Edit: Kuro
Beta: Ka
Nhưng bây giờ hối hận cũng vô dụng, đội trưởng đội ba lập tức đi tìm Trương Tri Âm, mong đổi hòn đó đó lại bằng nhiều tinh thạch.
Trương Tri Âm đương nhiên không đồng ý. Đối với dị năng giả từ cấp năm trở lên thì hiểu quá của tinh hạch cấp năm không mấy rõ rệt, tinh hạch từ cấp năm trở lên rất hiếu, phải dùng rất nhiều tinh hạch mới có thể tăng thêm một phần cấp bậc dị năng, tính ra giá trị hai bên không tương xứng. Cái này do Trương Tri Âm ban đầu lựa chọn dùng tiền mua thần trang nâng cấp toàn bộ tôa chất mà không phải đập tinh hạch nâng cấp theo từng bộ phận.
Hết cách, đội trưởng đội ba không muốn để người kia thất vọng, chỉ có thể đi tìm người phụ trách mới Thương Tư.
“Có chuyện này?”. Hiếm khi thấy Thương Tư nói nhiều chữ như vậy, lập tức cau mày nói: “Dựa theo quy định nếu nhặt được đạo cụ hoặc vật phẩm không rõ không phải nên nộp lên sao?”
Ngay sau đó hắn cho gọi Trương Tri Âm, trực tiếp thu hồi Mộc thạch.
Quy tắc tiền tuyến có chút khác biệt so với trong căn cứ. Ở đây sự nguy hiểm cao hơn, tất cả mọi người phải cùng nhau tác chiến, tiền tuyến hầu hết là người mang dị năng do các căn cứ phái tới, không hợp ý nhau, xảy ra rất nhiều sự cố nghiêm trọng. “Không phục tùng” bị liệt vào từ tối kỵ ở tiền tuyến, mỗi chi đội phải đảm bảo tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh người phụ trách, cho dù không cam lòng cũng phải tiếp tục phục tùng, không thể tùy tiện không làm hoặc gây ra sự cố, bằng không sẽ bị cả tiền tuyến đối nghịch. Như người phụ trách họ Mễ lúc trước mắc phải lỗi lầm nghiêm trọng cũng chỉ có thể nói với liên minh tiến hành xử phạt.
Hơn nữa quy định chính xác là như vậy, Trương Tri Âm cũng chỉ có thể thành thật đem giao nộp Mộc thạch. Hơn nữa cho dù quy định như vậy, hắn và đội trưởng đội ba là hai đội viên có quyền ưu tiên thu tinh hạch, tận dụng một chút tinh hạch đổi vẫn có thể đổi lại.
Thế nhưng Thương Tư sau khi thu Mộc thạch không có động tĩnh gì.
Từ vết xe đổ của Mễ phụ trách, suy nghĩ đầu tiên của đội trưởng đội ba là Thương Tư không muốn đem việc thu được Mộc thạch báo lên trên, nhưng hắn biết mình và cả Trương Tri Âm đều muốn Mộc thạch, làm như vậy… là muốn đút lót. Làm đủ mọi cách để mình và Trương Tri Ân hối lộ hắn, ai có thể làm hắn thỏa mãn hơn sẽ đoạt được Mộc thạch.
Đáng chết, đội trưởng đội ba phỉ báng, nhưng phải có được Mộc thạch để hoàn thành nhiệm vụ người kia giao phó, cũng không thể không thỏa hiệp, chọn lựa vật phẩm quý có thể làm suy chuyển đối phương, sau đó đưa lên.
Thế nhưng trên đời này không có bức tường nào mà gió không thể lọt qua, huống hồ lại cùng ở tiền tuyến, cúi đầu không gặp nhưng ngẩng đầu liền thấy.
Lý Chuẩn và Lão Chúc ăn tối xong trở về, thấy đội trưởng đội ba lén lút nở nụ cười khách sáo chạy ra khỏi văn phòng Thương Tư, len lén đóng cửa lại.
Tiểu tử này nhất định là làm chuyện xấu rồi lén lút hối lộ! Lý Chuẩn tức giận, khẩn trương cùng lão Chúc chạy về phòng Trương Tri Âm báo cáo.
“Đội trưởng, đây chính là hòn đá mà ngươi muốn ức chế hàn độc! Đội trưởng đội banhất định là đi cửa sau với Thương Tư, người không thể kém cạnh hắn. Cũng phải nghĩ chút biện pháp, không có chiêu gì tác dụng để Thương phó tọa đem Mộc thạch phân cho ngươi”
Tại tiền tuyến này người phụ trách nhân lực không được mấy người nhưng lại rất có uy phong. Người tổng phụ trách họ Phạm, gọi Phạm tọa; còn lại mấy người phụ trách khác đều được mọi người gọi là phó tọa.
“Được, để ta đi xem thử”. Nhìn mọi người vì mình mà gấp gáp, Trương Tri Âm chỉ có thể nghiêm mặt nói như vậy.
Nhưng kỳ thực hắn đối với việc này không am hiểu. Mười chín năm học chưa từng đưa cho thầy giáo đồ vật gì – nộp bài tập và bài thi không tính; đi làm hơn ba năm cũng không hành lễ khi qua cửa xin việc. Đi tìm Thương Tư nói chuyện như vậy hắn thực sự không biết nên làm gì.
Nhưng cũng có thể kiên trì, cũng may mình lại có đạo cụ thương thành, có thể chọn ra nhiều lễ vật.
Cuối cùng hắn chọn một cây thương hệ Lôi với giá gốc 550 nguyên. Thuộc tính tương đối khá, với quan hệ xúc tiến rất có lợi ích.
Trương Tri Âm đang chuẩn bị trả tiền thì thương thành giới tối sầm
“found”
Trương Tri Âm: “…”
Nhưng không đợi, đợi một ngày đêm không thấy động tĩnh gì Trương Tri Âm chỉ có thể kiên trì đợi. Trong túi không gian của hắn thực ra còn rất nhiều đạo cụ kỳ diệu thế nhưng giá trị không đủ hấp dẫn, hơn nữa tùy tiện lấy ra có thể sẽ gây ra phiền phức. Một vũ khí tinh xảo thì lại cực kì chính thống, sẽ không giống như “Biến thân phù”, “Phi hành phù” sẽ cảm thấy vượt quá phạm vi khoa học.
_________________________
“Cốc cốc cốc”. Trương Tri Âm đứng trước cửa phòng Thương Tư nhẹ nhàng gõ cửa, trong lòng thấp thỏm.
Mặc dù mình rất muốn có được Mộc thạch, thế nhưng…Không biết nên nói thế nào…Thực sự nếu không lấy được cũng không sao, chỉ cần bỏ tiền, đợi thêm một chút thời gian sẽ có thể mua từ đạo cụ thương thành.
“Vào đi”. Một âm thanh lạnh lùng từ bên trong truyền ra.
Trương Tri Âm vô thức run lên một cái. Âm sắc Thương Tư rất giống Ân Niệm, chỉ có điều thấp hơn Ân Niệm một chút.
Trương Tri Âm đẩy cửa đi vào, Thương Tư đang ngồi sau bàn làm việc, sắc mặt thâm trầm, Mộc thạch chuyển động trong tay, trơn bóng, ánh sáng nhạt chiếu vào ngón tay thon dài của hắn, biến thành một sắc thái ma mị.
Nghe thấy tiếng động, hắn ngẩng đầu nhìn Trương Tri Âm, ánh mắt cân nhắc: “Ngươi muốn nó?”
Trương Tri Âm gật gật đầu, không tự chủ được mà nuốt nước bọt.
Thương Tư nở nụ cười, nheo mắt nhìn hắn: “ Lưu Trứ đưa ta mười viên tinh hạch hệ Lôi cấp năm, một cân tro Lôi, còn có một bộ giáp hệ Lôi…Ngươi có thể đưa ta cái gì?”
Lưu Trứ chính là đội trưởng đội ba, tinh hạch cấp năm và bộ giáp không nói tới, tro hệ Lôi là vật liệu cốt yếu để rèn vũ khí Lôi, đưa ra một cân đúng là số lượng lớn.
Trương Tri Âm nghe vậy khẩn trương hơn, mắt hắn vì căng thẳng mà trợn hết tròng đen bên trong, không che giấu được.
Trêu chọc Tri Âm quả thật rất vui vẻ khiến cho người nhìn là hán tim muốn tan chảy ra, quả thật giả bộ không nổi nữa, phải nhanh chóng đi vào vấn đề.
#Bất kể thế nào đều thấy Trương Tri Âm thật đáng yêu#
Nghe Trương Tri Âm nhỏ giọng nói: “Ta thật ra không mang theo gì cả…Nhưng ta vốn chọn cho ngươi một vũ khí hệ Lôi, ngươi nhất định sẽ thích! Chỉ cần đợi…một thời gian nữa sẽ lấy được…”. Chỉ cần chờ 123 ngôn tình không mất đi thì có thể lấy được.
“Ồ?”. Thương Tư nhàn nhạt đáp một tiếng, trên mặt không biểu hiện gì, nhưng trong lòng không cao hứng – Trương Tri Âm cố ý chọn vũ khí cho hắn…lập tức lại trở nên cực kì phẫn nộ, Thương Tư này là ai, dựa vào cái gì mà Trương Tri Âm chọn vũ khí cho hắn, còn không tặng vũ khí cho mình đây!
Hoàn toàn quên mất Thương Tư chính là mình.
Trương Tri Âm chỉ thấy người trước mặt mình tâm tình bất định ngẩng đầu lên, giống như nhìn mình. Như là nhìn con mồi, thề sống chết dây dưa đến cùng.
Đối phương thưởng thức Mộc thạch trong tay, hơi nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt sâu thẳm, âm thanh trầm thấp, mang theo ý dụ dỗ: “Muốn cái này? Cầu ta đi”
“Cầu..cầu cái gì?”. Trương Tri Âm chưa từng trải qua tình huống này, trực giác chỉ cảm thấy có chút không đúng lắm.
“Thật ngốc”. Thương Tư nho nhỏ oán trách một chút, vẫy hắn: “Lại đây”
Trương Tri Âm nghi ngờ chậm rãi tiến tới.
Trong nháy mắt, Thương Tư đột nhiên đứng lên, duỗi hai tay ra kéo hắn lại, ôm vào trong ngực, sau đó ghé tai hắn nhỏ giọng nói: “Không mang thứ gì sao? Vậy đem tặng ngươi cho ta, như thế nào?”
Trương Tri âm trong nháy mắt sợ đến mất năng lực phản kháng.
Không biết khí lực từ đâu đến, hất tay Thương Tư, mở cửa xông ra, chạy như điên.
Không nghĩ tới ở thế giới tang thi hoành hành gặp chuyện như vậy.
Thương Tư đứng tại chỗ rũ mắt xuống – Không nghĩ rằng Tri Âm phản ứng thái quá như vậy, không phải là tuy xấu hổ không tình nguyện nhưng vẫn là ngã vào lồng ngực mình mặc cho mình hôn sao? Mấy ngày trước đọc qua quyển sách kia viết không đúng. Nhân loại quả nhiên khó hiểu, căn bản là không biết làm sao để tiếp cận thích hợp.
Nhưng…vẫn là ôm thành công. Khóe miệng hắn khẽ cong lên.
Tri Âm thật mềm mại, thật thích.