Chức nghiệp của Hà Dĩ Vi Nhứ là Thánh Nữ áo tím, vũ khí là một thanh phượng vĩ cầm.
Ngay khắc Công Tử Mặc Bạch nghênh chiến, nàng ta lập tức lấy ra phượng vĩ cầm, ngồi trên mặt đất khảy đàn, một khúc tri âm tri kỉ phát ra khiến cho Đằng Xà mất sức phán đoán, hai người phối hợp thiên y vô phùng, lập tức nhanh chóng bắt được Đằng Xà.
[ Thế Giới ] Hệ thống: Chúc mừng người chơi Công Tử Mặc Bạch, người chơi Hà Dĩ Vi Nhứ hoàn thành nhiệm vụ che giấu 【 tiêu diệt Đằng Xà 】 ở Ám Sương rừng rậm, đạt được khen thưởng thông quan.
[ Thế Giới ] Hệ thống: Chúc mừng người chơi Công Tử Mặc Bạch, người chơi Hà Dĩ Vi Nhứ hoàn thành nhiệm vụ che giấu 【 tiêu diệt Đằng Xà 】 ở Ám Sương rừng rậm, đạt được khen thưởng thông quan.
[ Thế Giới ] Hệ thống: Chúc mừng người chơi Công Tử Mặc Bạch, người chơi Hà Dĩ Vi Nhứ hoàn thành nhiệm vụ che giấu 【 tiêu diệt Đằng Xà 】 ở Ám Sương rừng rậm, đạt được khen thưởng thông quan.
Sau khi hệ thống thông báo ba lần, Kênh Thế Giới lại tiếp tục náo nhiệt.
[ Thế Giới ] Tiên nữ bất đắc dĩ: Hôm nay liên tục bị chịu hai đòn nặng nghiêm trọng!
[ Thế Giới ] Mệnh thiếu ngươi: Quả nhiên Phù Tang và Công Tử Mặc Bạch là con ruột của Vô Song Thiên Hạ a? Nhiệm vụ che giấu gì đó đều có thể bị bọn họ kích phát, chuyện này không khoa học! Vì sao ta không có vận khí tốt như vậy!
[ Thế Giới ] Mẹ, hắn sờ con: Hâm mộ ghen tị hận!!
[ Thế Giới ] Soái chết một con phố: Ghê tởm hơn chính là Phù Tang lại đồng hành cùng nữ thần của ta!
......
Ám Sương rừng rậm.
Phù Tang nhìn hai người đang nhặt khen thưởng cách đó không xa, bĩu môi biểu đạt bất mãn của mình, “Tô Đát Kỷ, nếu như cho ngươi đi đánh con Đằng Xà đó thì có thể thắng không?”
Tịch Hoan liếc mắt nhìn hắn, ngữ khí bình tĩnh, vẻ mặt thành thật: “Đằng Xà sẽ không đánh với ta.”
Phù Tang: “Vì sao?”
Tịch Hoan cười nói: “Trụ Vương cung Tô Đát Kỷ, cấp 180, quét ngang Đông Thần đại lục.
Những điều này chưa từng nghe qua hả? Phàm là NPC và quái của Đông Thần đại lục đều cung kính ta, ai lại dám đánh ta?”
Phù Tang khó hiểu: “Vậy vì sao vừa rồi ngươi muốn dẫn theo ta chạy?”
Tịch Hoan nhướng mày, lộ ra một cái tươi cười hiền từ quan ái thiểu năng trí tuệ: “Đằng Xà sẽ không thương tổn ta, nhưng mà sẽ đánh tới ngươi, trực tiếp khiến ngươi hạ bảy tám cấp, ngươi cảm thấy ta sẽ làm loại chuyện này phát sinh?”
Cô dừng dừng rồi lại nói: “Ta phải off, ngươi trở về nhanh đi.”
Thật sự là cô không thích có tiếp xúc với nam nữ chính.
Tịch Hoan chọn hồi cung, rồi lấy thân phận NPC Tô Đát Kỷ xử lý văn kiện ở Trụ Vương cung, thời gian vừa đến liền log out.
......
Một chiếc xe Land Rover từ từ lái ra khỏi đơn vị 781, đơn vị nằm ở khu vực miền núi, vị trí khá tắt. Land Rover chạy một lúc lâu mới xuất hiện trên đường cao tốc. Land Rover như một linh xà chen vào trong dòng xe bất tận và dừng lại trước một biệt thự biệt lập sau ba tiếng.
Lúc này thời gian ở đế đô là 8:05.
Tiếng chuông cửa vang lên, Tịch Hoan đã sẵn sàng đi mở cửa, ngay khi thấy người đến, cô liền nhanh chóng hoà nhập vào vai nguyên chủ và bay nhào vào lòng ngực của người đó, “Ca, anh tới rồi!”
Người tới mặc một thân quân trang thẳng tắp, mày kiếm mắt sáng, da thịt của hắn có màu đồng cổ, dáng người rắn chắc, thoạt nhìn rất to lớn và cực kỳ có cảm giác an toàn.
Anh trai duy nhất của Mộ Ngâm Sơ, Mộ Vân Sâm.
Đây là một người nam nhân có nụ cười nồng hậu, hắn rất cao, ít nhất là một mét chín, ôm dáng người nhỏ xinh Tịch Hoan vào trong lòng ngực, hình ảnh đong đầy tình thương, “Tiểu Sơ, anh theo lệnh của gia gia tới đón em.”
Tịch Hoan từ trong lòng ngực của hắn ló đầu ra, giả vờ bất mãn nói: “Ca lời này của anh có nghĩa là nếu gia gia không kêu anh tới đón em, anh sẽ không muốn đến đón em về nhà hả? Có phải anh không còn yêu em nữa không, ca!” (
—————Edit by Diệp Thanh Li