Ôn Văn Nho Nhã

Chương 90: Chương 90




“Ưm…” Diệp Thiếu cảnh bị hắn sờ soạng cả người nóng lên, dần dần thả lỏng tứ chi, ngón tay thon dài sáp nhập trong cơ thể, thân thể không tự chủ mà cứng lại.

“Em thả lỏng chút.” Trác Thích Nghiễn trấn an, liếm láp vành tai mẫn cảm của cậu, một bên tinh tế miêu tả hình dạng nơi đó, một bên thêm một ngón tay nữa khai thác bên trong vách tràng nóng nực, ý đồ muốn khuếch trương để có thể cất chứa dục vọng cường đại của hắn.

Diệp Thiếu cảnh vô lực tựa lên vai hắn, gương mặt tuấn tú bị động tác *** loạn của hắn mà nhăn tít lại, có chút chật vật mà bắt lấy cánh tay Trác Thích Nghiễn: “Đừng ở đây…nước sẽ vào…”

“Rất khó chịu sao?” Dứt lời, đầu lưỡi mãnh liệt xâm nhập vào lỗ tai Diệp Thiếu Cảnh khuấy động, dũng đạo chật hẹp vì kích thích bất ngờ này mà co rút lại càng chật hơn, không để cho hắn có cơ hội đào thoát, lại thêm một ngón tay nữa tiến vào.

Bất ngờ xâm chiếm không kịp đề phòng khiến Diệp Thiếu Cảnh thở dốc dồn dập, những ngón tay không ngừng cọ xát bên trong vách tràng mềm xốp, nỗi đau khi bị khuếch trương cùng sự mất thể diện khiến trán cậu nhăn càng tít hơn, tựa như sắp chịu không nổi: “Nhưng…có thể…”

“Nơi nay của em chật như vậy, trực tiếp vào sẽ bị thương.” Trác Thích Nghiễn khẽ cười hôn lên gò má đầy mồ hôi của cậu, bắt lấy hạ thân đã bán cương của Diệp Thiếu Cảnh, thanh âm trầm thấp bởi vì dục niệm bừng bừng phấn chấn mà trở nên khàn khàn trêu chọc: “Hay là đợi không kịp, muốn anh cắm vào luôn?!”

Hùng tráng khí quan nóng bỏng đến dọa người, có kích cỡ khủng bố có thể xé rách cơ thể cọ cọ lên đùi non khiến da đầu Diệp Thiếu Cảnh run rẩy, thân thể vốn đang thả lỏng lần nữa lại trở nên cứng ngắc.

“Không cần sợ hãi, anh có đủ thời gian cho em thích ứng anh.” Trác Thích Nghiễn cười khẽ, gắt gao khóa cậu lại, tựa như lưỡi mèo liếm láp cần cổ cùng hầu kết cậu, lại đi dần xuống đùa bỡn nhũ tiêm đã sưng đỏ tím sậm trước ngực.

Diệp Thiếu Cảnh nan kham vô pháp nhìn thẳng ánh mắt trêu tức của hắn, cằm lần nữa bị chế trụ, đôi môi sưng đỏ bị gặm cắn, vách tràng bị khai thác đã mềm mại, ngón tay tàn sát bừa bãi bên trong cũng đã rút ra, cự vật so với ngón tay còn thô to hơn hung hăng tiến vào.

“A!” Diệp Thiếu Cảnh phát ra tiếng kêu rên, cả người bị khống chế ép chặt, bởi vì tư thế quan hệ mà khí quan chính ngạnh thô trường cắm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, nội vách tường phản xạ muốn đẩy dị vật ra khỏi cơ thể, rồi lại bị xỏ xuyên thít chặt vào hơn khiến cho Trác Thích Nghiễn bị kích thích mạnh, khí quan xâm nhập thân thể càng thêm sung huyết, bừng bừng phấn chấn, cường ngạnh lấp đầy không một chỗ trống. Cả người Diệp Thiếu Cảnh đều là mồ hôi, khí quan xỏ xuyên tới tận tràng ruột non đè ép nội tạng cậu, vô pháp hô hấp thống khổ khiến cậu giãy dụa muốn thoát ra nhưng hai cánh tay hữu lực giữ chặt thắt lưng khiến cậu không thể chạy trốn, chiếm hữu bá đạo khiến cậu kinh hô ra tiếng, gắt gao túm chặt thành bồn tắm hai bên, để có thể ổn định cơ thể khi Trác Thích Nghiễn đang kịch liệt luật động ra vào trong cơ thể cậu.

Dồn dập thở dốc cùng tiếng va chạm *** mỹ vang lên trong phòng tắm toàn hơi nước sương mù, khí quan thâm tím tựa như lưỡi dao sắc bén, đâm sâu vào trong người cậu, liên tục tiến tiến lùi lùi, khi sắp rút ra hết liền mạnh mẽ lao vào, thật sâu thật sâu đâm thủng cậu, một lần một lần lại hung hăng hơn, tựa như muốn chém cậu ra làm hai nhượng Diệp Thiếu Cảnh hô hấp rối loạn…

Càng ngày càng trở nên cuồng loạn, thân thể Diệp Thiếu Cảnh dính đầy dấu vết *** của Trác Thích Nghiễn, không biết luật động qua bao lâu, thân thể Diệp Thiếu Cảnh vô lực phập phồng rơi vào trong nước, trên ***g ngực rắn chắc lan tràn các vết hôn ngân đủ kích cỡ, sóng nước theo tiết tấu luật động nguyên thủy của hai người đánh lên da thịt cùng bồn tắm tràn ra ngoài, vì khối thân thể này mà nhiễm một tầng sắc si *** loạn.

Ánh mắt Trác Thích Nghiễn nóng rực chăm chú nhìn cậu, toàn căn bướng bỉnh không đi vào, còn chưa đủ, cường ngạnh tiến lên, giữ chặt song mông Diệp Thiếu Cảnh ổn định thân thể cậu mà gây áp lực, dễ dàng đi vào càng sâu.

“Ah!!” Diệp Thiếu Cảnh bị kích thích kinh suyễn ra tiếng, thanh âm *** mỹ phiến khởi dục hỏa Trác Thích Nghiễn vượt quá giới hạn, đối cậu tác cầu càng trở nên khát khao cuồng nhiệt hơn, bão tão một phen hậu môn co rút, Diệp Thiếu Cảnh cảm thấy toàn thân chết lặng, hai chân còn bị bài khai rộng mở, dễ dàng cho cự vật trướng đại đi vào.

Có âu yếm trước đó hơn nữa nhiệt dịch của Trác Thích Nghiễn phóng thích trước đó vẫn còn trong cơ thể bôi trơn nên lần này cậu không còn bài xích dị vật xâm lấn, địa phương bí ẩn bị đỉnh xông lên khoái cảm tới tận não, Diệp Thiếu Cảnh cảm thấy không khí lúc nào cũng không đủ, ánh mắt mất tiêu cự ướt át mê ly, hai tay không biết từ khi nào đã ôm chặt sống lưng cường tráng của Trác Thích Nghiễn, hai chân thon dài bất giác vòng quanh eo hắn thừa nhận luật động dã thú của hắn.

Trác Thích Nghiễn hô hấp ồ ồ, lực độ trừu sáp trở nên cuồng dã mất kiểm soát, mỗi lần đỉnh đi vào là toàn thân Diệp Thiếu Cảnh cũng bị đẩy lên theo, kịch liệt mập hợp, vô tình đụng tới nắp bồn tắm khiến cho nước trong bồn ào ào chảy hết vào cống thoát nước.

Thô trướng khí quan mang chất dịch nóng bỏng rút ra khỏi nội vách tràng, Diệp Thiếu Cảnh thở hồng hộc ngẩng đầu, còn chưa kịp nhìn rõ biểu tình của người yêu, thân thể đã bị lật 180 độ nằm úp sấp quỳ gối xuống đáy bồn song mông chổng lên, tiếp theo hai tay chặt chữ cô trụ thắt lưng cậu, hung ác đỉnh nhập huyệt khẩu sắc vi đỏ hồng, không để cậu kháng cự thừa nhận đã bắt đầu những xỏ xuyên thỏa mãn dã thú tham lam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.