với kịch nói, cho nên trước giờ không chú ý tới hoạt động trong câu lạc bộ kịch nói của trường. (ーー;)

Cậu ấy giúp tôi mặc vào, sau đó đi tới trước gương nhìn, không giống với trang phục diễn làm cẩu thả trong ấn tượng của tôi, áo dài cắt xén tương đối vừa người, vai rộng vừa vặn; ở eo buộc chặt, nổi bật vòng eo; dài đến đầu gối, cũng không quá dài; chất liệu cũng rất thoải mái, mềm mại một chút cũng không xù xì.

Tôi từ trong gương nhìn thấy B cao ráo đứng sau lưng tôi, cười chúm chím nhìn tôi trong gương, hai tay cậu ấy để hờ ngang eo tôi: “Kích thước vừa vặn.” Tôi bị cậu ấy nhìn đến phát ngượng, hơn nữa cậu ấy gần tôi quá, chỉ cần tôi hơi lui ra sau một bước là có thể ngã vào trong ngực cậu ấy. Tôi bước qua bên cạnh một bước, cám ơn bộ quần áo này của cậu ấy, hỏi cậu ấy muốn mặc cái gì.

Cậu mặc lên áo dài đen vừa rồi, nhìn cảm nhận chắc là thiên nga nhung, ở giữa có hai hàng nút màu vàng, giống như là quần áo của nam tước thời trung cổ. Bộ quần áo này khiến cậu ấy trông eo nhỏ vai rộng chân lại dài, cậu ấy tiện tay vuốt tóc ra sau, lộ ra cái trán sáng bóng, giương mắt cong môi mỉm cười.

*nhung thiên nga: một loại vải nhung có hoa văn nổi

Lập tức có chút đâm trúng tôi, cậu ấy rất giống vampire mị hoặc người, con mồi đều sẽ bị bọn họ hấp dẫn, ngoan ngoãn dâng cổ mình lên.

Tôi cho rằng mặc vbộ quần áo này vào là xong, sau đó cậu ấy lại lấy ra một cái túi trong suốt, bên trong chứa một đống đồ dùng để hóa trang, cọ gì đó, tôi cũng không rõ lắm. Trang điểm quả thực rất phức tạp, không phải cái mà phàm phu tục tử như chúng tôi có thể hiểu được. Tôi đặc biệt cẩn thận quan sát coi có những gì, thấy có rất là nhiều loại cọ lớn nhỏ không đồng nhất, còn có đủ loại chai chai lọ lọ lớn nhỏ, bên trong có cái hộp đầy màu sắc phong phú, cảm giác rất thú vị.

B lấy ra trong túi hai cây môi son, dùng một cây cọ xinh xắn lấy một màu trong đó, kêu tôi ngẩng đầu. “Phải thêm một chút màu sắc mới có không khí.” Cậu ấy lấy mắt kính tôi ra, động tác dịu dàng giống như cái hôm đeo mắt kính giùm tôi vậy. Một tay cậu ấy nhẹ nhàng nâng cằm tôi, tay còn lại tỉ mỉ dùng cọ nhỏ dặm lên gò má tôi. Có hơi ngứa, nhưng tôi cũng không dám động đậy. Tầm mắt tôi không có nơi tập trung thích hợp, chỉ có thể nhìn chằm chằm mặt cậu ấy gần trong gang tấc. Ánh mắt cậu ấy chuyên chú, ánh mắt xê dịch theo cây cọ. Lông mi rất dài, ánh sáng trên đỉnh đầu chiếu xuống, tạo một bóng râm dưới mắt. Môi của cậu ấy cong lên, không giống bình thường luôn mỉm cười, lạnh lùng xa cách.

Cậu ấy nửa đường đổi cây cọ khác, lấy son môi màu khác. Một tay kẹp hai cây cọ, tiếp tục tô vẽ trên mặt tôi. Vị trí ở đuôi mắt, tôi sợ đâm vào mắt, biết rõ không nên lộn xộn, nhưng lại không khống chế được chớp mắt.

“Nhắm mắt lại đi, tin tưởng tôi.” Cậu ấy êm ái nói. Tôi nghe lời nhắm lại, không có thị giác, có thể cảm nhận càng rõ ràng xúc cảm trên mặt cây cọ rất mềm, son môi bên trên có hơi lạnh, còn thật thoải mái.

“Đôi mắt cậu rất đẹp, không cần trang điểm mắt nhiều.” Một người đàn ông khen mắt tôi đẹp, mặt tôi nhất định sẽ đỏ nha, hy vọng son môi có thể thành công che kín bộ phận này đi. Tôi cảm thấy thật tò mò, hỏi cậu trang điểm mắt thì phải làm thế nào. Cậu ấy nói thật là nhiều bước, phải dùng cây bấm mi, như vậy sẽ không bấm trúng mắt thật sao? Còn phải dùng cái hộp phần mắt dài dài đủ loại màu sắc kia, pha màu trên mí mắt, cho nên màu sắc quanh mắt các bạn nữ toàn dựa vào nó sao? Cảm giác rất thú vị, giống như tô màu nước khi còn nhỏ vậy, màu sắc pha lộn xộn. Còn có những bước khác, tôi không quá nhớ. (Con gái ra đường không dễ dàng chút nào)

Trong chốc lát, đầu bút mảnh mai sượt ngang đuôi mắt tôi, phác họa quai hàm của tôi. Nó tiếp tục đi xuống, lướt qua cổ tôi. Nơi đó có hơi ngứa, tôi tránh né một chút. B nhẹ giọng cười, mắt nhìn chằm chằm một lát, tay đổi chỗ: “Đừng lo, tôi không vẽ nơi này nữa.” Vẽ được một nửa, ngón tay cậu ấy đặt lên cổ tôi, ngón tay chấm thuốc màu, xúc cảm hoàn toàn khác với cọ, thật ấm áp. Nhưng loại tiếp xúc thân mật này làm cánh tay tôi nổi da gà, thật may trên cổ không có phản ứng rõ ràng quá.

Chỉ chốc lát sau, động tác trên cổ tôi kết thúc. Cậu ấy kéo tôi qua gương nhìn thành phẩm, mang nụ cười tự hào trên mặt. Rất chân thật, máu từ đuôi mắt rơi xuống, ở dưới sườn mặt tạo thành một con mắt màu đỏ sậm, nửa khép, như đang nhìn không phải nhìn.

“Big brother is watching you.” B trêu ghẹo nói.

Trang điểm cho tôi xong, B tự nhìn gương vẽ một con nhện đen ở đuôi mắt, mỗi dưới mỗi cái chân còn tăng thêm bóng mờ, trông rất sống động, nếu vẫn nhìn chằm chằm vào nó, nó có thể bò ra ngoài giống như Sadako.

Trước khi chúng tôi ra ngoài, cậu ấy đeo một cái kính mắt không độ gọng vàng, khí chất toàn thân lần nữa thắp sáng.

Còn cười với tôi, hừ, chính là cái kiểu bại hoại nhã nhặn, áo mũ cầm thú. (ノ 'Д')ノ

Lầu 67 (Khi thể xốp gặp cơ vòng hậu môn): Lấy kinh nghiệm bị trò bịp bợm của trai thẳng hành hạ, B tất nhiên không phải trai thẳng! Ít nhất rất ít có anh trai thẳng nào học trang điểm, hơn nữa kỹ thuật còn tốt như vậy! Cho nên, chủ po vứt bỏ A, lựa chọn B dịu dàng lại giỏi thính, theo đuổi hạnh phúc của mình đi!

Lầu 68 (Man phiến giả hầu): Đồng ý lầu trên, B phải cùng chủ po thành đôi.

Lầu 69 (Tử gián giả tru): Có phải chủ po cảm thấy hứng thú với hộp phấn mắt không? Có thể dùng cơ hội này cùng B tiến thêm một bước nhen~

Lầu 70 (HTWE): Hai bạn lầu trên thật sự không phải một đôi sao, đều dùng tên tình nhân kìa (Ngoài lề: B không cố ý mặc trang phục tình nhân với chủ po đâu nè, hơn nữa trang phục trong câu lạc bộ kịch nói cũng sẽ không vừa người lắm đâu, cho nên...)

Lầu 71 (Man phiến giả hầu): Thật không phải nha, chúng ta đều không biết nhau

Lầu 72 (Khi thể xốp gặp cơ vòng hậu môn): Nếu trong cùng một bài viết, còn ngẫu nhiên là tên tình nhân, duyên phận này không xảy cái gì là nói khum được đâu nha. Nói không chừng có thể thành một đôi ngay tại bài viết này chủ pođó à

Lầu 73 (Một con gà chiên): Tán thành! Tán thành!

=

2h sáng search ra mặt Sadako mà muốn sang chấn tâm lý (╯°Д°)╯

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.