Edit: Kuro
Beta: Ka
Như thường lệ, Trương Tri Âm lại cằn nhằn với Ân Niệm
“Ngươi hẳn là không ngờ con mèo ngươi chăm sóc hai ngày nay là ta đúng không?”
Hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vã đánh chữ: “Bây giờ động vật cũng không biết do thứ gì biến ra, ta nghĩ ngươi không nên tùy tiện đem động vật nhỏ về nhà! Càng không được ôm động vật không rõ lai lịch mà ngủ, còn có…không được tắm trước mặt chúng…”
“Không ngờ ngươi lại yêu thích động vật nhỏ…Ta có nuôi một con mèo nhỏ, nếu ngươi thích chúng ta có thể cùng nuôi…Không được coi ta là mèo, càng không được gọi là meo meo! Nhà chúng ta chỉ có duy nhất một con mèo tên là “Nhi tử của Boss cùng Trương Tri Âm”, tên khác là Ân Tiểu Tưởng…”
“Thật phiền, ta không biết làm sao để đối phó với bọn Du Khôn…”
“Hôm nay tiếp một khách hàng, sếp định để ta đón tiếp, còn không nhượng bộ để ta chỉnh sửa văn bản tài liệu, kết quả vẫn là tiểu Lý đi tiếp…Nhưng không sao, cũng không đáng kể…”
Trương Tri Âm đột nhiên dừng đánh chữ, mở túi trữ vật, nhìn chiếc nhẫn vẫn luôn nằm ở đó, yên lặng đóng ba lô.
Hắn gặp được Ân Niệm bằng xương bằng thịt. Hắn chân thật cũng khó tiếp cận, nhưng lại đối với mình tốt vô cùng? Mặc dù mình trong mắt hắn chỉ là một con mèo.
Khóe miệng nhếch lên, Trương Tri Âm nhẹ nhàng rũ mắt, đánh chữ: “Chờ ta cao hứng sẽ tặng nhẫn cho ngươi”
Nếu có một ngày, chúng ta…Ta sẽ tặng nhẫn cho ngươi.
Tâm trạng mông lung, trong chớp mắt, không biết từ khi nào sinh ra một cảm giác không hi vọng xen lẫn hi vọng.
“Y, ta rất nhớ ngươi…”
Hắn điều khiển nhân vật tiến kên, nhẹ nhàng ôm vào người yên lặng đang sừng sững trước mặt.
_______________
Trương Tri Âm ngủ một giấc tỉnh lại đã là năm giờ chiều ở Minh Thiên. Ánh hoàng hôn màu cam chiếu vào trong phòng, nhuộm đẫm một góc yên ắng.
Hắn đẩy cửa đi ra ngoài, căn cứ hiện ra với hình ảnh yên tĩnh hơn mọi ngày, mọi người vội vã đi qua, vừa đi vừa nhỏ giọng trò chuyện.
Trương Tri Âm đi tìm Đại Đao, liền thấy Đại Đao, lão Chúc, Tiểu Kim đang uống nước.
Sau tận thế, mọi người thường tụ tập tán gẫu cùng uống trà, uống rượu nên không thể không cấm, ngược lại biến thành cùng uống nước lọc.
Thấy hắn tiến vào, lão Chúc liền rót cho hắn một chén, bắt chuyện: “Đội trưởng cùng uống chứ?”
Trương Tri Âm gật đầu ngồi xuống, hỏi bọn họ: “Ngày hôm nay sao yên tĩnh như vậy?”
Tiểu Kim nói: “Chính là khách quý mà lần trước đệ nói với đội trưởng đó. Thủ lĩnh cùng những người cấp cao đều đi nghênh đón, nhóm nhỏ cũng trở nên an phận, tránh đụng phải người kia lại xui xẻo”
“Ồ”. Trương Tri Âm đáp một tiếng, đột nhiên nghe nói Lý Chuẩn bị thương.
“Ngày hôm nay ta và Lý Chuẩn đi với một tổ, buổi trưa về. Lý Chuẩn bị thương, không nặng, phải bẻ tay đi, hiện tại đang ở ký túc dưỡng thương” – Đại Đao nói.
“Ta đi xem” – Trương Tri Âm đứng dậy.
“Ta cũng đi”. Tiểu Kim và lão Chúc cũng cùng đi, Đại Đao nửa ngày làm nhiệm vụ thấy mệt nên không đi, mở cửa tiễn họ ra ngoài.
Lý Chuẩn ở dãy nhà bên cạnh đại quảng trường, bọn Trương Tri Âm muốn thăm hắn cần phải đi xuyên qua toàn bộ quảng trường.
Lão Chúc đi trước, đột nhiên dừng lại, quay đầu chỉ vào một đám người cách đó không xa: “Đội trưởng, đó chính là khách mới tới, hay chúng ta chờ bọn họ đi qua rồi mới đi”
Trương Tri Âm gật gật đầu.
So với người bình thường, người mang dị năng giả ngũ quan đều được nâng lên. Đặc biệt Trương Tri Âm lại mang dị năng tinh chuẩn, thị lực vô cùng tốt, có thể thấy rõ mặt những người đó.
Trước tiên là thủ lĩnh, trước đó Trương Tri Âm mới chỉ gặp qua hắn một lần, đằng sau còn có những đội trưởng chi đội. Còn có hai người nữa nhìn lạ lẫm, họ lại chính là khách quý.
Nam nhân đang đi cùng thủ lĩnh, vừa đi vừa nói, nét mặt ôn hòa, bộ dáng khá vui vẻ. Phía trước còn một người nữa, nhìn như là một người phụ trách dẫn đường, mặt không biểu tình, lạnh như băng, tròng mắt để lộ ra lãnh ý như muốn tránh xa người ngàn dặm. Người phụ trách thỉnh thoảng lại dò xét thái độ nam nhân đang trò chuyện cùng thủ lĩnh.
Trương Tri Âm lập tức ngây ngẩn cả người, bản thân không thể nghĩ đến bất kì chuyện gì khác.
Sự kinh ngạc, thậm chí ý nghĩ “Hắn làm sao có thể quang minh chính đại xuất hiện ở đây” cũng không có.
Bọn họ đi gần đến, Trương Tri Âm liền nghe người cầm đầu nhẹ giọng động viên thủ lĩnh có vẻ bất an nói: “Liên tiên sinh, Ân dược sĩ tính tình luôn như vậy, ngài đừng…trách cứ”
Thủ lĩnh căn cứ Hi Vọng vội khách sáo nói: “Đâu có đâu có, Ân dược sĩ có cống hiến lớn với nền phục hưng nhân loại, ta luôn luôn ngưỡng mộ. Hôm nay mới biết ngài ấy trẻ tuổi như vậy, thực sự là một nhân tài…”
Trương Tri Âm nghe thấy không kiềm chế được, không đợi nhóm người kia đi xa liền nghiêng đầu hỏi lão Chúc: “Chúc thúc, Ân dược sĩ mà bọn họ nhắc tới tên đầy đủ là gì?”
Lão Chúc lắc lắc đầu: “Cái này ta cũng không biết”
Tiểu Kim xen vào: “Đệ biết, đệ nghe họ nói hình như là Ân Niệm”
Trương Tri Âm: “…”
Boss của hắn, thật đúng là đi không thay tên, ngồi không đổi họ!
Hơn nữa Ân Niệm mang đầy đủ dị năng, như vậy hắn cũng có dị năng đặc thù gọi là “Dị hình”, loại dị năng này khiến người dùng có thể biến thành một hình dạng khác trong một thời gian ngắn hoặc dài, cũng mang đầy đủ đặc tính; đối với dị năng Dị Hình cao cấp mà nói thì việc thay đổi vẻ bề ngoài mà không bị người khác nhận ra là một chuyện vô cùng đơn giản.
Nhưng Ân Niệm lại không thay đổi chút nào! Cũng như khẳng định khuôn mặt hoàn mĩ của mình, rêu rao khắp nơi.
Trương Tri Âm cẩn thận nghĩ lại, thật đúng là như vậy. Cho dù trong nội dung game NPC đều không biết “Y dược sĩ” tên gì, dáng dấp ra sao, bao nhiêu tuổi, là nam hay nữ, người chơi biết là do đã đọc qua tư liệu, hơn nữa y thường xuất hiện ở các video tuyên truyền game. Cho nên cho dù Ân Niệm dùng diện mạo thật xuất hiện cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Thế nhưng … y lại ngụy trang thành một thanh niên tốt đầy triển vọng trà trộn vào nội bộ của đối phương, chịu đủ sự tôn sùng như một ngôi sao tương lai ”
Trương Tri Âm dám dùng nhẫn đánh cược đoạn này chưa có trong nội dung game!
Trương Tri Âm rơi vào trầm mặc.
Tiểu Kim đẩy đẩy hắn: “Đội trưởng, đội trưởng, người làm sao vậy?”
Trương Tri Âm lắc đầu một cái: “Không có chuyện gì”
Tiểu Kim phỏng đoán: “Đội trưởng không biết người kia? Chính là Ân dược sĩ”
Trương Tri Âm lắc đầu một cái. Hắn không nói dối, hiện tại, Trương Tri Âm chính xác không biết hắn. Bất kể là Ân dược sĩ vẫn là Y.
Tiểu Kim: “Đệ nói đội trưởng không nên quen hắn. Lúc nãy người ngẩn người, gã kia cố ý quay đầu lại liếc chúng ta một cái”
Trương Tri Âm: “…À”. Không quan tâm, hắn ban nãy nhìn chằm chằm vào Boss, chỉ liếc mắt một cái, tuyệt đối không chịu thiệt.