Ông Bố Bỉm Sữa Chiến Thần

Chương 187: Chương 187: Nhà họ Trương đang toan tính gì đó




Ông cụ Lý cũng là một võ giả rất nổi tiếng khi còn trẻ, ông ấy cũng đã quen biết với nhiều người tai to mặt lớn.

Ông ấy đã suy đi nghĩ lại rất nhiều lần mới quyết định chọn Lý Như Ý là người được đề cử cho vị trí chủ nhà kế tiếp.

Có tin đồn được truyền tai nhau ở Kinh Đô: một số nhân vật lớn ở Kinh Đô dường như đang cố tình nhắm vào các danh gia vọng tộc ở khắp nơi.

Danh gia vọng tộc đã chiếm đoạt quá nhiều nguồn tài nguyên của xã hội, vì thế nên đã ảnh hưởng đến sự tiến bộ và phát triển của toàn bộ xã hội.

Vấn đề này vẫn luôn là một cái gai găm sâu trong lòng ông cụ.

Trong những năm qua, ông cụ Lý đã nhiều lần cố ý lẫn vô ý nhắc nhở Lý Cơ Uy.

Thật đáng tiếc là Lý Cơ Uy lại không nghe lọt tai được chữ nào từ lời của ông cụ.

Vì vậy, ông ấy đã không vừa ý Lý Cơ Uy từ lâu.

Cho dù dòng họ có mạnh mẽ đến đâu, thì khi thực sự đứng trước mặt những người to lớn kia, bọn họ cũng chẳng là gì cả.

Để Lý Đại Phong làm chủ nhà mới chỉ là để làm cho việc chuyển đổi chủ nhà tiếp theo sẽ thành công.

Mục đích cuối cùng trong lòng ống ấy chính là truyền lại vị trí chủ nhà cho Lý Như Ý.

Những năm tháng phải trải qua cuộc sống khốn khó này đã kiểm chứng được phẩm chất của Lý Như Ý.

Kiên trì là phẩm chất cơ bản nhất mà một chủ nhà của một danh gia vọng tộc buộc phải có.

Không cần phải làm cho cả dòng họ trở nên thịnh vượng, ít ra thì phải bảo đảm cho sự an toàn của gia sản nhà họ Lý.

Hơn nữa, nhiều người không muốn giao vị trí chủ nhà cho một người phụ nữ, chủ yếu là vì họ sợ rằng toàn bộ dòng họ sẽ trở thành của hồi môn của người phụ nữ.

Điều cấm kỵ này không hề đúng với Lý Như Ý.

Ông cụ Lý tin tưởng rằng dù có giao cho Ngô Đình Khải cả nhà họ Lý, Ngô Đình Khải cũng sẽ không thèm liếc mắt ngó ngàng tới.

Một Long Soái uy nghiêm của Hoa Hạ, sao lại có thể coi trọng một nhà họ Lý nhỏ nhoi cho được.

Sự sụp đổ của nhà họ Trần đêm nay, trong mắt người khác, là bởi vì bọn họ đã chọc tức một ông lớn nào đó ở Kinh Đô.

Nhưng ông cụ Lý biết rằng đây chính là kế hoạch tấn công các danh gia vọng tộc của Ngô Đình Khải.

Long Soái của Hoa Hạ tự thân đến đất Thục này để hành động, liệu có danh gia vọng tộc nào có thể chống lại đây?

Chỉ có dưới sự bảo vệ của Long Soái, nhà họ Lý mới có thể giữ vững được cơ nghiệp cốt lõi này.

Thật đáng tiếc là những người khác không thể hiểu được sự nhắc nhở của ông cụ Lý.

Ngay khi Lý Cơ Uy nghe thấy lời ông cụ nói, ông ta liền nổi điên lên.

“Con bôn ba khắp nơi vì cái nhà họ Lý này suốt bao nhiêu năm qua, lẽ nào cha không để ý tới chút nào hay sao?”

“Con đã làm được cái gì sao?”

“Lẽ nào cha còn không biết à?”

“Nếu không phải là con dùng liên hôn để đổi lấy tình hình yên ổn thì liệu nhà họ Lý gia sẽ giống như ngày hôm nay được hay sao?”

Lúc này, những người khác ngồi ở bên trái của phòng tiệc đều lớn tiếng nói: “Chủ nhà nhà họ Lý suy nghĩ cho kỹ lại đi ạ.”

“Chủ nhà nhà họ Lý, nếu như ông để Lý Đại Phong làm chủ nhà mới, tôi sẽ là người đầu tiên không đồng ý.”

“Dựa vào đâu lại để cho một người phụ nữ làm người được đề cử cho vị trí chủ nhà tiếp theo, trước giờ chưa từng có tiền lệ như vậy!”

Những người này bày tỏ sự đoàn kết với Lý Cơ Uy, không ngừng gây áp lực cho ông cụ Lý.

Phía bên phải của phòng tiệc.

Nghe những lời của ông cụ Lý, lúc đầu mọi người ngồi ở bên phải của phòng tiệc đều chìm trong im lặng, sau đó một âm thanh chúc mừng đầy kinh ngạc vang lên.

“Anh Đại Phong, xin chúc mừng nha.”

“Haha, tôi biết rằng anh Đại Phong chắc chắn sẽ trở thành chủ nhà của nhà họ Lý mà.”

“Chủ nhà của nhà họ Lý thật là sáng suốt, quyết định chọn anh Đại Phong làm chủ nhà tiếp theo, quả thật là một sự lựa chọn đúng đắn.”

Đối mặt với những lời chúc mừng vang lên không ngừng, Lý Đại Phong trở nên choáng váng.

Ông ấy cũng không ngờ rằng mình sẽ thực sự trở thành chủ nhà mới.

Trên mặt của Giang Uyển Quân lúc này cũng tràn đầy sự vui vẻ.

Bà ấy không ngờ hạnh phúc lại cứ thế mà đến đột ngột như vậy.

Trong lòng bà ấy có một cảm giác rất lạ.

Vị trí chủ nhà sẽ rơi vào tay đứa con thứ, có lẽ nguyên nhân chân chính đó là từ người con rể của mình mà ra.

Cái liếc mắt đầy ẩn ý của ông lão vừa rồi đã khiến bà ấy cảm thấy có gì đó không bình thường.

Khác hẳn với bầu không khí ồn ào náo nhiệt xung quanh, bàn ăn của Ngô Đình Khải lại trở nên yên tĩnh lạ thường.

Lý Như Ý sờ sờ Trái Tim Hải Dương trên cổ, nhẹ giọng hỏi: “Ngô Đình Khải, ông nội quyết định như vậy có lẽ là bởi vì anh đó.”

Tâm tư của phụ nữ vốn rất tinh tế, Lý Như Ý lại là một người rất thông minh.

Cô nhận ra được một vài manh mối.

Ngô Đình Khải suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: “Có lẽ là vậy đi.”

“Chủ nhà nhà họ Lý bé nhỏ của anh.”

Nghe được lời trêu chọc của Ngô Đình Khải, khuôn mặt xinh xắn của Lý Như Ý chợt đỏ bừng lên.

Cô nhẹ nhàng trách móc.

“Xí!”

“Em không muốn trở thành chủ nhà gì đó đâu.”

“Hiện giờ, mong muốn lớn nhất của em là cả nhà mình có thể ở bên nhau mãi mãi, sau đó sẽ cùng với Giang Thanh Vân mở rộng cửa hàng nội y.”

Lúc này, Lý Như Ý mới nhớ tới lời ông nội vừa nói.

Hóa ra đây chính là món quà của ông nội.

Lý Như Ý không quan tâm đến vị trí chủ nhà, vì vậy nên không hề cảm thấy hào hứng cho lắm.

Còn hai người trong đội Tuyệt Sát và Huyết Đồ thì lại không hề biểu hiện cảm xúc gì, bọn họ hoàn toàn không quan tâm đến chuyện của nhà họ Lý.

Khi Ngô Đình Khải nghe được tin tức do ông cụ Lý thông báo, anh lập tức nghĩ ra ngay được nguyên do sâu xa trong đó.

Mục đích cuối cùng của ông cụ là mong anh sẽ che chở cho nhà họ Lý.

......

Lúc này, ông cụ Lý dùng hai tay vung xuống để ngăn tiếng ồn ào ở hai bên trái phải của phòng tiệc.

Ông cụ lớn tiếng nói: “Tôi đã hạ quyết tâm rồi, không cần phải nói thêm nữa.”

“Lý Đại Phong sẽ trở thành chủ nhà mới, mong rằng mọi người ít nhiều sẽ giúp đỡ cho nó.”

Giọng điệu của ông cụ rất cứng rắn, không hề có ý sẽ dễ dàng bị thuyết phục.

Nghe thấy câu này, Trương Thiên Hàn ở bên trái của phòng tiệc đứng ngồi không yên.

Ông ta chậm rãi nói: “Lão Lý, chúng ta là hàng xóm đã bao nhiêu năm nay, cũng xem như là có chút tình nghĩa.”

“Tôi khuyên ông vẫn nên suy nghĩ cho kỹ lại chuyện này đi.”

“Nhà họ Trương chúng tôi vẫn luôn hợp tác với Lý Cơ Uy, bây giờ ông lại đột nhiên đổi người, bọn tôi có chút không quen lắm.”

Hôm nay Trương Thiên Hàn đến đây là vì vấn đề này.

Bây giờ lại xảy ra chuyện không ngờ đến nên ông ta buộc phải ra mặt.

Ông cụ Lý còn chưa kịp trả lời thì ông cụ chủ nhà họ Kỷ ở bên phải của phòng tiệc đã lên tiếng: “Lão Trương, ông đã một bó tuổi này rồi, sao lại còn dây dưa với mấy việc rắc rối như thế làm gì vậy?”

“Lão Lý muốn chọn ai làm chủ nhà, lẽ nào còn phải xem sắc mặt của ông mới được à?”

Ông cụ chủ nhà họ Kỷ đến đây chỉ vì một mục đích, chính là trấn áp nhà họ Trương.

Lúc này nhìn thấy Trương Thiên Hàn đã lên tiếng rồi, đương nhiên ông ta sẽ không để cho Trương Thiên Hàn cảm thấy thoải mái rồi.

Sắc mặt Trương Thiên Hàn trầm xuống, lạnh lùng nói: “Lão Kỷ, ông đang nói vớ vẩn cái gì vậy?”

“Tôi chỉ muốn khuyên lão Lý suy nghĩ cho thật kỹ mà thôi chứ không hề có ý đe dọa gì cả.”

“Lão già này ở đây xin thề, nhà họ Trương chỉ công nhận Lý Cơ Uy là chủ nhà của nhà họ Lý.”

“Những người khác, không có cửa đâu.”

Vào thời khắc này, Trương Thiên Hàn buộc phải trở nên thật cứng rắn, bày tỏ rõ ràng lập trường của mình.

Nếu không thì tất cả những gì mà bọn họ đã làm trước đây đều sẽ trở thành dã tràng xe cát.

Phải mời nhiều người đến đây góp mặt như vậy vốn đã tốn rất nhiều tiền của rồi.

Ông cụ chủ nhà của nhà họ Kỷ bật cười haha rồi nói: “Dù cho lão Lý có đưa ra quyết định gì đi chăng nữa thì tôi đều sẽ ủng hộ ông ấy hai tay hai chân.”

“Nếu nhà họ Trương của ông cảm thấy không phục, vậy thì cứ việc rời khỏi chỗ này ngay lập tức.”

Nói rồi, ông cụ chủ nhà của nhà họ Kỷ thong thả nâng tách trà với vẻ mặt vô cùng thoải mái.

Trương Thiên Hàn trợn tròn mắt, tức giận nói: “Lão Kỷ, nhà họ Kỷ của ông có phải là cứ muốn trở thành kẻ thù không đội trời chung với nhà họ Trương của tôi đúng không?”

“Trước hết không cần nói đến Lý Đại Phong, chỉ cần nói đến việc để cho một người phụ nữ như Lý Như Ý trở thành người được chọn cho vị trí chủ nhà kế tiếp, sắp xếp như vậy thì ông có nghĩ là đúng hay không?”

Ông ta thực sự không hiểu nổi tại sao ông cụ chủ nhà của nhà họ Kỷ lại phải quyết tâm giúp đỡ nhà họ Lý cho bằng được.

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

“Phụ nữ thì làm sao?”

“Nhà họ Trương của ông là cái thá gì cơ chứ?”

Người lên tiếng chính là Ngô Đình Khải với gương mặt lạnh lùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.