Edit: Kuro
Beta: Ka
Hôm sau Trương Tri Âm tiếp tục ra ngoài đánh quái luyện cấp. Hắn không dám để Ân Tiểu Tưởng một mình ở trong động mà đi ra ngoài, vì vậy để nó trong túi quần đem theo, vòng quang khu an toàn dặn dò nó: “Không được đi ra khỏi phạm vi này, biết chưa?”
Mèo nhỏ không biết có hiểu hay không, nằm gọn trong túi Trương Tri Âm mà ngủ, đôi mắt híp thành một đường chỉ, chỉ thò ra hai móng vuốt nhỏ, mỗi lần Trương Tri Âm bước lại quơ quơ xung quanh.
Trương Tri Âm chán nản nhìn nó, không hiểu sao lại để một con mèo làm con nuôi mình.
Lẩm bẩm nói: “Coi như ngươi là con trai ta, ngươi lại còn có người cha lợi hại như vậy…”
Chán nản nghĩ tới trong thế giới này Boss chắc chắn là không biết mình, đương nhiên sẽ không biết mèo nhỏ.
Gần đây Trương Tri Âm đã tiến bộ hơn nhiều, bây giờ đã có thể khiêu chiến bò hoặc dê. Đánh một chưởng dê liền chết, dê lại là hệ “Băng” nên rất tốt để hắn thăng cấp dị năng. Trương Tri Âm mua một đĩa cà với một bát cơm, dựa vào vách đá bắt đầu ăn. Ăn gần xong rồi mới nhớ đến trong túi mình còn mèo nhỏ.
Ân Tiểu Tưởng tự động bò ra ngoài, đứng trên tay Trương Tri Âm, nhìn vào bát cơm trên tay hắn.
Trương Tri Âm sững sờ một chút, vuốt ve nó: “ Ngươi là mèo, không ăn được cà và cơm”. Thực ra hắn cũng không biết nó có thể ăn được những thứ này hay không.
Ân Tiểu Tường gừ một tiếng, ngậm ngót tay út của Trương Tri Âm, bắt đầu mút.
Mặt Trương Tri Âm tối sầm: Tên tiểu tử này không phải vừa mới cai sữa chứ?
Hắn nhanh chóng rút ngón tay út ra, tìm trợ giúp ở đạo cụ vạn năng thương thành.
Quả nhiên có bán thức ăn cho thú nuôi. Mọi thứ đều là hàng cao cấp, khi ăn thức ăn này thú nuôi lớn lên sẽ có thuộc tính tốt, có tỷ lệ nhận dị năng tốt cao hơn. Thức ăn của mèo là cá cùng sữa bò.
Trương Tri Âm không quan tâm đến khoa học, cho rằng đạo cụ thương thành cái gì cũng tốt.
Hắn nhanh chóng mua, Ân Tiểu Tưởng vừa thấy liền nhào tới bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong nó kêu không ngừng, Trương Tri Âm lo lắng đặt nó lên lòng bàn tay. Quả nhiên thương thành cho quá nhiều sữa bò.
Ân Tiểu Tưởng kêu một trận, đứng trên tay Trương Tri Âm, đột nhiên há miệng, ói ra trên tay Trương Tri Âm một cục đá.
Trương Tri Âm: “…”
Mèo nhỏ dĩ nhiên giống hắn cũng mang hệ “băng”. Chủ tớ cùng dị năng có thể tăng thêm thuộc tính lẫn nhau.
Trương Tri Âm mở to hai mắt, rồi lại cười cười vuốt ve mèo nhỏ.
Qua gần một tháng, Trương Tri Âm có thể không tốn sức đánh dê, tiểu băng cầu cũng có thể biến thành bộ răng cưa tròn to, vô cùng sắc bén.
Hắn rõ ràng thấy được mình càng ngày càng mạnh, cả người nhìn có sức sống. Ở thế giới hiện thực ai cũng cười hỏi hắn có phải là gặp chuyện tốt gì không. Đáng tiếc việc này không thể cho người khác biết, nếu như nói cho Đại Giáp và Đại Ất thì cũng sẽ bị bọn họ nói rằng mình bị ảo game.
Nhưng còn có một người có thể nghe hắn lải nhải – Boss
Trương Tri Âm nóng lòng bật game, bắt đầu “nói” với y
“Tiểu Tưởng rất ngoan, lại còn có dị năng hệ ‘Băng’ ”
“Nhưng nó lại quấn lấy ta, mỗi ngày đều cọ cọ vào ngực, đi đâu cũng không rời, có lúc còn muốn ăn cơm, không có liền mút ngón tay, dường như rất giống trẻ con…”
“Ta đã có thể giết dê biến dị dễ dàng, lần này ta dự định sẽ khiêu chiến dê đầu đàn, ta đã phát hiện ra hang ổ của nó rồi. Nó là tiểu Boss yếu nhất Tuyệt Long Cốc, mà dù sao vẫn là Boss, vẫn là hệ “Băng”, tinh hạch của nó sẽ giúp ta thăng cấp rất tốt…”
Lần này, khi đi ngủ, Trương Tri Âm thấy một sự háo hức trước nay chưa từng có. Lần dầu tiên hắn thấy cảnh chém giết chân thực bên trong, cảm nhận được sự thích thú khi chơi game. (Minh Thiên) là do Đại Giáp rủ hắn chơi, sau đó Đại Giáp không chơi nữa, Trương Tri Âm vì Boss mà vẫn tiếp tục chơi, thậm chí chơi đến mức không gì không biết.
Trương Tri Âm dần dần ngủ say.
Cùng lúc đó, Raton nhận được một nhiệm vụ khó có thể diễn tả bằng lời – Trương Tri Âm có nuôi một con mèo, lén bắt đi, mang về căn cứ, chăm sóc tốt một ngày rồi mang trở lại.
Raton: “…”. Hắn đã hoàn toàn không theo kịp ý nghĩ của Boss.