Thật ra Diêm Đàm rất khó chịu, anh ấy vẫn luôn là người theo dõi nhưng lại bị người ta theo dõi một cách 'quang minh chính đại', chưa kể còn là hai người đàn ông rất cường đại, khiến cho anh ấy có cảm giác như có săn mồi đang nhìn chằm chằm vào bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể lao lên cắn xé bọn họ.
Nhưng bây giờ Diêm Đàm có hối hận cũng vô dụng, khi ấy chính anh muốn bọn họ hiểu rõ về Diêm Thanh Viên nên mới đề nghị đi theo, nhưng không ngờ hai người này lại cương quyết biến đi theo trở thành theo dõi.
Đột nhiên cô bé vẫn luôn ngủ ngon lành ở ghế sau tỉnh dậy, mới đầu được cha mẹ dỗ dành nhỏ giọng nói chuyện đến cuối cùng đột nhiên vì tâm trạng không tốt mà bật khóc, Diêm Thanh Viên đang ngủ say dường như cũng có cảm giác, cậu nhíu mày dường như sắp thức dậy vì bị làm ồn.
Lúc này hành khách ít nhiều gì đều bị tiếng trẻ con ồn ào làm phiền đến mức sắc mặt không tốt lắm, lắm, dù sao trong không gian nhỏ hẹp như vậy khẳng định sẽ không thích tiếng khóc của một đứa trẻ không ngừng ồn ào, cặp cha mẹ cũng vì tiếng khóc mà khó chịu, người đàn ông dường như cảm thấy mất mặt nên ném đứa trẻ cho người phụ nữ rồi mặc kệ.
Mặt người phụ nữ cũng trở nên nôn nóng, nhưng cho dù dỗ dành hay mắng đứa trẻ thì cô bé cũng không chịu dừng khóc.
"Có phải là do đói bụng không?"
"Cô xem có phải là đứa bé muốn đi bài tiết* không."
*Xin lũi chứ mình hổng biết dùng từ gì, thì mọi người biết mà, trẻ con ăn ngủ rồi... Vậy đó, chắc mọi người hiểu mà ha