Đàm Minh Triết lôi kéo Thẩm Đường Cửu chạy đi, rốt cục chạy ra khỏi đám người đứng xem.
Hai người từ góc cầu thang chạy đến lầu hai, mới liếc mắt nhìn nhau, nở nụ cười.
“Ai.” Đàm Minh Triết còn đang nắm tay Thẩm Đường Cửu, vào lúc này cũng không cam lòng buông ra, cậu đung vai mình vô cùng thân mật va chạm vào vai của Thẩm Đường Cửu, cười nói, “Anh trả tiền chưa? Hai ta chạy như vậy, có thể bị bảo vệ coi thành trộm bắt lại hay không?!”
Thẩm Đường Cửu trấn định nói: “Yên tâm đi, đã sớm trả tiền.” Hắn bổ sung nói, “Lúc đầu dự định muốn cho em bất ngờ, ai dè lại bị em nhìn thấy nghĩ anh mua tặng cha mẹ, nên anh quyết định nói ra luôn.”
Đàm Minh Triết đắc ý nhấc lên khóe miệng, nói “Được rồi, em là cam tâm tình nguyện bị anh trói chặt cả đời.”
Thẩm Đường Cửu nghe vậy cảm thấy rất có thành tựu.
Chờ Thẩm Đường Cửu phục hồi tinh thần lại mới phát hiện Đàm Minh Triết lôi kéo hắn chạy tới lầu hai: “Em còn muốn mua cái gì?”
“Cùng đi với em là được.” Đàm Minh Triết vui vẻ nói.
Đàm Minh Triết đi một vòng cửa hàng ở lầu hai, mua được áo khoác, quần áo giữ ấm cho người lớn tuổi, mua khăn lụa và đồng hồ đeo tay dành cho đàn ông.
“Nói không chắc cha anh căn bản không có đoán được, chỉ là muốn từ em để biết thêm sinh hoạt còn bé của Tiểu Duệ.”
Thẩm Đường Cửu lái xe nhìn Đàm Minh Triết ngồi ở bên cạnh hắn cẩn thận phân loại lễ vật, không nhịn được cười nói.
Đàm Minh Triết cũng không để ý: “Không sao, quần áo giữ ấm anh nói là anh mua. Khăn lụa và đồng hồ đeo tay là lễ vật em tặng hai bác.”
“Không gọi cha mẹ?”
“Khụ khụ, em sợ em gọi quen rồi, đến lúc gặp mặt lại nói ra, chẳng phải sẽ khiến anh khó xử sao!”
?” Đàm Minh Triết nhìn hắn nháy mắt mấy cái.
Thẩm Đường Cửu không nhịn được cười.
Hai người mua sắm xong liền về nhà, Đàm Minh Triết lôi kéo Thẩm Đường Cửu đi phòng ngủ.
Làm chút chuyện đối với thân thể cũng rất tốt.
Thẩm Đường Cửu bị cậu kéo ngã ở trên giường, nằm ở trên người cậu, ánh mắt sáng quắc nhìn Đàm Minh Triết: “Vốn là đợi đến buổi tối, không bằng... Tới liền bây giờ đi?”
Đàm Minh Triết: “... Cầu cũng không được.”
Thẩm Đường Cửu khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng hôn lên môi Đàm Minh Triết, trằn trọc cọ xát, tỉ mỉ thưởng thức, từ nhẹ nhàng đến sâu đậm.
Đàm Minh Triết ân cần đáp lại, tay cũng bắt đầu cởi ca-ra-vat của Thẩm Đường Cửu
Hai người đi dép lê lạch cạch dồn dập ở trên sàn nhà, Thẩm Đường Cửu ôm chặt Đàm Minh Triết, hôn môi xong liền từ từ dời xuống, sau đó chậm rãi có chút mất khống chế.
Nhưng mà, ở trạng thái ngàn cân treo sợi tóc này, Thẩm Đường Cửu đột nhiên dừng lại động tác, ngồi dậy, muốn xuống giường.Đàm Minh Triết bị hành động của hắn dọa sợ ngây người: “Mẹ kiếp, anh đi đâu vậy?”
Thẩm Đường Cửu nhìn cậu quỷ bí nở nụ cười, đi đến tủ quần áo lấy dầu bôi trơn và bao cao su lần trước hắn mua...
Đàm Minh Triết: “...”
Được rồi, chồng mình quá chu đáo, cậu không thể làm gì khác hơn là vui sướng hưởng thụ.
Thẩm Đường Cửu thông cảm cậu mới ra viện, bước đầu khởi động làm rất đầy đủ, động tác cũng vô cùng ôn nhu, thậm chí còn đeo bao cao su...
“Không phải anh muốn nghiệm chứng Duệ Duệ sinh ra như thế nào sao? Tại sao anh lại mang món đồ này?” Đàm Minh Triết theo động tác của cậu chập trùng lên xuống, một cái nhíu mày, một nụ cười cũng vô cùng câu người.
“Vẫn chưa tới thời điểm, đừng nóng vội.” Thẩm Đường Cửu cúi người hôn khóe môi của Đàm Minh Triết, cười nói, “Anh còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.”
Đàm Minh Triết: “...”
Cần gì anh phải làm chuẩn bị? Một mình cậu chuẩn bị là được rồi mà!
Bất quá Đàm Minh Triết cũng không nói gì, bởi vì... Cậu không có thời gian nhàn rỗi nói tiếp.
Thôi, cậu chỉ cần để ý phục vụ người nào đó là tốt rồi.....
Cua đồng chậm rãi mà qua~~
Thẩm Đường Cửu và Đàm Minh Triết hai người đều thỏa mãn nằm xuống đệm giường mềm mại, Thẩm Đường Cửu nhìn sang Đàm Minh Triết, hỏi cậu: “Muốn đi tắm rửa không?”
“Không muốn động.”
“Em chỉ cần trả lời có muốn hay không.”
Đàm Minh Triết nhìn hắn nở nụ cười: “Muốn.”
“Chờ anh!” Thẩm Đường Cửu đứng dậy đi lấy khăn mặt xả nước ấm, lau người cho cậu, còn giúp cậu thoa chất lỏng bảo vệ.
Nụ cười trên khóa miệng Đàm Minh Triết vẫn không hề biến mất: “Anh chu đáo quá rồi.”
“Yên tâm, anh sẽ càng thêm săn sóc.” Thẩm Đường Cửu đem chăn đắp lên cho cậu, “Được rồi, dành thời gian ngủ một giấc.”
Đàm Minh Triết làm nũng nói, “Chờ anh cùng nhau ngủ.”
Thẩm Đường Cửu trở lại buồng tắm nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, thay đổi quần áo chạy về nằm xuống bên cạnh Đàm Minh Triết, đem cả người và chăn đồng thời ôm chầm lấy: “Được rồi, ngủ thôi.”
Đàm Minh Triết giống như con nhộng khom người lại: “Anh chui vào đây đi.”
“Được.” Thẩm Đường Cửu vén chăn lên, chui vào.
Hai người vô cùng ngọt ngào mà ôm nhau ngủ trưa.
Dù sao Đàm Minh Triết cũng mới ra viện, Thẩm Đường Cửu lúc tỉnh cậu còn chưa tỉnh, Thẩm Đường Cửu cũng không gọi cậu, hắn đóng cửa lại, đi tới phòng khách, gọi điện thoại cho cha mẹ.
“Cha.”
“Chuyện gì?”
“...” Thẩm Đường Cửu vốn là muốn thăm dò một chút Thẩm Chương Niên rốt cuộc có đoán được quan hệ của hắn và Đàm Minh Triết hay không, nhưng nếu như lúc này hắn trực tiếp hỏi sẽ để lộ chuyện, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, hắn thay đổi lời nói, “Con và A Triết giúp cha mẹ mua lễ vật, về đến nhà đại khái khoảng sáu giờ tối.””Biết rồi.” Thẩm Chương Niên hỏi hắn, “Còn có việc sao?”
“À, lúc trước ấm trà và cờ tướng tinh phẩm cũng đều là cậu ấy mua.” Thẩm Đường Cửu nói rằng, “Lễ vật của mẹ cũng là cậu ấy mua.”
“... Cha đã sớm biết.” Thẩm Chương Niên nói cho hắn một câu như vậy.
Thẩm Đường Cửu sửng sốt một chút, lại nghe Thẩm Chương Niên tiếp tục nói: “Con mỗi lần về nhà tuy rằng cũng mua đồ, nhưng đều là lễ vật công ty con chuẩn bị, xưa nay không để ý đến tâm ý của cha mẹ như thế.”
Thẩm Đường Cửu yên lặng lau mồ hôi, thì ra là như vậy.
Quả nhiên nghi ngờ xuất phát từ lễ vật.
......
“Trên đường lái xe cẩn thận.” Thẩm Chương Niên bổ sung nói, “Mẹ con đã bắt đầu nấu cơm rồi.”
“Cha... Mẹ con... Biết không?” Thẩm Đường Cửu hỏi.
Thẩm Chương Niên hừ một tiếng: “Không biết, con tự mình đi hỏi đi!” Nói xong, ông liền cúp điện thoại.
Thẩm Đường Cửu: “...” Được rồi, cha quả thực rất lạnh lùng.”
Thẩm Đường Cửu thay đổi một bộ quần áo, cũng lấy cho Đàm Minh Triết một bộ quần áo, xem thời gian không sai biệt lắm mới đi phòng ngủ đánh thức Đàm Minh Triết.
Đàm Minh Triết mới vừa tỉnh ngủ giống hệt Đàm Tiểu Duệ, thoạt nhìn có mấy phần đáng yêu.
Thẩm Đường Cửu đưa tay đâm mặt cậu một chút, quyết định ném quả bom nặng cân để cho cậu tỉnh táo một chút, vì vậy hắn vô cùng bình tĩnh mà mở miệng: “Ba của anh thật sự biết đến quan hệ của hai chúng ta.”
Đàm Minh Triết: “? ? ?”
Cậu trừng mắt lên nhìn Thẩm Đường Cửu, rất nhanh lại ngồi xuống: “Cha anh biết rồi? Anh chắc chắn chứ?”
“Vừa nãy gọi điện thoại, anh có thăm dò cha một chút.” Thẩm Đường Cửu đưa quần áo cho cậu.
Quần áo hai người bọn họ một đen một trắng, rất hợp nhau.
Đàm Minh Triết đổi lại quần áo, thấp thỏm hỏi: “Vậy mẹ biết không?”
“Cha để anh tự mình đi hỏi.” Thẩm Đường Cửu sờ sờ mũi, “Khả năng còn không biết, nhưng cũng không nói trước được.
“Được rồi, biết cũng không sao, lúc anh nói ra sẽ dễ dàng hơn.”
“Anh không sợ.”
“Em biết, không sao, coi như là em đi gặp bố mẹ vợ mà thôi!” Đàm Minh Triết thay xong quần áo đi đến gương soi ngắm nghía một hồi.
Thẩm Đường Cửu: “...”
Cái tên này quá tự luyến.
“Em xác định không phải cha mẹ chồng?”
“Tùy anh vậy.” Đàm Minh Triết hôn hắn một cái.
Hai người thu thập thỏa đáng, xuống lầu lái xe, đi trường học trước tiên đón Tiểu Duệ, sau đó chạy tới nhà cha mẹ.
Đi một giờ mới đến.
Sắc trời đã tối.
Có người nghe thấy tiếng xe liền tới mở cửa.
Tiểu Lưu mở cửa lớn ra cho bọn họ, Thẩm Đường Cửu trực tiếp lái vào trong sân.
Tiểu Lưu đóng kỹ cửa lớn lùi tới địa phương hắn thủ vệ, đứng nghiêm giống như pho tượng phật.
“Cực khổ rồi.” Thẩm Đường Cửu nhìn hắn ra hiệu, Tiểu Lưu lộ ra miệng đầy răng trắng, nụ cười vô cùng hàm hậu.
Đàm Minh Triết ôm Thẩm Duệ xuống xe, Thẩm Đường Cửu cầm theo túi lớn túi nhỏ đồng thời đi vào biệt thự.
Mùi thơm của thức ăn bay ra ngoài, bụng Đàm Minh Triết không khỏi sôi sục.
Cậu ở bệnh viện đã ăn quen đồ ăn Đường Thu Diệp làm rồi, cho nên không khỏi có mười phần mong đợi.
“Ba mẹ, chúng ta đã trở lại.” Thẩm Đường Cửu ở cửa đại sảnh gặp được Thẩm Chương Niên và Đường Thu Diệp ra đón, hắn lên tiếng chào hỏi, lại đi vào trước đem lễ vật thả ở góc phòng khách.
Phía sau Đàm Minh Triết ôm Thẩm Duệ cũng chào hỏi bọn họ: “Chú, dì chào buổi tối, mau vào nhà bên ngoài lạnh lắm ạ.”
Thẩm Duệ đưa tay nhỏ ôm lấy cái cổ Thẩm Chương Niên, ngọt ngào gọi một tiếng : “~Ông nội” sau đó lại quay đầu nhìn Đường Thu Diệp, “Bà nội ~ “
“Ngoan, mau vào phòng.” Hai ông bà lão để bọn họ đi vào trong nhà, trên bàn ăn đã bày đầy cơm nước.
“Oa, thịnh soạn như vậy a, khổ cực dì rồi!” Đàm Minh Triết dẻo mồm, cậu đem khăn lụa đưa cho Đường Thu Diệp, “Dì, ngày hôm nay cháu đi đón Tiểu Duệ đi ngang qua một cửa tiệm, phát hiện cái này đặc biệt thích hợp với dì. Hi vọng dì sẽ yêu thích.”
“Đứa nhỏ này, tốn tiền làm gì.” Đường Thu Diệp nhận lấy, để cho mọi người nhanh chóng ngồi xuống, “Mau ngồi đi, cơm nước đều làm xong rồi mau ăn đi, chúng ta vừa ăn vừa nói, nếu không thức ăn sẽ nguội mất.”
“Được.”
Người một nhà lần lượt ngồi xuống.
Đường Thu Diệp đánh giá Đàm Minh Triết, lại nhìn Thẩm Duệ một chút, sau đó lại nhìn sang con trai bà Thẩm Đường Cửu.
Thẩm Chương Niên ho nhẹ một tiếng, Đường Thu Diệp thu tầm mắt lại, rót rượu cho mọi người “Đêm nay ở bên này đi, đến uống chút rượu, chúc mừng Tiểu Triết xuất viện. Tiểu Triết, cháu đừng uống rượu, uống sữa giống Tiểu Duệ đi
“Dạ được, cháu thích nhất uống sữa tươi.” Đàm Minh Triết cùng con trai mỗi người uống một cốc sữa bò, cùng mọi người chạm cốc, “Cụng ly!”
Nhìn bộ dạng Đàm Minh Triết cùng Thẩm Duệ đồng thời ngậm ống hút uống sữa tươi, Đường Thu Diệp cùng Thẩm Chương Niên liếc mắt nhìn nhau, trên mặt không nhịn được lộ ra nụ cười.
Thẩm Đường Cửu nhìn cha mẹ, lại nhìn sang người yêu và con trai, trong lòng không khỏi thắc mắc.
Mẹ hắn rốt cuộc có biết không đây?!
Không quản, vô luận mẹ hắn có biết hay không, buổi tối chờ Đàm Minh Triết và Tiểu Duệ đi ngủ, hắn sẽ nói chuyện với cha mẹ.
Nhìn cái bầu không khí này xem, thật tuyệt đẹp! Thật hạnh phúc a!
Hắn phải vĩnh viễn duy trì che chở đại gia đình này.
Hết chương 68.
Edit có lời muốn nói: Cảm giác gia đình quả thực rất ấm áp a!
Hai bạn cũng biết tận dụng cơ hội lắm cơ. Tranh thủ 'làm' buổi trưa, chứ tối về nhà cha mẹ không làm được.