Edit: Kuro
Beta: Ka
Trương Tri Âm nhìn đi nhìn lại hàng đạo cụ tăng hảo cảm, cuối cùng cắn răng, mua đạo cụ giống trước đây [Sô cô la ái tình] “Tâm đầu ý hợp, yêu thương ngọt ngào, yêu thương hòa quyện trong bàn tay, hòa tan trong môi hôn ngọt ngào”.
Có một số việc nếu như bỏ lỡ cơ hội, vĩnh viễn sẽ không thể thục hiện được nữa.
Trương Tri Âm tâm ý rõ ràng, hắn đại khái là không hiểu rõ Boss.
Nếu như không phải giấc mơ cùng game giống nhau một cách chân thực khiến mình ngỡ ngàng, bản thân đã có thể hạ quyết tâm bỏ game cùng không gặp lại Boss đại nhân. Thế nhưng trời đất xui khiến, bởi vì “Giấc mơ” quá chân thật, mình lại liên tục mỗi ngày đăng nhập game, liên tục nhìn thấy Boss, tình hình như vậy, để hạ quyết tâm nói tạm biệt là vô cùng khó.
Trương Tri Âm lắc đầu cười cười, điều khiển nhân vật của mình tiến lên, đặt Sô cô la vừa mới mua xuống dưới đất, tay nhanh chóng đánh chữ, gửi đi:
“Ngày hôm nay ta cũng yêu ngươi như vậy”
Đương nhiên, Boss vẫn không đáp lại.
Trương Tri Âm gãi đầu, đứng lên đi rửa mặt. Ngày hôm nay là cuối tuần, không cần đi làm.
Đối với hắn, Boss vĩnh viễn không trả lời cũng là chuyện tốt, không nói sẽ vĩnh viễn không lộ ra, sẽ không từ chối hắn, sẽ không phụ lòng hắn.
Mãi mãi chờ ở đó, yên lặng giấu hết tình cảm.
“Ân Niệm”. Trương Tri Âm rửa mặt, đồng thời suy nghĩ cái tên này. Bất kể đây là dữ liệu của hệ thống, trong lòng hắn theo bản năng nhận định đây chính là tên y, là y nói cho hắn biết.
___________
Dọn dẹp nhà cửa xong, Trương Tri Âm nhấc điện thoại gọi cho Đại Giáp và Đại Ất, nói lời cảm ơn họ khi chăm sóc mình lúc bị xe đụng, muốn mời họ buổi tối ăn cơm. Đại Giáp và Đại Ấp đều vui vẻ đồng ý.
Đại Giáp: “Tại sao không ăn ở phòng khách mà lại vào phòng ngủ?!”
Trương Tri Âm thuê một căn phòng không lớn, chỉ có một phòng ngủ, một phòng khách, một bếp, một nhà vệ sinh, một phòng vừa là phòng ngủ vừa là phòng làm việc, một phòng vừa là phòng ăn vừa là phòng khách.
Trương Tri Âm rất dễ tính, lập tức bê bàn nhỏ tới phòng khách: “Ăn ở đây cũng được.”
Đại Ất: “…Nhưng tại sao cậu lại mang cả laptop ra?”
Trương Tri Âm thản nhiên nói: “Boss cùng chúng ta ăn cơm a”
Đại Giáp Đại Ất cùng hướng về màn hình, thấy phía trên là quang cảnh không thể quen thuộc hơn trong (Minh Thiên) – “Phòng vật phẩm bỏ hoang”
“Nếu không khi chúng ta ăn cơm, để lại Boss một mình trong phòng ngủ là không tốt”. Trương Tri Âm nói tiếp
Đại Ấp cùng Đại Giáp nhìn nhau, nói: “Tri Âm a, cậu xem, chúng ta ăn, Boss không ăn được đứng nhìn, không phải càng đáng thương hơn sao? Cậu vẫn nên đem Boss đại nhân về chỗ cũ đi.”
Trương Tri Âm nghĩ ngợi quả đúng là như vậy, liền đứng lên ôm máy tính trở lại phòng ngủ, điều khiển nhân vật mua vật phẩm bổ sung thể lực “Thức ăn” đưa cho Boss rồi mới đi ra.
Đại Giáp cùng đại Ất trong lòng thấu hiểu liếc nhau một cái, đều thấy trong mắt nhau có ý: Tri Âm hắn bị ngộ game rồi.
Nhưng họ biết Tri Âm vẫn có chừng mực, sẽ không vì điều này ảnh hưởng đến công việc thường ngày, cho nên tuy thấy hắn ở nhà chơi game có một số hành vi không bình thường, nhưng không cương quyết ngăn cản.
Sau bữa cơm, Trương Tri Âm tiễn Đại Giáp và Đại Ất về nhà, mình thì như thường lệ rửa mặt, đồng thời chuẩn bị ngày mai đi làm. Hắn sinh hoạt rất quy củ, nếu như không có việc gì quan trọng, hắn không đi ngủ muộn hơn 22h.
“Ngủ ngon”. Trương Tri Âm gõ bàn phím, tạm biệt Boss.
Đột nhiên cảm xúc dâng trào bồi thêm một câu: “Ta hiện tại không hiểu sao lại xuyên vào trong đó, không biết ngươi có thể như vậy xuyên qua đây không. Ngươi có thể đến gặp ta thì tốt rồi”
Sau đó logout, tắt máy, lên giường đi ngủ.
________________
Khi mở mắt ra quả nhiên thấy trước mắt biển quảng cáo “Ngày lễ đặc biệt bán phá giá” trên trần nhà thương trường.
Trương Tri Âm ngồi dậy, việc đầu tiên chính là xem số tiền trong tài khoản.
Không phụ sự mong đợi [người dùng 130****1472 số tiền: 1014.37 đồng]
Trương Tri Âm không tự chủ được cười khúc khích – quả nhiên, chỉ có NDT mới là tiền!