Tuyết rơi xuống một đêm mới chịu dừng.
Ngày thứ hai trời quang mây tạnh, Thẩm Đường Cửu mang theo Thẩm Duệ cùng Đàm Minh Triết lái xe đi suối nước nóng gần đó.
Suối nước nóng này nằm ở ngoại thành, ngược lại là cũng không tính quá xa, lái xe tốn khoảng một canh giờ.
Tuy rằng tuyết rơi một đêm, nhưng trên đường tuyết đã được xe dọn tuyết dọn dẹp sạch sẽ. Bọn họ lái xe cũng không có gì trở ngại, một đường thuận lợi đến nơi.
Đại khái là do tuyết rơi xuống, cho nên người đến suối nước nóng không ít.
Dọc theo đường đi Thẩm Duệ đều rất hưng phấn, ôm Đàm Minh Triết liên tục hỏi mấy vấn đề.
Thẩm Đường Cửu để cho nhân viên cất xe xong, mang theo Thẩm Duệ trước tiên đi đặt phòng khách sạn, lúc sau mới cầm quần áo đi bãi tắm.
Bãi tắm nơi này được chia thành mấy chục gian, có bãi tắm lớn, cũng có bãi tắm nhỏ thích hợp cho một gia đình.
Thẩm Đường Cửu bọn họ chính là đi bãi tắm nhỏ.
Bên trong bãi tắm nóng hổi, có để bàn gỗ, trên bàn gỗ có rượu có trà, bên cạnh là bàn nhỏ để bộ cờ vây, quân bài, phục vụ cho hạng mục giải trì.
Thẩm Duệ không hề có hứng thú với những thứ đó, bé rất nhanh cởi quần áo, trước tiên dùng bàn chân nhỏ thử nước ấm một chút, cảm giác vừa vặn, lúc này mới phù phù tiến vào bên trong suối nước nóng, cười bắt chuyện với Thẩm Đường Cửu: “Cha, mau xuống dưới, thật thoải mái!”
“Ừ, cha xuống ngay đây.” Thẩm Đường Cửu cười nói, vừa nghiêng đầu nhìn thấy Đàm Minh Triết đứng ở trên bàn nhỏ, biểu tình cũng nóng lòng muốn thử, ánh mắt cơ hồ sáng lên nhìn hắn chằm chằm, tay kéo dây áo của hắn không nhịn được hơi ngưng lại.
Đàm Minh Triết ho nhẹ một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác, ngượng ngùng nói: “Là do thói quen thôi....”
Thẩm Đường Cửu: “...”
Thôi, nếu Đàm Minh Triết là người đồng tính, hắn cũng hiểu được vì sao cậu ta lại hành xử như vậy.
Vì vậy Thẩm Đường Cửu cũng không lảng tránh, cũng không nhìn tới Đàm Minh Triết, biểu tình như thường mà lột quần áo ra, nhảy vào trong suối nước nóng.
Đàm Minh Triết tuy rằng nghiêng đầu sang chỗ khác,nhưng rất nhanh liền xoay đầu lại xem Thẩm Đường Cửu, chờ sau khi Thẩm Đường Cửu tiến vào trong nước, cậu mới thu tầm mắt lại, tự cởi quần áo của chính mình.
Cậu cũng không có ý tứ muốn lảng tránh, mà ngược lại càng muốn phô diễn cho Thẩm Đường Cửu xem.
Nhưng mà Thẩm Đường Cửu không nhìn cậu, hắn đang mải chơi cùng Thẩm Duệ.
Đàm Minh Triết thở dài, thả người nhảy vào trong suối nước nóng.
Thế nhưng trong nước rất thoải mái. Cậu rất nhanh liền ở bên trong suối nước nóng hưởng thụ.
Thẩm Đường Cửu cầm đến một quả bóng nước, chơi cùng Thẩm Duệ và Đàm Minh Triết.
Đàm Minh Triết mỗi lần đều phải ra sức dùng đầu đẩy bóng, chơi được cũng rất mất công tốn sức, bất quá Thẩm Duệ cùng Thẩm Đường Cửu đều chơi rất vui vẻ.Tiếng cười thanh thúy của đứa nhỏ nghe vào trong tai, không khỏi khiến tâm tình trở nên khoai khoái.
Chơi mệt rồi, Thẩm Duệ liền dựa vào bên cạnh ao lặng yên tự mình chơi bóng nước.
Thẩm Đường Cửu rót cho thằng bé một cốc trà, còn hắn thì uống rượu đỏ.
Đàm Minh Triết đâm đâm ở bên hông Thẩm Đường Cửu: “Đại thiếu gia, của tôi đâu?”
“Cái gì của cậu?” Thẩm Đường Cửu biết rõ còn hỏi.
“Rượu của tôi a!” Đàm Minh Triết vô cùng thèm thuồng mà liếm môi, “Đã lâu lắm rồi tôi chưa hề đụng đến một giọt rượu nào, mau giúp tôi rót một ly đi.”
“Một ly? Cậu cũng tham quá đấy!” Thẩm Đường Cửu mặc dù nói như vậy, nhưng vẫn là theo lời rót cho Đàm Minh Triết một chút rượu, “Cậu bị biến nhỏ như vậy, cũng đừng nghĩ uống một chén, chỉ được uống một chút xíu thôi.”
Đàm Minh Triết được Thẩm Đường Cửu cho phép uống rượu, cũng không tiếp tục đòi hỏi, ngoan ngoãn tiếp nhận chén rượu hạt mít, dĩ nhiên đối với cậu mà nói cũng không tính là nhỏ, cậu phải mất công tốn sức giơ lên, ngửa đầu uống vào mấy ngụm.
Mùi vị lâu không gặp thuận cuống họng lọt vào trong bụng, Đàm Minh Triết thỏa mãn mà phát ra một tiếng than thở.
“Ba ba, con cũng muốn uống một chút.” Thẩm Duệ lội tới, mắt long lanh nhìn bọn họ uống rượu, ánh mắt vô cùng mong mỏi.
Đàm Minh Triết đem chén rượu đưa cho bé: “Đến, uống một chút a!”
Thẩm Duệ thập phần vui vẻ, lại gần vừa muốn há mồm, bị Thẩm Đường Cửu ôm eo kéo đến trong lồng ngực : “Không cho uống!”
“Cha...” Thẩm Duệ bĩu môi, mặt đầy ai oán.
“Trẻ con không thể uống rượu.” Thẩm Đường Cửu nghiêm túc nói, thuận tiện lườm Đàm Minh Triết một cái, “Chờ con đủ mười tám tuổi mới có thể uống rượu. Nếu không chất rượu sẽ gây thương tổn đầu óc của con, thời điểm đó con sẽ không thông minh như bây giờ nữa, biến thành đồ ngốc phải trở về học với bạn bè lớp mẫu giáo.”
Đàm Minh Triết: “...” Có chuyện giật gân như thế sao?
Thẩm thiếu gia thật biết cách doạ trẻ con mà!
Thẩm Duệ kỳ thực không bị doạ dẫm, bé chu mỏ nói: “Nhưng mà trước đây ba ba đã từng cho con uống rồi a.”
Đàm Minh Triết trợn mắt ngoác mồm, trong lòng nói thẳng nhóc thúi này lại biết bán đứng cậu, cậu cũng không cho nó uống nhiều a, nhiều nhất chỉ hai lần, mỗi lần cũng chỉ có một chút, vẫn còn chưa tới một cốc.
Thẩm Đường Cửu nghe vậy biểu tình càng thêm nghiêm trọng, hắn đem chén rượu trong tay Đàm Minh Triết cướp đi, thuận tiện hết sức trịnh trọng nhìn Thẩm Duệ nói: “Sau này không cho uống rượu, nếm thử một chút cũng không được, có nghe hay không? Có người khác cho con uống cũng không được uống, đặc biệt là ba ba con...”
Thẩm Duệ bị vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Đường Cửu hù dọa, ngoan ngoãn nói: “Con biết rồi ạ!”
“Cha không nói đùa con, trẻ con uống rượu thật sự không tốt.” Thẩm Đường Cửu hòa hoãn nói.”Vâng ạ” Thẩm Duệ ngoan ngoãn gật đầu, “Con sẽ không uống nữa:“ Cha, cha chậm rãi uống, con đi chơi bóng.”
Nói xong thằng nhóc liền chạy đi.
Cha nổi giận lên thật là đáng sợ. Ba mươi sáu kế, chạy là kế hay nhất!
Đàm Minh Triết sờ mũi một cái, có chút bất đắc dĩ thở dài.
Sặc, thằng nhóc thúi này, lại còn biết hãm hại ba ba.
Thẩm Đường Cửu mặt không thay đổi uống chén rượu của mình, sau khi uống hết lại rót một chén, chỉ là không đưa cho Đàm Minh Triết.
Đàm Minh Triết sốt sắng, cầu khẩn nói: “Thẩm thiếu gia, Thẩm thiếu gia, Đường Cửu... Để cho tôi uống một chút đi, tôi cũng không phải trẻ con. Vừa nãy tôi vẫn chưa uống được...”
Thẩm Đường Cửu không để ý tới cậu.
Đàm Minh Triết hơi chuyển động con mắt, tiếp tục nói: “Tôi sai rồi, sau này không cho con uống rượu nữa, tôi phát thệ... Thẩm thiếu gia mau cho tôi uống thêm chút đi, hiếm thấy được thả lỏng như thế, để tôi hưởng thụ một chút!”
Thẩm Đường Cửu liếc chéo cậu một cái hỏi: “Biết sai rồi?”
“Ừ, biết rồi, biết rồi, tôi uống một mình, không cho thằng bé uống.”
“Kỳ thực bây giờ cậu cũng là trẻ con mà, so với Duệ Duệ còn nhỏ hơn...” Thẩm Đường Cửu nói chính là hình thể.
“Tuy tôi nhỏ, nhưng đầu óc không nhỏ a, uống vào sẽ không nhức đầu.”
“Đó cũng không nhất định.”
“Thật sự, không có chuyện gì đâu...” Đàm Minh Triết lại tiếp tục cầu khẩn vài câu, “Rượu đỏ mà thôi, không có vấn đề gì đâu... Được rồi, đừng giận dỗi nữa, rót cho tôi một ly đi mà!”
Thẩm Đường Cửu thấy Đàm Minh Triết đã biết lỗi rồi, hắn cũng không tiếp tục làm khó cậu ta nữa, một lần nữa rót cho Đàm Minh Triết chén rượu.
Đàm Minh Triết cảm ơn rối rít, tiếp tục hưởng thụ rượu ngon và dòng nước ấm áp.
Tửu lượng của Đàm Minh Triết rất tốt, cho nên cùng Thẩm Đường Cửu uống rượu, hai người cùng uống một bình rượu đỏ, cũng không hề say.
“Cậu uống rất được.”
“Rượu đỏ mà, không dễ say như vậy.” Đàm Minh Triết ngược lại khen tặng hắn, “Tửu lượng của anh cũng không tồi.”
Thẩm Đường Cửu miệng hơi cười, nhìn Đàm Minh Triết nhỏ tí tẹo như vậy giơ cái cốc lên uống rượu, cảm giác vô cùng buồn cười.
“Cảm ơn anh dẫn chúng tôi đến suối nước nóng...” Đàm Minh Triết nói.
Thẩm Đường Cửu đem chén rượu đỏ cuối cùng rót vào trong miệng, nói: Trật tự, ngâm mình đi!”
“Được được được...” Đàm Minh Triết rất sảng khoái đáp lại.
Ba người liền ngâm nửa giờ.
Thẩm Duệ trước tiên bò ra ngoài, trùm khăn tắm ngồi ở bên cạnh tự mình chơi cờ vây, chơi một chút liền ngủ.
Thẩm Đường Cửu cầm lấy thảm che lên cho bé, nhìn còn có rượu, lại một lần nữa nhảy vào ôn tuyền, chuẩn bị ngâm mình một hồi.
Bên cạnh Đàm Minh Triết đang nặn nặn mi tâm, cảm giác có chút choáng váng, đoán chừng là do rượu hiện tại bắt đầu tác dụng.
Thẩm Đường Cửu mới vừa rót chén rượu đỏ cuối cùng, chợt nghe tiếng nước rầm một cái, động tĩnh còn rất lớn, có bọt nước bắn ra, còn thiếu chút bắn đến bên trong chén rượu của hắn, Thẩm Đường Cửu hơi nghiêng người dời đi cánh tay, bên cạnh có bóng người đột nhiên nhích lại gần đây, Thẩm Đường Cửu phản ứng nhanh nhẹn, muốn chế trụ đối phương sắp tới gần, thời điểm ra quyền đột nhiên dừng lại.
Khóe mắt Đàm Minh Triết có chút đỏ ửng, cậu từ dưới đáy nước duỗi tay ra giơ lên trước mặt, có chút mơ hồ lại có chút vui vẻ nói: “Ai, Tôi làm sao biến trở lại?!!”
Không sai, bóng người thoang thoảng đột nhiên xuất hiện chính là Đàm Minh Triết.
Cậu vừa mới phát giác được cả người khô nóng, choáng váng đầu hoa mắt, sau đó đột nhiên.... trở về như cũ?
Thẩm Đường Cửu thu hồi nắm đấm, quan sát trên dưới Đàm Minh Triết một phen: “Đàm Minh Triết?”
“Là tôi, là tôi...” Đàm Minh Triết khẽ mỉm cười, khuỷu tay để ở thành ao, nhìn Thẩm Đường Cửu gần trong gang tấc, cặp mắt đào hoa trở nên ửng đỏ điện lực mười phần, “Nhận ra tôi không?”
Từ khi quen biết Đàm Minh Triết đều ở bên cạnh Thẩm Đường Cửu, nhưng đều trong bộ dạng người tí hon, đột nhiên cậu ta lại biến lớn, còn cách gần như vậy, không gian và bầu không khí không khỏi có mấy phần chật chội.
Chỗ này là suối nước nóng, hơi nước bốc lên nóng hổi, bầu không khí ám muội, mới vừa uống rượu, khuôn mặt đỏ ửng của Đàm Minh Triết cách rất gần, Thẩm Đường Cửu bỗng nhiên cảm giác bụng dưới căng thẳng.
“Ai nha, thực sự là thần kỳ, thì ra tắm suối nước nóng có thể lớn lên a!” Đàm Minh Triết tiếp tục mở miệng, âm thanh ở bên tai, khác hẳn với âm thanh của người tí hon lúc trước, dù sao thời điểm làm người tí hon, giọng nói cũng bị biến đổi đi nhiều...
Thẩm Đường Cửu nhìn Đàm Minh Triết di chuyển môi mỏng, hắn hơi hơi dời mắt.
“Chỉ là tắm suối nước nóng không nhất định có tác dụng như thế!” Thẩm Đường Cửu nói, hắn cầm chén rượu trên tay quơ quơ khiến chất lỏng màu đỏ chuyển động, “Cậu mới vừa còn uống rượu.”
“Đúng a, sớm biết uống rượu hữu hiệu như thế, đã sớm uống.” Đàm Minh Triết than thở, ánh mắt của cậu ở trên người Thẩm Đường Cửu có chút băn khoăn, chậm rãi để sát môi mình vào môi Thẩm Đường Cửu, “Phải cảm ơn Thẩm thiếu gia để tôi uống rượu... Nên báo đáp anh thế nào đây?”
Thẩm Đường Cửu đưa tay không cầm chén rượu trói lại vai Đàm Minh Triết, thời điểm tay chạm vào một mảnh vai trắng mịn, tâm trạng hắn không khỏi run lên, nỗ lực duy trì biểu tình lạnh lùng: “Cậu đừng quên cam kết!”
Đàm Minh Triết cười xấu xa nói: “Tôi không quên a, cơ hội hiếm có, thân là người trong giới, anh thật sự không nghĩ...”Tay cậu ở dưới đáy nước mò tới ba tấc dưới rốn của Thẩm Đường Cửu, mập mờ nói, “Say rượu muốn làm loạn đó, có được không?”
Hết chương 34.
Edit có lời muốn nói: Nghe bảo chương sau có xôi....