Ngô Đình Khải nghe bà ta nói nửa ngày, anh còn tưởng rằng bà ta đang tính toán gì đó ghê gớm lắm, ai dè lại đang quảng cáo ở đây.
Anh cười hỏi: “Bà nói nhiều như vậy là để quảng cáo cho bản thân bà à?”
“Phụt!”
Kỷ Thừa Phát nhịn không được cười thành tiếng tiếng, lớn tiếng nói: “Đại ca, anh ví dụ cũng sinh động quá rồi đấy.”
Lúc đầu những người khác còn có chút bất ngờ, nhưng sau đó lại lập tức lộ ra ý cười, công nhận sinh động thật!
“Láo xược!” Người đàn ông kín như bưng kia tức giận gào lên một tiếng, xông tới chỗ Kỷ Thừa Phát đang cười cợt nhả nhất.
Người đàn ông đó tên là Teddy, là một trong tứ đại hộ pháp dưới trướng Hoa Hồng Đen và là một kẻ cuồng chiến đấu.
Anh ta tập luyện một quyền pháp tàn nhẫn, ra tay cũng rất tàn nhẫn, chiêu nào chiêu nấy cũng đánh vào chỗ yếu hại, là một người có thế lực nhất trong tứ đại hộ pháp.
Thế nhưng, mặc dù Kỷ Thừa Phát nhỏ tuổi hơn anh ta nhưng sức mạnh lại không hề kém cạnh.
Người có thể trở thành tân binh ưu tú thứ chín sao có thể là người bình thường?
“Soạt!”
Teddy ra đòn vô cùng nhanh, đánh thẳng vào mặt Kỷ Thừa Phát.
Sắc mặt Kỷ Thừa Phát không thay đổi nhưng trong lòng lại đập thình thịch.
Khá lắm, vừa ra tay đã xuất ra chiêu chết người.
Có điều, ông đây cũng không phải dạng vừa!
Kỷ Thừa Phát nghiêng đầu, dùng một chiêu hổ đen móc tim đâm thẳng vào tim Teddy.
Nào ngờ, Kỷ Thừa Phát vừa mới ra tay thì đỉnh đầu gối của Teddy đã nhanh chóng đánh tới. Thấy sức mạnh tấn công mãnh liệt này, chắc chắn lực sát thương sẽ không hề nhỏ.
Kỷ Thừa Phát rút tay lại, tay kia lại gian xảo đâm vào giữa hai chân Teddy.
Anh ta hét một tiếng: “Khỉ trộm đào!”
“A!”
Anh ta vừa dứt lời, bên tai đã truyền tới tiếng kêu rên vô cùng thảm thiết.
Ngô Đình Khải nhìn Kỷ Thừa Phát dùng chiêu hổ đen móc tim thì anh đã biết bài võ của anh ta.
Anh đã sớm che lỗ tai Khiết Nhan lại để tránh cho cô bé bị tên nhóc kia dọa sợ.
Hổ đen móc tim và khỉ trộm đào, là tổ hợp quyền mà Ngô Đình Khải đã phát minh ra.
Mấu chốt để sử dụng thành công hai chiêu này chính là, đối phương ra quyền trước, sau đó bên mình sẽ ra tay.
Vừa rồi sau khi Teddy xuất chiêu nhưng bị Kỷ Thừa Phát tránh thoát, Kỷ Thừa Phát lập tức dùng chiêu hổ đen móc tim để ép Teddy, lúc này Teddy chỉ còn cách đánh lui bàn tay của anh ta.
Mà chính lúc này, vị trí công kích hiệu quả nhất chính là hai chân.
Cho dù Teddy dùng đầu gối hay chân roi thì bắt buộc hai chân anh ta phải tách ra.
Mà chính lúc đó lại là thời cơ tốt nhất để Kỷ Thừa Phát dùng chiêu khỉ trộm đào!
Kỷ Thừa Phát thấy đối phương trúng chiêu lập tức đắc ý cười, sau đó thầm dùng sức rồi hô to: “Quỳ xuống cho ông!”
Nói xong, anh ta cầm “đào” kéo xuống, Teddy không thể không quỳ xuống tại chỗ.
“Á!”
“Ôi chao!”
“Chết mất!”
Thấy Teddy đau đến phát run, Kỷ Thừa Phát đắc ý cười rồi giơ tay kia lên cho Teddy mấy cái tát bôm bốp.
Anh ta la mắng: “Điên này!”
“Này thì cho mày điên tiếp!”
“Ông đánh cho mày đau chết!”
Nhìn thấy cảnh này, mấy người đàn ông có mặt cũng đồng loạt run lên, quá tàn nhẫn rồi!
Đây mới chân chính là của quý bị người ta nắm giữ!
Nhìn thấy Teddy đau đến toát mồ hôi, nhóm đàn ông đều có một cảm giác chung chính là: đau trứng!
Hoa Hồng Đen giận dữ, Teddy là đàn em có năng lực nhất của bà ta vậy mà lại bị người ta dùng cách thức bỉ ổi như vậy khống chế.
Bà ta rút ra một khẩu súng, họng súng đen ngòm nhắm thẳng Kỷ Thừa Phát, bà ta lạnh lùng nói: “Thả cậu ta ra!”
Kỷ Thừa Phát hừ lạnh một tiếng, thả Teddy ra.
Ở khoảng cách gần như vậy thì thời gian có thể phản ứng quá ngắn, anh ta không nắm chắc thành công né được viên đạn.
Nếu khoảng cách xa hơn một chút, thì đối với anh mà nói, viên sẽ không có sức uy hiếm lớn như vậy.
Có điều, kết quả này cũng coi như đã hài lòng, ít nhất phế đi đàn em của bà ta là một chiến thắng lớn.
Hoa Hồng Đen tức giận nhìn Teddy giống như chó chết. Trong lòng bà ta có chút phát cáu, hôm nay đến đây để ra oai, ai ngờ anh ta lại làm cho uy danh của Hoa Hồng Đen mất sạch.
Hoa Hồng Đen lạnh lùng nói: “Mặc kệ đối phương có mạnh cỡ nào, Hoa Hồng Đen tôi đều sẽ chiến đấu hết mình.”
“Coi như chỉ còn lại một đao thủ, như vậy đao phong của anh ta đều sẽ hướng vào mục tiêu.”
Nếu mấy lời này của bà ta nói trước khi Kỷ Thừa Phát dùng chiêu khỉ trộm đào, chắc chắn sẽ làm cho người ta cảm thấy xúc động.
Nhưng bị chiêu thức kỳ lạ của Kỷ Thừa Phát tấn công như vậy thì những lời này chỉ giống như trò đùa mà thôi.
Dù trong lòng mọi người đều xem thường, nhưng không ai dám biểu hiện ra ngoài.
Không khí dần yên tĩnh!
Trong giây phút yên tĩnh ngắn ngủi, một giọng nói non nớt truyền vào tai mọi người.
“Mẹ ơi, dì này xấu quá!”