Ôm Mê Nhĩ Lão Cha Đi Gặp Cha

Chương 37: Chương 37: Giao du




Thẩm Đường Cửu đem Đàm Minh Triết đang nằm nghiêng lôi dậy: “Đi phòng ngủ.”

Đàm Minh Triết liền thuận theo lực đạo của hắn đứng dậy, một đường đi đến phòng ngủ lớn, ngã ở trên giường.

Cậu còn có thể làm khó bản thân bảo trì sự cân bằng, rượu đỏ trong ly một giọt cũng không rơi ra ngoài.

Thẩm Đường Cửu đóng kỹ cửa, sau đó ngồi xuống  giường...

Đàm Minh Triết đem giọt rượu đỏ cuối cùng rót vào trong miệng, sau đó ném chén rượu đi, dùng tay tóm chặt cổ áo Thẩm Đường Cửu đem người kéo lại gần, hôn tới, rượu đỏ trao đổi ở trong miệng hai người, lại một phen chiến đấu kịch liệt.....

“Xem ra bản lĩnh tự học của Thẩm thiếu gia so với em không hề nhỏ hơn...” Đàm Minh Triết một bên hưởng thụ phục vụ của Thẩm Đường Cửu, một bên trêu chọc.

Lúc này cậu có thể thoải mái hơn, không cần ở trong nước chìm chìm nổi nổi.

“Còn không phải là do em dạy dỗ sao?” Thẩm Đường Cửu trả lời một câu, bỗng nhiên ngần ngại hỏi, “Về sau... Em có tính toán gì?”

“Hả?” Đàm Minh Triết lườm hắn một cái, “Sao anh lại hỏi vậy, hay anh có ý định ăn xong bỏ chạy?”

Thẩm Đường Cửu nhíu mày lại: “Không phải...”

“Được rồi, em cũng không phải người bám dai như đỉa, lúc này chính là em cam tâm tình nguyện, cả hai chúng ta không ai chịu thiệt, cùng là người lớn, hà tất tính toán như vậy?” Đàm Minh Triết đánh gãy lời nói của Thẩm Đường Cửu, suy nghĩ nói, “Em còn phải tìm Lục Dương nghiên cứu xem rốt cục xảy ra chuyện gì, không biết là triệt để khôi phục hay là...”

Hai người giằng co đã lâu, rốt cục ngừng chiến tranh, Đàm Minh Triết nằm ở trên giường, Thẩm Đường Cửu ngồi ở một bên, lần đầu tiên thấy hắn hút thuốc.

Thật nhiều năm qua hắn không hề hút thuốc, lần này tâm tình phức tạp, liền tùy tiện tìm tới một hộp thuốc lá. Vì vậy cũng không để ý tốt xấu, hút một điếu, trong đầu bắt đầu tính toán dự định kế tiếp.

Đàm Minh Triết đưa chân đạp phía sau lưng Thẩm Đường Cửu: “Ai, coi như em khôi phục, nhưng Tiểu Duệ trước tiên vẫn phải để anh nuôi.”

“Ừm, đây là tự nhiên.” Thẩm Đường Cửu thuận miệng đáp ứng, bỗng nhiên nghiêng người sang, nhìn Đàm Minh Triết, ngạc nhiên hỏi: “Em phải đi?”

“Làm sao, không nỡ?!” Đàm Minh Triết cười xấu xa đem chân để tới trước ngực Thẩm Đường Cửu, đầu ngón chân trêu đùa điểm đỏ trên ngực hắn, đột nhiên bị Thẩm Đường Cửu bắt được, tiện tay cào mấy lần, cậu kinh ngạc thốt lên một tiếng, vội vàng rút lại chân, nhưng Thẩm Đường Cửu lại đem chân cậu tóm lại, một lần nữa đặt ở trên người hắn.

“Hiện tại mới biết ngứa? Lúc trước em còn muốn cào Tiểu Duệ mà...” Thẩm Đường Cửu đem thuốc lá trong tay dập tắt, thời gian thật dài không hút, khiến hắn không quen, cuối cùng cũng chỉ hút hai hơi, sau đó quyết định không hút thêm nữa. Hắn nhìn Đàm Minh Triết, châm chước từ ngữ, mà mở miệng: “Tổ chức bí ẩn kia tạm thời mai danh ẩn tích, khả năng một chốc cũng sẽ không tìm em gây phiền phức. Nhưng em một người tìm về, e sợ em sẽ chịu thiệt.”Đàm Minh Triết nở nụ cười, tay lại không thành thật dao động ở phía sau lưng Thẩm Đường Cửu : “Em nếu không muốn chịu thiệt... Không ai có thể làm cho em chịu thiệt.”

Lời nói này tuy nói rất tùy ý, tựa hồ bên trong còn có tâm ý khác, Thẩm Đường Cửu lại không ngốc, đương nhiên rất nhanh hiểu được. Vừa nãy hắn và Đàm Minh Triết hai người mây mưa, hắn lại là người ở trên, phỏng chừng Đàm Minh Triết cũng muốn ở trên, chỉ có điều cậu ta tôn trọng hắn mới khuất phục nằm ở phía dưới...

Thẩm Đường Cửu nắm lấy cái tay không thành thật của Đàm Minh Triết, ánh mắt hơi trầm xuống: “Không bằng... Giống như lúc trước, ở tại nhà anh, chớ đi trêu chọc mấy kẻ nguy hiểm đó. Thật vất vả em mới khôi phục, lại muốn tự mình đi mạo hiểm, quả thật không phải biện pháp hay.” Dừng một chút, hắn lại nói, “Em cũng không muốn Tiểu Duệ lo lắng sợ hãi đúng không?”

“Anh đây là đang giữ em lại?” Đàm Minh Triết kỳ thực cũng không có ý rời đi, chỉ có điều hôm nay hai người nhất thời động tình lăn giường, cậu thì không đáng kể, chỉ sợ Thẩm thiếu gia đàng hoàng trịnh trọng quen rồi, sau này không biết nên đối xử với cậu thế nào. Vì vậy cậu cố ý làm bộ một chút.

Thẩm Đường Cửu ánh mắt lóe lên, không dám nhìn thẳng đôi mắt Đàm Minh Triết, hắn nhẹ nhàng ừ một tiếng, biểu thị quả thật là muốn giữ cậu lại.

Sở dĩ không dám nhìn Đàm Minh Triết, là có một chút giả tạo -- hắn sống nhiều năm như vậy, lần đầu nếm trải tư vị ân ái, tự nhiên không nghĩ cứ như vậy để người ta rời đi. Nếu như vậy hắn sẽ giống như người chỉ lưu luyến sắc dục, trêu chọc người ta, mà không phải người chú trọng tình nghĩa.

Tuy rằng cũng có một chút không nỡ, mà nhiều hơn hắn không muốn Thẩm Duệ phải lo lắng khổ sở.

Chính hắn cũng muốn giải thích với Đàm Minh Triết.

Đàm Minh Triết vốn có ý trêu đùa, sau khi nghe Thẩm Đường Cửu trả lời, ngược lại có mấy phần bất ngờ. Bất quá rất nhanh cậu liền nở nụ cười: “Được, liền nghe lời anh.”

Thẩm Đường Cửu giờ khắc này chú ý tới tư thế ám muội của hai người họ, Đàm Minh Triết lại ôm cổ của hắn, thấp giọng nói: “Chúng ta rất phù hợp... Không bằng thử xem?”

Thẩm Đường Cửu lúc này mới dám nhìn thẳng cậu , ánh mắt thoáng có mấy phần nghi hoặc.

Đàm Minh Triết cười nói: “Anh xem chúng ta đã có con trai, có thể thấy được hai ta có duyên phận, em rất quý mến anh, cũng rất yêu thích anh, mới vừa rồi còn chịu nằm dưới, anh cũng không chán ghét em đúng không?”

Thẩm Đường Cửu gật gật đầu.

“Nếu không đáng ghét, vậy không bằng chúng ta thử giao du đi? Em cũng coi như đẹp trai tài giỏi mà, rất xứng đôi với anh đúng không?”

Thẩm Đường Cửu tiếp tục gật đầu.

Kỳ thực thật tâm mà nói, Đàm Minh Triết người này... Ngược lại cũng phù hợp khẩu vị của hắn. Tuy rằng cậu ta thích náo loạn, lại vô căn cứ, nhưng Thẩm Đường Cửu nghĩ, tính cách Đàm Minh Triết như vậy rất lạc quan, yêu đời lại có thể mang đến vui vẻ cho người khác.Đàm Minh Triết thấy hắn gật đầu, ánh mắt óng ánh, rút ngắn khoảng cách nhanh chóng hôn lên.

Thẩm Đường Cửu lập tức đáp lại, thầm nghĩ, cứ như vậy đi, bọn họ chính xác cũng coi như có duyên, nếu vậy sao không thử thuận theo tự nhiên!

Hai người đang hôn môi không dời, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Thẩm Duệ vuốt mắt để trần cái mông nhỏ đứng ở ngoài cửa: “Cha...”

Gọi vào một nửa, thân thể bé cứng đờ, sau đó đột nhiên hét lớn: “Ba ba! Ba ba trở lại bình thường rồi? !”

Thẩm Đường Cửu: “...”

Đàm Minh Triết: “...”

Đàm Minh Triết cười ôm con trai, vỗ cái mông nhỏ của bé: “Làm sao không mặc quần áo đã chạy tới, có lạnh hay không?” Cậu kéo chăn qua che lại cho bé, thuận tiện liếc mắt nhìn Thẩm Đường Cửu ra hiệu.

Thẩm Đường Cửu có chút bất đắc dĩ xuống giường đi nhặt quần áo rải rác khắp nơi, nhanh chóng mặc xong.

Thẩm Duệ ôm Đàm Minh Triết, thân mật cọ cổ cậu: “Ba ba, ba ba chừng nào thì lớn lên? Ba ba khôi phục a!”

“Ừ, mới vừa trở lại không bao lâu, có thể là do nguyên nhân uống rượu cộng thêm tắm suối nước nóng, nhưng ba ba cũng không biết có thể duy trì bao lâu...” Đàm Minh Triết ôm bé, hôn bé một cái.

Thẩm Duệ cùng Đàm Minh Triết chán ngán một hồi, Thẩm Duệ rốt cục phát hiện Đàm Minh Triết giống bé đều không mặc gì. Bé hiếu kỳ nói: “Ba ba làm sao không mặc quần áo a?”

Thẩm Đường Cửu ở bên cạnh hơi sững sờ, lại nghe Đàm Minh Triết nhanh chóng nói: “Ba ba đột nhiên lớn lên mà, cho nên không có quần áo mặc!”

“Ồ...” Thẩm Duệ sau khi nghe xong ngược lại là tiếp nhận lời giải thích này, nhưng rất nhanh bé lại hỏi một vấn đề, “Vậy vừa nãy có phải ba ba đang cùng cha hôn môi không?”

“...” Đàm Minh Triết bất đắc dĩ vỗ cái mông nhỏ của bé một cái, “Thằng nhóc thúi, nhìn thấy còn hỏi.”

“Vậy ba ba và cha... Quan hệ rất tốt sao?” Thẩm Duệ nhí nha nhí nhảnh nháy mắt mấy cái, không nói thêm cái khác.

“Đúng a, quan hệ của hai chúng ta đương nhiên rất tốt. Được rồi, để cha dẫn con đi mặc quần áo, cẩn thận cảm lạnh. Ba ba cũng phải tìm quần áo thay.” Đàm Minh Triết đem bé đưa cho Thẩm Đường Cửu.

Thẩm Đường Cửu ôm bé đi thay quần áo.

Đàm Minh Triết từ trên giường đứng dậy, trước đi buồng tắm cọ rửa thanh lý một phen, lúc ra ngoài liền tìm bộ quần áo của Thẩm Đường Cửu mặc vào.

-- về phần bộ áo ngủ trước kia, đã không thể mặc...

Thẩm Đường Cửu thay xong quần áo cho Thẩm Duệ , chính mình cũng đi buồng tắm cọ rửa một phen, chuẩn bị một lần nữa thay đổi quần áo.

Đàm Minh Triết đi đến phòng khách, Thẩm Duệ hướng cậu nhào tới: “Ba ba! Ba ba trở lại bình thường quá tốt rồi, người một nhà chúng ta có thể vui vẻ đi du lịch.”

“Đúng a, con còn muốn đi đâu? Ba ba với cha cùng đi với con a!” Đàm Minh Triết ôm bé chuyển một vòng, nhìn chung quanh một chút không nhìn thấy Thẩm Đường Cửu bèn hỏi, “Cha con đâu?”

“Cha đi tắm.” Thẩm Duệ nói.

“Ồ... Như vậy a...” Đàm Minh Triết hiểu rõ mà gật đầu, cậu đi tới tủ lạnh nhìn một chút, bên trong có không ít nguyên liệu nấu ăn, “Suối nước nóng này chuẩn bị rất chu đáo, con trai, cùng ba ba làm cơm đi, đã lâu chúng ta không cùng nhau nấu cơm.”

“Được ạ!” Thẩm Duệ khéo léo mở miệng.

“Để cha con nếm thử tay nghề của ba ba.” Đàm Minh Triết vô cùng tự tin.

“... Kỳ thực tay nghề của ba ba rất bình thường...” Thẩm Duệ nhỏ giọng nói.

“Con nói cái gì?” Đàm Minh Triết ngắt cái mũi nhỏ của bé, “Thằng nhóc thúi, lúc này mới bao nhiêu ngày, đã theo phe cha con rồi, thực sự là con sói nhỏ mà...”

“Con không phải!” Thẩm Duệ lắc lắc thân thể nhỏ, cười nói, “Là do ba ba vô căn cứ mà!”

“Được được, làm cơm thôi! Muốn ăn cái gì?”

“Sườn xào chua ngọt!”

“Không thành vấn đề!”

Thẩm Đường Cửu tắm rửa xong xuôi thay xong quần áo đi ra liền nhìn thấy một lớn một nhỏ đang ở bên trong nhà bếp bận việc.

Thẩm Duệ giống như cái đuôi đi tới đi lui bên cạnh Đàm Minh Triết, Đàm Minh Triết cũng không khách khí, thỉnh thoảng chỉ huy thằng bé gột rửa đồ ăn giúp cậu, nếu không phải sai đi tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn thì lại sai đi nhặt rau. Thẩm Duệ cũng thật vui vẻ nghe theo lời của ba ba, nhảy nhảy nhót nhót, không chút nào cảm thấy chính mình đang bị bóc lột sức lao động.

Nhìn thấy Thẩm Đường Cửu lại đây, Thẩm Duệ ôm rổ cải xanh chạy tới: “Cha, cha tắm xong rồi? Con cùng ba ba muốn nấu cơm!”

“Ừ, ngoan.”

“Cha, cha muốn ăn cái gì?” Thẩm Duệ hỏi.

“Cái gì cũng được, Tiểu Duệ làm cha đều thích ăn.” Thẩm Đường Cửu xoa xoa cái đầu nhỏ của bé, cười nói, “Có cái gì cần cha giúp một tay không?”

“Ba ba, cha cũng muốn đến giúp đỡ!” Thẩm Duệ ôm rổ rau chạy đến bên người Đàm Minh Triết, “Để cha làm cái gì đây ạ?”

“Tự con chỉ huy đi!” Đàm Minh Triết cười nói, cậu đang mải gọt rau củ.

Kỹ năng cầm dao của Đàm Minh Triết vẫn rất tốt, gọt xong thành quả cũng không tệ, chỉ là sau khi cho vào nồi  thì lại có chút tùy ý, Thẩm Đường Cửu ở bên cạnh cùng Thẩm Duệ rửa đồ ăn, thấy cậu cho dầu vào liền trực tiếp đảo đồ ăn không khỏi nở nụ cười: “Em không cho gia vị a?”

“Thả đồ gia vị gì?” Đàm Minh Triết mải xào đồ ăn, “Dầu muối dấm chua, chờ sau đó xào chín rồi sẽ thả muối, sau đó sẽ thả dấm chua vân vân...”

“Hay là để anh đi.” Thẩm Đường Cửu đã đi tới, tiếp nhận vị trí Đàm Minh Triết “Trước khi xào phải thả chút gia vị gừng hành tỏi ăn mới ngon.”

“Ồ, em không thích ăn cái kia, cho nên chưa bao giờ thả.”

“...”

“Bất quá bỏ vào trong thức ăn cũng không sao, anh nếu muốn cho mấy thứ gia vị đó, vậy thì anh làm luôn đi.” Đàm Minh Triết lui lại một bước, “Em cũng không dị ứng, ăn vẫn được.”

“Biết rồi, em và Tiểu Duệ có thể đi nghỉ ngơi một lúc.”

“... Được rồi, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.” Đàm Minh Triết biết đến hắn thương cảm chính mình mới vừa tiêu hao thể lực, không cần cậu phải hỗ trợ, vì vậy yên tâm thoải mái mà tiếp nhận.

Không sai a, thu hoạch được bạn trai ôn như săn sóc quả thật rất tốt... A, phải nói chính xác là thu hoạch được... Một người chồng tốt!

Hết chương 36.

Edit có lời muốn nói: Edit xong chương này chỉ muốn nói một câu, chính là nếu có duyên phận hãy thử mạnh dạn một lần đến với nhau, đừng chấp nhặt này đó, kẻo bỏ lỡ mấy cơ hội thì tiếc một đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.