Ôn Nhu Mà Đối Với Em

Chương 8: Chương 8: Chương 7




Cậu giật mình quay đầu lại, tim như ngừng đập, hai mắt cậu nhìn vào con người đang trần chuồng trước mặt. Nhưng đập vào mắt vẫn là phần thân dưới, nó thật to ( super big ^^)

Cậu đỏ mặt, ngại ngùng quay đi rồi hỏi:

-" Có chuyện gì?"

Hắn dường như rất thấu hiểu lòng cậu nhưng lại cực kỳ thích trêu chọc cậu:

-" Tắm chung nha ".

Cậu càng ngượng ngùng hơn, tức giận mặt đỏ má phồng lên chửi hắn:

-" Điên hả? Có tin tôi cho anh không thể duy trì nòi giống không? " nói rồi cậu vùng vằng khỏi tay hắn rồi bỏ ra ngoài.

Nhưng tim vẫn còn đập vô cùng mạnh, không thể quên được hình ảnh vừa nãy.

Cậu lại trở về khuôn mặt lãnh đạm nhưng hẳn bây giờ tảng băng này đang dần tan chảy và trở nên ấm áp.

Hắn thì vô cùng thích thú vì đã chọc điên được Mạc Lâm.

Cậu ngồi xem tivi, hắn cũng tiến lại gần rồi ngồi chung, nhưng mắt thì vẫn cứ nhìn cậu.

Mạc Lâm không chịu được liền nhăn mặt quay sang hỏi:

-" Tại sao cứ nhìn tôi vậy?"

-" Vì tôi thích em" hắn trả lời không ngượng ngập mà còn rất chân thành.

-" Tại sao lại thích tôi, trong khi anh có rất nhiều người theo đuổi?"

-" Đơn giản là quan tâm em, yêu thương em, muốn bảo vệ em hơn bất kỳ ai".

Cậu im lặng, trầm tư.

Hồi sau cũng lên tiếng:

-" Anh thích tôi là thật?" cậu dường như không còn cảnh giác với hắn nhưng là muốn một câu trả lời thật chích xác. Trước khi hỏi, cậu đã phải kìm nén để tim không phải quá nhộn nhịp.

Hắn im lặng nhìn cậu với đôi mắt sâu thẳm, tực như soi được tâm can người trước mặt.

-" Là thật. Từ trước tới nay mọi điều tôi đã nói, đã làm đều là thật. Không có một chút dối trá.

Vì đối với tôi, em là tảng băng ấm áp".

Cậu như không nghe nổi nữa

- Là hắn nói thật sao, lòng mình sao lại rạo rực như vậy.

Rồi cậu không nói gì nữa chỉ im lặng và hắn cũng vậy, đôi khi cậu lại lẻn nhìn xem sắc mặt của hắn.

Tối muộn cậu không thể ngủ được, cứ trằn trọc mãi không thôi, lăn qua lăn lại.

Vu Hán bên cạnh cũng bị thức giấc. Hắn không biết cậu làm sao, đột nhiên đôi tay ôm lấy cậu vào lòng ngực to lớn săn chắc của hắn.

Cậu không giãy giuạ, cũng chả nói gì, chỉ im lặng trong vòng tay hắn. Người hắn toả ra một mùi hương nam tính không giống những người đàn ông khác.

Cậu cũng như trôi vào giấc ngủ.

Hai người chỉ ôm nhau ngủ tới sáng.

Hắn dậy sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng.

Hai người cùng nhau ăn, sau đó hắm còn đưa cậu đến trường, lúc xuống xe cậu rất ngại vì ai cũng nhìn. Một sinh viên đi học bằng siêu xe, thật buồn cười.

Nhưng cậu với hắn cũng chả nhắc gì tới chuyện đêm qua

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.