Edit: nynuvola
Lucas nghĩ rằng đêm nay hắn không thể ngủ nổi mất.
Giống như bản thân vừa mở ra một cách cổng đến thế giới mới.
—— Tuy rằng quần áo người kia mặc đêm nọ là màu trắng, còn Lạc Nhiễm dùng sắc xanh nhưng đồ trong của y rõ ràng màu trắng.
—— Lần đầu tiên và duy nhất Lạc Nhiễm không lời từ biệt xin nghỉ là ngày hôm sau.
—— Trước đó y che giấu giới tính, luôn dùng rất nhiều phun sương ngăn mùi hương, nhưng đoạn thời gian ấy cứ luôn vô tình hữu ý tránh né hắn.
Tuy hiện tại không có bằng chứng gì cả, nhưng dường như đã lờ mờ tồn tại rất nhiều tình tiết.
Lucas: "......"
Không thể nào.
Không thể nào.
Lạc Nhiễm dám tự tiện lừa dối hắn?!
—— Y giấu giếm hắn, lén xem truyện tranh và đồng nhân văn.
—— Lừa hắn về giới tính của bản thân.
—— Lừa hắn chuyện y thích hắn.
—— Lừa hắn chuyện y không thích hắn.
Lucas: "......"
Mẹ kiếp.
Đêm ấy hắn không tài nào ngủ được.
Lạc Nhiễm trở về nhà lấy quần áo, Lucas chậm rãi trải qua đêm dài, xém chút nữa bị phỏng đoán của bản thân làm bực tới mức muốn tìm Lạc Nhiễm đánh một trận.
Vì vậy hôm sau lúc Lạc Nhiễm đi làm liền trông thấy khuôn mặt hầm hầm của Lucas nhìn y chằm chằm.
Lạc Nhiễm:?
Y thả văn kiện lên bàn, niềm nở nói: "Thượng tướng, cuộc họp thường niên của công ty sắp diễn ra."
"Ừ." Lucas chống cằm, bình tĩnh nhìn Lạc Nhiễm.
"Thượng tướng sao thế?"
"Lạc Nhiễm." Lucas suy nghĩ một chút, bắt đầu mở miệng: "Em có gì bất mãn với tôi hả?"
"?"
Lucas trừng mắt lớn giọng: "Em không vừa lòng kích cỡ hay khó chịu việc tôi không nói ba cái câu kỳ quặc kia? Làm sao, em thích tôi gọi em là nam nhân hơn là kêu tên em có đúng không?"
"???"
"Thượng tướng, tự tin vào bản thân." Lạc Nhiễm nín cười: "Anh lại xem mấy thứ linh tinh rồi à?"
"Tôi không hề, là em đó." Lucas tức tốc đứng dậy túm chặt cổ áo y: "Em giấu tôi chuyện gì phải không? Tôi không ngại nếu bây giờ em thành thật với tôi đâu."
...... Có cái rắm ấy.
"......" Lạc Nhiễm cứng đờ trong một chốc mới nghi hoặc hỏi: "Anh biết em đọc truyện của Na Na?"
"......" Lucas liếc y.
Không có sơ hở nào.
Hắn khịt mũi, ngồi xuống không nói một lời.
Chẳng lẽ thật sự không phải y?
"Thượng tướng?" Lạc Nhiễm lúc này cũng không nghĩ nhiều, cho rằng suy đoán của mình đúng nên mỉm cười cầu hòa: "Thượng tướng, mấy cuốn tiểu thuyết đó chẳng qua đọc để giải trí thôi, vui vẻ là chính."
Lạc Nhiễm nghĩ bụng, truyện của Na Na thì si nhê gì, sách 18+ Lucas cũng biết rồi mà.
Vậy cứ tùy tiện đi, bận tâm làm gì.
Đợi Lạc Nhiễm rời khỏi, Lucas lập tức liên lạc với bên đội điều tra.
"Tra! Mau tra cho tôi hành trình chi tiết của Lạc Nhiễm trong đêm tiệc mừng thọ của quốc vương, còn cả lịch sử mua hàng ngày hôm sau nữa!"
Có phải là y hay không, hắn vẫn cứ tra cho chắc, dù sao trước đó phỏng vấn hắn đã từng đòi giết người kia, giờ đây không thể cứ thế mà hỏi trực tiếp Lạc Nhiễm, nếu không phải thì y thì chắc chắc sẽ nghĩ ngợi nhiều.
Tiếp theo công việc ở công ty đều bận bù đầu, bên ngoài đang hừng hực khí thế cho cuộc tuyển cử, họp thường niên công ty mỗi năm một lần cũng sắp đến, mỗi bộ phận đều sẽ chuẩn bị tiết mục biểu diễn.
Không chỉ có thế, sau cuộc họp thường niên sẽ tổ chức team building, chuyện này vốn dự kiến làm trước năm mới, nhưng vì hắn ra ngoài đánh trận nên kéo dài đến bây giờ, chờ Lucas trở về bù sau.
Họp thường niên nói cho cùng cũng chỉ là một hội nghị tổng kết, dùng quỹ nhân viên để rút thăm trúng thưởng và tặng phong bao lì xì.
Lạc Nhiễm cực kỳ bận rộn trong khoảng thời gian này.
"Chuyện UNK không rõ nguồn gốc của tinh khấu qua điều tra đã xác định được là lấy từ chỗ mỏ quặng chưa khai quật ở Lạc Băng." Đội trưởng điều tra đưa báo cáo cho y: "Xem ra Lạc Băng mới phát hiện thêm một cái quặng khác."
"Ồ?" Lạc Nhiễm hơi nhíu mày, hỏi: "Do chính phủ Lạc Băng phát hiện hay tinh khấu?"
Hỏi xong liền cảm thấy vấn đề đó thừa thãi.
Tuy tinh khấu lợi hại thật, nhưng không có khả năng cầm thiết bị dò tìm đi từng nơi trên Lạc Băng làm thí nghiệm. Bọn họ dù sao cũng là ngoại địch, sao có thể tự nhiên như không đi lại trong cảnh nội Lạc Băng, bọn chúng không giống chính phủ có thể tự do đo phân tích địa chất được.
Mà cho dù may mắn đi chăng nữa, lúc chiếm đóng thành phố vô tình đáp xuống khu quặng băng, vậy cũng không thể nào.
Muốn dò xét thâm nhập quặng băng, khoan sâu xuống lòng đất phải dùng vật dụng đặc thù, cần trải qua nửa ngày dò xét nhiệt năng, rồi tiến hành kiểm tra xét nghiệm thổ nhưỡng mới dám xác nhận.
Vì vậy chỉ có thể là chính phủ Lạc Băng phát hiện.
Nhưng nếu phát hiện lại không thông báo......
Rất rõ ràng, hoặc là có nội ứng cấp cao bên đó, hoặc là Lạc Băng thông đồng với tinh khấu.
Lí do vì Đế Quốc từ chối quặng băng, Lucas tự động phá hủy mỏ quặng, trong khi tinh khấu bỗng mua với giá cao, Lạc Băng không khỏi bị cám dỗ và giao dịch với tinh khấu?
Ngón tay Lạc Nhiễm nhẹ nhàng gõ mặt bàn.
Có điều chưa qua hết buổi chiều, Lucas đã nhận được thư do thư ký của quốc vương Lạc Băng gửi đến.
Quốc vương đích thân mời hắn đến Lạc Băng tham dự một buổi tiệc ban thưởng cho tướng sĩ của Đế Quốc và Lạc Băng, cảm ơn bọn họ bảo vệ nông dân và mấy thành phố, Lục Thành và binh lính Lạc Băng cũng sẽ có mặt tại đó.
Có lẽ lo rằng Lucas không đi, quốc vương còn cố ý đính kèm một tập tài liệu.
Lạc Nhiễm cầm điện thoại của Lucas tiếp nhận, lông mày khẽ nhíu.
Tài liệu kia là về xưởng cung cung cấp dược phẩm j5 cho Lạc Băng, ngoài mặt ghi rõ là miễn phí, ở dưới có chữ ký của Đại hoàng tử.
"Quốc vương Lạc Băng đang ám chỉ với chúng ta rằng chuyện bán UNK cho tinh khấu do Đại hoàng tử ép buộc sao?" Lạc Nhiễm nghi ngờ.
"Có lẽ vậy, cũng không chắc, tới thì biết, quốc vương muốn tự mình nói với tôi, e không phải vấn đề nhỏ." Lucas nhếch môi: "Ngày mai lên đường."
Lạc Nhiễm nói: "Vậy em......"
"Em chuyên tâm ở lại thủ đô xử lý tốt việc khác, chờ tôi trở lại gặp mặt trong buổi họp thường niên."
Lạc Nhiễm lưỡng lự một chút, y quả thật không nỡ nhưng đành phải đồng ý: "Ừm."
Cứ như vậy, Lucas vừa về thủ đô chưa được ba ngày đã phải đi tiếp.
Nhưng nếu chỉ đi thương lượng về vấn đề kia thì khoảng một ngày rưỡi sẽ trở lại, thế còn được.
Lạc Nhiễm không thoải mái nói: "Sớm không báo, lại canh lúc Thượng tướng về thủ đô báo."
Cũng không thể trách Lạc Băng, dù sao muốn mở tiệc ban thưởng thì phải chờ dọn dẹp chiến trường xong xuôi, ổn thỏa mọi thứ mới làm, khó mà thông báo sớm.
Lucas kinh ngạc.
Lạc Nhiễm: "Sao thế?"
Hắn giống như phát hiện ra lục địa mới, "Em vậy mà cũng sẽ làm nũng trách móc cơ đấy?"
"...... Em không có."
"Em chứ ai vào đây nữa?!" Lucas sung sướng phổng cả mũi, lập tức ôm y cười nói: "Em dỗi gì? Tôi đi một ngày rồi về liền, cái đồ yêu tinh dính người này."
"Vâng." Vành tai y đỏ bừng.
"Chờ tôi trở lại sẽ mang quà từ Lạc Băng cho em nhé?"
"...... Dạ." Thanh âm càng lúc càng nhỏ.
......
—— xxxxx ——
Lucas vừa rời đi, Lạc Nhiễm nhanh chóng chuyên tâm vào công việc, không nghĩ ngợi quá nhiều đến những chuyện khác nữa.
Chuyến đi lần này của Lucas không lộ ra bên ngoài, có điều người mới bước chân tới thủ đô, quốc vương Lạc Băng đã phái người qua tiếp đón.
Thái độ hết sức tôn kính, dẫn hắn đến khách sạn tổ chức tiệc.
"Thượng tướng." Mục Viễn cũng có mặt ở đó, hơi gật đầu với hắn.
Freeman và tiểu đội đi theo phía sau không có ý né tránh, cùng hắn vào trang viên, đây là bữa tiệc dành cho binh sĩ.
Mục Viễn và Lucas lên lầu, thẳng tới phòng riêng nhỏ.
Quốc vương Lạc Băng trẻ tuổi hơn quốc vương Đế Quốc rất nhiều, trên người vẫn còn khí thế của đàn ông trung niên, dáng người cao gầy.
"Thượng tướng." Mặc dù là quốc vương, nhưng đồng thời cũng là đất nước bại trận, nhìn thấy Lucas vẫn lên tiếng chào hỏi trước.
"Ừm." Lucas tùy ý ngồi xuống, vắt chân đi thẳng vào vấn đề: "Nói đi."
Quốc vương liếc Mục Viễn một cái, anh ta lập tức giải thích: "Mấy ngày trước, Lạc Băng tìm thấy một mỏ quặng băng ở khu ngoại ô Trọng Hoa, là quặng cực băng chứ không phải những mỏ quặng bình thường khác."
Lucas nhăn trán.
Mỏ quặng cực băng......
Bên trong đó đều là UNK?
Nhìn chung, UNK nằm trong những mỏ băng thông thường là điều cực kỳ hiếm thấy, chưa từng có trường hợp nào mà toàn bộ mỏ quặng đều là UNK.
Nó quá hấp dẫn.
Mục Viễn nói: "Chúng tôi khi ấy cũng không dám tin, đang chuẩn bị đăng ký thì thành Trọng Hoa đã bị tinh khấu chiếm mất, bản thân tôi thì bị người của Đế Quốc trên đường ngăn cản, chính là...... Thư ký mới nhậm chức của Là Đại hoàng tử."
Lucas hừ lạnh.
"Vị thư ký kia nói Đế Quốc sẽ xử lý, bảo Lạc Băng chúng tôi không cần nhúng tay." Mục Viễn khó xử: "Hắn nói Đại hoàng tử đã phái quân đội hoàng gia đến dọn dẹp đám tinh khâu, bảo UNK gây ra rất nhiều tai họa ở Đế Quốc nên không mong muốn nó làm đất nước chia rẽ một lần nữa và yêu cầu Lạc Băng giữ bí mật."
"Tôi bị ép phải ký hiệp ước bảo mật về quyền khai thác, nhưng...... Hiện tại Thượng tướng cũng phát hiện ra tinh khấu có UNK rồi, tra xét sâu hơn nữa sẽ thấy, chúng tôi không có cách nào tiếp tục giấu kín tiếp."
Lucas nhàn nhạt hỏi: "Quặng cực băng khai thác bao lâu rồi?"
Mục Viễn nói: "Trừ nhóm đầu tiên đến thí nghiệm, tổng là bốn ngày."
Ngón tay Lucas nhẹ nhàng gõ lên tay vịn chiếc ghế.
Quặng mỏ không có chân để chạy trốn hoặc giấu đi, vấn đề này căn bản không lừa gạt được lâu. Đại hoàng tử chắc có suy nghĩ rằng đào được càng nhiều càng tốt, người ký tên trên hợp đồng là Mục Viễn, có thể bịa lý do là thư ký giả danh, nói chung không hề xuất hiện vết tích của Đại hoàng tử.
Nhưng nếu không phải tinh khấu nóng vội, hôm tham chiến mang nhiều UNK chạy như vậy, thậm chí mang con tin ra đánh đổi, e chuyện này sẽ không bại lộ nhanh thế.
Nếu tinh khấu không lộ bài, Lạc Băng nhất định không kể cho hắn nghe.
Vậy tại sao tinh khấu lại chẳng màng gì mà đào hố chôn Đại hoàng tử?
Tranh cãi?
"Thượng tướng có muốn ngăn cản không?" Mục Viễn lo lắng: "Nếu chỉ là vấn đề nội bộ của Đế Quốc, chúng tôi sẽ không nhúng tay, nhưng hiện giờ liên quan đến cả tinh khấu, nếu Thượng tướng muốn xuất quân tôi cũng......"
"Không cần." Lucas phất tay: "Phía các người không cần xen vào chuyện này, để bọn chúng tiếp tục khai thác."
"Cái gì......?"
Lucas nâng mắt: "Đại hoàng tử phái người tới bảo mấy người bảo mật, không tiết lộ nơi tinh khấu lấy UNK đi, đúng không?"
"Phải, nhưng chúng tôi không có......"
"Nghe hắn." Lucas hiện ý cười: "Cứ giả bộ chưa từng nói với tôi, để cho bọn chúng tiếp tục khai thác đi."
"Nhưng thượng tướng......"
"Tôi nói, không cần phải xen vào." Lucas trầm giọng: "Còn muốn tôi nhắc lại nữa sao?"
Quốc vương nghĩ nghĩ, đoạn vỗ nhẹ vai Mục Viễn: "Thượng tướng có quyết định và sắp xếp của riêng mình."
Mục Viễn nhớ lại cái hôm giao chiến, Lucas cũng ưu tiên con tin lên đầu, thoải mái cho tinh khấu mang UNK đi.
Có vẻ như...... Không bận tâm về việc UNK bị cướp mất lắm.
Nhưng Lucas là người thế nào, toàn tinh hệ đều biết.
Hắn sẽ không bao giờ nhường lợi ích cho kẻ địch, trừ phi sớm đã có kế hoạch.
Mục Viễn suy đoán xong, đáp: "Vâng!"
Sau đó Mục Viễn thảo luận thêm với Lucas rất nhiều vấn đề, nhưng hắn không nghe vào tai bao nhiêu cả, để Freeman ghi âm lại và gửi sang chỗ Lạc Nhiễm xử lý.
Rời khỏi ghế dựa xuống lầu tham gia tiệc, Lucas trông thấy Kleiman.
Vương Thu Dương cười nói: "Nhìn có vẻ rất ổn."
Lúc trước Kleiman và Lạc Nhiễm bị tập kích bất ngờ ở núi tuyết, Kleiman không kịp né tránh nên bị vụ nổ ảnh hưởng, não chấn động và mang thương tích.
Cũng bởi vậy mà Lạc Nhiễm chậm chạp chưa hỏi rõ chuyện liên quan đến anh ta đêm đó, dù sao thì trước khi gặp mặt ở núi tuyết anh ta đã bị Sirrell bám riết phá rối, sau này còn mê man nằm giường, chỉ tỉnh lại cách đây mấy bữa.
Vương Thu Dương nhìn Kleiman đang tán dóc uống rượu với những người khác, bất đắc dĩ nói: "Đại hoàng tử Lạc Băng kia cũng thật là...... Tôi nghe bảo hôm trước người vừa xuống giường được thì hôm nay đã tới đây uống rượu, thấy lão Lục và Tiểu hoàng tử phun tào, nói anh ta nhịn không được đòi đi chơi gái."
Lucas trừng mắt.
Hắn xem thường nhất loại Alpha giống vậy.
Có điều......
Lucas cầm ly uống rượu, thầm nghĩ Lạc Nhiễm gần đây bận bịu chuyện quan trọng khác chưa có thời gian giao thiệp với Kleiman, chắc cũng không rảnh để ý khi nào anh ta tỉnh lại.
Lucas bảo Vương Thu Dương tự tìm bạn trò chuyện đi, mình hắn đi tới.
"Ôi chao! Thượng tướng......!" Kleiman uống rượu nên mặt hơi hồng, nhưng vẫn rất tỉnh táo, cười tủm tỉm nói: "Sao trùng hợp thế?"
"Có việc muốn hỏi anh."
Hai người ra ngoài ban công, Lucas trực tiếp đốp thẳng, "Tiệc mừng thọ quốc vương Đế Quốc, anh lên nghỉ ngơi ở phòng trên lầu, lúc đi ra thì vô tình đụng phải một người, anh liền bắt đầu quấy rối người ấy."
"......!" Kleiman hoảng lên, lập tức nhận lỗi: "Không phải đâu! Thượng tướng, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi! Lúc đó tôi cũng không biết quan hệ nội bộ giữa ngài và Lạc thư ký mà!"
Sắc mặt Lucas thoắt cái u ám.
Con mẹ nó.
Mugadi nói, người tối hôm nọ mặc quần áo màu trắng, lúc lên lầu bị Kleiman quấy rối.
Kleiman cho rằng Lucas tức giận mình, vội vớt vát: "Thượng tướng ngài đại nhân đại lượng đừng so đo với tôi!! Nghĩ đến việc tôi bóc trần bộ mặt của Sirrell, không có công lao cũng có khổ lao!"
"Ngày ấy tôi thật sự không cố ý! Do rượu vào, mà Lạc thư ký lại đẹp như thế...... Ơ không, ý tôi là tôi uống say to gan lớn mật không biết nặng nhẹ!"
"Thêm cả...... Thượng tướng cũng biết thân thủ của Lạc thư ký mà, má ơi, chỉ cần một chiêu thôi là đã áp chế được tôi rồi, còn có thể chiếm tiện nghi gì nổi."
Lucas không đáp lời, xoay người bỏ đi.
Vương Thu Dương thấy mặt mày Lucas kỳ lạ rời khỏi buổi tiệc, lập tức chạy theo.
"Thượng tướng sao thế ạ?"
"Về thủ đô."
"Hả......?"
Lên phi cơ, Lucas đồng thời nhận được báo cáo điều tra.
— Lạc thư ký đã mua thuốc mỡ bôi vết thương ngoài da và thuốc giảm đau phần bên trong tuyến thể cho Omega.
"Thượng tướng có chuyện gấp gì sao? Nói chuyện chính sự xong rồi cũng không tham gia tiệc luôn." Vương Thu Dương nhìn khuôn mặt không rõ biểu tình của hắn, khẽ trêu đùa: "Nhớ Lạc thư ký hả?"
"Nhớ muốn chết" Lucas nhếch miệng cười.
===============
Chương sau thư ký chính thức bị 'xử lý', và để kỷ niệm 1 chương đặc biệt như vậy tui quyết định set pass ^v^ Giống với chương 64 thì bản qt sẽ được up lên wat như thường lệ còn bản edit nằm ở wordpress.
Chú ý: Gợi ý nằm trong mục 'Pass' trên wordpress, lần này là giải quiz, đáp án đều nằm trong truyện. Tầm hai ngày nữa có chương mới nhé:))))